Cứu Mạng, Cái Này Chúa Cứu Thế Quá Lão Lục

Chương 1746: Đừng lãng phí thời gian của ta

Ầm ầm —— Tiếng sấm vang lên, Giang Bạch đang trong giấc ngủ mơ màng bỗng nhiên bừng tỉnh. “Xoát ——” Giang Bạch vô thức đưa tay với lấy cây bút ghi âm bên cạnh, khi ý thức được đó là tiếng sét đánh ngoài cửa sổ, hắn mới bình tĩnh lại. Nhìn cử động theo bản năng của mình, Giang Bạch nhất thời cảm thấy có chút buồn cười. Sao lại đi lấy một cây bút ghi âm chứ? Thứ này cũng có thể dùng làm vũ khí sao? Chuyển đến khu cư xá mới này đã ba ngày, không biết vì sao, Giang Bạch ngủ ở đây lại đặc biệt yên tâm, chỉ là đêm nay tiếng sấm thật sự quá lớn, Giang Bạch mới bị đánh thức. Có lẽ là bởi vì, nơi này có một ông bảo vệ tận tâm tận lực. Không thể không nói, ông bảo vệ trông có vẻ tay trói gà không chặt này lại rất có thể mang đến cho người ta cảm giác an toàn. Đã tỉnh, Giang Bạch đứng dậy rửa mặt qua loa, đi đến bên cửa sổ nhìn ra ngoài. “Chỉ có sấm mà không mưa?” Giang Bạch khẽ nhíu mày, theo dự báo thời tiết thì hôm nay không nên có sấm mới đúng. Chẳng lẽ là có Thánh Nhân tới? Chắc là không... Nếu thật sự có Thánh Nhân ra tay, người đầu tiên bị đánh cũng hẳn là Giang Bạch mới phải. Bưng chén nước, đứng bên cửa sổ nhìn một lát, Giang Bạch uống xong nước, đi sang phòng bên cạnh xem tình hình của lão viện trưởng. Nhậm Kiệt dường như cũng bị tiếng sấm đánh thức, lúc Giang Bạch đến, hắn cũng đang đứng bên cửa sổ nhìn ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận