Pokemon Thế Giới Tâm Linh Đại Sư

Pokemon Thế Giới Tâm Linh Đại Sư - Chương 138: Ta liền nếm một cái (cầu hoa tươi! ) (length: 11800)

Keihy dừng chơi đùa cùng bọn Tinkatink, cùng nhau đi vào sở nghiên cứu.
Sở nghiên cứu lịch sử trấn Thần chia làm hai khu vực, phía trước là nơi dịch các văn hiến lịch sử, phía sau là khu vực lưu giữ di tích.
Vừa vào bên trong liền thấy vô số cột đá cổ, bia đá và những pho tượng mục nát.
Keihy lập tức dặn dò Tinkatink:
"Mấy cái đó ta không chịu nổi đâu, không được đập lung tung." Thật sự là không chịu nổi mà.
"Thu! Thu!"
Tinkatink chỉ vào con "Nosepass" đang vác trên vai, ra hiệu chỉ cần cái này là đủ rồi.
Cũng phải.
Keihy yên tâm gật đầu.
Mấy pho tượng này làm sao có thể có lượng kim loại nhiều hơn hòn đá "Nosepass" chứ?
Theo sau Cynthia và tiến sĩ Carolina, bọn họ xuyên qua một hành lang dài.
Trên tường, Keihy thậm chí thấy được tranh vẽ hai con rồng thời không. Dialga, rồng thời gian chưởng quản thời gian!
Palkia, rồng không gian chưởng quản không gian!
Haunter và Vulpix băng đứng trước bức họa, ngắm nhìn tranh vẽ hai con cự long có chút xuất thần.
Nhưng Keihy thì không để tâm lắm.
Chờ hai con rồng này tỉnh lại, các ngươi sẽ biết chúng lợi hại thế nào thôi.
Tiến sĩ Carolina và Cynthia nói chuyện gì đó, nhưng lại dùng ngôn ngữ Keihy không hiểu.
Chắc là do bà ấy nghiên cứu văn hiến lịch sử thời gian gần đây mà ra. Theo bọn họ tiếp tục đi vào trong.
Xuyên qua một hành lang chất đầy sách và tư liệu, đến một căn phòng trong cùng.
Và ở căn phòng này, treo một bức bích họa cổ khổng lồ. "Bức bích họa này..."
Nhìn bức bích họa, Keihy cũng không khỏi ngẩn người.
Tuy đã thấy Dialga và Palkia trước đó, nhưng đó chỉ là tranh của hậu nhân, còn bích họa trước mắt mới là đồ cổ thực sự.
"Ngươi biết à?" tiến sĩ Carolina cười hỏi.
"Trong truyền thuyết, ba vị thần hồ đại diện cho trí tuệ, cảm xúc, ý chí là Uxie, Mesprit và Azelf. Họ trú ngụ tại ba hồ chính của vùng Sinnoh: Hồ Trí Tuệ, Hồ Cảm Xúc và Hồ Ý Chí."
Carolina và Cynthia đều tỏ vẻ ngạc nhiên, liếc mắt nhìn nhau.
"Ngươi biết rõ ràng như vậy sao?" Cynthia hỏi.
Trước đây Keihy nói "hiểu sơ sơ", nàng còn tưởng rằng Keihy chỉ biết chút ít về lịch sử khái quát của Sinnoh, không ngờ ngay cả ba vị thần hồ trên bích họa cũng biết.
"Một chút thôi, một chút thôi." Keihy cười nói.
"Thần hồ trong truyền thuyết trú ngụ tại ba cái hồ này, nhưng không biết bao nhiêu năm rồi chưa có ai thấy, không biết họ còn ở trong đó không nữa..." tiến sĩ Carolina chậm rãi nói.
Còn.
Nhưng Keihy không nói ra miệng.
Tiến sĩ Carolina cũng không nói nhiều về chuyện này, phân phó:
"Nếu ngươi đã biết rõ, vậy phiền ngươi cùng Cynthia giúp ta sắp xếp tài liệu trong danh sách này, lát nữa còn phải đem đi chia sẻ những văn hiến đó."
Vừa nói, bà ấy vừa lấy ra một danh sách.
"Vâng."
Cynthia đưa danh sách rồi đi đến bên cạnh Keihy.
Hai người cùng xem nội dung trên danh sách. Phải thừa nhận, người chuyên nghiên cứu lịch sử khác hẳn Keihy, người chỉ biết sơ lược.
Chỉ một văn tự cổ thôi, người ta có thể viết hẳn một luận văn, còn thêm bao nhiêu tài liệu để luận chứng nữa.
Thu thập sơ lược cũng được một đống lớn.
"Ở đây còn nữa, hai ngươi có thể giúp ta mang đi không?"
Tiến sĩ Carolina đã đi ra khỏi phòng bích họa không biết từ khi nào, giờ lại quay trở lại.
"Đây là?"
Trước cửa là một chiếc xe đẩy cứng cáp.
Trên xe để một tủ kính tinh xảo.
Trong tủ trưng bày hai viên ngọc linh hồn! Ngọc Kim Cương và Ngọc Bạch Kim!
"Không lâu nữa, Ngọc Kim Cương sẽ được đưa tới Bảo tàng Lịch sử Trăm Đời để triển lãm, nhân cơ hội hiếm có này, cùng nhau mang đi cho bọn họ xem." Hai viên ngọc này, chính là chìa khóa để triệu hồi Dialga và Palkia trong truyền thuyết!
Trong tương lai, tên trùm Ngân Hà Đội, Cyrus, sẽ dùng hai viên ngọc này để triệu hồi rồng thời gian và rồng không gian.
Nếu triệu hồi ngay bây giờ.
Không có biện pháp hạn chế, e rằng toàn bộ vùng Sinnoh ít nhất cũng bị phá hủy phân nửa.
Nhưng hiển nhiên, bây giờ không ai nắm được phương pháp dùng hai viên ngọc này để triệu hồi song long. Có lẽ cũng chẳng mấy ai biết tầm quan trọng của "Cột Thương" nữa.
Lần đại hội nghiên cứu Pokemon này, sở dĩ tổ chức ở sở nghiên cứu lịch sử trấn Thần, một phần quan trọng là do hai viên ngọc này.
Cộp cộp-- Bỗng.
Keihy nghe thấy tiếng vật gì đó lăn trên đất. Nghe tiếng quay đầu nhìn lại.
Thấy Tinkatink đang ngơ ngác nhìn chằm chằm "Ngọc Kim Cương", ngay cả pho tượng "Nosepass" đang được nó trân trọng lúc nãy cũng bỏ mặc.
Trong lòng Keihy bỗng khựng lại. Xong rồi!
"Thu! !"
Trong mắt Tinkatink chỉ còn "Ngọc Kim Cương".
"Haunter, Vulpix!" Keihy vội gọi. "Gastly!"
"Gâu gâu!"
Nghe thấy sự khẩn trương trong giọng Keihy, Haunter và Vulpix băng cũng không dám đùa, liền kéo Tinkatink.
Nhưng vấn đề là.
Trong trường hợp không dùng chiêu thức, chỉ dùng lực cơ thể.
Dù Haunter và Vulpix hợp sức, lực cũng không bằng Tinkatink. Nào ngờ.
Tiến sĩ Carolina trực tiếp mở tủ kính, lấy "Ngọc Kim Cương" ra, cười híp mắt hỏi Tinkatink:
"Haha, nhóc con, thích cái này sao?"
"Thu! !"
Tinkatink bị Haunter và Vulpix kéo gật đầu liên tục, mắt lấp lánh.
Tiến sĩ Carolina mỉm cười: "Bây giờ thì không được, chờ đại hội kết thúc hôm nay, sẽ cho con chơi một chút."
Ừ?
Keihy có chút khó tin nhìn tiến sĩ Carolina. Ủa, thế qua loa vậy sao?
"Thu! Thu!"
Tinkatink mím môi, tuy trong lòng rất khát khao nhưng tiến sĩ Carolina đã nói vậy rồi, nó cũng không phải Pokemon không hiểu chuyện, vẫn ngoan ngoãn gật đầu.
Tiến sĩ Carolina ngồi xuống, vỗ vỗ đầu Tinkatink. "Như vậy, không sao chứ?" Keihy lẩm bẩm nói.
"Không sao đâu."
Cynthia nhìn trấn an. Nhẹ giọng nói:
"Lúc nhỏ ta cũng thường chơi đùa với Gible mà."
Keihy ngơ ngác.
"Đây cũng là một cách thăm dò bảo ngọc." Cynthia giải thích. Tiến sĩ Carolina lên tiếng bổ sung:
"Càng đơn thuần, càng vô tình thử, có lẽ sẽ càng dễ hé lộ bí mật của hai viên ngọc."
Làm sao để giải khai bí mật hai viên ngọc cũng là một trong những hướng nghiên cứu trọng tâm của tiến sĩ Carolina.
Nói đi cũng phải nói lại.
Thành tựu tên thủ lĩnh Cyrus của Ngân Hà Đội, sở dĩ hắn biết dùng ngọc Kim Cương và Bạch Kim...
Có lẽ có liên quan tới một dã sử không xác định.
Hơn trăm năm trước, ở vùng Sinnoh, cũng chính là thời kỳ Hisui, Ngân Hà Đội chính là đội bảo hộ vùng Hisui.
Đội trưởng của Ngân Hà Đội thời đó, Mã Thêm Mộc, chính là tổ tiên của giáo sư Rowan.
Ngoài ra, Ngân Hà Đội thời Hisui còn có một người tên Tinh Nguyệt, bất luận là tên hay ngoại hình đều giống với tên thủ lĩnh Ngân Hà Đội hiện tại. Nên mới có suy đoán, liệu Tinh Nguyệt có phải tổ tiên của Cyrus hay không.
Ở thời Hisui, đã có một người tên là "Ngắm a" triệu hồi song long và cả Giratina.
Rất giống Cyrus.
Nhưng dường như phần lịch sử này không có nhiều dấu vết còn sót lại. Sau đó.
Cynthia và Keihy lại giúp tiến sĩ Carolina.
Đem tủ trưng bày chứa hai viên ngọc cùng một đống tư liệu lớn đến hội trường đang tưng bừng tổ chức đại hội bên ngoài.
Lần này Keihy không còn chạy lung tung nữa.
Mà cùng Cynthia ngồi ở cuối hội trường, lặng lẽ nghe tọa đàm.
Thời gian nhoáng cái đã đến tối.
Đại hội kết thúc.
Vulpix băng nằm trong lòng Cynthia đang ngủ. Còn Keihy thì...
Cynthia đưa ngón tay ra, nhẹ nhàng đẩy cái đầu đang dựa vào vai nàng.
"Ừm...Ừ?"
Đang ngủ mơ màng, Keihy từ từ tỉnh dậy, đột nhiên cảm thấy sống lưng lạnh toát.
Quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy Garchomp của Cynthia từ trên cao nhìn xuống hắn bằng ánh mắt khinh bỉ, trong mắt không có chút tình cảm.
Nhìn hắn như thể đang nhìn một xác chết.
Lúc này Keihy mới hậu tri hậu giác phản ứng lại. Hình như hắn đã dựa vào người Cynthia ngủ?
"Khụ khụ. Cái đó... Xin lỗi..." Keihy lúng túng nói. Cynthia cười một tiếng, không nói gì.
"Xong rồi à? Ta ngủ bao lâu rồi?"
"Cũng khoảng một tiếng."
Theo Cynthia, Keihy có thể kiên trì đến phút cuối rồi mới ngủ đã là rất tốt rồi.
Dù sao, hôm qua Keihy đã chạy một chuyến máy bay, còn bị Dragonite "dọa" một phen, cuối cùng lại bận đến nửa đêm, hôm nay thì thức dậy từ rất sớm.
"Haunter bọn họ đâu?"
Keihy hỏi.
Cynthia dùng ngón tay chỉ lên trần nhà.
Thấy Haunter đang mở to miệng, nằm trên trần nhà ngủ ngon lành, còn đang khò khè những bong bóng ngủ lúc to lúc nhỏ.
Còn Tinkatink.
Chắc là đứa chăm chỉ nhất.
Nó vẫn đang miệt mài đục đẽo pho tượng "Nosepass" bằng chiếc búa của mình.
Pho tượng đã nhỏ đi trông thấy, nhưng còn khá xa so với việc để búa của nó hòa vào.
Nhưng khi thấy Keihy tỉnh lại, Tinkatink liền dời sự chú ý khỏi pho tượng.
Ánh mắt lộ vẻ khao khát.
"Lão nhân gọi chúng ta đến rồi." Cynthia nhẹ giọng nói.
Nếu không phải là tiến sĩ Carolina, có lẽ Keihy đã ngủ thêm một lát nữa.
Nhưng theo cảm nhận của Keihy, nếu mà hắn ngủ tiếp thì chắc đời này không dậy nổi luôn quá.
"Đi thôi."
Keihy đứng dậy nói.
"Ưm."
"Thu! !"
Tinkatink ôm pho tượng liền chạy đến.
Bụp!
Bong bóng ngủ của Haunter vỡ tan, nó dụi dụi mắt. Trong hậu viện sở nghiên cứu lịch sử trấn Thần.
Tiến sĩ Carolina cười híp mắt cầm hai viên ngọc châu.
Qua lời kể của bà và Cynthia, Keihy đã hiểu được.
Đối với những thứ kia cảm thấy vô cùng hứng thú với hai viên bảo châu kia, dù là người hay là Pokemon, các nàng đều sẽ thử cho đối phương tiếp xúc một... hai... lần, chỉ là xem có hay không thể cùng hai viên bảo châu sản sinh phản ứng.
Keihy nhớ kỹ trong truyện tranh, Ash và Dawn cũng là do mơ hồ gặp qua bóng dáng của hồ chi chúng thần, mới được phép tới gần viên Bạch Ngọc bảo châu ở cảnh giới cực kỳ nghiêm ngặt khi đó.
"Bất quá, chỉ có thể ở nơi này thôi, không được mang ra ngoài." Tiến sĩ Carolina dặn dò.
"Thu! Thu!"
Tinkatink đã sớm không đợi được mà nhận lấy viên kim cương bảo châu.
Còn Haunter và Vulpix băng thì được thơm lây nhận lấy viên Bạch Ngọc bảo châu. "Gastly?"
"Âu ô?"
Rõ ràng là, Haunter và Vulpix băng không có cảm giác gì với viên Bạch Ngọc bảo châu cả.
Lực chú ý của Keihy vẫn là đặt nhiều hơn ở trên người Tinkatink.
Hắn rất sợ Tinkatink đột nhiên liền hướng về phía viên kim cương bảo châu mà giáng cho nó một búa. Còn tiến sĩ Carolina và Cynthia thì ở một bên lặng lẽ quan sát.
Nhưng mà, biểu hiện của Tinkatink so với Keihy dự đoán còn tỉnh táo hơn rất nhiều.
Nó hai tay nâng viên kim cương bảo ngọc, nháy mắt, nhìn bên trái một chút rồi nhìn bên phải một chút... Tựa hồ là đang suy tư điều gì.
Sau đó.
Nó đột nhiên híp mắt, lè lưỡi.
Nhẹ nhàng liếm lên viên kim cương bảo ngọc một ngụm. Thu ~ Trên người Tinkatink, đột nhiên lóe ra ánh sáng trắng chói mắt...
Bạn cần đăng nhập để bình luận