Cứu Mạng, Cái Này Chúa Cứu Thế Quá Lão Lục

Chương 1938: Ta khả năng không phải người

Chương 1938: Ta có khả năng không phải là người
Chưởng môn phái Hoa Sơn, Giang Bạch vô địch thiên hạ, chính miệng nói với đám người, rằng hắn không biết võ công. Đám người: Ngươi đoán xem ta có tin không? Bất quá, mọi người tại đây rất nhanh đã điều chỉnh tốt tâm tính. Cũng không phải vì bọn họ không biết chuyện gì xảy ra trên đỉnh núi, hoàn toàn ngược lại, chính vì đoạn đối thoại trước đó, bọn họ không bỏ sót một chữ nào, nên mới có thể lên núi thần tốc như vậy, chỉ mất thời gian nói mấy câu đã đến đỉnh núi. Hầu Gia Phu Nhân vốn bị Giang Bạch tát cho hai cái đến ngây người, chờ khi hoàn hồn lại, thì gặp được đương kim thánh thượng, lại còn thấy cả con ruột của mình. Nàng có thể nhìn thấy con mình trong bất kỳ hoàn cảnh nào, duy chỉ có không thể nào là vào thời điểm này. Chỉ trong nháy mắt, lão phụ nhân mắt đã ngấn lệ, lại có mấy phần vẻ điềm đạm đáng yêu của năm đó, chỉ chờ nàng mở miệng, nam nhân thiên hạ này đều sẽ mềm lòng... Chiêu này nàng đã dùng không biết bao nhiêu lần, lần nào cũng hiệu quả, chưa bao giờ thất bại. Cho nên, đương kim thánh thượng không cho nàng cơ hội mở miệng:
“Trẫm mặc kệ chuyện nhà của các ngươi.” Đương kim thánh thượng đi về phía trước mấy bước, tìm một chiếc ghế đá ngồi xuống. Hầu Gia Phu Nhân vốn muốn nói, thiên hạ này đều là thiên hạ của ngài, ngài là cha mẹ của vạn dân, nào có đạo lý cha mẹ lại mặc kệ chuyện nhà của con cái chứ? Nhưng thánh thượng đã bày tỏ thái độ đến mức này, nếu còn lên tiếng như vậy, đó chính là không biết điều, đừng trách thánh thượng cho thể diện mà không cần. Hầu Gia Phu Nhân lúc này thu lại nước mắt, ánh mắt oán độc nhìn về phía Thôi Ngôn. Niên Đại Dũng ngược lại không có phản ứng gì, đi theo sau lưng đương kim thánh thượng, như ưng khuyển trung thành, đâu cần suy nghĩ của bản thân, thánh thượng bảo hắn làm gì thì làm nấy là được. Thần Hầu ngược lại có mấy phần suy tư, nhìn về phía Niên Đại Dũng, không biết đang nghĩ gì trong đầu. Cuộc đối thoại ba năm trước chợt hiện về bên tai, giờ khắc này Thần Hầu mới hiểu được, tại sao Niên Đại Dũng lại thản nhiên nói ra câu “Đều là giả”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận