Nghịch Thiên Chiến Thần

Chương 447: mệnh của ngươi, ta muốn!

Chương 447: Mạng của ngươi, ta lấy!
Theo lời Vương Huyền Võ, muốn tiến vào hệ thống nội bộ của phe phái Thanh Long, cần phải đạt được ba vị trí đầu trong chín đại ngoại hệ khi luận võ.
Muốn tham gia luận võ của chín đại ngoại hệ, cần phải có thân phận khoa trưởng.
Cũng tương tự như thân phận của Tiêu Tiên Nhi.
Diệp Khinh Vân khẽ gật đầu, cũng có hiểu biết nhất định đối với phe phái Thanh Long.
"Linh Thanh của chúng ta được chia làm ba khu vực lớn, khu vực sâu nhất có một tòa lầu các huy hoàng, đó là nơi ở của Tiên Nhi đại nhân. Muốn đi vào cần phải đạt được sự đồng ý của nàng."
"Khu vực lớn thứ hai chính là Tụ Bảo Các, đúng như tên gọi, nơi đó tập trung vô số bảo bối. Muốn đổi lấy những bảo bối này, dùng linh thạch là không thể! Ở nơi này, bất kỳ vật phẩm giao dịch nào đều phải dùng điểm tích lũy." Vương Huyền Võ chậm rãi giải thích, hắn biết Tiêu Tiên Nhi cực kỳ coi trọng Diệp Khinh Vân, cho nên tỏ ra tương đối khách khí.
"Điểm tích lũy, điểm tích lũy nhiệm vụ sao?" Diệp Khinh Vân biết phần lớn phe phái coi trọng chính là độ cống hiến của đệ tử.
Cái gọi là điểm tích lũy chính là trợ giúp Thanh Long phe phái hoàn thành nhiệm vụ, từ đó thu hoạch được điểm tích lũy tương ứng.
"Có thấy nơi đó không? Đó chính là điện đường nhiệm vụ, ở đó có thể nhận nhiệm vụ. Đệ tử mới gia nhập ngoại hệ cần cùng những đệ tử khác hoàn thành nhiệm vụ, đúng rồi, trên đường đi có thể sẽ gặp phải đệ tử của những ngoại hệ khác. Ta thấy Chu Lạc kia có ý đồ xấu với ngươi, ngươi phải cẩn thận. Gia hỏa này, không phải nhân vật tốt lành gì, rất tàn nhẫn." Vương Huyền Võ nói một cách nặng nề.
"Không sợ, chỉ là một tên hề nhảy nhót mà thôi." Diệp Khinh Vân lắc đầu, vẻ mặt bình tĩnh nói.
"Ba khu vực lớn này là của Linh Thanh chúng ta, còn có một số địa điểm công cộng nằm rải rác ở những nơi khác, tỉ như Yêu Thú Lĩnh, nơi tập trung rất nhiều yêu thú mạnh mẽ, nhục thân cực kỳ cường đại."
"Còn có Luyện Hỏa Vực, vân vân. Đợi khi thực lực của ngươi mạnh lên rồi hãy đến cũng không muộn." Vương Huyền Võ nặng nề nói.
"Được." Diệp Khinh Vân khẽ gật đầu.
Ở trung tâm của ba khu vực lớn này còn có một lôi đài.
"Sinh tử lôi đài sao?" Diệp Khinh Vân dò hỏi.
"Không phải, là mặt nạ lôi đài, người đi lên đều sẽ mang theo một chiếc mặt nạ, sau đó tiến hành khiêu chiến! Trên mặt nạ viết tên ngoại hệ của mình." Vương Huyền Võ chậm rãi nói.
"Ân?" Diệp Khinh Vân chợt phát hiện người mang mặt nạ đang đứng trên lôi đài.
Phía trên mặt nạ kia viết một chữ "Võ" công.
"Võ? Còn có người của hệ khác sao?" Hắn lại hỏi.
"Không sai, trong chín đại ngoại hệ đều sẽ thành lập một lôi đài mặt nạ, võ giả có thể tùy ý tiến hành khiêu chiến. Nếu chiến thắng, mặt nạ của hắn sẽ được đặt ở trên cột cao kia..." Vương Huyền Võ còn chưa nói hết lời.
Phía trước, trên lôi đài mặt nạ bỗng phát ra một tràng cười lớn điên cuồng, đắc ý.
"Ha ha ha! Rác rưởi, rác rưởi! Đệ tử Linh Thanh các ngươi chính là rác rưởi như vậy, ngay cả một chiêu của ta cũng không đối phó nổi." Nói rồi, hắn từ trong nhẫn không gian lấy ra một chiếc mặt nạ giống hệt mặt nạ của mình, chậm rãi đi tới, đặt mặt nạ lên đài đá.
"Chậm đã!" Đúng lúc này, một thanh âm lạnh như băng cấp tốc truyền đến.
Chỉ thấy một thiếu niên áo trắng mang mặt nạ chậm rãi đi tới.
Thiếu niên áo trắng này rõ ràng là Diệp Khinh Vân.
Hắn cầm một chiếc mặt nạ từ trong tay Vương Huyền Võ, bên trong mặt nạ kia viết một chữ "Thanh" màu vàng.
Thanh!
Điều này nói rõ hắn là đệ tử Thanh Linh!
Hắn sở dĩ đi lên là bởi vì từ trong thanh âm của người phía sau nghe được thân phận.
Thẩm Trầm, chó săn bên cạnh Chu Lạc!
Thẩm Trầm có tu vi Đế Quyền Cảnh nhất trọng đỉnh phong, cũng không biết hắn nghĩ như thế nào, ngay cả người như Đỗ Cuồng đều bại bởi Diệp Khinh Vân, gia hỏa này lại còn dám tới, đây không phải là muốn chết sao?
"Ân? Ở đâu ra tiểu tử thối?" Phía trước, Thẩm Trầm sắc mặt trầm xuống, dưới mặt nạ, trong đôi mắt đen nhánh bùng nổ một đạo sát ý ngập trời, như cơn lốc quét ngang ra, uy thế cường đại, không thể ngăn cản.
Hắn vừa rồi đã nhìn thấy Diệp Khinh Vân thay đổi mặt nạ, khi biết Diệp Khinh Vân cũng dám cùng hắn một trận chiến, đáy lòng hắn thật hưng phấn.
Lát nữa xem hắn nghiền ép Diệp Khinh Vân như thế nào.
Dưới khí thế cường đại như vậy, Diệp Khinh Vân sắc mặt không hề thay đổi, đỉnh lấy áp lực cực lớn, từng bước từng bước đi tới trên lôi đài.
Gió nhẹ đánh tới, mái tóc dài đen nhánh của hắn theo gió phiêu đãng.
Dưới mặt nạ, ánh mắt hắn như lợi kiếm, băng hàn thấu lạnh, hàn ý sinh sôi, sát ý tăng nhiều.
"Vương Chấp Sự, lên lôi đài này, sinh tử bất luận sao?" Diệp Khinh Vân nhìn về phía Vương Chấp Sự đang ngây ngốc tại chỗ, hỏi.
"Nếu là người cùng hệ, có thể phân thắng bại, nhưng không thể quyết định sinh tử, nhưng nếu như là đệ tử hệ khác tới khiêu chiến, vậy thì sinh tử bất luận." Vương Huyền Võ tuy nói không biết vì sao Diệp Khinh Vân lại hỏi vấn đề này, nhưng vẫn bản năng nói ra.
"Sao vậy? Ngươi muốn giết chết ta? Chỉ dựa vào ngươi? Ngươi cảm thấy ngươi có thể sao?" Thẩm Trầm nghe vậy, lại cười khẽ một tiếng, trong hai mắt đều là vẻ khinh miệt, hắn không tin Diệp Khinh Vân có thể đánh giết hắn.
"Cảm ơn ngươi đã nhắc nhở." Diệp Khinh Vân khẽ gật đầu, sau đó quay người, đem ánh mắt một lần nữa đặt lên người thanh niên phía trước, thanh âm càng thêm rét lạnh, nói từng chữ từng câu: "Mạng của ngươi, ta muốn!"
Khí phách!
Lời này vừa ra, các võ giả xung quanh nhao nhao đem ánh mắt đặt lên người mang mặt nạ kia, đợi đến khi nhìn thấy trên mặt nạ viết một chữ 'Thanh', tiếng vỗ tay như thủy triều cuồn cuộn dâng lên.
Trước đó, đệ tử Linh Thanh nhìn thấy người ngoại hệ khiêu chiến đệ tử nhà mình, sau khi thắng còn tùy ý làm bậy, không coi ai ra gì.
Bây giờ, một vị đệ tử đại biểu Linh Thanh mà chiến, điều này tự nhiên đưa tới một mảnh tiếng hò reo của võ giả nơi này.
"Nực cười, tu vi của ngươi còn chưa đến Đế Quyền Cảnh..." Thẩm Trầm còn chưa nói hết lời, thân hình Diệp Khinh Vân như quỷ mị biến mất không thấy gì nữa, lại lần nữa xuất hiện đã là đi tới trước người đối phương, không nói hai lời, một quyền bỗng nhiên đập tới.
"Bất Bại Vương Quyền!"
Nắm đấm sinh phong, kình đạo mười phần, quét ngang mà đi.
Ngay sau đó, Thẩm Trầm hét thảm một tiếng, toàn bộ thân hình như diều đứt dây trực tiếp rơi xuống đất, mông hướng về phía trước, đau đến mức hắn kêu lớn lên, nước mắt cũng suýt chút nữa trào ra.
Diệp Khinh Vân lạnh lùng đứng tại chỗ.
Trận chiến này làm cho người xung quanh con ngươi bỗng nhiên co rụt lại.
"Người kia là ai? Tu vi bề ngoài nhìn qua bất quá là Hoàng Cực Cảnh cửu trọng, nhưng một thân sức chiến đấu đủ để so sánh với Đế Quyền Cảnh nhất trọng võ giả, Linh Thanh từ khi nào lại xuất hiện một nhân vật như vậy?"
"Nhìn con mắt người nọ rất thanh tịnh, hơn nữa từ đầu tới đuôi không có chút nào khẩn trương, điểm quan trọng hơn là nghe thanh âm của hắn, hắn rất trẻ trung."
"Tuổi trẻ sao? Vậy thì có trò hay để xem rồi, phải biết Kim Thế Minh hộ pháp trong Thanh Linh có lòng đố kỵ nghiêm trọng nhất, nếu là hắn biết có một thiếu niên có thiên phú tốt hơn hắn, không biết sẽ có cảm tưởng gì?" Đệ tử Linh Thanh xung quanh xì xào bàn tán, nhìn về phía Diệp Khinh Vân, trong con ngươi hiện lên một đạo hiếu kỳ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận