Nghịch Thiên Chiến Thần

chương 17: Ta vì sao không dám!

**Chương 17: Ta vì sao không dám!**
Diệp Thiên toàn thân đổ ập xuống đất, phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt hắn trợn tròn, tràn ngập vẻ kinh hãi.
Vì sao!
Tu vi của ta rõ ràng cao hơn hắn, vì sao lại ở thế hạ phong?
Càng khiến hắn không nghĩ ra là sau khi thôn phệ Bạo Tu Đan, hắn vẫn như trước ở thế hạ phong?
Lần trước gia tộc tỷ võ, hắn cuồng ngược Diệp Khinh Vân, còn trước mặt mọi người vũ nhục hắn, khiến hắn tức đến mức liên tục thổ huyết! Mà hiện tại thế cục thay đổi, hắn lại trở thành kẻ bị người khác chế giễu! Hắn bị Diệp Khinh Vân đánh cho hộc máu!
Ở đây, chấn động không chỉ có mình hắn, tất cả mọi người đều trợn to hai mắt, cảm thấy việc này rất khó tin!
Từ khi nào Diệp Khinh Vân trở nên mạnh mẽ như vậy?
Vô luận là tốc độ, lực lượng hay thậm chí linh lực đều vượt xa Diệp Thiên!
Nếu như nói lần trước Diệp Khinh Vân chiến thắng Diệp Tiểu Thiên làm cho rất nhiều người không cho là đúng, vậy thì lần này hắn chiến thắng Diệp Thiên, có thể nói là một hòn đá làm dậy sóng ngàn cơn!
Không ai ngờ hắn lại có thực lực như vậy!
"Trời ạ! Hắn... Hắn vậy mà lấy Động Linh Cảnh tứ trọng tu vi áp chế Diệp Thiên! Chuyện này..." Nhị trưởng lão Diệp Thương ngơ ngác nhìn cảnh này, si ngốc nói.
Cảnh tượng này quả thực phá vỡ thế giới quan, nhân sinh quan của hắn!
Một bên khác, Diệp Vô Thiên sắc mặt đã triệt để âm trầm xuống.
Hắn phảng phất lần thứ hai chứng kiến Diệp Khinh Vân từng không ai sánh nổi! Diệp Khinh Vân biểu hiện ra thực lực, đã hoàn toàn phá vỡ ấn tượng của hắn về đối phương!
Ở đây cũng chỉ có Diệp Nhu cùng Bàng Hoài phản ứng bình thường!
Khóe miệng Diệp Nhu hiện ra một nụ cười hài lòng, trong lòng thầm nhủ: "Ca! Ta cũng biết ngươi vẫn luôn không thay đổi!"
Bàng Hoài ánh mắt lập loè, trong lòng thầm nhủ: "Thiếu chủ một lần diệt sự kiêu ngạo của Diệp Thiên, quả thực hả lòng hả dạ!"
Trước kia, hắn đã nhìn Diệp Thiên không vừa mắt!
"Không! Điều đó không có khả năng! Không có khả năng! Ngươi không thể nào chiến thắng ta! Gân mạch của ngươi không phải đứt sao? Võ hồn của ngươi không phải là không thức tỉnh sao? Ngươi... Ngươi!" Diệp Thiên đột nhiên biến sắc, hắn không tin!
Mặc dù hắn dùng hết toàn bộ lực lượng, cũng không cách nào làm tổn thương Diệp Khinh Vân dù chỉ một sợi tóc!
Điều này làm hắn không thể nào chấp nhận được!
Đã từng là thiên tài, lại bị một phế vật giẫm ở dưới chân, hơn nữa còn là trước mặt mọi người?
"Không có khả năng? Làm sao lại không khả năng?" Diệp Khinh Vân lạnh lùng nhìn Diệp Thiên, từng bước tiến về phía trước, mỗi bước chân đạp xuống, khí thế trên thân lại càng thêm cường đại, như một thanh lợi kiếm xông thẳng lên trời, lạnh nhạt nói: "Diệp Thiên! Trước kia ngươi đối với ta trăm phương ngàn kế vũ nhục, hôm nay ta sẽ đoạn gân mạch của ngươi để hoàn trả!"
Nói xong, Diệp Khinh Vân "hưu" một tiếng biến mất tại chỗ, lóe lên xuất hiện trước mặt Diệp Khinh Vân, giơ tay phải lên, như một thanh đại đao vung xuống!
"Cái gì! Ngươi dám!" Diệp Vô Thiên nghe vậy, sắc mặt đại biến, nhận định sẽ ra tay!
Thế nhưng, lúc này Diệp Khinh Vân đã động!
Tay Diệp Khinh Vân đã tới trên vai Diệp Thiên, chợt đè xuống!
"A! A! A!" Diệp Thiên điên cuồng kêu to, sức mạnh mang tính hủy diệt làm cho tay phải hắn vặn vẹo.
"Ta vì sao không dám!" Diệp Khinh Vân không chút để ý tới Diệp Vô Thiên đang phóng tới, ý định giết người, tay trái đặt lên cánh tay trái của Diệp Thiên, chợt dùng sức!
"A! A! A!" Trên mặt Diệp Thiên tức khắc toát ra mồ hôi hột.
Gân mạch trong cơ thể như lò xo, nhanh chóng nứt ra!
Sắc mặt hắn trắng bệch!
Hắn đã trở thành phế nhân! Một phế vật không thể tu luyện!
"Ta ân oán rõ ràng! Hôm nay ngươi có kết quả như vậy, hoàn toàn là ngươi tự chuốc lấy!" Diệp Khinh Vân phiêu dật trở về chỗ cũ, lạnh lùng nhìn biểu ca đang đau đớn kêu gào trên mặt đất.
"Thiên nhi!" Diệp Vô Thiên từ trong khiếp sợ phản ứng lại, mặt tái nhợt, gào khóc một tiếng, nhào tới trên thân Diệp Thiên, gấp gáp truyền vào trong cơ thể Diệp Thiên một luồng linh lực, để bảo trụ tính mạng cho nhi tử, nội thị một vòng, sắc mặt hắn lại càng thêm u ám.
Linh lực trong cơ thể nhi tử hỗn loạn không ngừng!
Chỉ có người gân mạch rạn nứt mới có loại tình huống này!
"Ngươi hủy võ hồn của con ta, hôm nay lại phế gân mạch của con cả ta! Ta muốn đem ngươi thiên đao vạn quả, chết không yên lành!"
Nghĩ đến hai nhi tử thiên tư của mình, đều bị Diệp Khinh Vân phế bỏ, nội tâm tức giận xông thẳng lên trời, hai mắt trong nháy mắt đỏ bừng.
"Hừ!" Diệp Khinh Vân hừ lạnh một tiếng: "Nếu không xem hắn là biểu ca của ta, ta sớm đã g·iết hắn!"
Song phương một khi bước vào Sinh Tử Lôi Đài, thì sống c·h·ết do trời định!
Hắn hoàn toàn có thể kích sát Diệp Thiên! Mà Diệp Vô Thiên cũng không thể nói gì! Đây chính là quy định của Diệp gia!
Quy định rõ ràng về thực lực!
"Diệp Khinh Vân! Ta muốn làm thịt ngươi!" Diệp Vô Thiên ác độc nhìn chằm chằm Diệp Khinh Vân, toàn thân khí thế đột nhiên bộc phát!
"Dừng tay!" Đúng lúc này, Diệp Thương bước lên trước một bước, bảo vệ Diệp Khinh Vân, nhìn Diệp Vô Thiên, thanh âm cực kỳ lạnh lùng: "Diệp Vô Thiên! Ngươi xem lão phu không tồn tại sao?"
"Song phương một khi bước vào Sinh Tử Lôi Đài! Thì sống c·h·ết do mệnh! Con trai ngươi tài nghệ không bằng người, ngươi còn muốn vì con trai ngươi ra tay? Ngươi có xấu hổ hay không!" Diệp Thương những câu nói xoáy vào tim, khiến sắc mặt Diệp Vô Thiên càng thêm u ám, đến cuối cùng, mặt hắn đều có thể nhỏ máu!
Ai nấy đều thấy được Diệp Thương bảo vệ Diệp Khinh Vân!
Đương nhiên, trừ Diệp Thương, còn có Bàng Hoài, Diệp Vô Hải!
Một Diệp Thương, Diệp Vô Thiên có lẽ không sợ!
Nhưng lại thêm Bàng Hoài tu vi tương đương thì sao?
Diệp Vô Thiên không ngu, âm trầm nhìn Diệp Khinh Vân một cái, cưỡng chế lửa giận trong cơ thể, lôi kéo Diệp Thiên cùng Diệp Tiểu Thiên, giận dữ rời đi.
Nhìn Diệp Vô Thiên đám người mặt mày ủ dột rời đi, Diệp Khinh Vân cười lạnh một tiếng, cảm thụ được vẻ bất an cuối cùng nơi sâu trong linh hồn dần dần biến mất, trong lòng cảm thán nói: "Xem ra bọn họ gây cho ngươi tổn thương không nhỏ! Có thể yên tâm, thù này đã báo!"
Mà theo âm thanh của hắn hạ xuống, linh hồn bất an rốt cục biến mất!
Diệp Vô Thiên đi rất nhanh, chỉ trong nháy mắt đã biến mất khỏi tầm mắt mọi người.
Toàn bộ Diễn Võ Trận triệt để sôi trào, tất cả mọi người khó có thể tin nhìn Diệp Khinh Vân, ánh mắt kia giống như đang nhìn một quái vật!
Diệp Thương trên dưới quan sát Diệp Khinh Vân, vỗ tay khen lớn: "Tốt! Tốt! Diệp Khinh Vân, không ngờ ngươi tiến bộ lớn như vậy! Thiên phú càng sâu hơn trước! Chuyện hôm nay ta sẽ nhất nhất bẩm báo Đại trưởng lão! Nói không chừng Đại trưởng lão sẽ chỉ điểm ngươi một phen! Tiếp tục cố gắng, tiền đồ của ngươi vô hạn!"
Diệp gia Đại trưởng lão, Diệp Thanh!
Người này là người có thực lực cao nhất trong Diệp gia, sâu không lường được! Tu vi cả đời kinh người, đã đạt tới cảnh giới Âm Hư, làm cho người ta không gì sánh được ngưỡng mộ, nếu có thể được hắn chỉ điểm, võ đạo lĩnh ngộ nhất định sẽ đề thăng một bậc thang lớn!
Người chung quanh hâm mộ nhìn Diệp Khinh Vân.
Nhưng mà, Diệp Khinh Vân nghe vậy, sắc mặt không hề thay đổi.
Chỉ điểm?
Thử hỏi hiện nay trên đời, ai có tư cách chỉ điểm hắn?
Đừng quên thân phận của hắn, hắn là nhất đại Chiến Thần, Diệp Khinh Vân!
Vote 9 -10 ủng hộ cho converter nhé.
Bạn cần đăng nhập để bình luận