Cứu Mạng, Cái Này Chúa Cứu Thế Quá Lão Lục

Chương 1881: Luyện võ có cái gì tiền đồ?

Chương 1881: Luyện võ có tiền đồ gì? Ma Chủ đang ở đây, có bản lĩnh thì ngươi đến giết đi, không có bản lĩnh thì đừng nói nhảm. Phàm là Tịnh Thổ có lựa chọn, giải quyết chuyện này còn có thể đến lượt Giang Bạch sao? Võ Hoắc là người tuân thủ nguyên tắc, giữ gìn quy củ. Cho nên, hắn cứ thế rời đi mà không quay đầu lại, cũng không nói thêm một lời nhảm nhí nào. Thậm chí từ ngày đó về sau, Võ Hoắc không bao giờ mở miệng nói chuyện nữa. Cũng may Thục Đạo Sơn là một đồ đệ tôn sư trọng đạo, đôi khi chỉ cần một ánh mắt, Thục Đạo Sơn liền biết sư tôn muốn gì. Về phần rốt cuộc có bao nhiêu hiểu lầm trong chuyện này... chỉ sợ ngay cả trời cũng không biết. Mà bên trong phủ quốc sư, cảnh tượng vốn nên là phá hạn võ giả đại khai sát giới lại không xuất hiện, ngược lại là có một võ phu từ trên trời giáng xuống, một quyền liền giải quyết Vân Quân, cùng quốc sư mắng nhau vài câu, nói một chút lời mà người ngoài không hiểu, cuối cùng phẩy tay áo bỏ đi. Từ đầu đến cuối, hắn đều không nhìn Vân Quân thêm một lần nào. Vân Quân nằm trong hố, ngơ ngác nhìn lên bầu trời. Bị Võ Hoắc làm phiền như vậy, Giang Bạch không còn tâm tư thưởng ngoạn nữa, đứng dậy, dạo bước đến bên cạnh hố. Tiểu sư đệ của Huyền Kiếm Môn, tên là Ngụy Kiến, trời sinh chính là hạt giống tốt luyện kiếm, là thiếu niên thiên tài được sư tôn và đại sư huynh dùng từng kiếm từng kiếm nuôi nấng mà thành. Giang Bạch có trong tay toàn bộ hồ sơ của đối phương, cộng thêm biểu hiện của đối phương lúc trước khi xử lý núi tuyết Lang Vương, tự nhiên nguyện ý mang theo bên người, dìu dắt một phen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận