Pokemon Thế Giới Tâm Linh Đại Sư

Pokemon Thế Giới Tâm Linh Đại Sư - Chương 244: Trở thành nội mạc đại sư chứ ? (cầu hoa tươi! ) (length: 11765)

Ngày thứ hai.
Keihy cùng Alain cùng tiến sĩ Augustine Sycamore cùng nhau đi đến thành phố Tuyết Ánh.
Vốn Keihy định tự đi, nhưng tiến sĩ Augustine Sycamore nói "Đại hội Tượng đá" xem như một sự kiện không nhỏ, cùng đi mở mang kiến thức.
Đồng thời, hắn còn có thể trên đường thu thập thêm số liệu về Gengar, tiện cho nghiên cứu.
Còn Alain, tự nhiên là trợ thủ đi cùng.
Có thể thấy, tiến sĩ Augustine Sycamore rất coi trọng Alain.
"Xuất phát, thành phố Tuyết Ánh!"
Tiến sĩ Augustine Sycamore ngồi vào ghế lái chiếc xe Jeep, đeo lên kính râm kiểu Phó Soái.
"Két két"
Thấy vậy Gengar cũng từ trong bụng móc ra kính râm đội lên.
Sau đó hai kẻ đeo kính nhìn nhau, đều sững sờ, rồi đồng thời cười phá lên hai tiếng.
Gengar ngồi xuống ghế phụ lái, Keihy thì ôm Vulpix nhỏ cùng Alain ngồi ở hàng ghế sau.
Xe chậm rãi rời khỏi thành phố Lumiose.
Việc tiến sĩ Augustine Sycamore làm tài xế, phỏng chừng toàn bộ thế giới Pokemon chẳng có mấy người.
"Thầy Keihy, đây là tin tức trận đấu của 'Đại hội Tượng đá' lần này, còn có tuyển thủ dự thi đã trải qua sàng lọc kỹ càng, và thông tin trọng tài."
Alain hào hứng đưa một xấp giấy cứng.
Nhận lấy Keihy ngẩn người.
"Còn có cả phân đoạn sàng chọn tuyển thủ sao?"
Sao hắn không biết?
Alain cười giải thích: "Là ban tổ chức tiến hành sàng lọc, dựa vào thực lực, kinh nghiệm và danh tiếng của người dự thi để sơ bộ lựa chọn."
"Thầy Keihy tất nhiên không bị loại, nên không biết."
Thì ra là vậy.
Sau đó Alain nói tiếp:
"Theo một vài thông tin, tôi đã lọc ra vài người có thể sẽ trở thành đối thủ lớn nhất của thầy Keihy trong cuộc đua quán quân."
Đoạt quán quân?
Khóe mắt Keihy nhẹ giật.
Tuy nói hắn rất tin tưởng Vulpix nhỏ.
Nhưng đoạt quán quân các kiểu....cũng phải tùy duyên thôi.
Dù sao, tuyển thủ tham gia nhiều như vậy, còn không thiếu những người mạnh, có năng lực.
Hắn chủ yếu là vì Vulpix nhỏ muốn tham gia nên đưa tiểu gia hỏa đi thử sức.
Thứ hạng không sao, dù sao cũng có phần thưởng.
Nhưng, khi Keihy thấy trọng tài của cuộc thi tượng đá lần này, không khỏi lộ ra vẻ cổ quái.
Trọng tài của cuộc thi tượng đá gồm: Joy tỷ tỷ, cảnh sát Jenny, Thiên Vương Siebold, chủ phòng Gym thành phố Tuyết Ánh và sư phụ của chủ phòng Gym Lưu Ly ở Hoenn, Juan.
Năm người tạo thành tổ trọng tài.
Ai cũng biết, ngoại trừ hệ Đá và Đất không phân biệt, thì hệ Nước và Băng thực ra không tách biệt.
Vì thế, việc Siebold, một trong Tứ Thiên Vương mới của khu Carlos, hệ Nước được mời làm trọng tài cũng không có gì bất ngờ.
Siebold không chỉ là chuyên gia hệ Nước, Tứ Thiên Vương mà còn là đầu bếp đẳng cấp nổi tiếng xa gần.
Nhà hàng do hắn làm chủ, không nói trải rộng toàn bộ thế giới Pokemon, mà ở thành phố Rustboro Keihy cũng từng thấy.
Hơn nữa là đầu bếp và chuyên gia hệ Nước, Siebold rất am hiểu làm tượng đá ẩm thực.
Chủ phòng Gym thành phố Tuyết Ánh lại càng không cần bàn, là chủ phòng Gym hệ Băng và chủ nhà, đủ tư cách làm thành viên tổ trọng tài.
Còn sư phụ của Wallace, Juan được khen là "Chủ phòng Gym uyển chuyển diễm lệ", một huấn luyện viên phối hợp hàng đầu, tự nhiên rất có trọng lượng về những thứ đẹp đẽ.
Sau cùng Joy tỷ tỷ và cảnh sát Jenny coi như "khách quen" của các cuộc thi.
Chỉ là...
Cứ như vậy.
Sao thấy tổ trọng tài có nhiều "người quen" thế?
"Cảm giác có thể mua được tổ trọng tài ấy chứ...." Keihy xoa cằm lẩm bẩm.
Lẽ nào muốn trở thành...Đạo sư ngầm?
"Hả?"
Alain không nghe rõ Keihy nói gì.
"Khụ, không sao." Keihy khẽ ho, lắc đầu.
Sau đó, hắn lại lướt qua danh sách tuyển thủ, thấy vài cái tên quen thuộc.
Lorelei dẫn đầu.
Là Tứ Thiên Vương hệ Băng tương lai của vùng Kanto, "Mỹ nhân Băng Sơn", Lorelei không nổi như cồn nhưng cũng đã sớm nổi tiếng.
Tuyệt đối là ứng cử viên vô địch của đại hội này.
Sau đó, còn có Candice, chủ phòng Gym tuyết phong tương lai của vùng Sinnoh.
Tuyển thủ Nessa từ vùng Galar...
Ừ?
Nessa?
Trong đầu Keihy hiện lên hình ảnh một cô gái khỏe khoắn toàn thân màu đồng, dáng người mảnh mai quyến rũ.
Nàng hình như là bạn thân của Sonia, một người mẫu có tiếng, được ca ngợi là "Sóng thần", chủ phòng Gym của trấn Thủy thuyền...
Bây giờ có lẽ còn chưa là chủ phòng Gym?
Ừm, hệ Nước và hệ Băng không tách biệt, việc Nessa thi đấu hình như cũng không có gì quá bất ngờ.
Cuối cùng Keihy thấy một cái tên quen thuộc, cổ lỗ hạ từ vùng Paldea xa xôi.
Cũng là một chủ phòng Gym hệ Băng tương lai.
Hắn rất ấn tượng về cổ lỗ hạ vì khi chơi «Pokemon Chu/Tử» Keihy từng nghĩ cổ lỗ hạ là một cô bé đáng yêu lúc thách đấu Gym núi sương.
Sau đó mới biết, hóa ra... là một cậu trai.
Khụ.
Nói chung.
Chỉ nhìn sơ qua danh sách tuyển thủ thôi, Keihy đã phải cảm khái độ hoành tráng của giải tượng đá lần này.
Tuyển thủ hạt giống, không là Tứ Thiên Vương tương lai, thì cũng là chủ phòng Gym tương lai.
Đã biết có khả năng đoạt quán quân thì có: Lorelei, Candice, Nessa, cổ lỗ hạ...
Còn chưa tính những huấn luyện viên mà Keihy có lẽ chưa từng nghe, nhưng thực lực xuất chúng.
Dù sao đây là đại hội tượng đá, không chỉ đơn thuần dựa vào thực lực.
"Cảm ơn." Keihy trả giấy lại cho Alain.
Không thể không nói, tiến sĩ Augustine Sycamore coi trọng Alain không phải là không có nguyên nhân, làm việc rất chu đáo.
Nếu không phải sau này bị Lysandre bắt cóc...
"Không sao, thầy Keihy." Alain vội đáp.
"Keihy, có tự tin đoạt quán quân không?" Tiến sĩ Augustine Sycamore ngồi trước bỗng nhiên quay đầu hỏi.
Keihy cười, nhẹ vuốt ve Vulpix nhỏ.
"Âu ô"
Tiểu gia hỏa ánh mắt tập trung, nhổm lên có vẻ rất khí thế.
Có vẻ nó vẫn rất tự tin.
Keihy cũng không tiện dội gáo nước lạnh vào lòng tự tin của nó, nên nói: "Cố gắng hết sức, cũng có chút cơ hội."
Chờ đã!
Vừa dứt lời, Keihy khựng lại.
Vì hắn kinh ngạc phát hiện, tiến sĩ Augustine Sycamore đang ngồi ở ghế phụ lái!
Vậy người đang lái xe bây giờ chẳng lẽ...
Gengar?
"Két két"
Gengar nhìn vào gương chiếu hậu, lè lưỡi trêu hắn, lộ ra nụ cười kỳ dị.
Thấy Keihy nhìn mình, tiến sĩ Augustine Sycamore cười nói: "Gengar nói kỹ thuật lái xe của nó rất tốt, tôi bảo nó thử xem."
"Không ngờ xe đi đúng là rất êm."
Thì ra là vậy.
Nếu tiến sĩ Augustine Sycamore không nói gì, Keihy cũng không biết Gengar đang lái xe.
Nhưng mà...
"Chỉ mong có thể thuận lợi đến thành phố Tuyết Ánh..."
...
"Chúng ta ma quỷ rốt cuộc đã trưởng thành."
Khi xe chậm rãi lái vào thành phố Tuyết Ánh, Keihy không nhịn được mà cảm thán trong lòng.
Trên đường vậy mà không xảy ra sự cố gì?
Thành phố Tuyết Ánh nằm ở góc đông bắc khu Carlos, vì địa hình khá cao nên quanh năm bị tuyết phủ trắng.
Khi bọn họ đến nơi, trong thành phố Tuyết Ánh đã trang hoàng đèn hoa rực rỡ, tập trung rất nhiều du khách và tiểu thương.
Đại hội tượng đá tuy không náo nhiệt long trọng bằng thi đấu Pokemon, nhưng cũng thu hút được rất đông người, kích thích mạnh mẽ kinh tế thành phố Tuyết Ánh.
"Nếu ba người kia ở đây, chắc có thể kiếm bộn tiền..."
Thời gian bắt đầu đại hội tượng đá là chiều tối, địa điểm ở trên sườn núi.
Nghe nói.
Thành phố Tuyết Ánh vì địa hình cao, quanh năm có băng tuyết, khi ánh nắng chiều bao phủ xuống, sẽ cực kỳ đẹp.
Ánh nắng màu cam hòa với băng tuyết tạo nên sắc màu lung linh, phủ lên cả thành phố một vẻ đẹp mờ ảo.
Keihy bọn họ đến sân đấu để báo danh, rồi gặp Lorelei có vẻ như đang chờ ở đó.
"Thầy Keihy."
Bên cạnh Lorelei còn có một con Jynx.
Thấy Jynx, Keihy không khỏi cứng đờ.
Con Smoochum tự tin hết mình của Lorelei đã...tiến hóa?
"Mố..."
Jynx cũng thấy Vulpix nhỏ trong lòng Keihy, hai mắt lập tức biến thành hình trái tim, kêu lên rồi chạy lại.
"Âu, âu ô?"
Mà Vulpix nhỏ hiển nhiên bị động tác của Jynx làm cho hết hồn.
Đặc biệt là đôi môi dày tròn của Jynx sắp lao vào nó.
Thấy nó hơi kháng cự, Keihy không nhịn được mà xoa trán, nhỏ giọng giải thích:
"Đây là con Smoochum của Lorelei hồi trước, các ngươi đã chơi chung."
"Âu, âu ô?! Σ(゚д゚lll)"
Mê, Smoochum?
Vulpix nhỏ trong nháy mắt hóa đá.
Tuy nói...sau khi Keihy nhắc như vậy, nó quả thực thấy dáng dấp của Smoochum ở Jynx, đặc biệt là đôi môi đặc trưng.
Nhưng mà...
Thật lòng.
Vulpix nhỏ vốn mong chờ vào việc tiến hóa, giờ đã đóng băng ý niệm tiến hóa của mình.
Nó không hẳn là không chấp nhận việc tiến hóa khi thấy Alolan Ninetales, nhưng việc tiến hóa...nhỡ có gì thì sao?
Cũng may.
Jynx tuy biểu hiện hơi thái quá nhưng thực chất là vì quá yêu thích Vulpix nhỏ.
Dù sao.
Vulpix nhỏ cũng có thể coi là một nửa thần tượng của nó.
Chính vì vậy mà tiểu Vulpix cũng rất nhanh chấp nhận cái "Sự thật" này.
"Xem ra... Jynx giữ vững tâm thái cũng không tệ." Keihy nói.
Nếu là con Smoochum trước kia có vẻ bề ngoài tự tin đến mức cực đoan kia, có lẽ sau khi tiến hóa, trong một khoảng thời gian ngắn cũng không thể tiếp nhận được chứ?
Lorelei cũng đã đi tới, nghe thấy lời của Keihy, cười nói:
"Còn phải cảm ơn thầy Keihy đấy."
Keihy đẩy kính, "Lorelei, cứ gọi ta là Keihy là được rồi."
Tuy nói hắn là lão sư, Lorelei vẫn chưa tốt nghiệp, nhưng thực ra hai người tuổi tác chênh lệch cũng không lớn.
Hơn nữa, Lorelei vẫn là đàn em của hắn, cũng không phải học sinh của hắn.
Dừng lại một chút, hắn hỏi:
"Jynx vẫn khỏe chứ?"
"Khỏe vô cùng."
Lorelei gật đầu.
"Nhờ có ngươi khi đó để ta thu thập một ít thông tin về Jynx ở khu vực Galar."
Ở một số địa phương tại Galar, Jynx được gọi là Nữ Vương băng giá, được mọi người sợ hãi và sùng bái.
Chính vì vậy ở khu vực Galar, Jynx cũng có không ít người hâm mộ.
Đây coi như là từ trước đã xây dựng nền tảng tâm lý vững chắc cho Smoochum khi đó.
Dù không mù quáng tự tin như thời Smoochum, nhưng Jynx vẫn vô cùng tự tin vào vẻ ngoài của mình.
Như vậy là đủ rồi.
Về chuyện này, Keihy vẫn có chút cảm giác thành tựu.
Lúc này, một giọng nói đầy cảm xúc truyền đến.
"Vị này có phải là thầy Keihy không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận