Pokemon Thế Giới Tâm Linh Đại Sư

Pokemon Thế Giới Tâm Linh Đại Sư - Chương 292: Đóng quân dã ngoại ban đầu thể nghiệm. (length: 11900)

"Tại sao chúng ta không bay thẳng qua?"
Tìm được chỗ cắm trại tốt rồi, Keihy cùng ba người hướng về vị trí mục tiêu đi tới.
Trên đường, Flannery nghi hoặc hỏi.
Tuy rằng Pokemon có thể bay được chỉ có Steven là Skarmory, Metagross và Keihy là Dragonair.
Vốn dĩ Metagross có thể chở được hai người, cộng thêm Skarmory và Dragonair, thì chở bốn người bọn họ bay là quá dư sức.
Keihy mặt nghiêm lại.
Nghiêm túc nói:
"Lần này chúng ta đi dã ngoại cắm trại, du ngoạn, chúng ta cần phải chú ý không chỉ mục đích mà còn là phong cảnh dọc đường."
"Chú ý không chỉ mục đích mà còn là phong cảnh dọc đường..."
Roxanne lặp lại lời Keihy, mắt dần sáng lên.
Thầy đúng là thầy, nói năng có văn hóa, lại còn có chút ý thơ...
Steven cũng tán thành điều này.
Trên đường hắn còn có thể xem có tìm được tảng đá nào mình chưa từng thấy không.
Flannery tuy rằng cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm, nhưng đầu óc của nàng cũng không nghĩ ra được lý do phản bác, chỉ có thể "Ừ" một tiếng rồi gật đầu theo.
Thấy bọn họ không hỏi gì nữa, Keihy thở phào nhẹ nhõm.
Đi nhờ Dragonair bay kiểu trượt gì đó... đã thử một lần là đủ rồi.
Không thể không nói.
Nơi khai thác chiến đấu đảo nhỏ tuy rằng đã khai phá một phần, nhưng một phần rất lớn vẫn chưa được khai thác, môi trường tự nhiên vẫn được bảo tồn tương đối hoàn hảo.
Bởi vậy dọc đường họ gặp không ít Pokemon hoang dã sinh động.
Đối với việc Keihy đột nhiên xông tới, những Pokemon hoang dã này đa phần chỉ tò mò nhìn ngó, rất ít khi chủ động đến gần họ.
Cho dù là một vài Pokemon hoang dã tương đối hung dữ, khi nhìn thấy bọn họ cũng đa phần chọn cách đi đường vòng.
Nhóm Pokemon của Keihy thì không cần nói, chúng đều có vẻ ngoài khá đáng yêu, lại giỏi "ngụy trang" bản thân.
Chỉ riêng con Metagross của Steven cũng đủ làm cho đại đa số Pokemon hoang dã chùn bước.
Chúng hung hãn, nhưng không có nghĩa là chúng ngốc.
Sau khi đi.
"Lời thầy nói thật có lý, phong cảnh dọc đường không tệ mà."
Roxanne nói.
"Khụ khụ, đúng vậy..."
...
May mà.
Vị trí các cậu nhóc tìm được cũng không quá sâu bên trong.
Rất nhanh bọn họ đến một bãi cỏ có địa thế khá bằng phẳng.
Nơi đây dựa lưng vào một vách đá dựng đứng cao ngất, bên trái là một khu rừng cây, có thể lờ mờ thấy không ít Pokemon đang sinh sống trong đó.
Chim Pidgey đứng trên ngọn cây, Caterpie, Wurmple trốn trong lá cây, thỉnh thoảng còn có thể thấy vài con Seedot, giữa rừng đi lại có Aipom, Vigoroth...
Mà bên phải, lại là một vùng cây bụi rậm rạp vẫn đang sinh trưởng tốt vào mùa đông.
Trong bụi cây có Beautifly, Butterfree bay lượn.
Ngay phía trước bãi cỏ là một con suối nhỏ róc rách.
Goldeen, muỗi hương bơi lấp ló dưới mặt nước, trên mặt nước còn có mấy chú Surskit tinh nghịch đạp nước loáng thoáng.
Chỉ có một con Magikarp mặt đờ đẫn lộ mặt nước, ngơ ngác nhìn nhóm lữ khách từ nơi khác đến này.
"Ngân két ~"
Gengar tung tăng chạy đến bên bờ suối, nhìn nhau với Magikarp ba giây, rồi nhếch miệng cười.
Xòe tay ra bắt đầu chơi oẳn tù tì với Magikarp.
"Ngân két!"
(Ngươi thua rồi!) Gengar đưa tay hình kéo, đắc ý chống nạnh cười ha hả.
Ùm!
Magikarp mạnh mẽ vẫy đuôi, tạo một cú "lộn vòng trên nước" bắn nước tung tóe lên mặt tên tiểu mập, rồi "phì phì" phun ra hai bong bóng, lặn xuống nước.
Gengar ngẩn người ba giây, lau mặt, lúc này liền muốn xắn "tay áo" chuẩn bị lao xuống nước, quyết chiến với con Magikarp kia ba trăm hiệp!
"Gengar, đừng nghịch, đến dựng lều nào."
Lúc này Keihy gọi.
"Ngân két ~"
(Tới ngay~) Gengar lưu luyến liếc dòng suối một cái rồi ba chân bốn cẳng chạy về phía Keihy.
"Ninetales, ngươi dẫn bọn họ đi nhặt chút củi, cẩn thận Pokemon hoang dã nhé."
Keihy sau đó phân phó với Alolan Ninetales, Tinkaton, Kubfu và Charcadet.
"Ngao ô~"
Tiểu Cửu Vĩ mặt nghiêm túc gật đầu.
Đuôi nhẹ nhàng phe phẩy, từng chút ánh sáng lấp lánh tỏa ra xung quanh cơ thể nó.
Giờ thì cả phạm vi và mức độ của chiêu "Snow Warning (cảnh báo tuyết)" đều có thể kiểm soát được.
Và khi bông tuyết xuất hiện, từng lớp Aurora Veil xuất hiện quanh bọn nó.
Keihy không khỏi xấu hổ, "Thực ra...cũng không cần cẩn thận đến thế đâu..."
Ý định của hắn là muốn những Pokemon hoang dã kia phải cẩn thận với họ một chút, kết quả Tiểu Cửu Vĩ lại quay sang cẩn thận chính mình.
"Ngao ô~"
Nhưng Tiểu Cửu Vĩ lại tỏ ý.
Nhỡ có tên nào đó mạnh mẽ xuất hiện thì nó cũng kịp thời ứng phó.
Thôi vậy, cẩn thận một chút cũng không sao...Keihy bất đắc dĩ cũng tùy bọn nó.
"Dragonair, ngươi xuống suối xem, có thể bắt ít cá tôm gì không."
"Hống ô!"
(Ô kê!) Dragonair lao ngay xuống nước, bắn lên một ít bọt nước.
Bên kia.
Ba người Steven đang dựng lều, nhìn Keihy phân công công việc đâu ra đấy như vậy thì cảm thấy yên tâm.
Đi dã ngoại cắm trại với thầy đúng là tốt nhất.
Chuyện gì cũng không cần lo.
Nhìn thôi cũng đã thấy thầy có kinh nghiệm dã ngoại phong phú biết bao.
Thế mà khoảng mười phút sau...
Keihy nhìn cây củi khô có kích thước gần mười mét kia, trên đầu đầy vạch đen.
Trên đó thậm chí còn có một con Weedle đang núp trong lỗ run cầm cập.
"Ta bảo các ngươi đi nhặt củi, không phải bảo các ngươi..."
Nhưng nghĩ lại hình như cũng không có vấn đề gì, chỉ là đống củi này hơi lớn một chút thôi.
Điều khiến Keihy có chút cạn lời là Dragonair ở bên kia.
"Tại ta, không nói rõ ràng. Dragonair, thả những con Krabby, Goldeen, Shellder này ra đi, chúng ta không ăn chúng."
"Hống ô?"
Dragonair nghiêng đầu.
Có chút bừng tỉnh nhìn những con Krabby đẫm mồ hôi kia.
Thì ra là định bắt đi ăn à... Sao không nói sớm chứ.
Keihy hơi nhức đầu.
Nói cho cùng, vẫn là đưa bọn nó ra ngoài ít quá, bọn nhóc cũng chưa có kinh nghiệm gì.
Không sao, lần sau sẽ tốt thôi, lần sau sẽ tốt thôi... Keihy tự an ủi bản thân.
Thấy ba người Steven một hồi đều không biết phải nói gì.
...
Tịch dương dần tắt.
Ánh nắng vàng cam rọi xuống mặt nước lăn tăn, đưa mắt nhìn, tất cả đều phủ một lớp lụa mỏng màu vàng cam ẩn hiện.
Alolan Ninetales nằm dài trên đùi Keihy, đuôi nhẹ nhàng lay động, há miệng ra nhẹ nhàng ngáp.
"Khò~(-w- ) Zzz"
Ngáp thì dễ lây, trước một giây Kubfu vẫn còn đang luyện quyền, một giây sau đã phì phèo bong bóng nước mũi, nhưng cú đấm ra vẫn rất uy lực.
Gengar và Dragonair đang vui đùa dưới suối, thỉnh thoảng lại thấy một vài con cá nhảy lên khỏi mặt nước.
Tinkaton thì đang chẻ củi, sau khi đã phăm phăm chẻ xong cây khô to đùng ban đầu thì có vẻ như nó rất thích cái "công việc" này.
Thế nên, không biết lại kéo đến một khúc cây khô nữa, đang hì hục phăm phăm chém.
Còn Charcadet thì...
"Cô rắc!"
Nó đang chống hai tay lên hông, mặt nghiêm nghị lên tiếng.
Trước mặt nó là một con Corphish suýt nữa bị nướng bằng than củi và một con Nuzleaf đang che mũi.
Bất luận là Corphish hay Nuzleaf, lúc này đều tỏ ra rất ngoan ngoãn, trước ánh mắt của Charcadet thì vội ngoan ngoãn gật đầu.
"Cô rắc~"
Theo một cái vung tay của Charcadet, hai con Pokemon mới như được đại xá nhanh chóng rời đi, quên sạch chuyện mình suýt nữa đánh nhau lúc nãy.
Xong việc, Charcadet thỏa mãn gật đầu.
Đột nhiên.
Ánh mắt nó lại đơ ra.
"Cô rắc!"
(Ta nói hai người các ngươi đấy!) Keihy dư quang khóe mắt chú ý tới nó.
Không ngờ Charcadet rời khỏi nhà huấn luyện mà vẫn có cái "uy phong" quỷ quái đó, có cảm giác như một "đại ca xã hội đen" vậy, có hơi không ổn rồi nha.
Bất quá.
Chỉ trong một lúc, Charcadet đã gật gù đắc ý thở dài đi về.
"Sao vậy?"
Thấy bộ dạng của nó, Keihy không khỏi hỏi.
Charcadet há mồm.
"Cô rắc..."
(Pokemon hoang dã ở đây quá...) Keihy một bên nhẹ nhàng xoa bụng mềm mại của Alolan Ninetales, vừa cười nói:
"Bình thường mà, dù sao cũng là Pokemon hoang dã, không ngoan ngoãn một chút cũng là bình thường thôi."
Nhưng thấy Charcadet vội vàng lắc đầu.
"Cô rắc~!"
(Không phải, là quá ngoan ngoãn!) Quá ngoan ngoãn à?
Khóe mặt Keihy giật giật.
Chợt nghe Charcadet lẩm bẩm:
"Cô rắc..."
(Bọn chúng không hề phản kháng, một cái là đã ngoan rồi, thật không có cảm giác thành tựu gì cả...) Nghĩ lại hồi nó giành "địa vị" trong phòng huấn luyện, đều phải đánh hết trận này đến trận khác.
So với lũ Pokemon ở phòng huấn luyện, mấy con Pokemon hoang dã này đúng là... quá hiền.
Cảm thấy Pokemon hoang dã hiền, cậu đúng là người duy nhất... Hả? Không đúng, mấy nhóc nhà mình, dường như đều rất thích chơi với Pokemon hoang dã à?
Theo lời của Gengar.
Lũ Pokemon hoang dã này vừa dễ gần lại có "mới (tiền) ", nó rất thích chơi cùng lũ Pokemon hoang dã này.
Từ xa truyền đến tiếng hét lớn của Gengar.
"Ngân két~ Ngân két~! Ψ(") Ψ" (hắc hắc! Goldeen, đừng chạy! Hắc hắc...) Gengar, ngươi cười như này có hơi biến thái rồi đấy.
Còn nữa, Rotom cái con quỷ này làm chuyện càng ngày càng không bình thường.
Nghĩ đến an nguy của lũ Pokemon hoang dã, Keihy gọi:
"Cơm chiều!"
Nghe vậy, đám nhóc lập tức bỏ hết việc đang làm mà xúm lại.
Cơm chiều là nhiệt tình nhất!
"Đã đi dã ngoại cắm trại thì hôm nay sẽ ăn đồ nướng. Giờ mọi người biết mình phải làm gì rồi chứ?"
Sau khi được Keihy chỉ điểm, đám nhóc đã hiểu rõ phận sự và nhiệm vụ của mình.
Gengar mang theo Kubfu đi hái quả dại, trái cây rừng, Dragonair xuống suối bắt tôm cá, Tinkaton tiếp tục chẻ củi.
"Tách tách ~ "
Charcadet cẩn thận từng chút một vỗ tay tạo ra tiếng, xoa ra một chút cục lửa, đốt củi.
Alolan Ninetales thì đem đuôi quấn quanh người Keihy. . . xiên nướng rất nóng, cần hạ nhiệt.
Ngồi trên đồng cỏ Flannery nhìn một màn này, không nhịn được cảm thán:
"Tình cảm giữa lão sư và Pokemon của hắn, thật sự tốt quá. . ."
Một bên ngồi xổm dưới đất, điều chỉnh thiết bị thử nghiệm Roxanne gật đầu.
"Cái này có lẽ là nguyên nhân thực lực của lão sư Keihy tiến bộ nhanh như vậy."
"Thế nào? Ở đây có thể thấy sao chổi không?"
Flannery hỏi.
Roxanne nói: "Phạm vi quan sát rất tốt, nếu thực sự có sao chổi ngàn năm xuất hiện thì có thể thấy được. . ."
"Đừng để bụng quá."
Lúc này giọng Keihy vang lên.
Ừ?
Hai người nhìn về phía hắn.
Ngọn lửa màu quýt làm khuôn mặt hắn đỏ rực.
Keihy khẽ mỉm cười nói:
"Việc chúng ta mong đợi ngàn năm sao chổi, đối với một số tên mà nói thì sẽ trở thành 'Hắc, đồ ăn mang về' đấy."
Đồ ăn mang về?
Roxanne và Flannery đều hiện dấu chấm hỏi trên đầu.
Keihy lắc đầu, không giải thích nhiều.
Ầm—— Bỗng.
Sắc mặt Keihy hơi đổi.
Hắn cảm thấy... chiếc "Rainbow Wing" trong túi áo dường như lại có chút không yên.
Đồng thời, lần này còn có "Silver Wing" đáp lại...
Bạn cần đăng nhập để bình luận