Pokemon Thế Giới Tâm Linh Đại Sư

Pokemon Thế Giới Tâm Linh Đại Sư - Chương 75: Ta Pokemon có phải hay không có điểm hỏi (length: 3954)

Màn đêm buông xuống.
Keihy khoanh chân ngồi trước "Cây quả hỗn hợp máy móc", trong tay cầm một bản ghi chép.
Bên cạnh đặt không ít hộp năng lượng, chỉ là mùi vị không được ngon cho lắm.
"Nói lý ra thì vấn đề cũng không có gì quá lớn, ngoại trừ việc điều khiển tốc độ quay không tốt lắm, hơi có chút sai số... Nhưng chút sai số này không nên chứ?"
Dù sao thì "Cây quả hỗn hợp máy móc" trong trò chơi không khó điều khiển như vậy, còn ở thế giới thật, "Cây quả hỗn hợp máy móc" vẫn rất tự động hóa, giá cả càng cao, độ tự động hóa lại càng cao.
Chủ yếu vẫn là do công thức.
Nhưng công thức thì hắn đều thao tác nghiêm ngặt theo công thức mà lão sư Johanna cung cấp khi đào tạo...
"Thử lại lần nữa!"
Không tin Keihy lại một lần nữa theo công thức cho Leppa Berry cùng một ít phụ liệu vào.
Thấy cảnh này Haunter lặng lẽ trốn vào trần nhà, còn Vulpix thì chui xuống gầm bàn trà.
Bọn họ đã thử quá nhiều lần, mùi vị đó tuy lần sau ngon hơn lần trước nhưng cũng...
Rất nhanh, trong tiếng "Ong ong" nho nhỏ, lại một phần hộp năng lượng được tạo ra.
"Haunter, Vulpix." Keihy cầm khay đựng mấy viên hộp năng lượng gọi.
Ánh mắt đảo quanh trong căn phòng không lớn.
"Thôi nào, đừng trốn, ta thấy hết rồi."
"Gas, Gastly...."
"Âu ô...."
Hai cái gia hỏa nhỏ bất đắc dĩ từ trần nhà và gầm bàn trà chui ra.
"Nếm thử đi, ta cảm thấy ta đã tìm ra bí quyết, các ngươi xem mấy viên này rõ ràng có chất lượng cao hơn." Keihy mặt nghiêm túc.
Thật vậy à!
Haunter và Vulpix liếc nhau.
Thấy đúng là so với trước thì có vẻ trong suốt hơn không ít.
Keihy không nói gì, chia cho mỗi đứa một viên.
"Gastly...."
Haunter nhìn hộp năng lượng trong tay, nuốt nước miếng, lẩm bẩm.
Sao ngươi không ăn đi a....
"....Ta là người, sao có thể tranh đồ ăn của các ngươi chứ?"
Nhưng rõ ràng là vừa nãy ngươi ăn mà!
"Các ngươi mau ăn thử đi!"
Haunter và Vulpix liếc nhau.
Hai đứa nhắm tịt mắt.
Vẻ mặt xem cái chết nhẹ tựa lông hồng khiến khóe mắt Keihy giật giật.
Cuối cùng vẫn là "Ngao ô" ăn một miếng.
Từ từ...
"Gastly! (=′∇= ) "
"Âu ô ✧*。(ˊˋ* ) ✧*"
"Các ngươi... Đây là phản ứng gì?" Keihy nghi ngờ hỏi.
Giây tiếp theo.
Haunter nhào tới.
Vulpix cũng nhảy lên người Keihy.
"Chờ đã! Ta nếm thử chút!"
Ý thức được tình hình, Keihy vội vàng cầm một viên ném vào miệng.
Vừa cắn một cái, hộp năng lượng tựa như thạch nổ tung trong miệng, vị ngon kèm theo chút chua vừa phải và dư vị ngọt nhẹ, trước mắt như có hình ảnh hiện lên, là mùa hè năm đó.....
Cuối cùng.
Keihy, Haunter và Vulpix ngồi bên bàn trà, giữa bàn vẫn còn một viên hộp năng lượng cuối cùng.
"Gastly (¬、¬ )"
Haunter liếc Keihy.
Vừa nãy không phải nói không tranh sao? Một viên hộp năng lượng, ngươi xứng là Huấn luyện gia à?
Keihy mặt không đổi sắc.
"Làm Huấn Luyện Gia, nếm hộp năng lượng chẳng phải rất bình thường sao? 'Cheri Berry' ta ăn bao nhiêu lần rồi chứ?"
"Âu ô...." Vulpix nhỏ giọng kêu lên.
Các ngươi... Đều nhìn thấy gì à?
"Gastly!"
Minccino!
"Thẩm Giai Nghi...."
Chú ý đến ánh mắt Haunter và Vulpix đang ném tới, Keihy khẽ ho, "Thôi vậy, nói các ngươi cũng không biết."
Bọn họ lại nhìn Vulpix.
Thấy nó từ từ cúi thấp đầu.
"Âu ô...."
Là mẹ...
Nghe vậy.
Keihy và Haunter đều im lặng.
Cùng nhau đẩy khay về phía trước mặt Vulpix.
"Ngao ô!"
Băng Vulpix: ᴗ..
Bạn cần đăng nhập để bình luận