One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 694: Áo nghĩa của diệt rồng (2)

Chương 694: Áo nghĩa của diệt rồng (2)
Cũng chỉ có Hoán Triều Giao vẫn luôn ở cạnh Diệp Ngôn nên bị dạy dỗ nhẹ hơn một chút. Vì sao ở lại mà vẫn bị răn dạy? Bởi vì Diệp Ngôn biết thừa nếu không phải hàng này hành động tự nhiên trong nước thì thấy con sóng khổng lồ kia cũng chạy mất hút thôi.
Diệp Ngôn có nhận thức rất đỗi tỉnh táo với liêm sỉ của Cờ Yêu nhà mình. Dưới sự nỗ lực của chúng Cờ Yêu, mọi người nhàn nhã ăn kem. Nhìn Carla ngồi trên bàn ôm một chiếc ốc quế cao ngang mình trông rất đáng yêu.
Tom ngủ một đường tỉnh lại rất đúng dịp, không bỏ lỡ giờ ăn món ngọt. Mượn thời gian rảnh rỗi, Trương Đạt Dã liếc nhìn thanh năng lượng, tiện tay nhấn rút thưởng, sau đó bị hai quyển sách vừa rút được hấp dẫn ánh mắt.
"Wendy, ma pháp Sát Long của em luyện tập thế nào rồi?" Trương Đạt Dã hỏi.
"Dạ?" Wendy đang ăn kem thì khựng lại, buồn bã đáp: "Em thành thạo ma pháp cơ sở lắm rồi, nhưng… " Wendy hơi mất mát: "Nhưng Sát Long ma đạo sĩ khác đều có ma pháp xưng là áo nghĩa Sát Long, còn em thì mãi chẳng có manh mối gì liên quan."
Perona tò mò hỏi: "Áo nghĩa Sát Long là cái gì? Quan trọng lắm à?"
Carla vội vàng giúp đỡ giải thích : "Áo nghĩa Sát Long là ma pháp mạnh nhất của Sát Long ma đạo sĩ, nghe nói có thể đánh xuyên vảy rồng, phá hủy nội tạng rồng, thậm chí săn bắt linh hồn rồng. Nếu không nắm giữ áo nghĩa Sát Long thì không thể tính là Sát Long ma đạo sĩ đạt tư cách."
"Wendy thật sự đặt mục tiêu là đánh bại rồng khổng lồ à?" Perona tưởng tượng một Wendy nho nhỏ giằng co với con rồng siêu lớn… Cảm giác chênh lệch ghê.
Wendy nghiêm túc gật đầu: "Dù thế nào tớ cũng phải đánh bại con rồng đen kia!" Ngay sau đó Wendy lại uể oải: "Nhưng đến cả áo nghĩa Sát Long mà tớ cũng không biết gì..."
"Đừng vội nản chí." Carla an ủi Wendy một câu, sau đó nhìn về phía Trương Đạt Dã: "Tự nhiên anh lại hỏi chuyện này, chắc không phải có manh mối gì chứ ạ?"
"Có phải không ạ?" Wendy tràn đầy khao khát nhìn Trương Đạt Dã.
"Chuẩn đấy." Trương Đạt Dã không vòng vo nữa, lấy hai quyển sách đưa cho Wendy.
"Ma pháp Sát Long Thiên Không, áo nghĩa Sát Long - Chiếu Phá - Thiên Không Xuyên. Còn có cả áo nghĩa Sát Long - Ngân Hà. Em có thể học rồi." [Sách ma pháp của Porlyusica: Sách ma pháp do Grandeeney truyền miệng, Porlyusica ghi chép, ghi rõ hai áo nghĩa lớn của ma phát Sát Long Thiên Không.]
'Chiếu Phá Thiên Không Xuyên' là ma pháp lợi dụng kết giới gió hạn chế đối thủ trong phạm vi nhất định, sau đó dùng không khí áp súc công kích đối thủ. Nghe nói có thể đâm rách bầu trời, sức xuyên thấu cực mạnh.
Còn 'Ngân hà' là ma pháp phụ trợ khá đặc biệt, có thể đối thoại với vong linh, tuy có điều kiện hạn chế nhưng nếu áp dụng tốt thì có cơ hội chiếm được kiến thức thất truyền hoặc nhận được tình báo đặc biệt nào đó.
"Áo nghĩa Sát Long thật này? Lại còn có những hai phép nữa chứ!" Tuy đoán được Trương Đạt Dã có manh mối nhưng Carla vẫn rất kinh ngạc khi thấy cậu cầm ra hai quyển áo nghĩa.
Lỗ mũi Wendy nhúc nhích, trước tiên chú ý tới thứ khác chứ không phải ma pháp, cô bé vui sướng: "Trên này có mùi của Grandeeney!"
"Nghĩa là thứ này là đồ thật à?" Carla nghi ngờ: "Rốt cuộc là chuyện gì vậy?"
"Đơn giản mà nói, chính là mẹ nuôi Thiên Long Grandeeney của Wendy trước… Ờm..." Trương Đạt Dã cân nhắc cách dùng từ: "Trước khi 'biến mất' thì Wendy còn nhỏ quá, chưa kịp truyền thụ áo nghĩa Sát Long cho cô bé nên phó thác hai bản ma pháp này cho Porlyusica, nhờ bà ấy truyền thụ cho Wendy vào thời điểm thích hợp."
Carla nói: "Porlyusica? Tớ nhớ đấy là tên của bác sĩ hội bọn mình mà nhỉ?"
"Ừ!" Wendy gật đầu: "Bọn em chưa gặp bà ấy bao giờ. Nghe mọi người nói bà ấy khó tính lắm. Bà ấy gặp Grandeeney rồi ạ?"
"Có thể xem như là vậy." Trương Đạt Dã đáp: "Thân phận của bà ấy rất đặc biệt, anh không tiện tiết lộ chuyện riêng tư của người ta nên đành phải chờ hai đứa về rồi tự đi hỏi thôi. Sẽ có niềm vui bất ngờ đấy."
Perona bất mãn đập bàn: "Gì nữa, ghét nhất là mấy người nói chuyện chỉ nói một nửa!"
Thụy Manh Manh cũng bị gợi lên lòng tò mò: "Đúng đấy sếp, chúng tôi lại không chạy tới thế giới kia nói linh tinh mà."
Trương Đạt Dã cứng rắn nói lảng sang chuyện khác: "Mấy cô cứ chỉ mải nhìn tôi thì kem sẽ bị Tom và Artoria ăn vụng hết đấy."
Tom hơi khựng lại, vội vàng ném hai cái kem quế vào miệng rồi giấu hai tay ra sau lưng. Nó vừa ngửa đầu nhìn trời vừa nhai thật nhanh.
Artoria lạnh tanh: "Mọi người cùng ngồi một chỗ ăn đồ ăn thì sao gọi là ăn vụng được. Đạt Dã dùng từ không thích hợp, phạt cậu bớt một cái kem."
Trương Đạt Dã vội vàng nâng tay bảo vệ đồ ăn: "Phạt cái gì mà phạt. Dương mưu của cô đập thẳng vào mặt tôi đấy nhé!"
Sau khi cười đùa một phen, Trương Đạt Dã nói tiếp: "Mọi người cũng biết năng lực của tôi rồi đấy. Tôi có thể lấy được vài món đồ từ thế giới của mọi người theo tính ngẫu nhiên. Lần này vừa hay lấy được mấy thứ đấy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận