Mỗi Ngày Tăng Một Kg, Ta Tiến Hóa Thành Thần Thoại Cự Thú

Chương 196: Vạn cổ vô nhất đệ nhất nhân ( cầu nguyệt phiếu)

Trên bầu trời, một đạo ánh sáng màu xanh biếc phóng lên tận trời. Chí Tôn Long Thú quanh thân khí phách bùng nổ, giống như một vòng mặt trời xanh biếc phát ra vô tận năng lượng, hắn mang theo yêu khí hủy thiên diệt địa, hướng phía trước tung ra một quyền. Cú đấm này tung ra, đón gió tăng trưởng! Vô tận thiên địa năng lượng tụ đến, khiến cho dấu quyền càng lúc càng lớn, chớp mắt liền lấp kín toàn bộ bầu trời. Trên trời dưới đất, phảng phất chỉ có cái này một quyền. “Ầm ầm!” Cự quyền ngập trời cùng kiếm quang đen như mực chạm vào nhau. Kiếm quang đen như mực kia gào thét một tiếng, răng rắc! Chớp mắt vỡ ra một vết nứt. Sau đó "Bành" một tiếng, kiếm quang đen như mực sụp đổ. Cự quyền thế đi không giảm, tiếp tục hướng phía trước Dạ Kiêu đánh tới, ven đường ép nổ hết thảy, liền sương mù đen như mực cũng nhao nhao nổ tung. Dạ Kiêu sắc mặt biến đổi, vội vàng vung động thanh trường kiếm đen như mực trong tay. “Hô” vô tận hắc ám năng lượng hướng hắn hội tụ mà đi, ngưng tụ ra một đạo lồng năng lượng đen như mực, độ dày kinh người. Sau một khắc, liền thấy cự quyền hung hăng nện vào đạo lồng năng lượng hắc ám kia. Một tiếng ầm vang, sóng xung kích kinh khủng quét sạch ra ngoài. “Ô --” khu vực mấy trăm dặm xung quanh nhấc lên một trận bão táp, hình thành từng đạo vòi rồng, tựa như tận thế. Mà lồng năng lượng bị cự quyền đánh chính diện, vẻn vẹn duy trì trong chốc lát, liền ầm vang nổ tung. Tiếp theo sau đó... Cự quyền bao phủ Dạ Kiêu khiến hắn hét thảm một tiếng, da trên người trong nháy mắt nổ tung. Thời khắc mấu chốt, mi tâm Dạ Kiêu đường vân thiểm điện lóe lên quang mang. “Sưu” cả người hắn hóa thành một đạo thiểm điện hắc ám to lớn, trong nháy mắt trốn vào hư không. Mà cùng lúc đó, cự quyền cảm ứng được mục tiêu biến mất, cũng chậm rãi từ từ tiêu tan. “Đây là...” Thấy cảnh này, Chí Tôn Long Thú không khỏi hơi sững sờ. Cảnh Dạ Kiêu hóa thành thiểm điện hắc ám này, làm hắn nhớ tới khi ở trên chiến trường Quảng Hàn, gặp phải võ giả Địa Tinh. Võ giả Địa Tinh khi "Bạo loại", tình cảnh cùng vừa rồi rất giống nhau! Võ giả Địa Tinh bạo loại lúc, cần lấy mệnh khí xuyên thấu mi tâm của mình, lấy tinh huyết thi triển bạo loại chi thuật, cả người hóa thành cự thú, cự kiếm các loại hình thái, thực lực tăng lên nhiều. So sánh dưới, Dạ Kiêu hoán đổi hình thái càng thêm tự nhiên, hoàn toàn không cần đến bất kỳ tinh huyết chi thuật gì. Giống như một người là trời sinh đã có loại năng lực này, một người là hậu thiên tập được. Giờ phút này, Chí Tôn Long Thú cũng không để ý suy nghĩ nhiều. Hắn nhìn đạo tia chớp màu đen kia đã trốn vào hư không, hừ lạnh một tiếng, sau một khắc, trước mặt hiện ra một vết nứt không gian. Chí Tôn Long Thú một bước phóng ra, tiến vào trong vết nứt không gian. “Không!” Tiếp theo một cái chớp mắt, thân hình của hắn xuất hiện lần nữa trên không trung, lại là đã đến ngoài trăm dặm. Thoáng qua trăm dặm! Đây không phải là thuấn di, mà là “không gian na di” đòi hỏi sự vận dụng không gian càng khắt khe hơn! “Ngươi chạy không thoát!” Chí Tôn Long Thú cười lạnh một tiếng, thân hình lần nữa tiến vào vết nứt không gian, trải qua na di phía dưới, trong nháy mắt đuổi kịp tia chớp màu đen đang trốn chạy. Dạ Kiêu biến thành thiểm điện hắc ám, giờ phút này vẫn còn trốn chạy trong hư không. Nếu là người bình thường, ngay cả phát hiện cũng không phát hiện ra được. Nhưng Chí Tôn Long Thú có thể đi vào vết nứt không gian, tự nhiên có thể dễ dàng tìm ra đối phương. “Chết!” Hắn thu chưởng một cái, lập tức vô tận không gian thừa số tụ đến, những thừa số không gian hàng trăm triệu này chấn động kịch liệt, khiến cho mảnh không gian này mạnh mẽ rung chuyển bắt đầu. “Ầm ầm!” Không gian chấn động! Lấy thực lực của Chí Tôn Long Thú hiện nay thi triển chiêu này, uy lực kinh người vô cùng. Trong chớp mắt, không gian trước mặt hắn nổi lên từng đạo sóng lớn như hải khiếu, gần như sụp đổ. Mà Dạ Kiêu đang trốn chạy trong hư không cũng bị buộc lòi ra khỏi hư không. “Trấn!” Chí Tôn Long Thú duỗi tay chưởng ra, trong hư không hiện ra một đạo ấn tỉ hình rồng to lớn. Ấn tỉ này ẩn chứa uy áp Tổ Long, giờ phút này ma diệt hư không, hướng phía dưới Dạ Kiêu trấn áp xuống. Tổ Long Phiên Thiên Ấn! “Phốc phốc phốc!” Dạ Kiêu biến thành tia chớp màu đen phát ra từng đợt chất lỏng màu đen, tiếp theo thân hình bị ép chuyển đổi về hình người. Tổ Long Phiên Thiên Ấn tiếp tục trấn áp xuống, thân thể Dạ Kiêu cấp tốc rạn nứt, từng đạo tiên huyết đen ngòm tràn ra. Một lát sau, Dạ Kiêu triệt để biến thành một đám máu đen, đột tử tại chỗ! Bất quá trong đám máu đen kia, còn có một vật lóe ra ánh ô quang. “Đây là...” Chí Tôn Long Thú nhặt lên đồ vật này, phát hiện đây là một chiếc vòng tay màu ô, tinh thần hắn quét qua, cảm ứng được trong vòng tay có một không gian rất lớn. Bất quá không gian này tựa hồ có phong ấn cách trở, cần mài trừ phong ấn, mới có thể thấy rõ đồ vật bên trong. “Tựa hồ có chút tương tự không gian tùy thân của ta.” Trong lòng Chí Tôn Long Thú khẽ nhúc nhích, hắn dự cảm được trong vòng tay này hẳn là cất giấu một vài đồ vật tốt. Bất quá lúc này, hắn không vội xem xét, quay người bay về phía chiến trường ban đầu. Rất nhanh, Chí Tôn Long Thú tìm được Hắc Ám Hổ Thú và các cự thú hắc ám khác. Hắc Ám Hổ Thú nhìn thấy Chí Tôn Long Thú trong nháy mắt, lập tức trực tiếp quỳ xuống, cầu xin tha thứ: “Đại nhân tha mạng, ta vốn là Hắc Hổ nhất tộc ở giới này, chỉ là bị Dạ Kiêu bức bách, ta mới không thể không đi theo hắn.” Các cự thú hắc ám khác cũng nhao nhao cầu xin tha thứ: “Đại nhân tha mạng…” Bọn chúng đều đã thấy thủ đoạn của Chí Tôn Long Thú. Đến Dạ Kiêu còn không phải là đối thủ một hiệp! Mấy người bọn chúng dù có cùng tiến lên, cũng tuyệt đối không phải đối thủ của đối phương. Chí Tôn Long Thú nhìn những cự thú này, thản nhiên nói: “Dạ Kiêu kia là ai?” “Dạ Kiêu....” Hắc Ám Hổ Thú có chút chần chờ, nhưng nhìn thấy ánh mắt của Chí Tôn Long Thú, sợ đến thân thể run lên, vội vàng trả lời: “Dạ Kiêu đến từ Dạ Ảnh Vương tộc Ám Giới, là một thành viên của Vương tộc... ” “Ám Giới? Vương tộc?” Ánh mắt Chí Tôn Long Thú hơi dao động, nói tiếp: “Ám Giới là nơi nào?” “Cái này... Ta cũng không rõ lắm, chỉ biết rõ Ám Giới từ xưa đến nay đã tồn tại, có thể là một thế giới không gian khác, Địa Tinh đối diện Quảng Hàn, liền có quan hệ với Ám Giới.” "Địa Tinh chính là nơi của Ám Giới?" “Không phải, Địa Tinh và Lam Tinh ở cùng một thế giới không gian, Ám Giới là một chiều không gian khác, theo phỏng đoán của ta, thế giới Địa Tinh đang ở hẳn là bị Ám Giới chiếm đoạt.” “Địa Tinh và Lam Tinh ở cùng một không gian?” Chí Tôn Long Thú như có điều suy nghĩ, “Đúng vậy, Dạ Kiêu từng nói thế giới này có tam trọng thiên thuyết pháp, Địa Tinh và Lam Tinh đều ở cùng một trọng thiên, Ám Giới ở một trọng thiên khác.” Hắc Ám Hổ Thú nói thêm: “Đây đều là do Dạ Kiêu nói qua trong vài câu, về tính chân thực, tiểu nhân cũng không chắc chắn, chỉ có những chủng tộc thuần huyết đỉnh phong mới biết nhiều thông tin hơn.” “Dạ Kiêu này, là thành viên nòng cốt Vương tộc Ám Giới?” Chí Tôn Long Thú đột nhiên nói. “Không phải, thành viên nòng cốt Vương tộc Ám Giới cực kì cường đại, Dạ Kiêu trong Vương tộc, chỉ có thể xem là người bình thường có thiên phú trung đẳng mà thôi...” Hắc Ám Hổ Thú nói tiếp: “Ngoài ra, Vương tộc Ám Giới cũng không phải là lực lượng đỉnh cao của Ám Giới, trên Vương tộc, còn có ba Đại Đế Tộc, đây mới thực sự là những tồn tại Chúa Tể Ám Giới.” “Đế Tộc?” Chí Tôn Long Thú cũng hơi ngẩn người. Hắc Ám Hổ Thú tiếp tục nói: “Kỳ thật những điều này cũng đều chỉ là suy đoán, nội tình Ám Giới thâm sâu khó lường, đến những chủng tộc thuần huyết đỉnh phong kia cũng e ngại không thôi.” “Những Thần thú thuần huyết đỉnh phong kia sở dĩ không ra tay với Địa Tinh, ngoài việc trấn thủ Lam Tinh ra, cũng là lo lắng kinh động cường giả Ám Giới.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận