One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 436: Trận quyết chiến (3)

Chương 436: Trận quyết chiến (3)
Mấy giây sau, hắn ta bỗng nhảy dựng lên: “Đội thăm dò đã trải qua cảm giác này ư? Mình không phải kiểu người ý chí không kiên định như thế…”
Hollow lại xuyên qua lần thứ hai.
“Gần mười năm trôi qua mà tôi không thể chế xong SIQ, tôi kém cỏi quá…”
“Ghê tởm! Lần này tôi sẽ…”
Hollow đã lập hat-trick!
(): Hat-trick có nghĩa là đạt được một thành tích tốt tới ba lần trong một trận đấu.
(*): Hat-trick có nghĩa là đạt được một thành tích tốt tới ba lần trong một trận đấu.
“Hức, lúc tôi đi đứng còn phát ra tiếng bẹp bẹp, đúng là buồn nôn!”
Ngay cả người kiên cường như Zoro còn không chịu được Hollow tiêu cực, vì vậy Indigo muốn chống lại nó bằng ý chí của mình là chuyện không tưởng.
Cho đến khi cả đám Trương Đạt Dã đã vòng qua chiến trường và tiếp cận Indigo, chú hề đáng thương này còn đang quỳ rạp sám hối, toàn thân đều chìm trong ủ dột.
Dù Hollow tiêu cực chỉ bay là là xung quanh nhưng hắn vẫn chìm đắm trong đau thương, như thể đã bị người chơi hỏng.
“Đáng đời, ai bảo chú định đánh lén người ta, horohorohoro…” Perona cười gập cả người, nhưng vừa thấy vẻ mặt Trương Đạt Dã thì lại nghi ngờ hỏi: “Có phải em hơi quá đáng không?”
Hả? Trương Đạt Dã kinh ngạc nhìn cô nhóc, xem ra học thuộc quy tắc học sinh tiểu học cũng không phải không công, công chúa ma tùy hứng đã biết lễ phép hơn nhiều.
“Em không làm sai, nói đúng hơn thì em làm tốt lắm.” Trương Đạt Dã xoa đầu Perona rồi nói tiếp: “Anh dạy em lễ độ, đạo đức vân vân đều để dùng với bạn bè thôi, đối diện kẻ địch thì việc đầu tiên là khiến hắn mất khả năng phản kháng.”
Perona hất tay Trương Đạt Dã ra: “Đừng xoa đầu em!”
Trương Đạt Dã chỉ vào Indigo: “Diệp Ngôn, ngủ hắn đi!”
“Xin đấy, anh chú ý cách dùng từ của mình lại, đừng miêu tả chiêu thức của người ta biến thái như thế!”
“Ờ, thế đánh ngất hắn đi!”

Tiếng nổ của xiếc tung hứng bóng hóa học thu hút sự chú ý của Sư Tử Vàng, hắn nhanh chóng nhìn sang bên này mới thấy Indigo bị bao vây bởi đám người mà mình muốn giết.
Sư Tử Vàng sốt ruột, Indigo là thủ lĩnh nhà khoa học của hắn. Chất thuốc SIQ để các loài động vật tiến hóa thành thú dữ còn đang trông cậy vào Indigo phát triển. Nếu hắn ta bị xử lý, công sức mười năm của Sư Tử Vàng coi như đổ sông đổ biển.
Có lẽ đây là báo ứng, hắn muốn tấn công đồng bọn của Artoria để làm cô phân tâm và mất đi điểm đặt chân trong không trung, ai ngờ bây giờ người bị phân tâm vì đồng đội lại là hắn.
Artoria chém một nhát trúng eo Sư Tử Vàng, cuối cùng cũng khiến hắn nổi giận: “Đám ranh con, đừng có quá đáng.”
Sư Tử Vàng chỉ một ngón tay về phía nhóm Trương Đạt Dã, cong ngón tay lại muốn chém ngã daft-green để cây này nện xuống Diệp Ngôn - người đang định đánh ngất Indigo.
Nhưng Artoria lại chặn tầm mắt của hắn, chém ra một kiếm: “Đối thủ của ông là tôi.”
Sư Tử Vàng bực bội giơ kiếm chống đỡ: “Cút đi! Dù cô sử dụng chiêu thức này bao nhiêu lần cũng vô dụng!”
“Thế hả?” Ngọn gió vô hình bỗng quấn quanh thân kiếm của Artoria.
“Phong Vương Thiết Chùy!”
Tác dụng của Phong Vương Kết Giới là cho gió cuốn lấy thân kiếm và biến đổi khúc xạ ánh sáng, từ đó mắt thường không thể nhìn thấy hình dạng của thanh kiếm.
Mà Phong Vương Thiết Chùy trực tiếp đẩy gió bị áp súc quanh thân kiếm ra ngoài, tiến hành tấn công ở cự ly xa. Gió được giải phóng tức thời, hay nói đúng hơn là không khí áp suất cao có sức phá hủy cực mạnh.
Vì gió đã phóng ra ngoài nên thanh kiếm trong tay Artoria không còn trong trạng thái vô hình nữa.
Sư Tử Vàng đối đầu trực diện với Phong Vương Thiết Chùy cũng là lần đầu tiên trong hôm nay thấy được thanh kiếm quý báu với chuôi kiếm màu xanh và lưỡi kiếm tỏa ra ánh sáng vàng này.
Cảm giác tiếp theo là đau đớn lan ra toàn thân, đau quá.
Dù hắn nhận ra được có điều gì đó bất ổn và tránh đi, dù hắn đã dùng Haki vũ trang để phòng ngự nhưng vẫn bị đâm vào eo, máu tươi chảy đầm đìa.
Sư Tử Vàng mượn lực từ cơn gió này và lùi ra sau thật xa, một tay che miệng vết thương, sử dụng năng lực của Fuwa Fuwa để cầm máu, tay còn lại tiếp tục chỉ ngón tay khống chế daft-green lao về phía Diệp Ngôn.
Loại cây này chẳng những phóng thích ra khí độc mà cả vỏ và lá cây cũng có độc, hơn nữa nó còn truyền nhiễm bệnh daft cho người khi tiếp xúc với da, chỉ có thể sử dụng hoa IQ làm thuốc giải.
Sư Tử Vàng không quan tâm mình có ngộ thương Indigo hay không, tuy mục đích hàng đầu của hắn là cứu người nhưng ra tay không kiêng nể gì. Một khi bị kẻ địch bắt được, hắn sẽ xóa sổ cả Indigo.
Sư Tử Vàng nghĩ thay vì để kẻ địch giết Indigo và kết thúc giấc mơ của hắn, không bằng hắn tự ra tay còn hơn, sau đó mới quyết chiến một trận sống còn với kẻ địch.
Hàng chục cây đại thụ bay thẳng về phía Diệp Ngôn, cảm giác áp bách không thua gì mấy ngọn núi đất khổng lồ khi nãy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận