Pokemon Thế Giới Tâm Linh Đại Sư

Pokemon Thế Giới Tâm Linh Đại Sư - Chương 393: Ta viết cái chi trả đơn không quá phận chứ ? (length: 11209)

Keihy ý bảo Steven đi lên trên xem xét, sau đó tự mình trước tiên xử lý vết thương cho Kubfu và Charcadet.
Bọn chúng tuy là trụ vững đòn tấn công của Heatran, thậm chí còn phản kích có vẻ khá hiệu quả, nhưng bị thương cũng không nhẹ.
Hai đứa nhóc này, thoáng chốc trở nên hiếu thắng như vậy, nghĩ cũng là do Dragonite, Gengar mấy tên kia ảnh hưởng.
Dù sao, tuy đều là đồng bọn tốt, nhưng không ai muốn cứ luôn bị cản trở.
Đặc biệt là sau khi Dragonair tiến hóa thành Dragonite, thực lực tăng lên rất nhiều.
Cho nên hai đứa nhóc bây giờ thấy chút "Kinh nghiệm" liền đỏ mắt, huống chi lại là một đống kinh nghiệm lớn như Heatran.
Bất quá...
Keihy có cảm giác, Charcadet tiến hóa là không do nó quyết định, nhưng Bea... Đại khái nó tiến hóa đã không còn xa.
"Có lẽ... Có thể cho nó thi đấu giao hữu trong đội một chút?"
Không phải là nói muốn phân cao thấp thắng bại hay xếp hạng, chỉ là cảm thấy...
Cái đó chẳng phải toàn là một đống kinh nghiệm sao?
Nước phù sa sao lại chảy ruộng người ngoài.
"Các ngươi..."
Keihy một tay vỗ đầu Charcadet, một tay xách gáy Kubfu lên, hít sâu một hơi, cười nói:
"Giỏi lắm!"
"Cô rắc!"
Vẻ mặt Charcadet nghiêm túc.
Không biết như vậy có nhận được chút ít tình cảm mến mộ không?
"Kho ~ZzZ"
Kubfu lơ lửng trên không trung giơ hai chân đá loạn, vung nắm tay, tựa hồ muốn nói...
Ta đường đường Bea mà ngươi lại xách ta lên như vậy, ta không cần thể diện sao?
Về nhà rồi xách được không?
Thấy bọn chúng trạng thái coi như ổn, Keihy cũng yên tâm.
Gọi Alolan Ninetales và Dragonite, hướng phía hướng của Steven mà đuổi theo.
Không lâu sau, đã đến cái nơi trước kia Gastly không cẩn thận tiến vào trong không gian.
Lúc này dung nham bên trong đã lắng xuống, Heatran cũng khôi phục bình tĩnh, nhìn thấy Keihy đến, nó nhớ ra.
Hình như... Lúc trước còn được cho ăn hộp năng lượng mà?
Sau đó tầm mắt của nó lại rơi vào người Charcadet và Kubfu.
Khẽ gật đầu.
"Hống ——"
Hai tên nhóc đáng được công nhận.
Bất quá, thực lực vẫn còn kém một chút, không bằng nó...
Đột nhiên.
Heatran cảm thấy phía sau lưng mát lạnh.
"Ngân két~"
Gengar ở sau lưng nó xuất hiện lúc nào nó không hay biết, "Thân mật" mà đặt tay lên vai nó.
Nghiêng đầu qua chỗ khác, liền thấy khuôn mặt cười nhăn nhở "Hạch thiện" của Gengar.
Lâu rồi không gặp a~ Ông—— PokeBall bên hông Keihy mở ra, Tinkaton nín nhịn đã lâu rốt cuộc được xuất hiện.
Đông! !
Chiếc búa nặng trịch nhẹ nhàng rơi xuống đất, tạo ra một cái hố nhỏ, kèm theo đó là hang động rung lắc, đá vụn rơi xuống.
Hai mắt Tinkaton phát sáng.
"Vừa~!"
Chỉ là một con Pokemon hệ Thép thôi đúng không?
Thình thịch—— Dragonite rơi xuống bên cạnh Heatran, bàn tay mập ú "nhẹ nhàng" khoác lên vai nó, vỗ vỗ.
Bộp bộp—— Heatran bỗng chốc loạng choạng vài bước, suýt chút nữa không đứng vững.
"Ô~?"
Vừa rồi suýt chút nữa hù ta chết khiếp, hóa ra là "Người một nhà" sao?
Hô—— Một luồng hơi lạnh ập tới, hang dung nham đã lặng sóng lại đột nhiên xuất hiện chút Hàn Sương, ngay sau đó từng lớp tinh thể băng dâng lên từ vị trí dưới chân của Heatran, có ý muốn bao phủ nó từng bước.
Alolan Ninetales nhẹ nhàng đáp xuống đất, quay đầu nhìn về phía Keihy.
"Ngao ô?"
Tên này thật sự tỉnh táo sao? Cảm thấy đóng băng nó lại an tâm hơn...
Một giọt mồ hôi lạnh, từ trán Heatran chảy xuống.
Vừa rồi sao nó lại không cảm thấy được những người kia... Hình như hơi khó trêu đấy?
Nếu như Keihy biết ý nghĩ của nó, có lẽ sẽ kiên nhẫn giải thích một phen.
Thứ nhất, cuồng bạo thật sự rất mạnh thêm với tỷ lệ chịu đau nhất định sẽ miễn.
Thứ hai, Heatran vốn sinh sống ở sâu trong núi lửa miệng phun trào, thực lực của nó và độ hoạt động của núi lửa có liên kết nhất định, ví dụ như khả năng bộc phát, lợi thế sân nhà, vân vân.
Thứ ba, Keihy và những người khác không chỉ phải cân nhắc sự an nguy của mình, mà còn cần lo lắng Heatran có thể "Lật kèo" khiến núi Mt. Chimney nổ tung.
Cuối cùng, cũng là điểm quan trọng nhất.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi chào hỏi vừa rồi.
Gengar nhìn vào đá trấn giữ núi lửa tám lần, Alolan Ninetales ba lần, Dragonite năm lần, Kubfu năm lần, Charcadet mười một lần, Tinkaton... 39 lần!
Bốn mươi lần, 41 lần, 42 lần...
Đừng tính nữa...
"Hống——"
Heatran cố gắng tạo ra một nụ cười mà nó tự nhận là thân thiện.
Ai có thể ngờ được, đã qua lâu như vậy, mà Gengar vẫn nhớ kỹ vị trí đá trấn giữ núi lửa, hơn nữa còn nhanh chóng mang theo Flannery tìm được nó chứ.
Thấy Keihy đến, Steven và Flannery đều thở phào nhẹ nhõm.
Aura, quan tâm trong lòng!
Keihy thấy Heatran có vẻ đã chịu giao tiếp, lập tức dùng lại sức mạnh Aura.
Lần này cũng rất nhanh, từ Heatran nhận được phản hồi.
Ừm?
Quả nhiên.
Giống như Keihy đã đoán, nham thạch trong núi lửa hoạt động quá mức là bởi vì.
Sau khi dung nham hoạt động, làm rung chuyển đá trấn giữ núi lửa, khiến Heatran vì vậy mà nổi giận.
Mà dung nham hoạt động, cũng trao cho Heatran sức bộc phát mạnh mẽ hơn.
Vậy, ai đã khiến nham thạch của núi Mt. Chimney hoạt động?
Mục đích là gì?
Về vấn đề ai thì, gần như chỉ có ba lựa chọn.
Một là, Đội Magma, hai là Đội Aqua, ba là thợ săn Pokemon.
Vấn đề của Đội Magma và Đội Aqua tạm thời không nói.
Nếu là thợ săn Pokemon, có lẽ muốn gây ra hỗn loạn, hoặc nhân cơ hội đục nước béo cò, hoặc là nhân cơ hội trốn...
Nhưng Keihy cảm thấy, phần lớn khả năng vẫn là Đội Magma hoặc Đội Aqua.
"Rốt cuộc bắt đầu không kiềm chế được sao... Hay là đang tìm kiếm viên ngọc màu đỏ kia?"
. . .
Lúc này, trong một căn phòng làm việc ở căn cứ bí mật phía xa bên ngoài núi Mt. Chimney.
"Lão đại, dấu hiệu hoạt động của núi Mt. Chimney đã bình thường trở lại, xem ra bị người phát hiện và can thiệp ngăn chặn rồi."
Một người đàn ông trẻ tuổi mặc áo màu đỏ thẫm ngồi bắt chéo chân ở mép bàn, vừa nhìn dữ liệu biểu hiện trên máy tính, vừa vui vẻ nói.
Còn một người đàn ông lớn tuổi hơn được gọi là "Lão đại", hai tay khoanh lại tạo dáng chỉ huy kinh điển, vẻ mặt không hề ngạc nhiên trước kết quả này, chỉ trầm giọng nói:
"Chỉ là một mảnh thiên thạch nhỏ bé như vậy, sau khi đi qua thiết bị đặc biệt kích hoạt lại có thể mang đến biến hóa lớn như thế..."
Nếu Keihy ở đây, nhìn vào trang phục và huy hiệu trên đó, đoán chắc được đám người kia chính là Đội Magma!
Người dẫn đầu kia, chính là thủ lĩnh Đội Magma — Maxie!
Mà người ngồi phía dưới, là "Tam đầu hỏa" của Đội Magma — Hokage.
Nghe Maxie nói, Hokage không kìm được bĩu môi, "Đáng tiếc đám người ở Greater Mauville cũng chỉ bằng lòng đưa ra một mảnh thiên thạch nhỏ như vậy."
Maxie không lộ vẻ gì mà đẩy gọng kính.
"Bọn chúng chịu đưa ra một mảnh, tức là chứng tỏ bọn chúng ít nhất còn một mảnh, thậm chí còn nhiều hơn."
Hokage nhếch miệng cười, trong mắt lóe lên vẻ tham lam.
"Lão đại, có muốn..."
Maxie bình tĩnh liếc nhìn hắn, Hokage lập tức thu lại biểu tình cười cợt.
"Thời cơ chưa đến."
"Vâng!"
. . .
Sự tình kết thúc ở đây.
"Thiên thạch?"
Steven có chút ngạc nhiên, có vẻ không hiểu vì sao Keihy lại đột nhiên muốn cậu chú ý các tảng đá, thiên thạch trên thị trường đồ cổ.
"Heatran nói, nó thấy một mảnh thiên thạch rất nhỏ rơi vào trong dung nham, sau đó dung nham trở nên cực kỳ xao động."
Keihy nói ngay.
Heatran chớp mắt.
Ta nói vậy sao?
Chú ý thấy Keihy nhìn mình bằng ánh mắt thân thiện, Heatran liền gật đầu lia lịa.
Ta có nói!
Keihy mỉm cười, Gengar hiểu ý, khó nhọc lấy ra một hộp năng lượng, lại vỗ vỗ sau lưng Heatran.
"Ngân két~"
Sau này, chúng ta sẽ là bạn bè.
Heatran nhìn hộp năng lượng mà nuốt nước miếng.
Nhìn xung quanh một vòng.
Bạn bè sao?
Dù sao cũng tốt hơn làm kẻ địch!
Nó há miệng ăn hộp năng lượng, lắc mình trở về trong đá trấn giữ núi lửa.
Keihy không để ý tới nó nữa, chủ yếu là cậu nhớ rõ.
Trong nguyên tác, Đội Magma xác thực cố gắng dùng thiết bị kích hoạt năng lượng thiên thạch, do đó kích thích núi Mt. Chimney, hy vọng dựa vào đó mà bành trướng lục địa...
Tuy nói hành động này trong mắt Keihy... Rất ngu ngốc.
Nhưng đôi khi, không muốn phí sức tranh cãi với kẻ ngốc về việc ai mới ngu, điều này đối với họ có khi là một hành động cực kỳ vĩ đại.
Mà về phương diện thiên thạch, hiển nhiên Steven hiểu biết nhiều hơn cậu.
"Tôi hiểu, tôi sẽ chú ý."
Steven chân thành nói.
Khu vực Hoenn này so với những gì họ thấy, có vẻ bất ổn hơn nhiều...
Có vẻ như... Nên tìm cách tăng thêm một chút sức mạnh để phòng hờ mọi trường hợp bất trắc.
. . .
Thị trấn Lavaridge, trung tâm Pokemon.
"Thầy Keihy, Pokemon của các người đã hồi phục, trạng thái đều rất tốt."
Chị Joy mỉm cười đưa PokeBall lại cho Keihy ba người.
"Cảm ơn, cô vất vả rồi."
Keihy cười nói.
"Vâng."
Hai gò má chị Joy ửng hồng.
Keihy liếc nhìn PokeBall.
Kubfu đã ngủ say, có lẽ là quá mệt, lần này sau khi ngủ không tiếp tục rèn luyện nữa.
Mà Charcadet...
Lúc trước lúc chiến đấu, sức mạnh Aura khiến Keihy cảm nhận được sự biến hóa của Charcadet.
Dựa trên "nguyên lý" bùng nổ của Than Củi, "ngọn lửa sinh mệnh" bên trong Charcadet dường như bị Magma Storm của Heatran kích thích, có vẻ mạnh mẽ hơn một chút?
Cái giá phải trả chính là, chỗ "than củi" mà Charcadet còn chưa ăn hết, dưới ngọn đuốc của Heatran, hầu như đều đã tiêu hao hết sạch.
Lại cần phải bổ sung "than củi" à...
Đợi đã.
Cái này có lẽ nên tính là tai nạn lao động chứ?
Ta viết hóa đơn chi trả có quá đáng không?
Mà phần chi trả này nên đưa cho phòng lục soát hay bộ phận cảnh sát quốc tế nhỉ?
Thôi vậy.
Đến lúc đó mỗi bên đưa một phần!
Bên kia chi trả coi như bên kia, nếu như hai bên đều muốn chi trả… hắn sẽ không để ý.
"Đi thôi, đi suối nước nóng thôi."
Tâm trạng thật tốt Keihy nói.
Khó có dịp đến một chuyến thị trấn Lavaridge, suối nước nóng vẫn là nên ngâm mình một chút.
Lần trước ngâm suối nước nóng là ở Sinnoh.
Lúc đó cái người kia còn ướt sũng như… Ừ?
Vừa mới đi ra trung tâm Pokemon, Keihy chợt giật mình, rốt cuộc nhớ lại một chuyện bị quên.
Flint… đâu?
"Sao vậy thầy?"
Đi theo phía sau, Steven cùng Flannery cũng dừng bước.
"Khụ khụ, không có gì."
Tương lai là Thiên Vương hệ Lửa đường đường chính chính, không có lý do gì không về được nhà chứ?
Chờ ngâm mình xong xuôi ở suối nước nóng rồi gọi điện thoại hỏi một chút…
Bạn cần đăng nhập để bình luận