Mỗi Ngày Tăng Một Kg, Ta Tiến Hóa Thành Thần Thoại Cự Thú

Chương 161: Thiên địa đồng tức, nhục thân Dung Thiên ( cầu nguyệt phiếu) (2)

Chương 161: Thiên địa đồng tức, nhục thân dung thiên (cầu nguyệt phiếu) (2) “Chuyện đó là.” Từ Thiên Hải cười cười, châm một điếu thuốc: “Đàn ông nhà họ Từ ta, ai mà chẳng là người đỉnh thiên lập địa.”
Lý Diễm Bình không nói gì, nhưng trong lòng lại đang nghĩ đến chuyện khác.
Trước đây nàng còn lo lắng cho Từ Chu, nhưng bây giờ nghĩ lại, nếu con gái mình cùng thằng nhóc đó ở với nhau cả đời, hình như cũng không có gì không tốt.
… Quảng Hàn vũ đại.
Thời gian nghỉ đông, trong Vũ Đại rất vắng vẻ, nhưng cũng không ít học sinh ở lại.
Ví như Hạ Hạo Thần, khi Từ Chu gặp hắn, thằng nhóc kia vẫn còn đang trong phòng luyện công cố gắng tu luyện.
“Ăn Tết không về nhà à?”
“Không có.” Hạ Hạo Thần ánh mắt kiên định nói: “Ta đã khai mở khiếu thứ 70 rồi, tranh thủ kỳ nghỉ đông này, đột phá nhất phẩm đỉnh phong!”
“Lợi hại!” Từ Chu kinh ngạc than: “Mấy tân sinh khác chắc mới mở được năm sáu mươi khiếu thôi, ngươi đã mở được 70, thật không tầm thường.”
“…”. Hạ Hạo Thần liếc mắt nhìn hắn, bỗng nhiên có chút nhớ nhung cảm giác muốn mắng người.
Cũng là tân sinh, mẹ nó ngươi đã nhị phẩm hậu kỳ rồi, còn thích ra vẻ cái gì!
Hạ Hạo Thần không muốn để ý đến hắn, chợt nhớ ra điều gì, nói: “Liễu lão sư đã trở về, đang tìm ngươi đó.”
“Lão sư trở về rồi sao?” Từ Chu có chút vui mừng.
Hạ Hạo Thần gật đầu, cười nói: “Lần này lão sư mang theo không ít tài nguyên tu luyện về, với lại hiện tại Chân Võ hệ được ưu tiên tài nguyên, thời gian tới chúng ta sẽ không thiếu đồ dùng tu luyện.”
“Chuyện tốt a.” Từ Chu lộ ra tươi cười, Chân Võ hệ cuối cùng cũng muốn hưng thịnh lên sao?
“Ta nghe nói, lần này Liễu lão sư mang về rất nhiều hợp khiếu đan, đều là dùng cho nhị phẩm.” Hạ Hạo Thần cười nói: “Chắc không bao lâu nữa, ngươi có thể đột phá nhị phẩm đỉnh phong.”
Nghe vậy, Từ Chu lại lắc đầu nói: “Ta đã đột phá nhị phẩm đỉnh phong rồi.”
“…” “Cút.” Hạ Hạo Thần đột nhiên nói.
Từ Chu không hiểu nhìn hắn, đang yên đang lành sao lại mắng người?
“Ta bảo ngươi cút!” Hạ Hạo Thần không giữ được bình tĩnh, giận dữ hét.
“Được, ta đi, không quấy rầy ngươi tu luyện.”
Từ Chu lắc đầu cười một tiếng, thân hình loé lên rồi rời khỏi đó.
Hạ Hạo Thần nhìn bóng lưng hắn, trong mắt ứa nước, nhịn không được mắng: “Mới tân sinh mà! Tu luyện nhanh như vậy, còn có cho người khác sống không vậy!?”
“Cỏ! ! !”
… Văn phòng của Liễu Thanh Uyên.
Liễu Thanh Uyên, mặc áo bào xanh đang nhìn tin tức cuộc thi trên máy tính bảng, trên mặt không giấu được nụ cười.
“Thằng nhóc đó, quả nhiên ta không nhìn lầm.”
“Nhưng mà mới có mấy ngày, đã đột phá nhị phẩm hậu kỳ, lại còn có được chiến lực tam phẩm trung kỳ? Có phải hơi quá không…”
Liễu Thanh Uyên cảm thán, tốc độ tiến bộ của Từ Chu như vậy, khiến hắn cũng hơi kinh hãi.
“Cũng may, nó chỉ mới là nhị phẩm hậu kỳ, hợp khiếu đan mình mang về vẫn còn dùng được.”
Liễu Thanh Uyên vừa nghĩ tới đây thì thấy Từ Chu gõ cửa bước vào.
“Lão sư, thầy đã về.”
Liễu Thanh Uyên thấy hắn, bỗng đứng bật dậy.
“Từ Chu, ngươi đã nhị phẩm đỉnh phong rồi sao?”
Từ Chu gật đầu: “Thầy nhìn ra rồi sao?”
Trong lòng hắn kinh hãi, không hổ là lão sư, ánh mắt thật tinh tường.
Sắc mặt Liễu Thanh Uyên lại có chút khó coi, thằng nhóc này, tốc độ đột phá nhanh quá đi?
Lúc trước hắn đi, vẫn còn Nhất Phẩm cảnh, mới có mấy tháng đã nhảy lên nhị phẩm đỉnh phong? !
Tốc độ này còn nhanh hơn cả đi tên lửa ấy!
Quan trọng là, lần này vì Từ Chu tu luyện, hắn mang về một lượng lớn hợp khiếu đan, nhưng giờ lại...
“Hủy!” Liễu Thanh Uyên đau lòng nói.
Trong lòng Từ Chu giật mình, vội hỏi: “Lão sư, sao vậy, xảy ra chuyện gì sao?”
“Không có gì, chỉ là đã tốn quá nhiều tiền vào tài nguyên nhị phẩm thôi.”
Liễu Thanh Uyên thở dài nói: “Đáng tiếc, giờ dùng không được nữa.”
Từ Chu lập tức hiểu được ý của đối phương, trong lòng không khỏi cảm thấy ấm áp, lão sư rõ ràng đã tốn rất nhiều để cung cấp cho hắn tu luyện ở nhị phẩm cảnh.
“Chân Võ hệ nhiều học sinh như vậy, dùng cho bọn họ cũng như nhau thôi.” Từ Chu an ủi.
Liễu Thanh Uyên thở dài, hắn vẫn cảm thấy, cho những người khác không bằng cho Từ Chu.
Nhưng chuyện đã đến nước này, chỉ đành vậy thôi.
Cũng may lần này hắn đến, cũng mang theo không ít tài nguyên tu luyện tam phẩm, chờ Từ Chu đột phá tam phẩm, vấn đề tài nguyên tu luyện không cần phải lo nữa.
“Chờ ngươi đột phá tam phẩm, phần lớn sẽ bắt đầu nhận nhiệm vụ ở Quảng Hàn.” Liễu Thanh Uyên trầm ngâm nói: “Gần đây, Quảng Hàn ngược lại tạm thời yên ổn, đặc biệt là Nguyệt Thần phân thân đã vẫn lạc, khiến cho đại quân ở bên đất tinh kia yên phận đi nhiều.”
Từ Chu cau mày, nói như vậy, việc này hắn cũng có công sao.
Liễu Thanh Uyên lại nói: “Hiện tại, chiến sự ở Quảng Hàn có phần chậm lại, nhưng chiến trường sẽ còn để lại không ít thứ tốt.”
“Sau khi khai giảng, trường học sẽ tổ chức những thiên kiêu tam phẩm đi Quảng Hàn lịch luyện, những người đi đầu, chắc chắn sẽ kiếm được không ít chỗ tốt.”
“Có điều, Từ Chu ngươi có lẽ không kịp rồi…”
Đến đây, Từ Chu đột nhiên ho khan: “Lão sư, ta cảm thấy chắc là ta kịp.”
Liễu Thanh Uyên nhìn hắn: “Ngươi không phải vừa mới đột phá nhị phẩm đỉnh phong sao? Đi Quảng Hàn lịch luyện, phải tam phẩm trở lên mới được.”
“Ta chắc rất nhanh có thể lên tam phẩm.”
Từ Chu cười nói: “Toàn thân khiếu huyệt của ta đã dung hợp làm một, lúc nào cũng có thể đột phá tam phẩm, chỉ là ta cảm thấy khiếu huyệt cùng thân thể chưa dung hợp hoàn toàn, nên chưa vội đột phá.”
“…”
Liễu Thanh Uyên nhìn hắn như nhìn quái vật vậy!
Thật sự muốn tam phẩm rồi ư?
Cái này...Đây là người sao?
Sinh viên năm nhất, mới nhập học nửa năm, từ chưa nhập nhất phẩm mà đã là võ giả tam phẩm!
Ngay cả hắn Liễu Thanh Uyên, năm đó được ca ngợi là thiên tài mạnh nhất Chân Võ hệ, đến năm tư đại học mới tứ phẩm, nhưng so với Từ Chu thì chẳng là gì cả.
“Tốt!”
Liễu Thanh Uyên tươi cười: “Tiếp tục cố gắng, nếu có thể đi đợt đầu tiên vào Quảng Hàn, thì đối với ngươi mà nói, đó tuyệt đối là chuyện tốt.”
“Ở đó có thể thu thập được một ít vật phẩm của địa tinh, đối với tu luyện trung phẩm sau này của ngươi, rất có ích.”
Nghe vậy, trong lòng Từ Chu cũng có chút chờ mong.
Hắn nắm giữ "mệnh Hồn Thôn Phệ", ở Lam Tinh không tốt dùng đối với người khác, nhưng nếu đi Quảng Hàn thì không cần cố kỵ gì.
...
Một lát sau, Từ Chu cáo biệt Liễu Thanh Uyên, lại đến chỗ Thẩm Vạn Thần, muốn xin bí pháp dung hợp.
Thẩm Vạn Thần một lần nữa khuyên bảo hắn, nếu như không thành công, thì hãy mau từ bỏ, đừng cố chấp quá.
“Đây là bí pháp do tự ta nghiên cứu, ta không đảm bảo trăm phần trăm chính xác.”
Thẩm Vạn Thần nghiêm túc nói: “Cho nên, phải tránh sa vào quá, để tránh tẩu hỏa nhập ma.”
Từ Chu trịnh trọng nói: “Ta hiểu rõ.”
Sau đó, hắn không hề dây dưa, lập tức quay về biệt thự của mình.

“Bí pháp – thiên địa đồng tức.”
Trong biệt thự, Từ Chu đọc cuốn sách nhỏ trong tay, trên mặt hiện vẻ chấn động.
Bí pháp này thực sự quá mức tinh diệu.
Nói đơn giản, đó là để khiếu huyệt võ giả đồng bộ cùng dao động của thiên địa, hóa thành một bộ phận của thiên địa, sau đó dung nhập bản thân vào thiên địa, gián tiếp đạt được mục đích tương dung khiếu huyệt với tự thân.
Tuy rằng một câu là khái quát hết, nhưng những điều liên quan bên trong, đều thâm ảo vô cùng, từng câu từng chữ đều mang đạo vận vô thượng.
Giờ khắc này, Từ Chu cũng không khỏi bội phục Thẩm Vạn Thần.
Người khai sáng con đường mới của Chân Võ, đích thực là danh bất hư truyền.
“Khiếu huyệt cùng dao động của thiên địa đồng bộ…”
Từ Chu ngồi xếp bằng, vận chuyển bí pháp.
Rất nhanh, các khiếu huyệt chu thiên trong cơ thể hắn sáng lên, giống như trái tim đang dao động.
Đây là bí pháp đang có tác dụng, điều chỉnh tần suất của khiếu huyệt và thiên địa.
Đối với Từ Chu, chuyện này tựa hồ quá đơn giản.
“Nếu là nhị phẩm đỉnh phong khác, trong cơ thể đều có mười khiếu trở lên, việc cùng dao động của thiên địa đạt được sự thống nhất hoàn toàn rất khó.”
“Nhưng trong cơ thể ta chỉ có một khiếu, nên với ta mà nói dễ hơn rất nhiều.”
Từ Chu nghĩ: “Tiếp theo chỉ cần để nhục thân dung nhập vào mảnh thiên địa này, thì coi như đại công cáo thành.”
Bước này mới là khó nhất.
Đối với nhị phẩm võ giả mà nói, cảm ngộ thiên địa là chuyện quá xa vời.
Chỉ có tứ phẩm trở lên, ngưng tụ được thủ đoạn thần thông, mới có khả năng cảm ngộ quy tắc thiên địa.
Nhị phẩm ư? Còn quá sớm.
“May mà… ta sớm đã ngưng tụ được hạt giống thần thông.”
Ầm ầm!
Cửa trái tim của Từ Chu ầm vang mở ra.
Một hạt giống màu bạch kim trôi nổi, tản ra đạo vận vô thượng.
Ông!
Cùng với hạt giống thần thông xuất hiện, lập tức, mảnh thiên địa nơi Từ Chu đang ở vang lên những tiếng dao động khó hiểu.
Đông! Đông! Đông!
Phảng phất như tiếng tim đập.
Cùng với dao động đó, Từ Chu nhắm mắt lại, tựa hồ dung nhập vào mảnh thiên địa này.
Tiếng tim đập, cùng tiếng dao động thiên địa dần đạt được sự thống nhất.
Năm phút.
Mười phút.
Nửa tiếng.
“Ông!”
Đột nhiên, một tiếng vù vù vang lên, thể nội Từ Chu rung mạnh.
Khiếu huyệt chu thiên sáng lên, dao động, bắt đầu cùng Từ Chu tiến hành dung hợp cuối cùng!
Đồng thời, nụ hoa Đạo Liên cũng đang dao động, phát ra từng đạo ba động vô thượng, cùng với nhục thân Từ Chu nhiều lần cộng hưởng.
Khiếu huyệt chu thiên cùng nụ hoa Đạo Liên, vào lúc này đã hoàn toàn hòa vào cùng Từ Chu.
Trong khoảnh khắc, một luồng cảm giác cực kỳ thoải mái, xộc thẳng lên đỉnh đầu Từ Chu, tựa như đạt đến cực đỉnh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận