Nghịch Thiên Chiến Thần

Chương 482: mười ma ấn nhớ

Chương 482: Thập Ma Ấn Ký
“Ầm ầm ầm!”
Trong không khí vang lên những âm thanh cuồn cuộn.
Phảng phất như toàn bộ không gian muốn nổ tung.
Từ trong lòng bàn tay Diệp Khinh Vân bay ra một đoàn ngọn lửa màu đen.
Ngọn lửa kia ở trước người hắn nhanh chóng ngưng tụ ra một đạo thủ ấn, ở giữa thủ ấn có một đoàn hạt giống màu đen, tản ra ánh hào quang nhàn nhạt màu đen.
Giờ phút này, Diệp Khinh Vân sử dụng ấn ký chính là Thập Ma Ấn Ký!
Ấn thuật dựa vào hấp thu thiên địa chi lực, tỉ như lôi đình, trước đó, Diệp Khinh Vân hấp thu lôi đình từ Cửu Tiêu giáng xuống, từ đó luyện thành ấn ký lôi đình.
Giờ phút này, hắn lấy mười ma hỏa diễm trong cơ thể mình làm cầu nối, ngưng tụ ra một đạo ấn ký, ấn ký này là Thập Ma Ấn Ký!
Uy lực so với ấn ký lôi đình càng thêm cường đại cùng hung ác!
Ở phía trước, Chu Lạc cũng đã ngưng tụ ra ấn ký.
Đây là ấn ký đạo thứ hai của Chu gia, tên là Phong Bạo Nhận Ấn Ký.
Đạo ấn ký này so với Tử Vong Ấn Ký lúc trước uy lực càng thêm khủng bố dọa người.
Từ trong lòng bàn tay hắn toát ra một đạo gió lốc kiểu mini, sau đó cơn lốc kia ở phía trước không ngừng xoay tròn, cấp tốc biến lớn, một cỗ linh lực kinh người từ trong gió lốc tùy ý phiêu đãng đi ra.
"Tiểu tử, tại Phong Bạo Nhận Ấn Ký của ta, ta xem ngươi còn làm sao đắc chí được nữa!" Chu Lạc cảm nhận được mình đã bị trào phúng nồng đậm, gân xanh trên mặt lập tức bạo phát ra, cả người như một đầu yêu thú nổi điên, gào lên: "Phong Bạo Nhận Ấn Ký, diệt cho ta!"
Thanh âm tức giận rơi xuống, đạo gió lốc kia nhanh chóng quét về phía trước, trên mặt đất lại lưu lại một đạo ấn ký thật sâu, hơi khói đen không ngừng xông ra.
"Thập Ma Ấn Ký!"
Đối với tiếng gào thét của Chu Lạc, Diệp Khinh Vân làm như không thấy, trên mặt càng lộ vẻ khinh miệt, chậm rãi phun ra bốn chữ, mỗi một chữ đều mạnh mẽ đanh thép, tuy nói hắn rất bình tĩnh, nhưng trong nhãn cầu màu đen lại lộ ra sát ý lạnh lùng.
Đối phương một chiêu này hoàn toàn muốn lấy mạng hắn!
Trong cơn lốc kia mang theo hàn khí, từng đầu Cự Long làm bằng băng đúng là xuất hiện từ bên trong cơn lốc, mỗi một đầu lại có chiều dài cả trăm mét!
Không thể không nói, ấn ký này của Chu gia có chút hoa lệ!
Nhưng lại hữu danh vô thực.
Trong nháy mắt, hai đạo ấn ký điên cuồng đụng vào nhau.
Chẳng qua là khi Băng Long va chạm vào thân ngọn lửa màu đen, sau một khắc, lập tức biến thành hư ảo, Long Khu do băng tinh tạo ra lại đứt thành từng khúc trong ngọn lửa màu đen.
Bất quá, khối băng đứt gãy kia tản ra sát ý mười phần, như từng thanh từng thanh lưỡi dao điên cuồng phóng về phía bốn phía.
Diệp Khinh Vân nhanh chóng sử dụng Địa Linh Ma Huyết Giáp, lập tức, một tầng hộ giáp màu vàng đất nổi lên trên người hắn.
Đồng thời, hắn hiện tại hay là Thị Huyết Long Thể hình thái thứ hai, dưới trạng thái như vậy, thân thể của hắn ổn định một chút!
Bất quá, tu vi của đối phương cao hơn hắn hai trọng, linh lực điên cuồng như nước biển đánh úp về phía hắn.
Diệp Khinh Vân lui về phía sau mấy bước, khóe miệng thấm ra một vệt máu tươi, nhưng ánh mắt của hắn lại cực kỳ kiên định, nhìn chằm chặp về phía trước.
So với hắn, Chu Lạc thảm hơn nhiều.
Toàn bộ thân hình hắn tràn ngập máu tươi, thân thể không ngừng lui ra phía sau.
Tiếng gào thét long ngâm ngưng tụ ra phía trước mới đầu còn vang dội, nhưng bây giờ lại dần dần biến mất, tựa như bị một nước biển vọt tới, che giấu đi âm thanh.
Ngọn lửa màu đen mang theo năng lượng có tính hủy diệt cuốn sạch về phía bốn phía.
Phía trước, đầu Băng Long do gió lốc ngưng tụ ra không ngừng gào thét, muốn bảo vệ chủ nhân của nó, nhưng năng lượng ngọn lửa kia quá kinh khủng.
Lân phiến màu băng lam trên người nó từng mảnh từng mảnh rơi xuống, phát ra âm thanh thanh thúy.
Thấy cảnh này, con ngươi Chu Lạc bỗng nhiên co rụt lại, hoàn toàn không nghĩ tới ấn ký một chiêu kia của đối phương uy lực vượt xa mình!
Thật là khủng khiếp!
Thân thể của hắn không ngừng run rẩy, trong lòng càng nhấc lên sóng to gió lớn.
"Đây chính là ấn ký đạo thứ hai của Chu gia ngươi sao? Ta thấy, bất quá cũng chỉ như vậy." Diệp Khinh Vân thân hình phiêu hốt, đi tới trước người hắn mười mét, cực kỳ bình thản nói chuyện, thậm chí mí mắt cũng không hề nhấc lên.
Nghe nói như thế, Chu Lạc tức đến sắc mặt đỏ bừng.
Ấn ký đạo thứ nhất của Chu gia bị ấn ký lôi đình của đối phương đánh nát.
Hiện tại, hắn sử dụng ấn ký đạo thứ hai của Chu gia cũng bị đối phương đánh nát.
Trong ý thức của hắn, ấn ký Chu gia là ấn ký vô địch nhất trên đời này, nhưng bây giờ hắn liên tục sử dụng hai đạo ấn ký lại đều bị đối phương dùng chiêu thức tương tự đánh vỡ, kết cục như vậy khiến hắn không thể nào tiếp thu được, khiêu khích như vậy khiến hắn không cách nào tha thứ!
Phẫn nộ như núi lửa bỗng nhiên bạo phát ra.
Mặt hắn nhanh chóng dữ tợn, sau đó tay phải cầm một viên đan dược màu đỏ như máu, nhìn chằm chằm thiếu niên áo trắng phía trước, hắn giờ phút này giống như một đầu yêu thú nổi điên, gặp người liền gọi, gặp người liền cắn, nói hắn điên rồi cũng không hề quá đáng.
"Diệp Khinh Vân, đây là ngươi ép ta, ta muốn cùng ngươi đồng quy vu tận!"
Nói xong lời cuối cùng, cả người hắn trở nên điên điên khùng khùng, phá lên cười.
Tiếng cười quanh quẩn trên toàn bộ bầu trời.
"Bạo Thể Đan?" Diệp Khinh Vân nhìn qua viên đan dược này, khẽ chau mày.
"Thế nào? Ngươi sợ sao? Ha ha ha! Có thể để ngươi, một đại thiên tài cùng ta đồng quy vô tận, đây chính là vinh hạnh to lớn của ta!" Chu Lạc như chó điên, trong ánh mắt nhìn về phía Diệp Khinh Vân mang theo sát ý lạnh thấu triệt, tựa như một thanh ma kiếm, muốn chém g·iết hết thảy mọi thứ trên đời này!
Nhưng, Diệp Khinh Vân vẫn bình tĩnh như trước, trên mặt hắn thậm chí chưa từng xuất hiện một tia sợ hãi!
"Ân?" Chu Lạc nhìn thấy một màn này, sững sờ: "Ngươi không sợ?"
"Ta vì sao phải sợ?" Diệp Khinh Vân nhàn nhạt nói ra, ánh mắt bình tĩnh phía dưới ẩn chứa sự tự tin bùng nổ mãnh liệt: "Ngươi muốn cùng ta đồng quy vô tận sao?"
"Đúng!" Chu Lạc lộ ra hàm răng trắng như tuyết, âm trầm không gì sánh được.
"Thật có lỗi." Diệp Khinh Vân lắc đầu, từng chữ từng chữ nói ra: "Muốn cùng ta c·hết, ngươi không xứng!"
"Cái gì!" Nghe nói như thế, Chu Lạc trực tiếp ngây ngốc tại chỗ, đến lúc này rồi mà đối phương còn khiêu khích hắn như vậy, đây quả thực là không thể tha thứ, khuôn mặt của hắn trực tiếp vặn vẹo, dọa người, răng đều cắn chảy ra máu, thanh âm càng thêm lạnh thấu triệt, sát ý điên cuồng trên người hắn nhanh chóng tràn ngập ra: "Ta ngược lại muốn xem ngươi, một kẻ cuồng vọng tự đại, làm sao tránh thoát một chiêu này của ta!"
Nói xong, hắn không do dự nữa, tay phải cầm đan dược, liền muốn bỏ vào trong miệng.
Đúng lúc này, Diệp Khinh Vân chân phải bước về phía trước một bước, ngay sau đó, thân hình của hắn nhanh chóng biến mất, giống như một tia chớp đánh tới, tay phải của hắn đặt trên chuôi kiếm Vô Tình Kiếm, sau một khắc, bỗng nhiên rút ra, kiếm khí kinh người quét sạch ra, như một đầu Cự Long do kiếm khí tạo thành không ngừng gầm thét.
Bạn cần đăng nhập để bình luận