Mỗi Ngày Tăng Một Kg, Ta Tiến Hóa Thành Thần Thoại Cự Thú

Chương 201: Tâm tính sập!

Chương 201: Tâm tính sụp đổ! Nói cách khác, đao pháp của Từ Chu không còn giới hạn ở đao nữa, tùy tiện một cọng cỏ, một mảnh Liễu Nhứ, thậm chí một hạt cát, đều có thể hóa thành đao pháp kinh thiên động địa, chém quét thiên hạ! "Không thể nào, hắn mới hơn mười tuổi..." Hà Trường Xuân tín niệm có chút sụp đổ, những thứ ông đau khổ truy cầu cả đời, lại tìm thấy ở một người trẻ tuổi. "Lão nhân, tâm ngươi loạn rồi." Từ Chu mỉm cười, động tác lại không hề mập mờ, đao quang như điện, chém về phía Hà Trường Xuân. Hắn vẫn chỉ dùng tay làm đao, nhưng mỗi một đao lại không hề kém thần binh lợi khí thật sự, thậm chí uy lực còn mạnh hơn rất nhiều, nhấc lên từng cơn gió mạnh. Ầm! Hà Trường Xuân dùng kiếm đón đỡ, cũng bị đánh bay ra ngoài trong nháy mắt, lùi mấy bước mới đứng vững được thân hình. Từ Chu tiếp tục lấn tới, từng đạo đao quang sắc bén bổ xuống, chỉ trong vài giây đã giao thủ với Hà Trường Xuân hơn mười chiêu, khiến Hà Trường Xuân liên tục lùi lại. "Không phải chứ? Từ Chu không dùng thần binh mà lại áp chế Hà Trường Xuân đánh?" "Đạo tâm Hà Trường Xuân sụp đổ rồi, lấy tay làm đao, quá mức rung động!" "Đúng vậy, nhân đao hợp nhất, rất nhiều cường giả cao phẩm đều biết, nhưng một võ giả tứ phẩm, hơn nữa là một võ giả tứ phẩm gần mười tuổi, trước nay chưa từng có!" Trận chiến này, Hà Trường Xuân đã thua, tâm tình của hắn triệt để sụp đổ. Giờ phút này, tất cả mọi người im lặng. Trận đấu vẫn diễn ra đâu vào đấy. Trước đó những người nghi ngờ Từ Chu chỉ dựa vào sức mạnh của thần binh đều không nói được lời nào. Bởi vì giờ phút này, Từ Chu tay không tấc sắt, nhưng lại giống như thiên thần giáng thế, oai hùng vô song! Toàn thân hắn phảng phất hóa thành một đạo đao quang vô cùng sắc bén, di chuyển khắp lôi đài, thế không thể đỡ! Mấy phút sau. Hà Trường Xuân quả nhiên không thể tiếp tục được nữa, bị Từ Chu bổ trúng một đao vào lồng ngực. "Phụt!" Cả người ông bay ngược ra, phun ra một ngụm máu tươi, chật vật ngã xuống đất. Từ Chu thành công tiến vào tứ cường của tiểu tổ! Dưới lôi đài, sắc mặt Hà Trường Xuân ửng hồng, tâm tình khó có thể bình phục. Thật lòng mà nói, ông không hề nghĩ đến mình sẽ thảm bại như vậy. Chủ yếu là nhân đao hợp nhất của Từ Chu quá mức rung động! Từ Chu từ trên lôi đài đi xuống, đỡ Hà Trường Xuân dậy, cười nói: "Lão nhân, trận chiến hôm nay, vãn bối có chút thắng mà không võ." Hắn lấy tay làm đao, tiên cơ đánh tan phòng tuyến tâm lý của đối phương, nếu không thì cũng không thể thắng dễ dàng như vậy. Hà Trường Xuân nghe vậy, lập tức hơi kinh ngạc. Những thiên kiêu tuổi trẻ đều tâm cao khí ngạo, người như Từ Chu đây ngược lại là lần đầu ông gặp. Nhưng nghe xong những lời này, trong lòng ông cũng thấy dễ chịu hơn rất nhiều, lúc này lắc đầu nói: "Ta có thể thấy, ngươi còn có rất nhiều thủ đoạn chưa dùng đến, đích thực là tâm ta quá sụp đổ." "Nói đến thì cũng thật hổ thẹn, đường đường một trăm hai mươi tuổi người, mà tâm tính vẫn bất ổn như vậy." Hà Trường Xuân tự giễu một tiếng. Từ Chu khẽ lắc đầu, người càng già thì càng cố chấp, khi thấy những sự việc vượt quá sức tưởng tượng của mình thì càng dễ sụp đổ hơn. Nhưng trải qua lần khuyên giải này của hắn, Hà Trường Xuân hiển nhiên đã hoàn toàn tâm phục khẩu phục. Hà Trường Xuân nhìn Từ Chu, cảm khái nói: "Tuổi trẻ như vậy, thực lực thế này, lại có thiên phú đến thế... Điều quan trọng nhất là tâm tính như vậy! Ta Viêm quốc thật may mắn, Lam Tinh may mắn, nhân loại may mắn!" Liễu Thanh Uyên thấy Từ Chu trở về, không khỏi cười khen: "Mấy ngày ngắn ngủi mà đã có thể vận dụng nhân đao hợp nhất đến mức độ này, ngay cả ta cũng nhìn lầm." Nhân đao hợp nhất cũng chia cảnh giới. Lấy gậy gỗ làm đao, lấy tay làm đao, lấy Liễu Nhứ làm đao, lấy vạn vật làm đao. Mỗi khi lên một cảnh giới thì độ khó tăng lên gấp trăm ngàn lần. Trước đó ông chỉ cho rằng Từ Chu mới đạt đến cảnh giới thứ nhất thôi, không ngờ chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, Từ Chu đã đạt đến cảnh giới thứ hai rồi. "May mắn thôi." Từ Chu cười nói. Liễu Thanh Uyên khẽ lắc đầu, hắn không hề thấy tên tiểu tử này may mắn chút nào. Hơn nữa hắn còn thấy tên tiểu tử này một đường đánh vào tứ cường tiểu tổ, những người khác ai nấy đều đổ mồ hôi hột, còn Từ Chu lại trông như không tốn chút sức lực nào. "Thực lực tên tiểu tử này hiện tại, đến cùng là đến mức nào? Ngay cả ta là lão sư cũng không nhìn ra được lai lịch." Liễu Thanh Uyên như có điều suy nghĩ, nhưng rất nhanh liền thoải mái. Từ Chu mạnh đến đâu, cũng không thể vượt qua phạm trù ngũ phẩm, ông thân là cường giả đỉnh cao lục phẩm, kiến thức cơ bản này ông vẫn phải có! Vòng thi đấu thứ năm kết thúc. Bao gồm Từ Chu và Lưu Hải Long, bốn người đã tiến vào tứ cường tiểu tổ. Sau một thời gian ngắn ngủi nghỉ giữa trận, bốn người này sẽ chia cặp đấu loại, chọn ra hai người chiến thắng. Đối thủ của Từ Chu không phải là Lưu Hải Long mà là một người khác. Vòng thi đấu này cũng kết thúc rất nhanh, Từ Chu nhẹ nhàng giành chiến thắng. Còn Lưu Hải Long cũng tương tự chỉ trong ba chiêu đã giải quyết xong đối thủ, tiến vào nhị cường… “Trận chung kết tiểu tổ cuối cùng cũng bắt đầu rồi!” “Quả nhiên là Từ Chu và Lưu Hải Long… Hai người bọn họ quả nhiên đi tới cuối cùng!” “Nào nào, cược ai sẽ thắng?” “Tôi cược Lưu Hải Long, người này mỗi lần xuất chiêu đều giải quyết đối thủ trong vòng ba chiêu, trận này chắc chắn sẽ thắng!” “Vậy tôi cược Từ Chu, tôi thấy kẻ này có khả năng lớn sẽ trở thành quán quân chung cuộc!” “Bán nhà bán đất, cược Lưu Hải Long!” Trên khán đài, tiếng nghị luận của đám đông ồn ào náo nhiệt. Ngay cả những người xem ở bốn lôi đài khác cũng dồn mắt về bên này. Chủ yếu là màn thể hiện của Từ Chu và Lưu Hải Long đều quá kinh diễm. Giờ đây hai người quyết đấu với nhau thì liền lập tức bùng nổ cả hội trường. Rất nhanh, trên lôi đài, hai bóng người bước lên. Chính là Từ Chu và Lưu Hải Long! Từ Chu cầm đao trong tay, sắc mặt bình tĩnh. Đối diện, Lưu Hải Long nhìn Từ Chu, ánh mắt âm lãnh thấu xương. “Không ngờ mới có một năm mà tên tiểu tử này đã trưởng thành đến mức này…” Lưu Hải Long đương nhiên biết rõ Từ Chu, ngay từ lúc Lưu Hạ chết thì hắn đã bắt đầu điều tra thông tin của Từ Chu. Dù sao vào thời điểm đó, việc bảo vệ thông tin cá nhân của Từ Chu còn lâu mới được nghiêm mật như hiện tại. Khi đó, Từ Chu còn chưa đến nhất phẩm, hắn muốn giết Từ Chu chẳng khác nào bóp chết một con kiến. Không ngờ một năm sau, đối phương đã trưởng thành đến mức có thể cùng hắn lên đài quyết đấu! “Hạ Nhi, phụ thân hôm nay…sẽ báo thù cho con!” “Chờ giết xong tên này, lại đi giết nốt hai lão già kia mà lần trước chưa giết chết!” Lưu Hải Long chậm rãi thở ra, vẻ âm lãnh trong mắt đều tan đi, thay vào đó là sát ý ngút trời. “Thương của Lưu gia!” Hắn hét lớn một tiếng, một đạo hồng quang xé gió, tiếp theo tất cả mọi người nhìn thấy một cây trường thương màu đỏ rực xuất hiện trong tay Lưu Hải Long. Thương này vừa xuất hiện thì một luồng uy áp mênh mông liền lan tỏa ra! “Vũ khí cấp A?” Trong lòng Từ Chu hơi động, nhìn phẩm cấp của nó, dường như đây là loại vũ khí cấp A có đẳng cấp khá cao! Nhìn lại giáp chiến, giày chiến các loại trên người Lưu Hải Long thì phẩm cấp lại thấp hơn một chút. Trong lòng Từ Chu hiểu rõ, người này sợ là đã dồn hết gia sản vào cây thương này. Quan trọng nhất là, trước đó Lưu Hải Long chiến đấu, cũng chưa hề dùng cây thương này. "Tên nhóc, ngươi dựa vào việc có thần binh mới đi được đến bước này, nhưng, đến đây là kết thúc rồi!" Trong tay Lưu Hải Long, trường thương màu đỏ lóe lên, bộc phát ra một cỗ lực lượng khí huyết kinh khủng. Bản thân hắn đã là một trong những cường giả đỉnh cao của tứ phẩm, nay lại lộ ra cây thương này thì khí thế bùng nổ của hắn, ngay cả những cường giả ngũ phẩm tại trận cũng phải cảm thấy kinh hồn táng đảm. "Oanh, oanh!" Đồng thời, từ trong cơ thể Lưu Hải Long truyền ra một trận oanh minh. Khiếu huyệt bí lực, ngũ tạng bí lực mở ra! Thoáng chốc, khí tức của hắn tăng vọt lên đỉnh phong chân chính, một thân khí huyết lực lượng dồi dào, gần như ngưng tụ thành thực chất, che kín cả nửa bầu trời! Rõ ràng là miệng nói nhẹ nhàng nhưng kỳ thật Lưu Hải Long rất coi trọng Từ Chu, một khi ra tay chính là toàn lực ứng phó. Lúc này bộc phát ra toàn bộ thực lực, Lưu Hải Long hét lớn một tiếng, cầm thương hướng Từ Chu đánh tới!
Bạn cần đăng nhập để bình luận