Mỗi Ngày Tăng Một Kg, Ta Tiến Hóa Thành Thần Thoại Cự Thú

Chương 109: Chân Võ hệ thật có tiền! (2)

"Ngươi hơn nghìn điểm cống hiến kia, đã tiêu hết rồi à?"
"Cái gì? Hơn nghìn điểm cống hiến?"
Lần này, sắc mặt Liễu Thanh Uyên hơi biến, Hạ Hạo Thần lại càng lộ vẻ chấn kinh.
"Đâu có hơn nghìn, chỉ hơn chín trăm thôi." Từ Chu ho khan nói.
"Hơn 900 điểm cống hiến, ngươi tiêu xài hết sạch rồi?" Liễu Thanh Uyên cũng có chút không thể tưởng tượng nổi.
Đừng nói là Từ Chu, cho dù là hắn tiêu tiền cũng không có mạnh tay đến vậy!
Phải biết Chân Võ hệ vốn nghèo, mỗi một điểm cống hiến đều phải dùng tiết kiệm.
Đâu có ai giống Từ Chu, một tháng mà xài hơn chín trăm điểm?
Từ Chu sờ lên mũi, nói: "Dạo này ta chẳng phải đang Khai Khiếu sao, mua chút Khai Khiếu đan, muốn mở nhiều thêm mấy khiếu."
Thần sắc Liễu Thanh Uyên hơi động, nhìn hắn nói: "Bây giờ ngươi mở được bao nhiêu khiếu rồi?"
Từ Chu nghĩ nghĩ, thật thà nói: "Tổng cộng mở được 70 khiếu huyệt, sau đó... ta có lẽ đã tạo thành cái thứ hai hệ thống hoàn chỉnh."
Tĩnh mịch!
Hoàn toàn tĩnh mịch!
Liễu Thanh Uyên và Tần Phong đều ngây người.
Hạ Hạo Thần thì mặt mày ngơ ngác: "70 khiếu huyệt? Hệ thống hoàn chỉnh? Ngươi đang nói cái gì vậy? Sao ta nghe không hiểu..."
Hắn thật sự không hiểu!
70 khiếu huyệt, đây là tiếng người sao?
Đây là chuyện mà người có thể làm được sao?
Mới khai giảng đại nhất hơn hai tháng thôi, ngươi bảo ta ngươi mở 70 khiếu?
Hạ Hạo Thần sờ lên trán, vẻ mặt kỳ quái, mình đâu có bị sốt, sao bắt đầu nghe nhầm rồi?
Hắn vẫn còn mờ mịt.
Liễu Thanh Uyên và Tần Phong đã kịp phản ứng.
"Rầm!"
Đột nhiên, cửa chính phòng làm việc không gió tự bay, "phịch" một tiếng đóng sập lại, tự động khóa trái.
Cửa sổ xung quanh cũng như bị một sức mạnh vô hình tác động, đồng loạt đóng kín.
Ngay sau đó, Liễu Thanh Uyên mặt nghiêm nghị nhìn Từ Chu: "Ngươi chắc chắn đã tạo thành cái hệ thống hoàn chỉnh thứ hai?"
Từ Chu gật đầu: "Chắc chắn không có vấn đề gì."
Lúc trước khi hắn mở khiếu huyệt thứ 60, cơ thể đã lại được tiến hóa một lần.
Cảm giác đó hắn rất quen thuộc, giống hệt như cái hệ thống hoàn chỉnh thứ nhất.
Cho nên giờ phút này hắn rất chắc chắn, đó là hệ thống hoàn chỉnh thứ hai.
Một bên, Hạ Hạo Thần cũng đã hiểu ra.
Hắn cau mày: "Hệ thống hoàn chỉnh của Chân Võ hệ, không phải cần 120 khiếu huyệt sao? Từ Chu mới 70 khiếu huyệt, sao lại có thể hình thành hai cái hệ thống hoàn chỉnh?"
Liễu Thanh Uyên liếc nhìn hắn, thản nhiên nói: "Chuyện hôm nay, không được truyền ra ngoài."
Nghe vậy, Hạ Hạo Thần lập tức ý thức được điều gì, vẻ mặt nghiêm túc, vội gật đầu.
Liễu Thanh Uyên cũng không nói nhiều.
Hắn nhìn về phía Từ Chu, quay lại chủ đề trước đó: "Ngươi cần bao nhiêu điểm cống hiến?"
"Một nghìn đi." Từ Chu nghĩ nghĩ, lại nói: "Nếu có thể nhiều hơn một chút thì càng tốt."
Một nghìn điểm cống hiến!
Khóe miệng Liễu Thanh Uyên giật giật, hắn hiện tại giống như không có nhiều đến thế!
Nhưng cũng không thể nói với Từ Chu là, lão sư ngươi là kẻ nghèo mạt rệp được chứ?
Liễu Thanh Uyên hắng giọng, nhìn Tần Phong: "Tần Phong, sư đệ ngươi đang gấp cần điểm cống hiến, mau tranh thủ giúp hắn góp một ít!"
"Khụ khụ!" Tần Phong cũng hắng giọng, ngượng ngùng nói: "Lão sư, ta cũng chỉ còn mấy trăm điểm thôi..."
"Bớt nói nhảm!" Liễu Thanh Uyên trừng mắt: "Người ta là mượn, chứ có phải không trả đâu?"
Tần Phong nghĩ nghĩ, đành gật đầu: "Vậy cũng được, ta lát nữa tập hợp mọi người, xem gom được bao nhiêu."
Liễu Thanh Uyên lúc này mới gật đầu, rồi nhìn Từ Chu nói: "Chỗ ta vừa hay có hai trăm điểm, lát nữa chuyển cho ngươi, ngươi cần gấp thì cứ dùng trước."
Từ Chu mặt mừng rỡ, vội vàng cảm ơn: "Cảm ơn lão sư!"
"Không có gì." Liễu Thanh Uyên khoát tay, không để ý nói: "Chỉ có hai trăm điểm thôi, đối với lão sư mà nói, chỉ là giọt nước trong biển cả! Lão sư ta bình thường toàn tiêu hơn mấy nghìn vạn ấy!"
Từ Chu mặt đầy vẻ xúc động, lão sư đúng là quá giàu đi!
Một bên, Tần Phong thầm than, cái gì mà hơn mấy nghìn vạn, rõ ràng bình thường tiêu vài chục điểm cũng phải dè sẻn!
Mà lại, hai trăm điểm kia chỉ sợ là tiền tiết kiệm cuối cùng của lão sư thôi nhỉ?
Nghĩ ngợi một hồi, Tần Phong nhìn về Từ Chu, cười nói: "Sư đệ, cứ thoải mái dùng đi, chờ ta ra ngoài làm nhiệm vụ kiếm mấy ngàn điểm cống hiến trở về, đến lúc đó đủ cho ngươi tiêu xài!"
Từ Chu mừng rỡ: "Đa tạ sư huynh!"
Mấy ngàn điểm cống hiến, tuyệt đối đủ để hắn tu luyện đến nhị phẩm!
Trong nhất thời, Từ Chu rất cảm kích, sư huynh hào phóng thật!
Một bên, Hạ Hạo Thần vẻ mặt chấn kinh, hắn nghe nói Chân Võ hệ rất nghèo mà?
Sao giờ nhìn tình huống, giống như ai cũng rất có tiền vậy!
Người nào người nấy, mở miệng ngậm miệng đều là hơn mấy nghìn vạn, cảm giác tiền chẳng là cái gì!
Rất nhanh, Hạ Hạo Thần lộ ra một tia mừng rỡ.
Hắn biết mà, lựa chọn ban đầu của mình thật sự quá chính xác, quả nhiên mình đã không đến nhầm chỗ!. . .
Liễu Thanh Uyên không để ý đến bọn họ.
"Mấy ngày nữa, ta phải ra ngoài một chuyến." Hắn thản nhiên nói: "Có lẽ sẽ không có ở trường một thời gian, các ngươi tự mình cẩn thận chút."
Sắc mặt Tần Phong khẽ dao động: "Lão sư, ngài muốn đi Quảng Hàn?"
"Ừm." Liễu Thanh Uyên không hề giấu giếm, bình tĩnh nói: "Đến đó dự hội nghị, tiện thể làm vài nhiệm vụ."
Bên cạnh, Hạ Hạo Thần khẽ nhíu mày: "Quảng Hàn? Là chỉ mặt trăng sao?"
Hắn thầm nói: "Hình như ông nội ta từng nói, trên mặt trăng có gì đó rất lợi hại, lão sư đến đó làm gì? Làm sao đi được?"
"Trẻ con đừng quản nhiều chuyện!" Tần Phong liếc hắn một cái.
"..."
Hạ Hạo Thần thầm mắng một tiếng!
Ngươi chẳng qua cũng lớn hơn ta hai tuổi, lên mặt với ai chứ!
Liễu Thanh Uyên cũng không để ý, bình tĩnh nói: "Trên mặt trăng hoàn toàn đúng là có một vài bí ẩn không ai biết, bất quá, chúng ta đã không gọi nó là mặt trăng, mà là Quảng Hàn giới."
"Quảng Hàn giới?"
Vẻ mặt Hạ Hạo Thần lộ ra một tia nghi hoặc.
Từ Chu cũng hơi nhíu mày, tự dưng, một tinh cầu lại gọi là "Giới" để làm gì?
"Mặt trăng mà các ngươi thấy hiện tại, không phải là mặt trăng thật sự."
Liễu Thanh Uyên thản nhiên nói: "Mà là mặt trăng của ba trăm năm trước."
Từ Chu giật mình trong lòng.
Có ý gì?
Mặt trăng hắn thấy là của ba trăm năm trước?
"Rất nhiều người đều biết, mặt trăng biến đỏ, đó là sự bắt đầu của trận siêu phàm biến dị kia, sau đó Thần Thoại khôi phục, các loại cự thú trỗi dậy, biến dị thú hoành hành thiên hạ."
Liễu Thanh Uyên cười nhạt nói: "Bất quá, biến dị thú các ngươi đều từng tiếp xúc, cũng không khó đối phó như vậy đúng không?"
Từ Chu và Hạ Hạo Thần đều gật đầu.
Đúng vậy, ngoại trừ Thần thú huyết mạch, biến dị thú thông thường, ở cùng cảnh giới gần như không phải đối thủ của nhân loại.
Liễu Thanh Uyên tiếp tục nói: "Nguyên nhân là vì, mặt trăng, là khởi nguồn của biến dị."
"Chúng ta cắt đứt sự liên hệ của mặt trăng và Lam Tinh, cho nên những con biến dị thú đó, tự nhiên sẽ suy yếu đi."
Hạ Hạo Thần cau mày: "Nhưng mà mặt trăng vẫn ở trên trời mà, làm sao cắt đứt được liên hệ?"
"Ta nói, đó là mặt trăng của ba trăm năm trước, không phải hiện tại." Liễu Thanh Uyên nói.
Hạ Hạo Thần vẫn đang nhíu mày.
Từ Chu bỗng nhiên sắc mặt biến đổi, thấp giọng nói: "Lão sư, ý của ngài là... mặt trăng chúng ta nhìn thấy là giả?"
Lời này vừa thốt ra, Hạ Hạo Thần lập tức chấn động toàn thân.
Mặt trăng là giả?
Cái này... Sao có thể chứ? Phải là bút tích lớn cỡ nào, mới làm được chuyện này?
Hắn không thể tin nhìn về phía Liễu Thanh Uyên, dường như muốn có được sự xác nhận.
Liễu Thanh Uyên lại thản nhiên nói: "Không cần suy nghĩ quá nhiều, với hiểu biết của các ngươi bây giờ, còn không thể nào hiểu được những chuyện này."
"Ví như, ta bây giờ nói cho các ngươi biết, Thú tộc thật ra là thuộc hạ của nhân loại, các ngươi tin không?"
"Cái này..."
Từ Chu và Hạ Hạo Thần đều lộ vẻ kinh hãi.
Thú tộc là thuộc hạ?
Thú tộc phát động thú triều, nhân loại trấn áp Thú tộc, hai bên rõ ràng là quan hệ tử địch.
Nếu như một bên trở thành thuộc hạ, chứng tỏ một bên khác hoàn toàn trấn áp bên còn lại.
Chẳng lẽ nói, nhân loại đã đại thắng rồi?
Nhưng đã đại thắng, vì sao các lão sư cấp ba vẫn liên tục nhấn mạnh nguy cơ.
Nếu thật sự nhân loại không còn nguy hiểm, vậy võ đạo cũng sẽ không hưng thịnh như thế này mới đúng.
Ánh mắt Từ Chu lóe lên, bỗng nói: "Lão sư, chẳng lẽ Lam Tinh có kẻ địch mạnh xâm lược?"
Lời này vừa nói ra, Hạ Hạo Thần cũng suy nghĩ: "Chẳng lẽ là người ngoài hành tinh xâm lược Lam Tinh?"
Mặc dù trước mắt còn chưa biết rõ có hay không người ngoài hành tinh tồn tại.
Nhưng nghe ý tứ này, cảm giác chỉ có thể là địch ở ngoài vũ trụ tới!
"Người ngoài hành tinh?"
Liễu Thanh Uyên ngạc nhiên bật cười, rồi lắc đầu: "Một số người lại hy vọng là người ngoài hành tinh xâm lược, bất quá, sự tình không có đơn giản như vậy."
"Không phải người ngoài hành tinh? Vậy kẻ địch là ai?"
Một bên, Tần Phong cười nhạt nói: "Đừng đoán mò, đến cả rất nhiều cường giả cao phẩm còn chưa hiểu, các ngươi nghĩ ra được thì có quỷ."
"..."
Nghe vậy, Từ Chu và Hạ Hạo Thần đều không còn gì để nói.
Thì ra là, ngay cả một chút cường giả cao phẩm đều không rõ?
Vậy quả thật không phải là thứ mà bọn họ có thể chạm vào!
Từ Chu thầm thở dài, đành phải đè nén lòng hiếu kỳ.
"Không nói cái này nữa." Liễu Thanh Uyên lắc đầu nói: "Mấy ngày nữa ta sẽ đi, có một số việc ta phải nhắc nhở các ngươi."
Hắn nghiêm túc nói: "Các ngươi, về sau mặc kệ là tình huống nào, tốt nhất đừng dính vào thú hạch."
Từ Chu và mọi người gật đầu, có chút xem thường.
Bọn họ đều là người của Chân Võ hệ, đương nhiên sẽ không dùng thú hạch tu luyện.
Liễu Thanh Uyên trầm giọng nói: "Ta nói không chỉ là tu luyện, mà còn là tiếp xúc với thú hạch."
"Có cường giả cao phẩm suy đoán, lấy thú hạch làm cốt lõi tu luyện sẽ có vấn đề, cuối cùng có thể sẽ mất đi ý thức của mình."
"Ta nghi ngờ rằng, bản thân thú hạch đã có vấn đề rất lớn rồi." Hạ Hạo Thần kinh ngạc nói: "Vậy chẳng phải là Thần Vũ hệ có vấn đề sao?" "Cũng gần như thế thôi." Liễu Thanh Uyên gật đầu. Từ Chu cũng có chút bất ngờ: "Nói như vậy, chẳng phải là Thần Vũ hệ sắp xảy ra vấn đề lớn?" "Thú hạch đều có vấn đề, bọn hắn làm sao có thể tiếp tục tu luyện?" Nói xong, Từ Chu có chút hưng phấn: "Hay là để những người đó toàn bộ chuyển sang tu luyện Chân Võ đi." Hạ Hạo Thần cũng phấn chấn. Hắn biết rõ Thần Vũ hệ và Chân Võ hệ không ưa nhau, nếu đúng như Từ Chu nói, vậy chẳng phải bọn hắn sẽ thiếu đi một đại kình địch sao? "Ý nghĩ cũng không tệ." Liễu Thanh Uyên cười cười, lắc đầu nói: "Đáng tiếc là gần như không có khả năng thực hiện được." "Ừm?" Từ Chu và Hạ Hạo Thần đều nghi hoặc nhìn hắn. Liễu Thanh Uyên chậm rãi nói: "Hệ thống tu luyện của Thần Vũ hệ và Chân Võ hệ gần như hoàn toàn khác biệt, người của Thần Vũ hệ muốn chuyển sang tu luyện Chân Võ hệ, vậy thì phải phế bỏ toàn bộ tu vi, rồi bắt đầu lại từ nhất phẩm." "Nếu như chỉ là võ giả nhất nhị phẩm thì cũng không sao, nhưng những cường giả lục phẩm, thất phẩm kia, ngươi cảm thấy bọn hắn sẽ chịu không?" Sắc mặt Từ Chu trở nên nghiêm trọng. Đương nhiên là bọn họ không chịu rồi! Liễu Thanh Uyên tiếp tục nói: "Hơn nữa, phải nói một điều rằng, Thần Vũ hệ sản sinh cao phẩm có tốc độ quá nhanh, đó cũng là nguyên nhân khiến cho võ đạo nhân loại hưng thịnh như vậy." "Thần Vũ hệ có rất nhiều cường giả cao phẩm! Nhân loại cấp cao, về cơ bản đều là cường giả của Thần Vũ hệ." "Thần Vũ hệ đã là một hệ thống vô cùng thành thục lại vững chắc, nếu như lúc này có người nói rằng, căn cơ của bọn họ sai lầm, muốn làm lại từ đầu, sẽ tạo thành ảnh hưởng lớn cỡ nào?" "Nếu như là thời kỳ bình thường thì không sao, nhưng nếu đổi lại thời kỳ c·hiến t·ranh, loại lời này sẽ dao động lòng quân, làm tiền tuyến tan tác!" Liễu Thanh Uyên trầm giọng nói: "Vả lại những điều ta vừa nói, cũng chỉ là suy đoán, vẫn chưa chứng thực, rất nhiều người không biết chuyện này, mà những người biết được thì cũng chưa hoàn toàn tin tưởng." "Cho nên, các ngươi cũng nên giữ mồm giữ miệng, đừng có tiết lộ ra ngoài." Từ Chu hai người đều có chút ngưng trọng, khẽ gật đầu. Liễu Thanh Uyên lại nói: "Cấp cao bên kia đã bắt đầu triển khai một vài biện pháp, tiến hành một số thí nghiệm rồi, nhưng những thứ đó không liên quan gì tới chúng ta." "Cái suy đoán kia cứ xem như thật, chúng ta vẫn nên cẩn thận vẫn hơn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận