Cứu Mạng, Cái Này Chúa Cứu Thế Quá Lão Lục

Chương 1393: Ngươi có muốn hay không mặt a?

Chương 1393: Ngươi có muốn mặt mũi không a? Xong. Đằng sau hai chữ này, là bao nhiêu mạng người của Hoàng Bí Thư... à mà thôi, trên lý thuyết thì Hoàng Bí Thư vẫn còn sống. Tức là chẳng có mạng nào phải bỏ vào cả! Chưa chết thì là chưa có chuyện gì! Chu Vạn Cổ nhìn cái mặt nạ, lại nhìn Hoàng Bí Thư, trong mắt lóe ra quang mang, cặp mắt kia tựa như biết nói chuyện vậy. Hoàng Bí Thư không hiểu, “Ngươi muốn nói cái gì?”
Mắt không biết nói, nhưng miệng thì biết nói. Chu Vạn Cổ lại đâu có câm điếc, lúc này không nói lời nào, chớp mắt thì có tác dụng gì? Đối mặt câu hỏi của Hoàng Bí Thư, Chu Vạn Cổ có chút xấu hổ, giải thích nói, “Cái kia... ngươi có phải hay không... sắp chết?”
Chu Vạn Cổ khoa chân múa tay, “Ngươi không chuẩn bị nói chút lời gì cảm động, thế là trong không khí bi tráng không gì sánh được, ta lựa chọn tha thứ ngươi, sau đó mang theo tấm mặt nạ này, lấy tính mệnh làm tiền đặt cược hoàn thành sứ mạng của mình...”
Có lẽ là trước kia đối thoại não tàn tiến hành quá nhiều, Chu Vạn Cổ còn đắm chìm trong loại hình thức đối thoại đó, thật lâu không thể tự thoát ra được. Hoàng Bí Thư lạnh lùng nhìn Chu Vạn Cổ một chút, “Trong công việc không cần mang cảm xúc cá nhân vào.” “Làm tốt việc của ngươi đi.”
Nói thì nói như thế, nhìn qua Hoàng Bí Thư cũng không giống bộ dáng muốn chết, Chu Vạn Cổ một bên thu hồi mặt nạ, một bên nhịn không được hỏi, “Làm nhiều như vậy, ngươi cũng nên đánh đổi một số thứ đi chứ?”
“Ừ.” Hoàng Bí Thư gật đầu, “Ta rốt cuộc không có cách nào vận dụng lực lượng thời gian nữa.”
“Vậy trước đó ngươi có thể sử dụng sao?”
“Không thể.”
Chu Vạn Cổ: ...... Đây coi là cái giá gì? Hóa ra loanh quanh một vòng lớn, ngươi mở một tấm chi phiếu khống, rồi lại đốt kho chứa ngân phiếu đi, thế mà coi là ngươi trả giá rất lớn à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận