Chân Hoàn Truyện: Tất Cả Mọi Người Có Thể Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta

Chân Hoàn Truyện: Tất Cả Mọi Người Có Thể Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta - Chương 51: Có nhiều như vậy nam càng thêm nam (length: 5649)

Sau khi rời khỏi Trữ Tú cung, gió lạnh thổi tới khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của An Lăng Dung đang hừng hực nóng bừng trở nên dịu mát.
Từ khi kết thân với Tôn Diệu Thanh, nàng đã xâu chuỗi những tin tức nghe được, đại khái tính toán ra tương lai của mình.
Vì xuất thân thấp kém, nên bị người chà đạp. Để tranh thủ tình cảm, nàng đã đoạn tuyệt nghĩa tình với Chân Hoàn, Thẩm Mi Trang. Để cố sủng, nàng đã hạ xuân dược cho hoàng đế.
Dưới sự xúi giục ly gián từng bước của hoàng hậu, nàng đã làm rất nhiều chuyện sai lầm. Thậm chí ngay cả việc ôm con, cũng không thể tự mình quyết định.
Vất vả vùng vẫy nhiều năm như vậy, kết quả vẫn là công dã tràng, mỗi ngày bị người tát tai, chỉ có thể chịu khổ hạnh tự sát bằng hạnh nhân.
Cũng may, lão thiên thấy nàng quá đáng thương, cuối cùng vẫn cho nàng cơ hội.
An Lăng Dung vuốt ve chiếc vòng tay mạ vàng trên cổ tay, thứ mà nàng luôn mang theo. Đó là món đồ duy nhất còn sót lại trong đồ hồi môn của mẹ nàng năm đó, không nỡ bán lấy tiền.
Được sủng ái trong cung chưa chắc đã tốt đẹp gì, nhưng những ngày không được sủng ái, chắc chắn sẽ gian nan.
Nàng phí hết tâm tư tuyển tú vào cung, thứ nhất là muốn thoát khỏi cảnh bị các di nương kích động, cha tùy ý gả cho người khác.
Thứ hai, cũng là để nở mày nở mặt, để mẹ nàng có thể an hưởng tuổi già.
Một danh phận Đáp ứng vô danh tiểu tốt, có thể khiến các di nương trong nhà kiêng kị nhất thời, chứ không thể khiến họ kiêng kị cả đời.
Huống chi núi cao hoàng đế xa, nàng muốn đưa người nhà đến dưới mí mắt mình trông nom, mới có thể yên tâm.
*
Đại bàn quất sinh nhật hôm đó, trong cung treo đầy lụa đỏ. Lá cây trên cành đều đã rụng hết, được kết đầy hoa vải đủ màu sắc.
Người trong cung đi lại đều thay đồ mùa đông vui mừng, các cung nữ đều cài hai đóa hoa nhỏ màu đỏ trên đầu.
Từ hoàng đế cho đến bách tính lao dịch, đều được nghỉ một ngày. Ngay cả những cung nữ thái giám làm khổ sai ở Thận Hình ty, cũng được khai ân, miễn giảm một nửa trách phạt.
Đại bàn quất uống rượu ngon trong chén, thưởng thức ca múa trong điện. Trong đầu, nhưng đều là những chuyện cong cong queo queo ở triều đình.
Tuy nói là lần đầu tiên đại bàn quất đăng cơ tổ chức vạn thọ, có đại thần tấu xin đại xá thiên hạ, tỏ vẻ hoàng ân mênh mông.
Chỉ là bị đại bàn quất lấy lý do không làm thọ để bác bỏ.
Bỏ ra năm mươi vạn lượng bạc để chúc mừng sinh nhật, càng nhiều là vì mục đích chính trị, tuyên bố cho người trong thiên hạ biết, hoàng vị của hắn đã vững chắc, là hoàng đế bẩm sinh.
Việc không đại xá thiên hạ, cũng là từ mục đích chính trị.
Hắn vừa mới lên ngôi, trong thiên lao giam giữ, không ít người là những bằng hữu thân tín của hắn. Coi như không đuổi tận giết tuyệt, cũng muốn giam lại ba mươi năm năm mươi năm mới có thể bỏ qua.
Nếu đại xá thiên hạ, chẳng phải là cho những loạn thần tặc tử này thở dốc, để chúng lại nhảy ra gây sóng gió hay sao.
Kẻ nào nói lời này để thăm dò hắn, quả nhiên lòng dạ sói lang. Ngoài mặt thì hô hắn vạn tuế, trên thực tế, vẫn còn tơ tưởng đến lão bát lão cửu.
May mà hắn anh minh thần võ, sẽ không dễ bị người lừa gạt qua mặt.
Trong điện đốt địa long, cửa sổ cũng được che chắn kín mít, uống mấy chén rượu vào bụng, khiến người vừa thấy bực bội vừa nóng nực.
Tôn Diệu Thanh mừng vì mình đủ thông minh, cầm quạt tới, lúc này mới không còn nghẹn đến sợ.
[Ca múa này đẹp thì có đẹp, nhưng nhìn nhiều thì cũng không khác gì nhau, đều như thế. Vẫn là trò tạp kỹ vừa rồi nhìn kích thích hơn, ba chiếc ghế dài chồng lên nhau, còn có thể khom lưng ngậm hoa bằng miệng ở gót chân.]
[A, cái người mặt mũi dữ tợn kia là Đôn Thân Vương phải không? Nhìn bộ dạng này, lớn lên còn thô hơn cả đại bàn quất, nếu không phải có số làm vương gia, thì làm sao cưới được bà vợ là phúc tấn của Đôn Thân Vương như vậy.]
[Một tên mãng phu đầu đất, hồi trước khi lão bát lão cửu còn đó, ba người bọn họ còn không thành công. Bây giờ hai người kia đều bị nhốt trong Tông Nhân phủ, chỉ còn lại có một mình hắn, mà còn mơ tưởng đến chuyện mưu phản.]
[Đáng sợ nhất là, hắn làm những điều này, lại không phải vì chính bản thân mình. Mà là muốn đón lão bát làm đế, cần phải phi làm thái hậu. Cái tình nghĩa huynh đệ này, thật là cảm động trời đất, khiến người ta ồ lên đầy hiếu kỳ.]
[Cũng không biết có phải là do đầu óc hoàng gia, khác với những người dân thường như chúng ta hay không. Rõ ràng bản thân có gia đình có người nhà, phú quý đã tột cùng, còn cứ hết lần này đến lần khác tìm đường chết. Đã cùng lão bát là chân ái, thì kết hôn làm gì, sinh con làm gì, đây chẳng phải là hại người hay sao!]
[Gặp quỷ, nghe nói xu hướng giới tính do gen quyết định, có thể di truyền. Anh em đều như vậy, thì đại bàn quất có thể sẽ…]
[Chẳng lẽ...là gay? Nghĩ vậy, mấy gã nam càng thêm nam...Quả nhiên là nghệ thuật bắt nguồn từ cuộc sống!]
[Không muốn a, mắt của ta sắp mù rồi!]
Nghe được Đôn Thân Vương quả thật muốn mưu phản, ánh mắt đại bàn quất sắc bén như một con mãnh hổ, sẵn sàng nuốt sống người khác bất cứ lúc nào.
Chỉ là do hắn khép mắt lại che giấu, nên đám người kia không hề phát giác ra.
Nhưng khi nghe được những suy nghĩ vẩn vơ đằng sau của Tôn Diệu Thanh, tưởng tượng ra cái hình ảnh kia, đại bàn quất không khỏi rùng mình một cái.
Trong mắt bỗng hiện lên một chút...sợ hãi?
Sau đó tức giận nghĩ, cái Thành quý nhân này trong đầu chứa toàn cái gì thế?
Quả thực là...ô ngôn uế ngữ, khó nghe!
Xem ra cuốn Kim Cang Kinh kia, vẫn chưa đủ để nàng có được bài học!
Bạn cần đăng nhập để bình luận