Cứu Mạng, Cái Này Chúa Cứu Thế Quá Lão Lục

Chương 1958: Gian lận bài bạc thế gia

Chương 1958: Thế gia gian lận bài bạc
Trốn từ D Đống tới? Thiên Chỉ Hạc bình tĩnh nói, “Không có D Đống.” Người trẻ tuổi hỏi ngược lại, “Làm sao ngươi biết không có?” Nếu thật sự không có D Đống, ngươi cần gì phải có phản ứng thế này? Thiên Chỉ Hạc không trả lời vấn đề này. Lúc trước khi bệnh viện tâm thần này được xây dựng, Thiên Chỉ Hạc đã thầu khu đất, công trường nhập bao nhiêu vật liệu, đội thi công làm việc bao lâu, xây nên những thứ đó, Thiên Chỉ Hạc đều biết rõ mồn một. Cho nên... nơi này không thể nào có D Đống. Trừ phi, người trẻ tuổi này có thể đưa ra chứng cứ thiết thực nào đó, nếu không, Thiên Chỉ Hạc sẽ không lãng phí thời gian vào hắn. Người trẻ tuổi nói liên miên lải nhải rất nhiều lời nhảm, cuối cùng tổng kết lại, “Tóm lại, D Đống là thật sự tồn tại, ta trốn từ nơi đó tới!” Thiên Chỉ Hạc chỉ có một thái độ: không tin. Rất hiển nhiên, đối với Thiên Chỉ Hạc, lời khai không thể làm bằng chứng, nhất là lời khai của một người xa lạ. Bằng chứng duy nhất không vững chắc. Người trẻ tuổi sốt ruột, hạ giọng nói, “Ta dẫn ngươi đến D Đống xem thử, ngươi hẳn là phải tin rồi chứ?” Thiên Chỉ Hạc lắc đầu, “Nếu ngươi thật sự trốn từ nơi đó tới, tại sao lại muốn quay về?” “Ngươi quả nhiên không điên.” Người trẻ tuổi rất hài lòng với phản ứng của Thiên Chỉ Hạc, cho dù không đề cập đến D Đống, giọng hắn cũng sẽ lớn hơn một chút. Dù sao, nơi này toàn là kẻ điên, y tá và bác sĩ cũng sẽ không luôn ở trong khu hoạt động, nếu thật sự có người đang nghe lén hai người nói chuyện, vậy thì dù có hạ giọng cũng vô dụng, không bằng cứ nói thẳng ra. Người trẻ tuổi chậm rãi nói, “Thiên Chỉ Hạc, họ Thiên này rất hiếm gặp, ngươi họ Thiên, là bởi vì ngươi đến từ Thiên môn thế gia nổi danh nhất, kế thừa Thiên thuật...” “Một Lão Thiên, sợ nhất là gì? Bị bắt quả tang gian lận? Không, tài nghệ không bằng người thì có gì đáng sợ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận