Mỗi Ngày Tăng Một Kg, Ta Tiến Hóa Thành Thần Thoại Cự Thú

Chương 240: Trọng trang hợp thành lữ, một quyền mấy vạn tấn lực lượng! ( cầu nguyệt phiếu)

Chương 240: Trọng trang hợp thành lữ, một quyền mấy vạn tấn lực lượng! (cầu nguyệt phiếu)
Ba tám tuyến là một đường biên giới rất dài, nhưng phần lớn khu vực đều là đường cụt, chỉ có một số ít địa điểm có thể đi qua, vì vậy những khu vực này đều là cửa ải quan trọng, bị quân đội Địa Tinh canh giữ nghiêm ngặt. Về cơ bản, mỗi một cửa ải đều có một siêu cấp quân đoàn trấn thủ. Do đó, Trần Trọng Binh điều binh khiển tướng, chia thành nhiều mũi, sử dụng phần lớn chiến thuật “vây khốn”, “bao vây”, “chặn đánh”. Điều này có nghĩa là trong lần giao tranh đầu tiên, những quân đội này không cần tiến sâu vào ba tám tuyến, chỉ cần gây ra tác dụng quấy nhiễu, khiến quân địch không thể hỗ trợ là đủ. Còn lực lượng chủ yếu thật sự là phần lớn quân đội thuộc tập đoàn quân thứ hai, trực diện tấn công quân đoàn thứ 9 của Địa Tinh, dùng phương thức đánh nhanh, tấn công vào ba tám tuyến.
“Dùng toàn bộ tập đoàn quân thứ hai, đi tấn công một cái quân đoàn thứ 9 nhỏ bé, thật là một chiêu ‘Điền Kỵ tái mã’.” Từ Chu cảm khái trong lòng.
Đương nhiên, không phải nói quân đoàn thứ 9 của Địa Tinh rất yếu. Là một trong những quân đoàn lớn mạnh, nằm trong top mười quân đoàn của Địa Tinh, quân đoàn thứ 9 cũng có hơn một vạn tinh binh Địa Tinh. Nhưng khi đối mặt với 10 vạn người của tập đoàn quân thứ hai thì cũng có chút không đáng kể.
“Bất quá, với tình thế này, những đội chặn đánh chúng ta đúng là ‘thượng đẳng ngựa’.” Từ Chu vẫn quan tâm đến tình cảnh của mình hơn. Dựa theo sắp xếp trước đó của Trần Trọng Binh. Ba lữ đoàn cùng một sư đoàn chặn đánh quân đoàn thứ 3 của Địa Tinh, dù chỉ là chặn đánh thôi, độ khó khăn chắc chắn là ác mộng. Hiện tại, Từ Chu chỉ biết quân đoàn thứ 3 của Địa Tinh là một siêu quân đoàn ba vạn người, tình báo kỹ hơn thì phải đợi sau khi trở về mới rõ.
Mười phút sau. Trần Trọng Binh rốt cuộc bố trí xong xuôi tất cả. Khi hội nghị kết thúc, hắn lại nhìn về phía Từ Chu, nói: “Đồng chí Từ Chu, ngươi ở lại.”
“Vâng.” Từ Chu gật đầu, trong lòng hơi nghi hoặc. Chẳng lẽ tham mưu trưởng còn có chuyện gì chưa nói? Nhưng vì sao muốn đơn độc giữ hắn lại?
Vài phút sau, khi mọi người đã rời khỏi đại sảnh. Trần Trọng Binh đi tới cạnh Từ Chu, mỉm cười nói: “Đồng chí Từ Chu, bây giờ ngươi đã lên thiếu tướng, có tư cách chỉ huy trận chiến hơn vạn người, tức là cấp bậc tác chiến sư đoàn.”
“Nhưng hiện tại các quân đoàn lớn, tạm thời không có chức vụ và quân hàm cấp sư đoàn còn trống.”
Trong lòng Từ Chu hơi động, hóa ra gọi hắn ở lại là vì chuyện này. Hắn liền cười nói: “Không sao, tôi cứ tạm thời ở lại lữ đoàn 23 cũng được.”
Trần Trọng Binh gật đầu, lại nói: “Với quân hàm thiếu tướng của ngươi, mà chỉ chỉ huy trận chiến bốn ngàn người, có chút uổng tài. Thế này đi, phía tập đoàn quân thứ ba, vừa vặn có vài lữ đoàn trang bị hạng nặng bị đánh tơi tả, hiện tại chỉnh hợp vào lữ đoàn 23, tạo thành một lữ đoàn hỗn hợp trang bị hạng nặng tám ngàn người, ngươi thấy thế nào?”
“Chỉnh hợp lữ đoàn trang bị hạng nặng?” Trong lòng Từ Chu hơi rung động, nếu chỉ huy trận chiến tám ngàn người, cảm giác sẽ khác hoàn toàn so với bốn ngàn người! Tuy số người chỉ chênh lệch gấp đôi, nhưng sau khi chỉnh hợp sức mạnh của trận chiến thì uy lực phát ra có thể tăng vọt, không chỉ đơn giản gấp đôi, mà là tăng theo cấp số nhân.
Nhưng Từ Chu rất nhanh đã nghĩ đến một vấn đề khác: “Thủ trưởng, lữ đoàn 23 này vốn là của thượng tá Chung Cường, bây giờ trực tiếp chỉnh hợp thành lữ đoàn hỗn hợp trang bị hạng nặng, vậy sau khi xây dựng thì nó sẽ thuộc về ai?”
Mặc dù hắn hiện đang nắm quyền chỉ huy lữ đoàn 23, nhưng vị trí này là do Chung Cường chuyển giao. Nếu trực tiếp thuộc về Từ Chu, vậy thì hơi không công bằng với Chung Cường.
Trần Trọng Binh cười nói: “Chuyện này đơn giản, chờ có quân đoàn cấp sư đoàn thích hợp với ngươi, ngươi tùy thời có thể rời khỏi lữ đoàn 23, đến lúc đó Chung Cường coi như nhặt được món hời lớn.”
Từ Chu gật đầu: “Tôi hiểu rồi, đa tạ thủ trưởng.”
. . .
Sau khi ra khỏi quân bộ, Từ Chu thấy Chung Cường đang đợi ở cửa ra vào. “Tướng quân tốt!” Chung Cường thấy hắn thì lập tức chào một cái ngay ngắn.
Từ Chu cười nói: “Thôi đi, thôi đi, giữa ngươi với ta còn làm mấy chuyện này làm gì.”
Chung Cường nghiêm nghị nói: “Bây giờ anh đã là thiếu tướng rồi, đương nhiên không thể qua loa được.” Thiếu tướng với thượng tá tuy chỉ cách nhau một bậc, nhưng một cấp bậc chênh lệch này có thể là mấy chục năm thậm chí cả đời. Trong toàn quân khu có hàng tỷ binh lính, có thể đạt đến vị trí này cũng chỉ có vài nghìn người mà thôi. Bởi vậy, Chung Cường vừa nói nửa đùa nửa thật nhưng cũng mang theo sự tôn kính thật sự.
“Bớt đi!” Từ Chu lại lơ đãng, cười nói: “Chẳng qua là vận may thôi.”
“. . .” Hai người trêu đùa một hồi, rất nhanh, Chung Cường mong chờ nói: “Từ huynh, vừa nãy ở bên trong đã xảy ra chuyện gì?” Hắn ở đây chờ lâu như vậy, chỉ là hiếu kỳ những chuyện xảy ra bên trong. Dù sao, một đám tướng quân tụ tập lại hội nghị, chắc chắn là chuyện liên quan đến đại sự của cả Lam Tinh.
Không ngờ, Từ Chu mặt nghiêm túc nói: “Cơ mật quân sự!”
“Quân. . . Cơ mật quân sự?” Chung Cường tin là thật, vội che miệng lại. Chuyện này không thể tùy tiện hỏi thăm, lỡ một chút thôi là mất mạng như chơi.
Từ Chu nói: “Tôi nói cho anh nghe.”
“Anh đừng nói!” Chung Cường vội che lỗ tai lại. Từ Chu gạt tay hắn ra, nói: “Anh đừng sợ, thật ra thì. . .”
“Anh muốn chết à, cơ mật quân sự không thể nói!” Chung Cường mặt mày nghiêm trọng nói.
“Tôi không nói thì anh cũng biết rõ thôi, chúng ta sắp xuất quân toàn diện.” Từ Chu nói.
“. . .” Chung Cường ngẩn người nửa ngày mới phản ứng được, lập tức tức giận nói: “Anh đùa tôi đấy à?”
“Cũng không thể nói là đùa, dù sao quy mô việc này thật sự là chưa từng có.” Từ Chu cười nói: “Tổng tham mưu trưởng hạ lệnh, lập tức xuất phát, tập đoàn quân thứ nhất, tập đoàn quân thứ hai toàn diện xuất chinh, vượt qua ba tám tuyến.”
“Vượt qua ba tám tuyến??” Chung Cường lộ vẻ chấn kinh. Từ Chu cũng không thấy bất ngờ, nhanh chóng giải thích kế hoạch tác chiến một lần. Tất nhiên, hắn chú trọng giới thiệu phương hướng tác chiến của lữ đoàn 23, còn về những đội khác thì nói qua loa, dù sao đó là những bộ phận cơ mật tuyệt đối. Đối với sĩ quan dưới thiếu tướng mà nói, kế hoạch tác chiến này là cơ mật tuyệt đối. Sở dĩ không cho bọn họ biết là để phòng ngừa có gián điệp trà trộn trong đại quân, làm lộ phương châm tác chiến. Đương nhiên, Từ Chu dự tính, hiện tại đại bộ phận quân đội thuộc tập đoàn quân thứ nhất và tập đoàn quân thứ hai đã xuất binh thần tốc, nói không chừng đã có đội vượt qua “ba tám tuyến” rồi. Coi như thật sự có gián điệp lấy được tin tức, chờ truyền cho phía Địa Tinh thì Địa Tinh cũng không kịp đưa ra bao nhiêu phản ứng. Đừng bao giờ nghi ngờ tốc độ hành quân của tập đoàn quân. Dưới sự dẫn dắt của cao thủ, tốc độ hành quân của các đơn vị tác chiến cấp quân đoàn đều được tính bằng “ngàn dặm mỗi giây”, chứ đừng nói là những tập đoàn quân mạnh hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận