Danh Sách: Thực Thần Giả

Chương 393: giết người tru tâm

Chương 393: Giết người tru tâm Tần Tư Dương nghe xong, không dám tin nhìn Trương Cuồng.
"Trong trí nhớ của Lý Bằng Phi, phụ thân là bộ dạng của Trương Viên Trường?!"
"Là Lão Lý nói." Trương Cuồng trong mắt tràn đầy vẻ bất đắc dĩ: "Hắn phát hiện Lý Bằng Phi không nhận ra hắn, lập tức liền hoảng hốt, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì."
"Lý Bằng Phi luôn luôn khóc lóc đòi tìm ba ba mụ mụ, Lão Lý không có cách nào, đành mang theo Lý Bằng Phi cùng nhau chơi trò chơi."
"Đang cùng Lý Bằng Phi chơi bài, Lý Bằng Phi nhìn thấy mặt của ta, chỉ vào nói ta là cha của hắn. Lão Lý lúc này mới hiểu được đã xảy ra chuyện gì."
"Sau đó trở về trước đó, Lão Lý gọi điện thoại cho ta biết, bảo ta mang khẩu trang, để tránh bị Lý Bằng Phi nhận ra."
Nghe rõ toàn bộ sự kiện chân tướng, Tần Tư Dương có chút kinh ngạc.
Hắn thật không nghĩ tới, Quách Cửu Tiêu thế mà lại có loại âm độc kế thứ hai này.
"Đem phụ thân trong trí nhớ của Lý Bằng Phi, thay thế thành khuôn mặt của Trương Viên Trường. Vậy sau này Lão Lý trông thấy Trương Viên Trường, không phải sẽ nhớ lại chuyện đau lòng này sao?"
"Đúng là như vậy."
Trương Cuồng lại thở dài: "Đáng tiếc, một chiêu này của Quách Cửu Tiêu, không có sớm phát hiện. Hiện tại đã có chút thói quen khó sửa."
Thường Thiên Tường cũng không tán thành: "Sớm phát hiện, thì có thể làm gì? Để Lão Lý đi cùng Quách Cửu Tiêu cá chết lưới rách? Con của hắn đang ở trong tay Quách Cửu Tiêu, Lão Lý nếu hành động thiếu suy nghĩ, chính là tự tìm đường chết."
"Muốn ta nói, như bây giờ vẫn rất tốt, ít nhất còn có cơ hội đấu một trận cùng Quách Cửu Tiêu."
"Thế nhưng ngươi nhìn bộ dạng bây giờ của Lão Lý, còn có thể đấu lại Quách Cửu Tiêu sao?"
Trương Cuồng tiếp tục nói: "Chỉ sợ Lão Lý một lòng chỉ nghĩ đến việc giúp nhi tử khôi phục ký ức, những chuyện khác mặc kệ hết."
"Nếu như vậy, mục đích của Quách Cửu Tiêu khi đưa Lý Bằng Phi ra ngoài, coi như đã đạt thành."
Tần Tư Dương cúi đầu trầm tư một lát, đưa ra một đề nghị: "Các vị giảng dạy, để Lão Lý tự mình tiêu hóa một thời gian đi. Bất kể như thế nào, chuyện này đối với hắn mà nói đều là đả kích rất lớn."
"Hắn có thể tiêu hóa hết lần long đong này, tỉnh lại là tốt nhất. Nếu hắn nhất định phải để tâm vào chuyện vụn vặt, vậy chúng ta lại nghĩ một chút biện pháp khác."
Đồng dạng có hài tử, Thường Thiên Tường nói: "Dựa vào hiểu biết của ta đối với Lão Lý, hắn khẳng định sẽ dồn toàn bộ tinh lực lên người Lý Bằng Phi. Hơn nữa nói, nếu Lão Lý nhất định phải nghĩ cách giúp Lý Bằng Phi khôi phục ký ức, chúng ta cũng không có biện pháp nào."
"Bình tĩnh mà xem xét, đổi lại là nữ nhi của ta không nhận ra ta, vậy ta khẳng định cũng sẽ nghĩ hết tất cả biện pháp, để nàng nhớ lại ta. Về phần nghiên cứu cái gì, đó đều là vật ngoài thân."
Khách Lượng cùng Thường Thiên Hùng, hai người đã làm phụ thân đều biểu thị đồng ý.
"Đại ca nói không sai. Tình yêu của phụ mẫu đối với hài tử, vốn là vượt qua hết thảy."
Tần Tư Dương không cam lòng siết chặt nắm đấm: "Vậy cứ trơ mắt nhìn Lão Lý đi vào cái bẫy của Quách Cửu Tiêu sao?"
Khách Lượng có chút thẫn thờ nhìn qua mắt Lý Thiên Minh và Lý Bằng Phi rời đi: "Loại bẫy này, coi như Lão Lý biết, cũng sẽ cam tâm tình nguyện chui vào."
"Đây chính là dương mưu của Quách Cửu Tiêu."
Tần Tư Dương cũng mặc kệ âm mưu hay dương mưu gì.
Quách Cửu Tiêu đem Lý Thiên Minh giày vò thành bộ dạng này, hắn căn bản nuốt không trôi cục tức này.
"Quách Cửu Tiêu đem Lão Lý làm cho cửa nát nhà tan, chẳng lẽ không có một chút phương pháp phản chế nào sao?"
"Lấy mắt trả mắt lấy răng trả răng, có thể đem chiêu này dùng ngược lại trên người Quách Cửu Tiêu hay không?"
"Không có khả năng."
Trương Cuồng lắc đầu.
"Quách Cửu Tiêu người này, lạnh nhạt vô tình, coi sự nghiệp nặng hơn trời. Cho nên, hắn đến bây giờ vẫn chưa thành gia."
Lục Đạo Hưng hỏi: "Ta nhớ được, Quách Cửu Tiêu có con riêng?"
"Ngươi cũng biết, đó là con riêng. Hắn không chỉ có con riêng, còn có con gái riêng, cùng không ít người tình trẻ."
"Hắn đối với năm sáu bảy tám người tình kia, cùng với đám con cái do nhân tình sinh ra, vẫn luôn chỉ chu cấp tiền bạc, không hề bầu bạn."
"Nói cách khác, thê tử và con cái đối với hắn mà nói, là những từ ngữ có cũng được mà không có cũng không sao."
Tần Tư Dương chau mày, tiếp tục suy tư.
Sau đó hỏi: "Cũng không cần phải theo dõi vợ con hắn làm gì. Nếu hắn không để ý vợ con, vậy hắn có mẹ chứ?"
Vấn đề này của Tần Tư Dương, lập tức làm mọi người trước mắt sáng lên.
Khách Lượng vỗ đùi: "Đúng a, sao lại quên Quách Cửu Tiêu còn có lão nương?!"
Thường Thiên Tường cũng liên tiếp gật đầu: "Phải, những người chúng ta đây, phụ mẫu hoặc là đã sớm qua đời, hoặc là chết tại thời điểm tận thế giáng lâm. Lúc trước chúng ta có thể được khu an toàn tiếp nhận, đã là cửu tử nhất sinh, đâu còn cơ hội trở về đón phụ mẫu."
"Đối với chúng ta mà nói, phụ mẫu sớm đã là những từ ngữ xa không thể chạm."
"Mà Quách Cửu Tiêu, chính là người địa phương, khu vực hắn sinh sống được quy hoạch thành khu an toàn, mẹ của hắn cũng nhờ vậy nhận được danh ngạch sinh sống bên trong khu an toàn, cho nên vẫn còn sống!"
Tần Tư Dương trên mặt lộ ra dáng tươi cười, sau đó lại truy vấn: "Vậy Quách Cửu Tiêu, có hiếu thuận không?"
Thường Thiên Tường hồi đáp: "Cái này cũng không rõ ràng. Ta mặc dù quen biết Quách Cửu Tiêu lâu nhất, nhưng chỉ gặp qua mẫu thân hắn hai lần, nhìn không ra được gì. Bình thường hắn cũng không hay nhắc tới chuyện của mẫu thân hắn. Tiểu Tần, ngươi bây giờ chuẩn bị làm chút gì?"
Tần Tư Dương lắc đầu: "Lão Lý vừa đem Lý Bằng Phi tiếp về, Quách Cửu Tiêu đang là lúc cảnh giác, phỏng chừng không làm được chuyện gì. Dục tốc bất đạt, sớm muộn gì ta cũng muốn để Quách Cửu Tiêu nếm thử mùi vị này."
Trương Cuồng hỏi: "Ý nghĩ của ngươi không sai, ta cảm thấy Quách Cửu Tiêu hẳn là quan tâm mẫu thân hắn. Thế nhưng, coi như ngươi xuyên tạc ký ức của mẫu thân hắn, hoặc là bắt cóc bà ấy, cũng chỉ có thể uy hiếp hắn, đối với việc để Lão Lý chấn tác tinh thần lại chưa chắc có ý nghĩa gì."
"Ta biết." Tần Tư Dương ánh mắt kiên định: "Thế nhưng vừa nghĩ tới có thể làm cho Quách Cửu Tiêu khó chịu, ta liền không nhịn được muốn làm."
Dựa theo phong cách nhất quán của Tần Tư Dương, đối với người có thù với mình, tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình.
Hiện tại biết được một nỗi đau của Quách Cửu Tiêu, tương lai khẳng định sẽ tận dụng triệt để, để hắn phải nếm mùi đau khổ.
"Về phần chuyện của Lão Lý ——" Tần Tư Dương suy nghĩ một lát: "Nhìn chằm chằm Lão Lý rõ ràng không giải quyết được vấn đề, mấu chốt vẫn là ở trên người Lý Bằng Phi."
"Tiểu Tần, có phải ngươi có biện pháp nào không?"
"Chỉ là có một ý nghĩ sơ bộ, các ngươi nghe thử xem có hợp lý không......"
Khu biệt thự số 3.
"Mẹ, con đã về."
Quách Cửu Tiêu ngồi ở trên ghế sô pha, xoa huyệt thái dương, tựa hồ rất mệt mỏi.
"Con còn biết trở về."
Một lão thái thái tóc bạc trắng đi đến bên cạnh Quách Cửu Tiêu, ngồi xuống.
"Một tháng mới gặp một hai lần, bác sĩ Lưu mà con tìm cho ta còn đến thường xuyên hơn con."
"Mẹ, con quá bận."
"Bận, rất bận. Bận đến nỗi bây giờ con ngay cả một cái đám cưới cũng không có. Con xem bạn học cũ Tiểu Lý của con, nhiều năm trước đã kết hôn, hài tử đều có rồi."
"Đúng rồi, Tiểu Lý đã hai ba năm không đến thăm ta, hắn hiện tại thế nào?"
Quách Cửu Tiêu giấu sương mù nơi đáy mắt, lộ ra dáng tươi cười ấm áp:
"Vợ hiền con ngoan, cuộc sống đầu êm ấm, hắn sống rất tốt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận