Danh Sách: Thực Thần Giả

Chương 585: chính thiếu niên

**Chương 585: Tuổi trẻ tài cao**
Tần Tư Dương và Sở Chung Hùng gặp mặt một lần, đem t·h·i t·h·ể của Sơn Bản Thái Lang giao cho hắn.
Hai người không trò chuyện quá nhiều, sau khi tạm biệt thì ai đi đường nấy.
Tần Tư Dương trở lại phòng ăn t·r·ố·ng rỗng của hội sở, cùng Triệu Long Cử hai người ăn bữa tối thịnh soạn.
Trong lòng vẫn oán giận đám người Lý t·h·i·ê·n Minh.
Hắn dùng sức k·é·o xuống một miếng thịt ở đùi giò, biểu lộ không cam lòng: "Đám người làm nghiên cứu khoa học này, thật sự là có đ·ộ·c! Rõ ràng đến là một đám sài lang hổ báo, tất cả đều không có hảo tâm, muốn ăn thịt và uống m·á·u của ta. Vậy mà Lý t·h·i·ê·n Minh bọn hắn còn l·i·ế·m láp mặt đi tìm những người này để giao lưu!"
Triệu Long Cử cười nói: "Tiểu Tần, có lẽ cậu chưa từng tham gia nghiên cứu khoa học, cho nên mới nhìn nhận như vậy. Ta n·g·ư·ợ·c lại thật ra tương đối có thể lý giải được đám người Giáo Thụ Lý."
"Nghiên cứu khoa học là một môn khoa học, không phải là huyền học, không có chuyện bế quan nhiều năm bỗng nhiên thần c·ô·ng đại thành. Nếu như đóng cửa làm xe, rất khó đi ra ngoài. Vẫn là phải trao đổi nhiều thì mới có thể điều chỉnh được phương hướng. A đúng rồi, những điều ta vừa nói là xét trên phương diện nghiên cứu khoa học nói chung, toán học không nằm trong phạm vi thảo luận này."
"A?"
Triệu Long Cử lau nước thịt dính trên râu quai nón: "Toán học, đó là một lĩnh vực đặc t·h·ù, toàn bộ lĩnh vực đều là do các t·h·i·ê·n tài hoành không xuất thế p·h·át triển, còn huyền học hơn cả huyền học."
Lời nói của Triệu Long Cử nghiêm túc và đầy kinh nghiệm, khiến Tần Tư Dương cảm thấy mình tựa hồ như đang nói chuyện với một vị giảng viên.
"Triệu Thúc Thúc cũng hiểu rõ về nghiên cứu khoa học sao?"
Triệu Long Cử thở dài: "Trước tận thế, ta quả thật được coi là một nhân viên nghiên cứu. Chỉ có điều, hướng nghiên cứu của ta, tại thời điểm tận thế giáng xuống, đã sớm bị loại bỏ. Sau đó đại ca cũng đã giúp đỡ ta, từng thử những loại nghiên cứu khoa học danh sách Thần Minh, đáng tiếc là khác nghề như cách núi. Ta lãng phí mất một hai năm thời gian cùng tài nguyên mà vẫn không mò ra được phương p·h·áp, đành phải từ bỏ."
Tần Tư Dương nhìn vẻ mặt chuyên chú vào đồ ăn trước mắt, trong đầu thì lại suy nghĩ rất nhanh.
Bởi vì thường x·u·y·ê·n qua lại cùng một đám lão già xảo quyệt, hắn đã dưỡng thành cho mình một năng lực suy tư, tuy nhìn qua có vẻ hờ hững nhưng kỳ thật lại rất là tỉ mỉ.
Lời nói lơ đãng của Triệu Long Cử đã giải đáp cho Tần Tư Dương một nỗi nghi hoặc nho nhỏ.
Hắn nhớ kỹ Triệu Tứ Phương từng nói qua, quan hệ thân t·h·í·c·h giữa Triệu Long Cử với Triệu Long Đằng, Triệu Long Phi cực kỳ xa lánh, thậm chí là nhạt nhẽo đến mức hai bên chưa từng nghe nói qua nhau.
Xác suất lớn là chỉ có tại thời cổ đại, khi "tru di cửu tộc" thì mới có thể k·é·o cả đám đến đối mặt nhau.
Nhưng cho dù là vậy, mà vẫn được Triệu Thị huynh đệ ủy thác trách nhiệm.
Tần Tư Dương không cho rằng Triệu Thị huynh đệ là những người đặt nặng quan hệ thân tộc.
Nhưng nếu như Triệu Long Cử là nhân viên nghiên cứu khoa học, vậy thì có thể hiểu được.
Nói chung quy thì vẫn là bởi vì lợi ích chung.
"Không ngờ tới Triệu Thúc Thúc còn có kinh nghiệm này...... Triệu Thúc Thúc, có thể cho ta hỏi ban đầu lĩnh vực nghiên cứu của người là gì không?"
"Khoa học máy tính."
"Máy tính? Vậy thì quả thật không phù hợp với chủ đề tận thế. Thế kỷ 21, vẫn là sinh vật học nổi tiếng nhất!"
"Đúng vậy a. Nghiên cứu chuyên ngành, cũng giống như chọn lọc tự nhiên. Kẻ yếu bị loại, mạnh được giữ lại, những nghiên cứu lỗi thời đều sẽ bị quét vào đống rác."
"Đúng rồi, Triệu Thúc Thúc. Ta nhìn dáng vẻ lưng hùm vai gấu, râu quai nón của người, so với nhân viên nghiên cứu khoa học, thì giống một tên ác ôn mặc âu phục hơn. Người vẫn luôn như vậy sao?"
Triệu Long Cử nghe xong cười cười: "Đương nhiên không phải. Nếu năm đó ta có bộ dáng này, phỏng chừng ngay cả cửa phòng nghiên cứu cũng không vào được. Sau khi ta từ bỏ nghiên cứu khoa học chuyển sang một con đường khác, đại ca, nhị ca đã bảo ta ăn mặc như vậy."
Tần Tư Dương suy nghĩ một chút: "Tiểu Triệu cũng như vậy. Xem ra dùng bề ngoài để uy h·i·ế·p người khác là truyền thống của lão Triệu gia."
"Tiểu Tần nói chuyện thật sự là thú vị."
Sau khi ăn uống xong, Tần Tư Dương trở về phòng ngủ một giấc.
Giấc ngủ lơ mơ của hắn, bị tiếng đ·ậ·p cửa đ·á·n·h thức.
Là Lý t·h·i·ê·n Minh bọn người thông báo cho hắn biết dọn dẹp một chút rồi khởi hành về Nam Vinh.
Đám người cùng Triệu Long Cử cáo biệt, sau đó, ngồi lên khoang thuyền hình con nhộng. Lục Đạo Hưng ngồi ở vị trí lái, tiến lên phía trước ở dưới mặt đất.
"Này, Lão Lý, ông nói Hầu Diệp Vũ Đề Thần Minh nhai lại chất lỏng, có thể nghiên cứu được không?"
"Nói như thế nào đây...... Vật liệu này khá là cổ quái kỳ lạ, nhưng nghĩ mãi vẫn không ra được nó sẽ có công dụng đặc t·h·ù gì, có lẽ chỉ dùng để lòe người......"
Bên trong khoang thuyền hình con nhộng, các giáo sư vẫn như cũ trao đổi về những thứ có được từ cuộc trò chuyện cùng những đồng nghiệp khác.
Tần Tư Dương một mình tựa ở phía sau khoang thuyền, ban đầu còn định nghe ngóng chút ít lời bọn hắn nói.
Nhưng sau khi cố gắng lắng nghe hồi lâu, hắn mới p·h·át hiện chính mình đã nghe không rõ, hơn nữa cũng chẳng còn hứng thú gì, bèn ngáp liên tục.
Thế là hắn không còn c·ứ·n·g rắn chen về phía trước, mà là cuộn người lại, một mình ngẩn người trên ghế ngồi phía sau, giống như là bị một đám đại thúc tr·u·ng niên cô lập bình thường.
Hắn lẩm bẩm nói: "Rõ ràng là cùng nhau tới, sao lại bỏ ta sang một bên chứ!"
Nhưng giờ phút này các giáo sư đang trò chuyện sôi nổi, ngay cả Lục Đạo Hưng đang mở khoang thuyền cũng nhịn không được góp lời, căn bản là không ai chú ý đến cảm xúc nhỏ nhoi của Tần Tư Dương.
Tần Tư Dương đành phải tự mình lấy điện thoại di động ra, muốn tìm k·i·ế·m chút an ủi ở trên diễn đàn.
Khi hắn mở diễn đàn 【Tự L·i·ệ·t Giáo Dục】lên, bị các bài viết trước mắt làm cho chấn động đến giật mình.
Chính mình thế mà lại chiếm lĩnh hết các bài viết của diễn đàn!
【 Tần Tư Dương tham gia phiên điều trần luận văn, tất cả các luận văn đều thành c·ô·ng thông qua! 】
【 Bốn phiếu tán thành ba phiếu phản đối, luận văn của Tần Tư Dương được thông qua! 】
【 Tần Tư Dương đã cống hiến bao nhiêu trong các luận văn của hắn, cùng xem ta phân tích một chút...... 】
【 Giảng viên Chúc Hải Phong xuất hiện tại phiên điều trần luận văn, bỏ phiếu tán thành cho luận văn của Tần Tư Dương! 】
【 Nghe nói Tần Tư Dương và Triệu Long Phi chung một phe, không biết là thật hay giả? 】......
Liếc mắt nhìn qua, cơ hồ tất cả đều là các bài viết liên quan đến mình.
Tần Tư Dương nhìn những bài viết có quan hệ tới chính mình, trong lòng lại cảm thấy có hơi phức tạp.
Luận văn được bảo vệ, vật liệu không bị lấy đi, danh vọng lại một lần nữa được nâng lên, mục đích của chuyến đi này đã đạt được.
Nhưng phiếu tán thành của Chúc Hải Phong, khiến cho trong lòng hắn có loại cảm giác Tái ông m·ấ·t ngựa, không biết là phúc hay là họa.
"Không cần phải nghĩ quá nhiều, cứ vững bước đi lên phía trước là được."
"Cũng thật là kì quái, làm sao không thấy 【Tần Tư Dương fan club】lên tiếng thể hiện uy phong nhỉ? Thôi vậy, mặc kệ."
Hắn cười cười, đóng diễn đàn lại, nhắm mắt dưỡng thần.
Lực chú ý của Tần Tư Dương đều dồn hết lên người mình, cho nên cũng không chú ý tới.
Các bài đăng của hắn giống như dòng lũ, tràn ngập toàn bộ diễn đàn. Nhưng trong đó còn ngẫu nhiên lẫn vào một hai bài đăng liên quan tới Hồ t·h·iền.
【 Trạch Thế Giáo Thánh t·ử tại Cửu Long Học Viện p·h·át biểu trọng yếu thần dụ nói chuyện! (Hot) 】
【 Trạch Thế Giáo Thánh t·ử Hồ t·h·iền tại Cửu Long Học Viện đàm luận Thần Minh tín ngưỡng! (Hot) 】
Cho dù các bài viết về Hồ t·h·iền có thêm chữ 【Hot】phía sau, nhưng vẫn rất nhanh liền bị các bài viết liên quan tới Tần Tư Dương và phiên điều trần luận văn áp đảo.
Giờ phút này, ngồi trong phòng Hồ t·h·iền, nắm chặt điện thoại, trán nổi đầy gân xanh.
"Tốn bao nhiêu tâm sức tổ chức diễn thuyết, rồi sau đó tốn rất nhiều tiền mua hot search trên diễn đàn, vậy mà vẫn không sánh bằng Tần Tư Dương?!"
"Tần Tư Dương này quá tà dị rồi?!"
Du t·ử Anh ở một bên cười an ủi: "Hắn thắng lớn tại phiên điều trần luận văn, lấy được đa số phiếu của ủy ban thường trực hội đồng xét duyệt luận văn, tự nhiên là sẽ thu hút được sự chú ý của người khác hơn."
Hồ t·h·iền nắm chặt nắm đ·ấ·m, gân xanh nổi lên ở trán: "Nói tới đây ta lại càng tức giận! Sao đám ủy viên thường trực kia lại ủng hộ hắn chứ!"
"Người khác không nói, Chúc Hải Phong, cái tên gia hỏa gần như không xuất đầu lộ diện, lại tìm tới một phiếu của hắn!"
"Đúng là một đối thủ đáng c·hết!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận