Hỏng, Bị Xà Hạt Mỹ Nhân Nhặt Nhạnh Chỗ Tốt

Chương 131: Nhiều . . . Nhiều ít? ! Mẫu sinh vạn vạn cân? ! !

Chương 131: Nhiều... nhiều bao nhiêu?! Mẫu sản vạn vạn cân?!!
Buổi sáng sớm.
Tại địa điểm ban đầu của phường tơ lụa dâng hương tươi đẹp.
Trong một gian nhà máy bị dọn trống không, người chen chúc chật kín.
Mặc dù nói Lục Viễn dự định để những người này ban ngày làm việc, ban đêm đến học tập.
Nhưng hôm nay là ngày đầu tiên, đương nhiên phải để những người này đến làm quen, tiếp thu kiến thức cơ bản.
Lục Viễn không làm nghi thức khai mạc gì, cũng không bày biện lung tung.
Sau khi dẫn người đến, lớp nông nghiệp cơ bản đầu tiên liền bắt đầu.
Dạy cái gì ư, trước đó đã nói là lai tạo.
Đối với những thao tác bồi dưỡng lai tạo này, thế giới này cũng không phải là hoàn toàn không biết gì.
Ví dụ như chuyện lai tạo.
Điển hình như chuyện con la được sinh ra từ ngựa và lừa.
Lại như dùng bò Tây Tạng và Hoàng Ngưu, gà nhà và gà rừng, vịt xiêm và vịt bầu. Những thứ này đều thuộc về kỹ thuật lai tạo, tất nhiên, đây không phải là cây nông nghiệp.
Nhưng mọi người hiểu lai tạo là có ý gì, có chút ít cơ sở, thì những điều Lục Viễn muốn giảng sẽ dễ hiểu hơn nhiều.
Đầu tiên muốn giảng là những cây nông nghiệp có thể đạt năng suất cao.
Dù nói quan ngoại nơi này, cây nông nghiệp nổi danh nhất trên Địa Cầu chắc chắn là gạo ngon.
Nhưng khóa đầu tiên, Lục Viễn không tính giảng về gạo ngon.
Mà là chuẩn bị giảng khoai lang, khoai tây, bắp ngô, ba loại cây nông nghiệp sản lượng cao.
Sản lượng của ba loại cây nông nghiệp này cực kỳ cao.
Hơn vạn cân. Ví dụ như khoai lang, bình thường mỗi mẫu có thể đạt 6000 cân, mà một số vùng năng suất cao còn có thể đạt tới vạn cân.
Chỉ là đây là sản lượng trên Địa Cầu.
Là sức mạnh của khoa học kỹ thuật.
Trong đó có những phương thức trồng trọt khoa học, hiệu suất cao hơn.
Còn có phân bón hóa học để tăng gia sản xuất.
Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là chọn giống.
Với tình hình quan ngoại hiện tại, sản lượng trung bình của những giống địa phương cũng chỉ hơn một ngàn cân mỗi mẫu.
Con số này so với trên Địa Cầu thật sự kém xa.
Nhưng dù vậy, đây cũng là cây nông nghiệp có sản lượng cao nhất ở đây.
Nguyên nhân cũng là vì những điều vừa nói.
Trong đó, quan trọng nhất chính là khâu chọn giống.
Liên quan đến giống cây nông nghiệp, trên Địa Cầu thực tế hàng năm đều có sự thay đổi.
Một số viện nông nghiệp dựa trên bối cảnh thời đại để tiến hành lai tạo giống cây nông nghiệp.
Ví dụ như ngô của 20 năm trước và ngô hiện tại đã khác. Hiện tại ngô, mặc kệ là luộc ăn, hay xay thành bột làm bánh ngô, đều thơm ngọt.
Đặc biệt là khi cuộc sống của nhiều người trên Địa Cầu trở nên tốt hơn, không còn thiếu dinh dưỡng, thì mọi người lại thường xuyên được khuyến khích ăn đồ thô.
Mọi người ăn đồ thô bây giờ sẽ cảm thấy khá ngon, nhưng đây chỉ là sự việc xảy ra trong vòng 20 năm ngắn ngủi.
Nếu quay ngược về 20 năm trước, mọi người sẽ thấy đồ thô thực sự rất khó ăn.
Bởi vì bột ngô trước đây không như bây giờ. Bột ngô xay ra trước kia làm thành bánh ngô rất cứng và khó ăn. Khi nguội còn cứng hơn gạch.
Ngay cả khi còn nóng, ăn vào miệng cũng sẽ thấy bột bị sượng, khó nuốt, hoàn toàn không thể ăn trôi.
Và tất cả là nhờ vô số tiền bối nông nghiệp đã thay đổi giống ngô trong vòng 20 năm này.
Ngoài ngô ra, còn rất nhiều thứ khác cũng như vậy.
Ví dụ như dưa hấu không hạt Kỳ Lân hiện tại, do giáo sư Ngô Minh Châu bồi dưỡng tại căn cứ gây giống ở Hải Nam.
Từ khi gieo xuống đến khi nở hoa, từ khi nở hoa đến thu hoạch chỉ cần khoảng 60 ngày, vị ngon, độ ngọt cao.
Lại ví dụ như các loại khoai lang nướng được bán trên đường phố vào mùa đông, loại khoai lang nướng đó là khoai khói số 25.
Là loại khoai lang ngọt do viện nông khoa Yên Đài, Sơn Đông bồi dưỡng năm 1999.
Lại như cà chua bị mọi người chửi bới nhiều nhất trong những năm gần đây.
Mọi người đều nói cà chua trước kia nhiều nước, ngọt và vỏ mỏng.
Còn cà chua bây giờ không những ít nước mà còn dày vỏ, dày thịt, ăn như không quen. Đây cũng là do sản phẩm mới được cải biến.
Sở dĩ như vậy, thì hoàn toàn bởi vì cà chua hiện tại được tạo ra để vận chuyển dễ dàng hơn.
Có hại thì cũng có lợi.
Nhưng có thể được thị trường lựa chọn, thì chắc chắn là lợi nhiều hơn hại.
Còn đối với lớp nông nghiệp của Lục Viễn bây giờ.
Yếu điểm thứ nhất là không truy cầu khẩu vị ngon, mà theo đuổi năng suất cao.
Giải quyết vấn đề có hay không trước đã, rồi sau đó mới nghĩ đến vấn đề hương vị.
Đương nhiên, những thứ này cũng không phải là nhất định phải trước cái này, sau cái kia.
Hai việc này không xung đột, có thể tiến hành đồng bộ.
Trong buổi học đầu tiên, Lục Viễn bắt đầu dạy mọi người cách chọn giống, cách ươm giống, cách lai tạo.
Những thứ này đương nhiên khiến mọi người nghe đến ngây người.
Vốn dĩ những người này còn khịt mũi coi thường chuyện lớp nông nghiệp với cả chuyện Lục Viễn muốn dạy mọi người trồng trọt.
Đây không phải nói đùa sao!
Trước kia mọi người làm gì? Trồng trọt chứ còn gì!
Chỉ có vài bước đơn giản, khác nhau không đáng kể, có gì mà phải nói?
Huống chi một đại lão gia nghiệp đoàn, đến dạy những người đời đời trồng trọt này cách trồng trọt. Không phải đang nói đùa đấy chứ!
Trước kia mọi người thực sự không để bụng, cũng không để ý lắm chuyện này.
Nguyện ý đến đây, thuần túy là vì phúc lợi tốt, nếu có thể chọn thì cứ trực tiếp làm công nhân bậc 3.
Nhưng sau khi nghe xong, tất cả mọi người đều đầy dấu chấm hỏi.
A, còn có thể trồng trọt như thế này ư?
Lục Viễn giảng đến tận trưa, đi thẳng vào vấn đề, nói rất nhiều.
Nhưng rõ ràng là dù Lục Viễn nói bao nhiêu đi nữa, những người này cũng không thể hiểu hết được.
Nhưng điều này không sao cả, chuyện gì cũng cần thực hành đi đôi với lý thuyết. Nói vạn lần, không bằng làm một lần.
Buổi chiều, Lục Viễn sẽ dạy mọi người cách chọn giống, cách lai tạo trong một nhà xưởng mới dựng lên, có thể hiểu là một cái lều lớn.
Trong quá trình gây giống, cần phải ghi chép lại nhiệt độ môi trường, sự thay đổi của môi trường.
Giữa trưa.
Trong phòng ăn giản dị, người chen chúc chật kín.
Tất cả mọi người cùng nhau ăn cơm.
Lục Viễn ngồi một mình một bàn, đối diện là Triệu Xảo Nhi và Lý Thanh Loan.
Buổi sáng, Lục Viễn chưa ăn cơm đã đi sớm, hai người phụ nữ không yên lòng, liền đi theo sau.
Đầu tiên là đến nhà máy ngoại thành, nhưng sau khi nghe Lục Viễn dẫn người đến đây, liền cùng đến.
Hai người đến vào lúc Lục Viễn vừa mới bắt đầu giảng bài.
Để không làm phiền đến Lục Viễn giảng bài, hai người đã cố gắng đứng ngoài phòng học nghe đến tận trưa.
"Hai nàng nghe rõ chưa?"
Rõ ràng là dù Lục Viễn giảng rất cẩn thận, nhưng hai người vẫn là hiểu một nửa, không hiểu một nửa.
Nhưng hai người kia hiểu một nửa, không hiểu một nửa không quan trọng.
Chỉ cần những người khác trong lớp của Lục Viễn đừng hiểu một nửa, không hiểu một nửa là được.
Và tình hình của những người khác tốt hơn nhiều.
Nguyên nhân là vì những người khác đã từng trồng trọt, còn Lý Thanh Loan và Triệu Xảo Nhi thì hoàn toàn không biết gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận