Danh Sách: Thực Thần Giả

Chương 505: nhân tình ép mua ép bán

**Chương 505: Nhân tình ép mua ép bán**
Tần Tư Dương hỏi xong vấn đề, mỉm cười nhìn về phía Trịnh Mục Biên.
Trịnh Mục Biên vẫn ngồi nghiêm chỉnh, dáng người thẳng tắp.
Nhưng hai tay đặt trên đầu gối lại đang bất giác dần dần siết chặt.
Ánh mắt nhìn về phía Tần Tư Dương cực kỳ tìm tòi nghiên cứu, giống như thợ săn đang tìm kiếm hang ổ, nhất định phải tìm ra chiến lợi phẩm.
Tần Tư Dương thần sắc ung dung, khiến Trịnh Mục Biên không thu hoạch được gì.
Sau đó liền dời ánh mắt về phía Sở Bá Tinh: “Bá Tinh, chuyện này, là ngươi nói cho tiểu Tần đồng học?”
Sở Bá Tinh lắc đầu: “Không phải. Quan hệ giữa ta và hắn không có tốt đến mức đó.”
Trịnh Mục Biên hít sâu một hơi, lại nhìn về phía Tần Tư Dương.
“Cho nên, ta dạy ngươi phương pháp biến người bình thường thành danh sách năng lực giả, hoàn toàn là do ngươi tự suy đoán ra?”
“Trịnh tham mưu trưởng, quá trình suy đoán của ta, không phải đều đã nói cho ngươi nghe rồi sao.”
“Nhưng mà cũng quá chuẩn xác đi.”
“Không có gì đúng hay không, ta kỳ thật chính là hướng ngay sau đó theo phương hướng cần thiết nhất để mà suy đoán. Giải quyết vấn đề nguồn lính như thế nào, ta đã đau đầu rất lâu rồi. Ta cũng không ngờ, Trịnh tham mưu trưởng thật có thể giúp ta giải quyết được phiền phức khó giải quyết nhất này.”
Trịnh Mục Biên bị lời nói của Tần Tư Dương làm cho trực tiếp trầm mặc.
Một người suy tư hồi lâu, cười hai tiếng: “Tiểu Tần đồng học, quả nhiên danh xứng với thực a.”
Tần Tư Dương hiếu kỳ nhìn Trịnh Mục Biên: “Lần thứ nhất nói danh xứng với thực, là khách sáo. Lần thứ hai nói danh xứng với thực, là tán thưởng. Lần này nói ý là?”
“Là cảm thán.”
Trịnh Mục Biên nhìn Tần Tư Dương, lại hồi lâu không nói.
Tần Tư Dương lại dường như từ trong ánh mắt Trịnh Mục Biên, thấy được một tia thâm trầm.
Cùng lúc đó, Tần Tư Dương trong lòng cũng đang suy nghĩ bách chuyển, kế hoạch chuyện tiếp theo.
Rất lâu sau, Tần Tư Dương mở miệng trước: “Trịnh tham mưu trưởng, chuyện trọng yếu như vậy, chúng ta hay là để ngày sau trò chuyện tiếp đi. So với cái này, ta muốn hiểu rõ một chút về giao dịch giữa Sở Tự Quân Đoàn và Triệu gia…”
Ngay khi Tần Tư Dương dự định đổi chủ đề, Trịnh Mục Biên chém đinh chặt sắt mở miệng: “Đã ngươi đoán được, vậy ta liền trực tiếp nói cho ngươi biết người bình thường làm sao biến thành danh sách năng lực giả.”
“Chờ một lát.” Tần Tư Dương không để cho Trịnh Mục Biên nói tiếp. “Trịnh tham mưu trưởng nói cho ta biết phương pháp người bình thường biến thành danh sách năng lực giả, không có điều kiện a? Ta sợ ngươi nói cho ta biết đằng sau, tìm ta đòi lấy điều kiện quá mức quý giá, ta không đáp ứng nổi, cho nên chúng ta hay là trước tiên đem hết thảy mọi chuyện đàm phán thỏa đáng, lại tiến hành bước kế tiếp đi.”
Trịnh Mục Biên thản nhiên nói: “Lúc đầu nói cho ngươi biết chuyện này là có điều kiện, hiện tại, không có điều kiện.”
“Thiên hạ không có bữa trưa miễn phí.”
“Vừa mới nói chuyện phiếm, đã khiến cho ta cho rằng ngươi rất đáng giá.”
“Sở Tư Lệnh bên kia đồng ý?”
“Trước khi đến, tư lệnh đã để cho ta toàn quyền xử lý chuyện bàn bạc cùng với ngươi.”
“Thế nhưng là Trịnh tham mưu trưởng…”
“Đừng ở chỗ này dính nhau.” Trịnh Mục Biên vung tay lên, đánh gãy lời nói của Tần Tư Dương, “Tần Tư Dương, ta vừa khen ngợi ngươi xong, ngươi đừng ở chỗ này giở trò quỷ quái gì với ta!”
Tần Tư Dương mặt kinh ngạc: “Trịnh tham mưu trưởng lời nói là có ý gì?”
“Hừ, có ý tứ gì? Luận về đầu óc, ta thừa nhận là không sánh bằng ngươi, ngươi có chút yêu khí. Thế nhưng đùa bỡn tâm cơ, ta sờ soạng lần mò mấy chục năm kinh nghiệm, không đến mức ở trước mặt ngươi phải đau eo! Ngươi cho rằng ta không biết ngươi đang suy nghĩ gì sao?”
“Trịnh tham mưu trưởng, ta thật sự không rõ.”
“Vậy ta liền giảng giải minh bạch một chút!” Trịnh Mục Biên lông mày nhíu chặt: “Tại ngươi đoán ra có phương pháp để người bình thường biến thành danh sách năng lực giả sau, thái độ liền quay ngoắt một trăm tám mươi độ! Rõ ràng nói chiêu binh là phiền phức khó giải quyết nhất của bản thân, lại ra sức khước từ không để cho ta nói cho ngươi biết giải pháp!”
“Ngươi là cảm thấy, nếu ta có thể nói cho ngươi biết phương pháp này, đã nói rõ phương pháp này có không ít người biết. Ngươi cho rằng bản thân có thể đi hỏi Triệu Long Phi, hoặc là hỏi những người khác, đều có thể đạt được đáp án mà mình muốn, không cần thiết phải thiếu ta, thiếu Sở Tự Quân Đoàn một cái nhân tình.”
Sở Bá Tinh nghe Trịnh Mục Biên nói, trên mặt viết đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Chuyện này sao có thể?
Chẳng qua chỉ là mấy câu nói, vậy mà bên trong lại có nhiều uẩn khúc như vậy?
Là Trịnh Mục Biên suy nghĩ nhiều đi.
Nhưng khi hắn quay đầu nhìn Tần Tư Dương, phát hiện Tần Tư Dương ngượng ngùng cười một tiếng, không có đáp lại.
Trong lòng kinh ngạc, trong nháy mắt hóa thành chấn động.
Trịnh Mục Biên ngữ khí lạnh nhạt uy nghiêm: “Tần Tư Dương, đầu óc tốt là ưu điểm của ngươi, nhưng nên nhớ kỹ, không cần phải tính toán quá mức khôn khéo!”
“Tồn tại phương pháp để người bình thường biến thành danh sách năng lực giả, là tin tức mà ta đã xác nhận, vậy thì ngươi nên hỏi cho rõ ngọn ngành với ta. Đây là quy củ tối thiểu.”
Tần Tư Dương nghe xong, trong lòng bất đắc dĩ.
Quy củ?
Người quân đội, nào có cái gì gọi là quy củ có thể nói.
Nếu như ngồi ở phía đối diện không phải là một phương thế lực chưởng khống giả, làm sao có thể đối với mình bức bách như vậy.
Tần Tư Dương xác thực không hy vọng thiếu Sở Tự Quân Đoàn nhân tình.
Bởi vì từ đầu đến cuối, những lần gặp nhau đều để lại cho hắn ấn tượng không tốt về Sở Tự Quân Đoàn.
Hôm nay cùng Trịnh Mục Biên nói chuyện lại càng như vậy.
Không phải người một nhà, thì không bước chân vào cùng một cửa.
Sở Kiêu Ngang và Trịnh Mục Biên, bá đạo không hề khác biệt.
Thế nhưng là Sở Kiêu Ngang đã nói qua, nắm đấm quyết định quyền lên tiếng.
Tần Tư Dương đành phải im lặng gật đầu, miễn cưỡng tiếp nhận nhân tình này của Sở Tự Quân Đoàn.
Trịnh Mục Biên còn nói thêm: “Ngươi có lẽ cảm thấy tin tức này có thể dễ dàng đạt được từ miệng những người khác.”
“Nhưng ta có thể nói rõ cho ngươi, chuyện này mặc dù có không ít người biết, nhưng tuyệt đối không bao gồm Triệu gia huynh đệ.”
Triệu Long Đằng và Triệu Long Phi không biết sự tình?
Tần Tư Dương mặt mày cụp xuống, giả bộ dáng vẻ chăm chú lắng nghe.
Nhưng là trong lòng lại không cho là đúng.
Triệu Long Phi cuồng nhìn lén này cũng không phải là ngọn đèn đã cạn dầu.
Càng là quen thuộc Triệu Long Phi, thì Triệu Long Phi lơ đãng tiết lộ ra thực lực, lại càng làm cho Tần Tư Dương phải sợ hãi thán phục.
Lần trước khi cùng Lý Thiên Minh lục soát nhà, Triệu Long Phi ngay cả loại chuyện nhỏ không đáng kể như tùy tiện bị ám sát, vốn chỉ có mấy người biết, vậy mà đều rõ ràng tại tâm, chớ nói chi là quân đội chỉ hơi một tí là mấy trăm hơn ngàn người tập thể hành động.
Tần Tư Dương hiện tại thậm chí cho rằng toàn bộ khu an toàn bên trong, chỉ cần một sự kiện vượt qua ba người biết, thì xác suất lớn Triệu Gia Nhân liền có thể biết.
Trịnh Mục Biên đối với nhận thức về Triệu gia, cũng quá thô thiển.
Quả nhiên là ngạo mạn cực kỳ.
Thật sự cho rằng Triệu Gia chỉ là bang phái nhỏ bé trong khu an toàn sao?
Triệu Long Phi nói bóng gió, Triệu Gia có rất nhiều bí mật mà ngay cả Triệu Long Phi cũng không biết được. Nói không chừng trong bí mật, Triệu Gia đã bí mật tổ kiến đội danh sách năng lực giả, chờ thời cơ.
Dường như là cảm nhận được Tần Tư Dương im ắng hoài nghi, Trịnh Mục Biên cười khẩy, lại bổ sung một câu: “Ngươi nhìn không tin lời của ta? Triệu Gia nếu như đã nắm được phương pháp để người bình thường biến thành danh sách năng lực giả, làm sao có thể những năm gần đây một mực thâm canh dưới mặt đất, nổi trên mặt nước khắp nơi bị chèn ép, sao không trực tiếp thành lập cái Triệu tự quân đoàn?”
Tần Tư Dương tiếp tục cúi đầu, để Trịnh Mục Biên nhìn không thấy mặt mình.
Bất đắc dĩ mím khóe môi, cảm thấy Trịnh Mục Biên mấy câu nói đó đều cho thấy hắn, thậm chí là Sở Tự Quân Đoàn, đã sai lầm khi đánh giá thực lực Triệu gia.
Không coi ai ra gì sẽ chỉ chôn xuống mầm mống tai họa diệt vong, nhìn qua thì là một thế lực nhỏ bé, nhưng là sắp thất bại…
Chờ một chút!
Sao lại cảm giác có vấn đề?!
Tần Tư Dương bỗng nhiên ánh mắt ngưng trệ.
Trịnh Mục Biên - một mãnh nhân từng trải qua sinh tử chiếm cứ vị trí thứ hai trong Sở Tự Quân Đoàn, hơn nữa lúc trước đã nói tâm cơ của hắn rất cay độc, làm sao có thể phạm loại sai lầm khinh địch này?
( Sớm phát một chương, ngày mai canh một )
Bạn cần đăng nhập để bình luận