Danh Sách: Thực Thần Giả

Chương 173: các ngươi viện nghiên cứu không quá chiếm ưu thế

Chương 173: Viện nghiên cứu của các ngươi không có ưu thế gì
Tần Tư Dương và Lý Thiên Minh nói chuyện với nhau, hoàn toàn không né tránh người khác.
Mấy người của Nhân Đức Nghiên Cứu Viện đi theo sau lưng hai người, nghe được rõ ràng rành mạch.
Lập tức đối với Tần Tư Dương, liệp thần thiên tài này, cùng Lý Thiên Minh, tay cự phách trong giới nghiên cứu khoa học, lại có nhận thức mới.
Viện trưởng Lưu Vũ Phi trong lòng bỗng nhiên có chút xoắn xuýt.
Nếu bỏ qua năng lực cá nhân của hai người.
Thì đây chính là hai tên lưu manh.
Nếu thật sự chiêu mộ bọn hắn vào viện nghiên cứu, liệu có xảy ra vấn đề gì không?
Nhưng hắn còn chưa kịp suy nghĩ nhiều, thì đối diện lại có ba người đi tới.
Một vị nam tử trung niên dẫn đầu tiến lên đưa tay: “Viện trưởng Nhân Hưng Nghiên Cứu Viện, Cố Uy Hồng.”
“Lý Thiên Minh.”
“Tần Tư Dương.”
Lý Thiên Minh giới thiệu: “Phía sau ta chính là viện trưởng Nhân Đức Nghiên Cứu Viện Lưu Vũ Phi, vừa vặn, cùng nhau đến phòng họp thương lượng đi.”
“Tốt.”
Lần này, Lưu Vũ Phi không có thời gian cân nhắc vấn đề lưu manh nữa.
Cứ đạt được rồi tính.
Tiến vào phòng họp sau, người của Nhân Hưng Nghiên Cứu Viện và Nhân Đức Nghiên Cứu Viện ngồi hai bên, ở giữa là Lý Thiên Minh và Tần Tư Dương.
Lưu Vũ Phi trước tiên tự giới thiệu mình với Tần Tư Dương:
“Ta là viện trưởng Nhân Đức Nghiên Cứu Viện Lưu Vũ Phi, Lưu Bị Lưu, Quan Vũ Vũ, Trương Phi Phi.”
Tần Tư Dương cảm thán nói: “Danh tự này, đơn giản chính là đặt ra vì viện trưởng Nhân Đức Nghiên Cứu Viện rồi!”
Lưu Vũ Phi cười ha ha một tiếng: “Đúng là có không ít người đã nói như vậy.”
Lý Thiên Minh nói: “Lưu viện trưởng cũng là một nhà nghiên cứu khoa học phi thường lợi hại. Trước đó là người dẫn đầu nghiên cứu về Thần Minh nhiều chân bò sát của Đại Học Đông Vinh.”
“Lợi hại.”
Viện trưởng Nhân Hưng Nghiên Cứu Viện Cố Uy Hồng nói: “Ta là viện trưởng Nhân Hưng Nghiên Cứu Viện, Cố Uy Hồng, nhìn quanh sinh tình chú ý, uy phong lẫm lẫm uy, hồng chung đại lữ hồng.”
Tần Tư Dương nghe xong liền khen: “Cố viện trưởng có văn hóa!”
Lý Thiên Minh giới thiệu: “Cố viện trưởng không chỉ có văn hóa, mà gia tộc còn có người tài ba xuất hiện lớp lớp.”
“Bí thư trưởng khu an toàn của chúng ta, Cố Uy Dương, chính là đường huynh của Cố viện trưởng.”
Tần Tư Dương không rõ bí thư trưởng là chức vị cấp bậc gì.
Nhưng nếu Lý Thiên Minh đơn độc giới thiệu, thì có lẽ địa vị không thấp.
“Cửu ngưỡng đại danh!”
Tần Tư Dương và Lý Thiên Minh nói chuyện thân thiện, coi như nể mặt hai bên.
Nhưng kỳ thật trong bóng tối, bọn hắn đã thương lượng qua, tất cả viện nghiên cứu liên hiệp của chính phủ, đều không nằm trong suy tính.
Đối với Lý Thiên Minh mà nói, viện nghiên cứu mặc dù cho tiền nhiều, nhưng tất cả nghiên cứu đều phải nộp lên, không thể tự giữ lại. Hắn không muốn làm lao công phổ thông, càng không muốn mang theo một đám bằng hữu ủng hộ hắn làm lao công.
Đối với Tần Tư Dương mà nói, viện nghiên cứu liên hiệp quá mật thiết với chính phủ, nói không chừng sẽ phải thường xuyên kiểm tra sức khỏe, khiến hắn cảm thấy rất nguy hiểm.
Trong mắt bọn hắn, viện nghiên cứu chỉ để làm bàn đạp.
Nhằm để cho các trường đại học đưa ra giá tốt hơn.
Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng chắc chắn không thể biểu lộ ra.
Nói ra, người ta còn thế nào chịu cho ngươi làm bàn đạp.
Lưu Vũ Phi nói: “Nhân Đức Nghiên Cứu Viện chúng ta, đưa ra điều kiện đặc biệt chiêu mộ Tần đồng học, là miễn toàn bộ học phí đại học, mỗi tháng một mai kim tệ, 100 bình danh sách ma dược làm học bổng. Còn lại ban thưởng, sẽ được quyết định dựa theo thành quả nghiên cứu của ngươi.”
Vừa nói xong, Tần Tư Dương liền không nhịn được muốn đồng ý.
Hắn biết viện nghiên cứu cho tiền nhiều.
Nhưng không ngờ, lại cho nhiều đến như vậy!
Sau đó hắn nhìn về phía Lý Thiên Minh: “Lý giáo thụ, ngươi cùng đoàn đội của ngươi, gia nhập Nhân Đức Nghiên Cứu Viện chúng ta. Ngươi năm mươi mai kim tệ phí an gia, Tùy tiện bốn mươi mai kim tệ phí an gia, còn lại giảng dạy hai mươi mai kim tệ phí an gia. Danh sách ma dược cơ bản không thành vấn đề.”
“Về phần tiền lương, nội bộ chúng ta đều có tiêu chuẩn rõ ràng. Ngươi và Tùy Tiện cùng trình độ với ta, mỗi tháng năm mai kim tệ. Còn lại mấy vị giáo sư là trình độ phó viện trưởng, mỗi tháng ba viên kim tệ.”
“Đây là điều kiện của Nhân Đức Nghiên Cứu Viện chúng ta.”
Tần Tư Dương vốn còn muốn đồng ý.
Nhưng nghe điều kiện của Lý Thiên Minh xong, lập tức liền không muốn làm.
Mẹ nó.
Xem thường ai vậy!
Lúc này, Cố Uy Hồng của Nhân Hưng Nghiên Cứu Viện cũng mở miệng: “Điều kiện của chúng ta không khác biệt lắm so với Nhân Đức Nghiên Cứu Viện. Khác biệt là chúng ta sẽ cung cấp thêm cho Tần đồng học một kiện liệp thần đạo cụ nhị giai, cho Lý giáo thụ bọn người mỗi người một kiện liệp thần đạo cụ tam giai.”
“Nếu như các ngươi đồng ý, ta muốn ký hiệp nghị đặc biệt chiêu mộ ngay bây giờ.”
Tần Tư Dương nghe xong trong lòng càng bất mãn.
Ngay cả liệp thần đạo cụ cũng có đãi ngộ khác nhau.
Không sợ nghèo mà sợ không công bằng.
Lý Thiên Minh ban đầu lo lắng Tần Tư Dương sẽ bị khoản tiền lớn mà hai viện nghiên cứu đưa ra làm choáng váng.
Nhưng nhìn Tần Tư Dương với vẻ mặt thẩm phán, liền thở phào nhẹ nhõm.
Là chính mình quá lo lắng.
Tiểu tử Tần Tư Dương với bối cảnh thâm hậu này, cảnh tượng hoành tráng nào chưa từng thấy, làm sao lại dao động vì mấy cái kim tệ?
Tần Tư Dương hỏi: “Cho nên, hai vị đưa ra điều kiện đặc biệt chiêu mộ, không có bất kỳ đặc quyền nào, đúng không?”
Cố Uy Hồng cười nói: “Đặc quyền loại tập tục xấu này, là đại học mới có. Viện nghiên cứu của chúng ta dựa vào liên hiệp chính phủ, không làm theo kiểu đặc quyền này.”
Tần Tư Dương lắc đầu: “Cố viện trưởng, ta không đồng ý với câu nói này.”
“Ta cho rằng, ngược lại, loại đặc quyền được quy định rõ ràng của đại học, càng tốt hơn một chút.”
“Tần đồng học, ý của ngươi là gì?”
Tần Tư Dương mỉm cười, không giải thích thêm.
Nhưng những người ở đây đều là người có tâm tư kín đáo.
Lập tức hiểu ý của Tần Tư Dương.
Ở nơi không có đặc quyền minh xác, thì địa vị cao thấp giữa các nhân viên chủ chốt lại là những nhân tố khác.
Bản thân Tần Tư Dương không có “những nhân tố khác” cường đại.
Cho nên hắn nhất định phải có đặc quyền minh xác.
Hai chữ.
Công bằng.
Cố Uy Hồng và Lưu Vũ Phi lập tức bị ý nghĩ của Tần Tư Dương làm chấn kinh.
Tiểu tử này, hình như có chút thâm tàng bất lộ.
Không dễ lừa gạt như vậy.
Tần Tư Dương tiếp tục nói:
“Nói thật, viện nghiên cứu cho tiền mặc dù nhiều, nhưng vẫn không chiếm ưu thế.”
“Thứ nhất, ta không có đặc quyền trong diện đặc biệt chiêu mộ. Đi viện nghiên cứu tương lai của ta sẽ thế nào, làm ta lo lắng.”
“Thứ hai, hai vị đều không đề cập đến việc chia dây leo chi tâm như thế nào. Vậy xem ra là muốn dùng một tháng một mai kim tệ thêm phí danh sách ma dược, để có toàn bộ quyền sử dụng dây leo chi tâm. Nói thật, ta cho là không đủ.”
“Lý giáo thụ bọn hắn nghĩ thế nào, ta không quan tâm. Nhưng ở chỗ ta, điều kiện đặc biệt chiêu mộ này, ta không hài lòng.”
Cố Uy Hồng nghiêm túc nhìn Tần Tư Dương một chút, sau đó hỏi:
“Tần đồng học, muốn điều kiện gì?”
“Trước tiên giải quyết hai vấn đề ta vừa nói, chúng ta có thể tiếp tục đàm luận. Nếu không, ta chỉ có thể xin lỗi.”
Lưu Vũ Phi có chút khó xử: “Điều thứ hai còn có thể miễn cưỡng nói một chút. Nhưng điều thứ nhất, thật sự khó xử. Bên trong viện nghiên cứu, không cho phép có đặc quyền. Ta mặc dù là viện trưởng, nhưng không có quyền lực phân cho ngươi đặc quyền......”
Tần Tư Dương nhìn về phía Cố Uy Hồng: “Cố viện trưởng nói thế nào?”
Cố Uy Hồng cũng nói: “Không sai. Không cho phép cấp đặc quyền cho sinh viên diện đặc biệt chiêu mộ, là một trong những yêu cầu của Liên Hợp Chính Phủ khi thành lập viện nghiên cứu. Viện trưởng chúng ta, cũng không thể vi phạm.”
Tần Tư Dương nghe xong, lắc đầu cười cười:
“Cố viện trưởng, gia tộc hiển hách, còn không cho ta quyền lực đặc quyền. Vậy thì ta càng không dám đi viện nghiên cứu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận