Tu Tiên Mô Phỏng: Từ Diệt Tông Bắt Đầu

Chương 357: trở về Thiên Nam

**Chương 357: Trở về Thiên Nam**
"Ngươi cũng chuẩn bị tiến vào Tiên giới sao?" Lâm Như Tuyết hỏi.
"Có ý định này, nhưng vẫn chưa thể xác định." Hàn Phong gật đầu nói.
"Tiến vào Tiên giới có phong hiểm, nhưng sau khi thông qua, so với việc ở lại tiểu giới diện bị phong ấn này an toàn hơn nhiều. Tiên giới so với tiểu giới diện rộng lớn hơn rất nhiều, ngay cả Tiên Đế cũng không thể hoàn toàn dò xét."
"Đây là nguyên nhân ta lựa chọn Tiên giới, Tiên Nhân so với người ở giới diện thấp kém hơn chúng ta mạnh hơn nhiều lắm. Với thực lực bây giờ của ta, có thể ngăn cản một hai Tiên Nhân, nhưng tuyệt đối không ngăn nổi ba bốn Tiên Nhân."
"Ngươi đã nói thật với ta, vậy ta cũng nói cho ngươi biết, kỳ thật ta cũng muốn tiến vào Tiên giới trước, thông qua con đường hướng đến Tiên giới. Thân phận của ta thực sự quá nhạy cảm, trong ba phân hồn, ta chưa thu được bất kỳ lợi ích gì, nhưng vẫn như cũ in dấu ấn của Cửu Thiên Nữ Đế, người của Tiên giới sẽ không bỏ qua cho ta."
"Ngươi vốn chuẩn bị thôn phệ hai phân hồn còn lại của Cửu Thiên Nữ Đế, để bản thân trở thành chủ nhân chân chính của Cửu Thiên Nữ Đế." Hàn Phong đột ngột hỏi.
"Trước đó ta có ý nghĩ này, bây giờ bị ngươi bắt sống, sao còn dám có ý nghĩ đó." Lâm Như Tuyết cười khổ.
Cả đời nàng kiêu ngạo bất khuất, không muốn lại bị quản chế trong tay một kẻ hậu bối.
"Kỳ thật ta khuyên ngươi tốt nhất đừng có ý nghĩ này. Nếu ngươi thực sự hợp nhất ba phân hồn lại với nhau, cuối cùng người được lợi vẫn là Cửu Thiên Nữ Đế." Hàn Phong cảnh cáo nói.
Lâm Như Tuyết lâm vào trầm tư trong phút chốc, gật đầu nói: "Ngươi nói rất có lý, Cửu Thiên Nữ Đế đã thành Tiên Đế, có quá nhiều thủ đoạn chúng ta không thể nào đoán được, đến lúc đó, rất có thể mọi nỗ lực của ta chỉ là làm áo cưới cho nàng."
"Ngươi hiểu rõ điểm này là tốt, nhân vật đạt đến cảnh giới đó, thủ đoạn và tâm cơ tự nhiên hơn người phi thường." Hàn Phong đáp lại.
"Cảm ơn ngươi đã nhắc nhở, ở đây ta có một yêu cầu quá đáng."
"Ngươi muốn ta buông tha Lãnh Hàn Mai?"
"Đúng, coi như ngươi không buông tha nàng, có thể cho nàng một cơ hội đầu thai chuyển thế được không."
"Điều này ta hiểu, đến lúc ta muốn đi Tiên giới, ta sẽ sớm thông báo cho ngươi."
Lâm Như Tuyết không cầu xin thêm cho Lãnh Hàn Mai, tình cảnh bây giờ của nàng cũng là mang thân phận tội đồ.
Hàn Phong có thể nói đến mức này, đã xem như là phi thường tốt.
"Thông đạo Tiên giới tạm thời không mô phỏng, ta đi Ma Tộc Đại Lục trước, còn có Tiên Thi, ta biết không nhiều lắm, muốn hiểu rõ ràng cần phải hỏi họ Nam Cung kia một chút."
Hàn Phong không lãng phí vô ích linh thạch cực phẩm, mà chuẩn bị thăm dò thêm một chút tin tức.
Chờ hắn biết được tin tức đầy đủ, tiến vào Tiên giới tuyệt đối sẽ có kết quả tốt hơn.
Lại nói Ma Tộc Đại Lục, sự tình chưa hoàn tất, kết thúc rồi hẵng đi Tiên giới cũng được.
Hàn Phong truyền âm thông báo Tô Ngân Nguyệt, chuẩn bị hai ngày này liền trở về Thiên Nam.
Đồng thời hắn cũng thông báo Ngân Nguyệt lão tổ, nói rõ Tiên giới không hề mỹ hảo như tưởng tượng, cần phải cẩn thận hơn.
Tô Ngân Nguyệt rất nhanh đã hồi đáp, đối với việc này tương đối vui vẻ.
Ngân Nguyệt lão tổ ngược lại là chưa hồi âm, rất có thể trước đó đang bế quan.
Hàn Phong không quá để ý, Ngân Nguyệt lão tổ tiến vào cửa Tiên giới, khẳng định sẽ đi ngang qua khu vực Thiên Nam.
Ngày hôm sau.
Trong một tòa đại điện.
"Đại nhân, đây là 50 tỷ viên linh thạch cực phẩm ta thu thập cho người, tiếp theo đó còn có hơn một trăm triệu viên linh thạch cực phẩm, sẽ lần lượt được đưa tới." Trương Dịch khom người cung kính nói.
"Được, trong khoảng thời gian này, ta muốn trở về Thiên Nam, rất nhiều chuyện ở đây đều giao cho ngươi xử lý." Hàn Phong nói.
"Đa tạ đại nhân đã để mắt, bất quá tiểu lão nhân có một thỉnh cầu, không biết đại nhân có thể đáp ứng hay không."
"Ngươi muốn ta mang ngươi đến Tiên giới, ngươi yên tâm là được rồi, ta muốn đi Tiên giới khẳng định sẽ mang theo ngươi."
"Đa tạ đại nhân, thuộc hạ cáo lui."
Trương Dịch mặt mày tươi rói, vội vàng cảm tạ Hàn Phong.
Hàn Phong cho người áp giải Lãnh Hàn Mai tới, đợi Tô Ngân Nguyệt đến là có thể rời đi.
Lăng Vi thì hắn đã buông tha, hiện tại g·iết nàng đối với nàng có thể là một loại giải thoát.
Thiên Đạo phản phệ tương đương thống khổ, nàng rất có thể cần trải qua hết thảy những việc như già yếu, ốm đau của phàm nhân.
Hàn Phong đi xem qua Lăng Vi, Lăng Vi đã già yếu không còn hình dáng, làn da đầy nếp nhăn cùng đốm đồi mồi.
Đâu còn dáng vẻ xinh đẹp của thiếu nữ, ký ức của nàng đều xuất hiện dấu hiệu suy yếu.
Không mất quá nhiều thời gian.
Hai đệ tử Đoạn Tình Tông áp giải Lãnh Hàn Mai tới, lúc này, Lãnh Hàn Mai sớm mất đi ngạo khí lúc trước.
Áo trắng trên người nàng được đổi xuống, mặc vào bộ quần áo trắng tối màu, tóc tai rối bời, không hề chỉnh tề.
Nhưng dung mạo và dáng người Lãnh Hàn Mai có thể xưng là nhất tuyệt, ngay cả bộ dạng lôi thôi lếch thếch như vậy, vẫn khó mà che giấu vẻ đẹp trên người.
"Hàn Phong, muốn g·iết cứ g·iết, không cần thiết phải sử dụng loại âm hiểm thủ đoạn này."
Lãnh Hàn Mai nghĩ tới việc tự kết liễu, nhưng đều bị Hàn Phong ngăn trở.
Hàn Phong đã hạ rất nhiều cấm chế trên người nàng, có thể nói muốn c·hết cũng khó.
"Ngươi yên tâm, hiện tại ta sẽ không xử trí ngươi, chờ trở lại Thiên Nam rồi nói."
Hàn Phong đưa tay, không "trung thực" mà nâng cằm Lãnh Hàn Mai lên.
Một khuôn mặt tuyệt mỹ bày ra, khuôn mặt căng mịn tràn đầy collagen.
Điều này khiến Hàn Phong nhớ tới một câu, nữ nhân mỹ lệ thường là x·ấ·u, suy ra, nữ nhân x·ấ·u phần lớn rất xinh đẹp.
Lãnh Hàn Mai chính là ví dụ điển hình.
"Ngươi đừng có mà làm loạn!"
Lãnh Hàn Mai luôn là thiên chi kiêu nữ, công pháp tu luyện cũng là Đoạn Tình Quyết.
Đừng nói là đã từng song tu cùng nam tử, ngay cả tiếp xúc thân mật với nam tử cũng chưa từng có.
"Người là một nữ nhân x·ấ·u, nhưng khuôn mặt này đúng là rất non."
Hàn Phong hung hăng bóp thêm vài cái, khiến cho Lãnh Hàn Mai tức giận đến mức hai mắt như muốn rỉ máu.
Lãnh Hàn Mai ban đầu còn la hét vài câu, sau đó dứt khoát ngậm miệng lại.
Nàng cũng ý thức được bản thân càng la lớn, động tác của Hàn Phong khả năng càng quá phận.
Đợi Tô Ngân Nguyệt đến, khuôn mặt xinh đẹp của Lãnh Hàn Mai đã sưng đỏ.
"Người kia là ai? Ta nhìn sao có chút quen." Tô Ngân Nguyệt nghi ngờ hỏi.
"Ngươi cảm thấy còn có thể là ai?" Hàn Phong cười nói.
"Không phải là Lãnh Hàn Mai chứ?"
"Đừng dùng giọng nghi hoặc mà hỏi, người này chính là Lãnh Hàn Mai."
"Ngươi đúng là không có chút nào thương hương tiếc ngọc, lại có thể bóp mặt người ta thành như vậy." Tô Ngân Nguyệt không nhịn được cười nói.
"Ngươi không cảm thấy thế này so với trước kia xinh đẹp hơn nhiều sao? Trước kia dáng vẻ xinh đẹp, nhưng trên mặt không có nửa điểm biểu cảm, lạnh như băng. Ngươi xem hiện tại, khuôn mặt mập mạp này rất dễ nhìn, không có bất kỳ biểu cảm gì cũng rất đáng yêu." Hàn Phong nghiêm túc nói.
"Không nói chuyện phiếm với ngươi nữa, không còn sớm nữa, chúng ta mau rời đi."
"Được, ngắm nhìn kỹ một chút, lần này rời Linh Châu, chúng ta sẽ không trở lại."
"Tốt, ta hiểu rồi."
Hàn Phong lấy ra một phi hành Linh Bảo cực phẩm, rất nhanh liền biến thành một chiếc phi thuyền.
Hắn nhét vào đó 108 viên linh thạch cực phẩm, đợi hai người lên phi thuyền liền hướng lên Thiên Nam mà đi.
Rất nhanh, tin tức Hàn Phong rời đi truyền khắp Linh Châu, điều này khiến cho tất cả mọi người đều thở phào một hơi.
Đặc biệt là những nội tình mạnh nhất của bát đại tông môn, không còn phải ngày đêm lo lắng cho tính mạng của mình.
Cảm giác này, sau khi bọn hắn trở thành nội tình mạnh nhất của tông môn, đây là lần đầu tiên bọn họ trải qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận