Danh Sách: Thực Thần Giả

Chương 700: cưới cái nữ nhân thông minh

“Chuyện lần này, chắc là không để lại bất cứ chứng cứ gì chứ?” Tại Khu 2, bên trong phòng của một nhà hàng cấp cao nào đó, đèn treo bằng thủy tinh tỏa ánh sáng dịu nhẹ, phản chiếu lên bộ đồ ăn tinh xảo trên bàn, máy quay đĩa khẽ phát ra những giai điệu hòa âm du dương.
Bộ trưởng Bộ Kinh tế Khương Nguyên Thụy nhẹ nhàng lắc ly rượu đỏ trong tay, mỉm cười nhìn Quách Cửu Tiêu đang ngồi ở phía đối diện.
“Đương nhiên không có.” Quách Cửu Tiêu lịch lãm dùng dao nĩa trong tay, cắt xuống một miếng bò bít tết tươi non mọng nước.
“Danh sách cấp bậc của Dương Đan không cao, hơn nữa thân thể và tinh thần của nàng luôn ở bên bờ vực sụp đổ. Lúc ta thao túng nàng và sửa đổi ý thức của nàng, chỉ để lại dấu vết rất mờ, hiện tại đã hoàn toàn biến mất.” Hắn đưa miếng bò bít tết thấm đẫm nước sốt kia vào miệng, nhẹ nhàng nhai.
“Người biết chuyện này, chỉ có ta và mấy người Khương gia các ngươi.” Khương Nguyên Thụy khẽ gõ mặt bàn, nhấp một ngụm rượu đỏ, đôi lông mày hiện lên vẻ dò xét: “Ngươi chắc chắn chứ? Bây giờ liệp thần đạo cụ ngày càng tân tiến, người có năng lực danh sách cũng ngày càng mạnh, về phương diện xuyên tạc tinh thần, ngươi có thể làm được ‘vạn vô nhất thất’ không?” “‘Vạn vô nhất thất’? Từ này, Bộ trưởng Khương nói ra không khỏi có chút khoa trương. Trên đời này, làm gì có chuyện gì là ‘vạn vô nhất thất’ chứ?” “Có lẽ không có, nhưng ngươi hẳn là hiểu ý của ta.” “Lần trước ta khống chế Hỗ Vũ, đem khoản tiền của Triệu gia rửa sạch không còn, thành công giúp các ngươi trì hoãn tiến độ kế hoạch của anh em nhà Triệu gia. Sau đó, Triệu Long Phi đã ý thức được trong đó có khả năng ta tham dự, ta không có tìm các ngươi tăng giá. Lần này, ta cũng dựa theo yêu cầu của các ngươi đưa ra kế hoạch, sau khi Khương Hội Trường đồng ý mới cùng nhau chấp hành, không hề tự tác chủ trương.” Quách Cửu Tiêu giọng điệu lạnh nhạt: “Coi như xảy ra chuyện, cũng không trách được lên đầu ta.” Khương Nguyên Thụy khẽ gật đầu: “Giáo sư Quách nói không sai, là ta quá lo lắng. Trước bữa tiệc tối hôm nay, huynh trưởng của ta cũng hy vọng ta chuyển đạt lòng cảm tạ đối với ngươi.” Quách Cửu Tiêu gật gật đầu: “Ta vẫn luôn rất bội phục Khương Hội Trường.” “Vậy ta xin đại diện huynh trưởng của ta, gửi lời cảm ơn đến Giáo sư Quách!” “Cạn ly!” Quách Cửu Tiêu đặt ly rượu xuống, nói thêm: “Lần này, vì hai mươi kiện liệp thần đạo cụ tam giai, mà trở mặt với Lục Đạo Hưng, thật ra ta không hiểu rõ lắm suy nghĩ của Khương Hội Trường.” Khương Nguyên Thụy nói: “Lục Đạo Hưng kiên quyết đứng cùng một phe với Lý Thiên Minh, Lý Thiên Minh lại cùng Tần Tư Dương và Triệu Long Phi rắn chuột một ổ. Coi như ngươi không gây sự với Lục Đạo Hưng, hắn cũng tuyệt đối không thể nào cho chúng ta sắc mặt tốt. Lừa hắn hai mươi kiện liệp thần đạo cụ tam giai mà thôi, cũng không phải chuyện gì ghê gớm. Chẳng lẽ hắn lại vì hai mươi kiện liệp thần đạo cụ tam giai mà liều mạng với chúng ta sao?” “Mục đích của các ngươi chắc không phải là hai mươi kiện liệp thần đạo cụ tam giai.” Quách Cửu Tiêu đặt nĩa xuống, dùng khăn ăn lau khóe miệng: “Liệp thần đạo cụ Lục Đạo Hưng giao nộp, ta đã xem qua, vật liệu sử dụng đều tương đối hiếm có, nhưng kỹ thuật chế tạo đạo cụ thực sự thì không thể hiện ra bao nhiêu.” “Không sai. Đạo cụ tam giai, làm sao có thể moi ra được kỹ thuật cốt lõi của Lục Đạo Hưng? Mấu chốt nhất là muốn kiềm chế Lục Đạo Hưng, không thể để hắn rảnh tay giúp đỡ Triệu gia.” Quách Cửu Tiêu lại nuốt xuống một miếng bò bít tết: “Các ngươi có chắc chắn nuốt trọn được Triệu gia không? Sao ta nghe nói, Triệu gia là 【 Đệ Thất Quân Đoàn 】 của khu an toàn?” Khương Nguyên Thụy lắc đầu: “Triệu Long Đằng tài đức gì mà có thể sánh ngang với sáu vị tư lệnh quân đoàn có biên chế chính thức chứ? Yên tâm đi, chuyện này không có vấn đề.” “Đúng rồi, tại sao các ngươi nhắm vào Lục Đạo Hưng, mà không phải Lý Thiên Minh?” Khương Nguyên Thụy cười cười: “Ai bảo chỉ nhà hắn có bà vợ ngốc. Vợ ngốc của Lý Thiên Minh, chẳng phải đã bị ngươi lợi dụng rồi sao?”
***
Bóng đêm nặng nề, trong nhà Lục Đạo Hưng hoàn toàn yên tĩnh.
Chỉ có tiếng đồng hồ treo tường cũ kỹ trên tường tí tách vang lên.
Kim giây không ngừng di chuyển, nhưng lại không cách nào xua tan đi bầu không khí ngột ngạt trong phòng.
Trong phòng ăn, bảo mẫu Tiểu Hứa thuộc danh sách 【 Bất Miên Nhân 】 giờ phút này đang gục trên bàn ăn ngủ say sưa.
Lồng ngực nàng chậm rãi phập phồng, hơi thở đều đặn. Trước mặt nàng có một cốc nước bị đổ, nước tràn ra thấm ướt khăn trải bàn.
Trong phòng khách, một chiếc đèn cây mờ ảo hắt ra những bóng ảnh loang lổ, chiếu bóng hình Dương Đan lên tường.
Vóc dáng gầy gò, bờ vai khẽ run, cả người giống như một pho tượng hóa đá.
Hình ảnh nàng vui cười cùng Lục Đạo Hưng, Tần Tư Dương trong bữa tối hôm qua đã biến mất, thay vào đó là một bản thân còn tuyệt vọng hơn cả trước đó.
Trang giấy hợp đồng run rẩy giữa những ngón tay nàng, ánh mắt nàng gắt gao nhìn chằm chằm vào điều khoản hiệp định bị bút đỏ gạch chân kia —— 【 Nếu người vay tử vong, nợ nần và hoa hồng đều sẽ mất hiệu lực, sẽ không chuyển sang cho người thân của người vay. 】 Lục Đạo Hưng từng nói, nộp hai mươi kiện liệp thần đạo cụ tam giai đối với hắn mà nói cũng không phải việc khó.
Thế nhưng hắn vì chuyện đó mà ba tháng không ngủ không nghỉ, cả người vì vậy mà mệt mỏi rã rời.
Dương Đan nhìn thấy hết trong mắt, vô cùng đau lòng và tự trách.
Nàng chỉ là danh sách cấp ba.
Sở dĩ tăng cấp danh sách là vì Lục Đạo Hưng cho rằng cấp bậc tăng lên thì sức khỏe cũng sẽ được cải thiện.
Nhưng vết thương của Dương Đan là di chứng để lại từ trước khi thức tỉnh năng lực danh sách, cho dù đã thức tỉnh danh sách, cấp bậc tăng lên, tình trạng của nàng cũng không vì vậy mà tốt lên.
Từ khi vào khu an toàn đến nay, nàng vẫn luôn tĩnh dưỡng trong nhà, chỉ có một mình Lục Đạo Hưng bôn ba bận rộn bên ngoài.
Lục Đạo Hưng không muốn đem chuyện công việc về nhà, làm thê tử thêm phiền não, cho nên Dương Đan cũng không hiểu rõ lắm về chuyện liệp thần đạo cụ.
Sau khi hợp đồng tương lai gặp sự cố, Lục Đạo Hưng nói với nàng trả nợ cũng không khó khăn.
Thế nhưng bất luận Lục Đạo Hưng xem nhẹ chuyện này thế nào, nàng đều cho rằng, chính mình đã mang đến cho người chồng yêu dấu áp lực và tai họa gần như không thể chịu đựng nổi.
Nàng thậm chí nghi ngờ, số tiền dư dả trong nhà hiện tại là do Lục Đạo Hưng đã vay nặng lãi của một số người, chỉ để làm mình an tâm.
Thế nhưng nàng đã làm được gì đâu?
Rõ ràng nàng đã cùng chồng đến sảnh kinh tế, tự tay giao chiếc hộp chứa đủ hai mươi kiện liệp thần đạo cụ cho viên quan chức trước đó đã tìm nàng giới thiệu hợp đồng tương lai và ký kết hiệp định.
Người đó đã kiểm kê nghiệm thu tại chỗ, xác nhận không có vấn đề, hủy hợp đồng trước mặt nàng, cũng nhập thông tin vào hệ thống, nàng mới mỉm cười rời đi.
Sau đó, nàng lại nhận được tin nhắn đòi nợ từ Bộ Kinh tế gửi tới.
Nàng không hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Nhưng nàng không ngốc, biết mình chắc chắn đã bị người của sảnh kinh tế lừa.
Lục Đạo Hưng vội vàng chạy về Đại học Nam Vinh, chắc chắn là muốn tìm bạn bè của hắn giúp đỡ thương lượng đối sách.
Thế nhưng Lục Đạo Hưng và bạn bè của hắn, làm sao có thể đấu lại người của chính phủ liên hiệp chứ?
Dương Đan đi vào phòng ngủ, đẩy quần áo trong tủ ra, lấy từ trong góc một lọ thuốc nhỏ không có nhãn hiệu.
“Lúc đầu tưởng không cần dùng đến, không ngờ......” Nàng ngồi xuống trước bàn sách, cầm giấy bút lên, muốn viết gì đó.
Nhưng còn chưa viết được gì, nước mắt đã lã chã rơi xuống.
Cuối cùng, trên trang giấy ướt nhòe nước mắt chỉ lưu lại một câu:
【 Cưới một người phụ nữ thông minh nhé 】
Bạn cần đăng nhập để bình luận