Pokemon Thế Giới Tâm Linh Đại Sư

Pokemon Thế Giới Tâm Linh Đại Sư - Chương 228: Nỗi lòng lo lắng, rốt cục chết rồi. (length: 12075)

Núi non sông ngòi, thành thị đồng bằng.
Chớp mắt một cái đã trôi qua.
"Bình tĩnh chút, chờ lát nữa chúng ta từ trên trời đáp xuống."
Trong chiếc taxi bay, Keihy nắm lấy tay Tinkatuff.
"Thu ~ thu ~"
Tinkatuff cũng đã tỉnh táo lại.
Bỏ qua việc mình đang ngồi trên chiếc taxi bay không nói, nó phát hiện... con Corviknight này bay thật nhanh, hơn nữa lại vô cùng linh hoạt, tảng đá của mình đâu mất tiêu rồi!
Sau đó... nó bị Keihy đè xuống.
"Thu..."
Tinkatuff siết chặt cây búa, lẩm bẩm lên tiếng.
Xem ra... vẫn phải trở nên mạnh hơn nữa mới được!
Mà con Corviknight đang kéo thùng xe lúc này cũng không nhịn được toát mồ hôi.
Nguy hiểm thật.
Nó cuối cùng đã hiểu vì sao đồng loại của mình ở khu vực Paldea lại sống khổ sở như vậy.
Đừng thấy con Tinkatuff nhỏ xíu màu hồng phấn trông rất đáng yêu, cái búa của nó giã ra tảng đá... thật không phải là chuyện đùa.
Nó có cảm giác.
Nếu như mình bất cẩn bị đánh trúng, có khi sẽ rụng lông mất.
Nếu như xui xẻo hơn bị đánh trúng đầu...
Thật không dám tưởng tượng!
Ngược lại, tài xế taxi coi như khá bình tĩnh, vẫn chưa tỏ ra quá ngạc nhiên.
Hình như đối với dòng Pokemon Tinkatuff, cũng như "oan gia" của Corviknight có chút nghe ngóng.
Thời kỳ Tinkatink còn khá yếu ớt, búa do chúng tạo ra thường bị một số Pokemon thích ăn kim loại để mắt tới, ví dụ như Corviknight, Bisharp (vân vân).
Mà khi Tinkatink tiến hóa thành Tinkatuff, để chế tạo chiếc búa to lớn và kiên cố hơn, chúng sẽ đi tấn công đàn Bisharp rồi thu thập kim loại.
Đến thời kỳ Tinkaton, chúng có khi sẽ dùng búa đánh bay tảng đá để tấn công những con Corviknight đang bay trên trời, mục đích là để kiếm kim loại.
Nếu không thì, taxi bay ở khu vực Paldea, sao có thể đến lượt những Pokemon hệ Flying nhỏ nhắn như con vẹt này.
Chỉ là, thực lực Tinkatuff của Keihy có vẻ hơi quá mạnh.
Vị tài xế xe taxi lão luyện này, dù là người số một trong toàn bộ đội xe ở Galar, cũng suýt chút nữa bị Tinkatuff bắn trúng.
Nếu đổi thành con Corviknight khác, có lẽ đã bị Tinkatuff đánh rớt rồi nhổ sạch lông.
Không biết qua bao lâu.
"Cậu em, sắp tới nơi rồi ~."
Tài xế taxi bay lên tiếng nhắc nhở.
Một hòn đảo nằm ở phía đông bắc khu vực Galar xuất hiện trong tầm mắt của bọn họ.
Đảo Khải!
Diện tích của đảo Khải thực ra không hề nhỏ.
Trên đảo có rừng rậm, đầm lầy, cồn cát, hang động nhũ đá (vân vân) đủ các loại địa hình tự nhiên phức tạp.
Đồng thời, cũng có rất nhiều Pokemon hoang dã sinh sống.
Nếu không đủ thực lực, việc tùy tiện đi ra ngoài trên đảo Khải là vô cùng nguy hiểm.
"Ngân két!"
Gengar nằm trên cửa sổ, run rẩy chỉ về phía xa trên đảo, hai tòa tháp cao sừng sững như ẩn như hiện, một ở phía đông, một ở phía tây.
Vì bọn họ đi vào đảo Khải từ phía tây, nên ngọn tháp phía tây trông có vẻ rõ hơn.
Mơ hồ, có thể thấy tiếng nước chảy xiết gào thét vang dội.
Còn ngọn tháp phía đông, chỉ thấy một chút sương mù màu đen bao quanh.
Tài xế taxi bay tỏ ra rất quen thuộc với hai tòa tháp này, cười giới thiệu:
"Hai tòa này là tháp song quyền, phía tây là thủy chi tháp, phía đông là Hắc ám tháp, hai tòa tháp chuyên về các chiêu thức Fighting (đối kháng) khác nhau."
"Thủy chi tháp tu luyện 'Rapid Strike Style áo nghĩa' dùng chiêu thức và thủ đoạn tấn công liên tục không ngừng, như nước chảy, thủy triều, một kích sau mạnh hơn một kích."
"Hắc ám tháp thịnh hành 'Single Strike Style áo nghĩa', chú trọng sức mạnh bộc phát, lấy một đòn kết liễu đối thủ."
"Thu ~"
Tinkatuff chỉ vào Hắc ám tháp, mắt lóe lên ánh sáng nhạt.
Trước đó Bruno đã gợi ý Keihy có thể cho Tinkatuff thử học "Single Strike Style áo nghĩa".
Keihy khẽ gật đầu, tỏ ý hiểu.
Đối với hai tòa tháp này, hắn cũng không lạ gì.
Chúng tương ứng với hai hình thái tiến hóa của Kubfu, thủy chi tháp là Rapid Strike Style Urshifu, còn Hắc ám tháp là Single Strike Style Urshifu.
Mà Urshifu, là một trong những Pokemon tiêu biểu nhất của Mustard.
Chỉ là, đệ tử thành công của Mustard là Leon, hình như vẫn chưa thể kế thừa sở học này từ ông.
Nghe nói...
là bởi vì Leon khi dẫn Kubfu đến tìm hai tòa tháp cao vào bước cuối cùng... đã lạc đường!
Chỉ có thể nói, quả không hổ là Leon.
"Ngân két ~"
Gengar chợt lấy điện thoại di động ra, kéo một bức ảnh.
Trên đó là bức ảnh của Mustard sư phụ khi còn trẻ.
Phía sau ông, có hai con Urshifu dáng vẻ khác nhau, mỗi con một bên.
"Âu ô ?"
Mấy đứa nhỏ đều xúm lại xem.
Mặt đứa nào cũng tỏ ra nghiêm túc.
"Thu..."
Trông ai cũng có vẻ rất mạnh mẽ.
"Chẳng qua là cái vuốt gấu thôi mà."
Keihy đùa.
Bọn nhóc đồng loạt nhìn hắn, ánh mắt kỳ quái.
Xem ra ngươi đói bụng thật rồi.
"Chúng ta xuống dưới thôi ~"
Tài xế taxi bay nhắc một câu rồi, con Corviknight lao xuống một kiến trúc kiểu võ quán phía dưới.
...
Đảo Khải.
Võ quán sư phụ Mustard.
Dưới bầu trời xanh thẳm, một con Corviknight vỗ cánh đáp xuống.
Phía xa là những cánh rừng rậm rạp và đồi núi trùng điệp, còn bên kia là biển cả mênh mông vô tận, hiện lên những con sóng lăn tăn, một con rùa hung bạo chậm rãi bò lên từ mặt nước.
Sau khi xuống xe, tài xế taxi bay vội để lại số điện thoại rồi quay người bỏ chạy, sợ cứ nán lại chút nữa là sẽ bị giữ ở chỗ này mất.
"Thu..."
Vừa tìm đá trên bờ cát, con Tinkatuff cầm búa ngẩng đầu lên liền thấy con Corviknight bay đi mất, thất vọng lẩm bẩm hai tiếng.
Keihy nhìn ngó xung quanh, suy tư gật đầu.
Không hổ danh quán quân Galar 18 năm bất bại liên tiếp, có thể mua cả một hòn đảo lớn như vậy, tài sản chắc gần bằng Giáo sư Oak rồi?
Đợi sau này mình có tiền.
Nhất định cũng phải mua một hòn đảo nhỏ.
Dẫn bọn nhóc đi thư giãn một thời gian, sau đó tìm một cô chủ nhân... chẳng phải là cuộc đời tươi đẹp sao.
Một tiếng cọt kẹt, cửa lớn võ quán bị đẩy ra.
Từ bên trong bước ra một phụ nữ mặc áo khoác lông màu xanh lá cây, trang điểm đậm, tay cầm chổi.
"Có phải thầy Keihy không ạ?"
Người phụ nữ thấy Keihy, cong mắt cười hỏi.
Vợ của Mustard, Honey!
Đây là một cặp vợ chồng già trẻ, hai người nhất kiến chung tình, kết hôn chớp nhoáng rồi cùng nhau đến đảo Khải, sống cuộc sống không biết xấu hổ, nắm tay nhau mở võ quán sư phụ Mustard.
Với vai trò người vợ hiền của Mustard, Honey cũng có uy tín không nhỏ trong võ quán.
Chỉ có điều với thân phận nguyên tổng biên tập của một công ty thương mại, điều duy nhất khiến Honey bị chê trách có lẽ là hơi tham tiền.
Điều này khiến các môn sinh trong võ quán không ít lời bàn tán sau lưng.
Hồi trước, Keihy chơi « Sword & Shield » cũng bị bà này gài bẫy không ít!
"Thời tiết hôm nay đẹp quá, hợp phơi chăn đấy."
Honey đưa tay che nắng.
Keihy cười đáp:
"Cô Honey trẻ đẹp quá, sư phụ Mustard thật có phúc."
Nhìn xem, thế nào gọi là may mắn một đời?
Kiếp trước Mustard nhất định đã cứu cả thế giới.
Lời khen của Keihy hiển nhiên rất có lợi cho Honey, bà che miệng cười cong mắt.
"Thầy Keihy biết ăn nói quá, còn ngọt ngào hơn cả thằng nhóc Leon kia."
Keihy chỉ cười trừ.
"Ông Mã ở trong đại sảnh, tôi dẫn thầy đến nhé."
"Làm phiền cô."
Bước vào cửa chính võ quán, đi qua một khu vườn nhỏ, liền tới kiến trúc chính của võ quán.
Trong đại sảnh.
Một ông lão nhỏ người tinh thần quắc thước, mặc áo khoác màu xanh lá cây, đội mũ màu xanh lá cây, lông mày bay phất phơ đang ngồi trên ghế salon ở góc phòng.
Trước mặt ông, là một khối máy đo liên kết trò chơi xây cơ sở, trên đó có mấy nhân vật đang nhảy nhót.
Honey hơi áy náy nói với Keihy:
"Ông Mã cứ mải chơi game là quên hết tất cả, chắc thầy Keihy phải đợi một chút."
Không đợi Keihy mở lời, bà nói tiếp:
"Mà có vẻ như ông Mã sắp thua rồi."
Vừa dứt lời.
Trên màn hình hiện lên chữ "GAMEOVER".
Keihy không kìm được liếc nhìn Honey.
Đây mới là cao thủ thật sự?
Lúc này, Mustard mới chú ý tới hai người ở sau lưng mình, ông nghiêng đầu sang nói:
"Ối chà, có phải để các ngươi đợi lâu rồi không?"
"Không có."
"Bọn con cũng mới đến thôi ạ."
Thấy Keihy, hàng lông mày dài trắng của Mustard run lên, hỏi: "Tiểu Hòa Hòa?"
Tiểu Hòa Hòa?
Khóe miệng Keihy giật giật.
Đây là cách xưng hô thần thánh gì vậy?
Nhưng nghĩ đến người ta là bậc tiền bối, không những là quán quân lão làng mà còn là bậc thầy võ học, không thể không giữ thể diện cho người ta được.
Chỉ đành nhắm mắt đáp:
"Sư phụ Mã."
Mustard vui vẻ đứng dậy khỏi ghế salon.
"Tiểu Hòa Hòa tới nhanh ghê."
Có thể không nhanh sao?
Lão hiệu trưởng sau khi biết đã lập tức mua cho mình khoang hạng nhất đến khu vực Galar, ngay cả giấy tờ thông quan thị thực cũng sớm lo liệu xong xuôi.
"Đi, lão già ta dẫn ngươi đi xem Pokemon, ngươi chọn một con rồi tính."
Mustard vỗ tay, mắt nheo lại nói.
Pokemon?
Keihy ngớ người.
Chuyện này liên quan gì đến Pokemon?
Không phải mình đến giúp Tinkatuff học kỹ năng Fighting (đấu) sao?
Thấy Mustard đang hướng về phía hậu viện võ quán đi tới, Keihy vội hỏi:
"Đợi đã sư phụ Mã, Pokemon, Pokemon gì ạ?"
Lão hiệu trưởng không hề nhắc đến chuyện này với mình mà.
Không đúng.
Lão hiệu trưởng dường như muốn ấp úng nói gì đó, nhưng cuối cùng lại không thốt ra được.
Lúc đó Keihy còn tưởng đối phương muốn nói về chi phí các kiểu, nên từ chối rất dứt khoát.
Giờ xem ra...
Mustard dừng bước, nghiêng người sang.
"Tiểu Hòa Hòa ngươi không phải đến giờ mới chỉ thu phục được bốn Pokemon à?"
"Lời là nói vậy..."
"Thế thì đúng rồi, Pokemon của lão già ta... cũng sẽ không làm ngươi thất vọng đâu."
Keihy: "?"
Ta đã nói muốn thu phục Pokemon mới khi nào chứ?
Nếu như sư phụ Mã tung ra một con Duraludon hoặc là Dreepy thì sao bây giờ...
Cái đó căn bản nuôi không nổi, được không?
Hay là nói... chiêu bài của sư phụ Mã?
Không đợi Keihy cự tuyệt.
Dẫn hắn đi đến hậu viện, Mustard duỗi người, thở dài một hơi nói:
"Bất quá, muốn thu phục những Pokemon đó, tiểu Hòa Hòa ngươi còn phải vượt qua một hạng khảo nghiệm mới được."
Khảo nghiệm?
Nghe được hai chữ "Khảo nghiệm", Keihy không những không khẩn trương mà ngược lại còn thở phào nhẹ nhõm.
Có khảo nghiệm là tốt rồi.
Chỉ cần khảo nghiệm thất bại, vậy không cần thu phục.
Đi đến một chỗ đất trống.
Mustard cười tủm tỉm mở miệng lần nữa.
"Cái này khảo nghiệm chính là —— lão nhân ta muốn thử trước một chút thực lực của ngươi nói nhiều."
Kiểm tra thực lực?
Đấu với Mustard?
Keihy thoáng thả lỏng.
Vậy thì không sao.
Thắng Mustard thì không có khả năng, nhưng thua hắn thì chẳng phải dễ sao?
Nhưng mà.
Khi Mustard ném ra hai quả PokeBall, triệu hồi ra một con Rookidee và một con Rockruff, vẻ mặt Keihy hoàn toàn đờ đẫn.
Nhìn hai con Pokemon non nớt nhỏ xíu...
Keihy nhìn lại bên cạnh mình, đám Tinkatuff cùng mấy đứa nhóc đang nhốn nháo muốn thử sức.
Không phải chứ, đây là muốn... xả nước?
Những Pokemon này đặc thù thì có nhiều...
Liền cái lão sư phụ Mã Mustard mười tám năm chưa từng bại, nếu như mà xả nước như vậy, không phải thả biển cho mình thu phục hay sao?
Nỗi lo lắng trong lòng hắn cuối cùng cũng tiêu tan.
Một cơn gió mát thổi qua.
Lá cây lay động ép lên đám cỏ xanh, đồng thời để lộ ra một đống xơ cọ màu xám tro—— (-w- ) ZzZ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận