Pokemon Thế Giới Tâm Linh Đại Sư

Pokemon Thế Giới Tâm Linh Đại Sư - Chương 86: Rất nghiêm trọng! (cầu hoa tươi! ) (length: 8108)

Quán rượu lớn Rustboro là quán rượu lớn nhất thành phố Rustboro.
Còn về ông chủ... không sai, chính là tên cuồng xây dựng công ty Devon.
“Két” —— Chiếc taxi dừng lại êm ru trước cửa quán rượu lớn Rustboro, ngay lập tức có nhân viên công tác tiến lên đón.
"Cậu nhóc."
Tài xế hạ cửa kính xe xuống, gọi Keihy.
"Ừm?"
Chỉ thấy mặt hắn lộ vẻ thương cảm, dường như trong đầu đang có vô số hồi ức hiện lên.
"Nếu như thích, thì nhất định phải nắm chặt, đừng đợi đến lúc bỏ lỡ rồi mới hối hận."
Nhìn cái vẻ mặt kia của hắn, vừa nhìn là biết có chuyện xưa, mà cũng không ít đâu.
Bất quá đại ca, ngươi có phải đang nhập tâm quá sâu không vậy?
"Sư phụ..."
Không đợi Keihy nói thêm, bác tài vỗ vỗ cửa xe, thu lại vẻ thương cảm.
"Vậy nhé!"
Vừa định đóng cửa sổ xe, hắn như chợt nhớ ra điều gì, nhỏ giọng nói:
"Tiểu cô nương này vừa nhìn là biết người nhà giàu có, ngươi phải nắm bắt cơ hội mà kiếm chút 'Tiền Mạng' nhé, ta đã nói với ngươi, ngươi có thể... "
Khóe miệng Keihy giật giật.
"Haunter, tiễn sư phụ đi."
"Gastly!"
Haunter cười nham hiểm một tiếng, mặt bác tài trắng bệch.
"Không cần khách sáo, cảm ơn nhé cậu nhóc."
Như một làn khói mà phóng đi.
"Sao vậy?"
Cynthia đã làm xong thủ tục nhận phòng bước đến hỏi.
"Vợ hắn gọi hắn về nhà ăn cơm."
"Vậy sao hắn còn đứng lại lâu như vậy... "
"Vợ hắn còn ghê hơn cả Incineroar."
"... Oh..."
...
"Vào ngồi một lát chứ?"
Đưa đến cửa phòng, Cynthia hỏi.
"Không tiện lắm đâu..."
"Gastly!"
Lúc này Haunter thò đầu từ cửa ra, vẫy tay với bọn họ.
Bên trong to thật đó!
Trán Keihy hiện lên hắc tuyến.
Cynthia cười một tiếng, "Còn có chút đồ cho ngươi."
Nói rồi, đẩy cửa đi vào.
Keihy lắc đầu.
Quay đầu nhìn, trách sao Haunter ngạc nhiên, vì căn phòng xa hoa này quả thực to đến khoa trương.
Chiều cao của tầng gần bốn mét, không chỉ có phòng ngủ, phòng khách, mà còn có cả phòng bếp, phòng tập luyện, thậm chí còn có một sân huấn luyện nhỏ, rõ ràng là được chuẩn bị riêng cho Huấn Luyện Gia.
"Có tiền... Thật là tốt."
"Tất cả mọi người ra hết đi."
Lúc Keihy cảm thán, Cynthia lấy ra mấy quả Poke Ball, cùng nhau ném ra.
Trong ánh sáng đỏ nhấp nháy.
Phòng khách rộng rãi trong chốc lát trở nên náo nhiệt.
Garchomp với vẻ mặt hung dữ như mang sát khí trong mắt.
Lucario dáng vẻ lạnh lùng, khoanh tay đứng trước cửa sổ.
Ngoài ra, còn có Roserade mang theo hương thơm, Milotic hình thể thon dài trước tiên vào bể bơi phía ngoài phòng khách, Eevee nhỏ nhắn đáng yêu với vẻ mặt tò mò, và cả Spiritomb quen thuộc.
"Gas, Gastly! Σ(゚д゚lll )"
Haunter khi nãy còn tự tại ung dung, cảm nhận được khí tức của mấy vị đại lão phía sau, lập tức sợ đến không dám nhúc nhích.
Đặc biệt là Garchomp mà nó đã từng thấy lợi hại, và cả Lucario luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng kia nữa.
Ánh mắt chúng quăng tới khiến Haunter sợ toát mồ hôi.
Nó run run giơ móng vuốt lên.
Một cái vòng thôi miên rơi xuống.
"Gầm!"
"Đường két!"
Garchomp và Lucario đồng thời ánh mắt lóe lên.
Một thanh liềm sắc bén, một cây cốt bổng ánh lên lam quang.
Chắn ở trước mặt Haunter.
Mặt Haunter trắng bệch.
Không biết còn tưởng nó là Shiny.
"Gas, Gastly..."
Đại, đại ca à, ta chỉ muốn... Biểu diễn ảo thuật cho các ngươi xem...
Nói rồi, móng vuốt nó vừa thu lại lại thả ra, vòng thôi miên biến thành mấy viên hộp năng lượng trong suốt.
"Gầm?"
"Đường két?"
Garchomp và Lucario ngẩn người.
Có chút thú vị đấy.
Haunter khẽ thở ra một hơi.
"Gastly?"
Chơi chút chứ?
Hai gã đại ca liếc nhau.
...
"Âu ô?"
"Bố y?"
Vulpix băng và Eevee của Cynthia, hai bé nhỏ con nhất nhìn nhau chằm chằm.
Thực ra chủ yếu là Eevee.
Eevee của Cynthia bình thường đối diện với toàn Pokemon gì không chứ?
Garchomp, Lucario, nếu không phải là loại như Spiritomb, hình thể của nó nhỏ nhất.
Vì vậy, khi thấy một Pokemon khác hình thể nhỏ nhắn mà lại đáng yêu không gì sánh được như Vulpix băng, nó liền cảm thấy mình tìm được "Tri Âm" .
Nó nhẹ nhàng nhảy tới trước mặt Vulpix băng.
"Âu, âu ô?"
Vulpix băng theo bản năng lùi về sau hai bước.
Eevee dịu dàng cười, nghiêng đầu một cái, hai tai dựng sang một bên, hai tay chắp lại.
"Trái tim bàn tay Âu ô!"
...
"Trạng thái tốt hơn nhiều so với ta tưởng tượng."
Bên cạnh ao dành cho Pokemon hệ Nước ở phòng khách, Keihy ngồi xổm xuống, nhìn Milotic vừa tiến hóa không lâu nói.
"Ô..."
Theo tiếng nước chảy "Ào ào", Milotic thò đầu lên từ trong nước.
Nhìn Keihy, một "Người xa lạ" không hiểu sao Milotic cảm thấy hết sức quen thuộc, đặc biệt là giọng nói.
Đột nhiên.
Mắt Milotic sáng lên, cuối cùng cũng nhớ ra.
Chẳng phải cái giọng nói đã xây mộng đẹp cho nó trước kia, ru nó chìm vào giấc ngủ sao?
Mỗi lần Cynthia đều sẽ cùng nó nghe đó.
Ý niệm đến đây, Milotic bơi tới trước, thân mật tới gần Keihy.
"Chụt chụt..."
"Xem ra nó rất thích ngươi đó."
Cynthia cũng bước đến, đứng bên cạnh Keihy, nhẹ nhàng vuốt ve thân thể bóng loáng của Milotic.
"Cũng nhờ có ngươi, nó mới có thể tiến hóa hoàn mỹ."
Keihy mỉm cười.
"Cuối cùng vẫn là do chính nó."
Bất quá, có thể giúp Pokemon giải quyết vấn đề, thậm chí còn Helping Hand (trợ giúp) cho sự tiến hóa hoàn mỹ, trong lòng Keihy ít nhiều gì vẫn có một chút cảm giác thành tựu.
"Ô..."
Milotic nhẹ nhàng kêu lên tiếng.
"Nó nói gì vậy?"
Cynthia cong mắt cười nói:
"Nó nói, lâu rồi không được nghe kể chuyện trước khi ngủ."
Keihy liếc Milotic, lại nhìn Cynthia như búp bê.
Ngươi xác định... Là nó?
"Đúng rồi." Cynthia bỗng nhiên nói.
"Ừm?"
"Vừa nãy..."
Cynthia quay đầu nhìn về hướng Haunter.
Phát hiện nó đã hòa mình với Garchomp và Lucario, điều này làm cô có chút kinh ngạc.
Tuy nói, Garchomp và Lucario lúc không có người ngoài thì đều rất ôn nhu và dễ gần, nhưng đây là lần đầu cô thấy một Pokemon khác có thể nhanh chóng hòa hợp với chúng như vậy.
Nhưng rất nhanh cô liền phát hiện, Haunter dường như đang... Chia sẻ hộp năng lượng?
"Hộp năng lượng?"
Cô thường xuyên mua rất nhiều hộp năng lượng cho Garchomp, nhưng đều là loại cao cấp nhất.
Dường như nhìn thấu nghi ngờ của cô, Keihy cười nói:
"Đồ của người khác, đều thấy ngon hơn chút."
Cũng có lý...
Cynthia ngộ ra gật đầu.
Cùng là đồ ăn vặt, cô cũng thấy đồ ở nhà Giáo sư Rowan, ngon hơn ở nhà bà nội không ít.
"Vừa nãy ngươi muốn nói gì?" Keihy dẫn đề tài quay lại.
"À, vừa nãy Haunter cho ta xem điện thoại của ngươi..." Cynthia bừng tỉnh.
Xem... Điện thoại... Của ta?
Trán Keihy rịn một giọt mồ hôi lạnh.
Cynthia vẫn tự nhiên hỏi, "Dường như nhìn thấy cái gì... Cynthia thanh tú?"
Nhìn Cynthia đang nghiêng đầu ra vẻ tò mò, Keihy phát huy lợi thế của nhà Tâm lý học, cố giả bộ trấn định, mở miệng nói ngay.
"Ồ, chắc là điện thoại di động của Haunter, nó cũng giống ta mà."
"Ngô?"
"Nó bình thường thích cày phim, xem phát sóng trực tiếp đối chiến, chắc là đã xem phát sóng trực tiếp đối chiến thanh tú của ngươi rồi, nó là fan của ngươi, muốn xin chữ ký kia mà."
"Ồ..."
Cynthia luôn cảm thấy dường như có gì đó không đúng, nhưng nhất thời lại không nói được chỗ nào không đúng.
"Đi thôi, chúng ta đi xem Spiritomb nhé."
Keihy ho nhẹ một tiếng, không để lại dấu vết mà lau mồ hôi trên trán, nói sang chuyện khác.
"Nghiêm trọng không?" Cynthia lộ vẻ nghiêm túc.
Keihy nghiêm túc gật đầu.
"Rất nghiêm trọng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận