Tu Tiên Mô Phỏng: Từ Diệt Tông Bắt Đầu

Chương 180: Không có người so ta càng hiểu Hàn lão ma

**Chương 180: Không ai hiểu Hàn lão ma hơn ta**
"Các đồng đạo Linh Châu, thật sự không nên quá k·í·c·h động, ta cảm thấy các vị nên chọn vế sau thì hơn."
Phong Thanh Thủy tận tình khuyên nhủ: "Toàn bộ t·h·i·ê·n Nam này không có người nào hiểu Hàn lão ma hơn ta, để hắn tới thì không dễ nói chuyện như vậy đâu."
Ngoài miệng hắn khuyên mọi người ở đây, nhưng đã ngấm ngầm truyền âm cho Hàn Phong.
Cục diện m·ấ·t kh·ố·n·g chế trước mắt không phải là thứ mà Phong Thanh Thủy hắn có thể trấn áp, chỉ có thể để Hàn Phong tự mình ra tay.
"Chúng ta thân là tu sĩ Linh Châu, tự nhiên có ngạo khí của người Linh Châu, ta tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp với một tên t·h·i·ê·n Nam thổ dân."
"Những người ở đây tu vi thấp nhất cũng là Nguyên Anh sơ kỳ, nếu như thỏa hiệp trong tay đám tu sĩ Kết Đan kỳ t·h·i·ê·n Nam, sợ là sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ."
"Lưu môn chủ và hai vị thượng tiên Thái Thanh Môn, chúng ta có thể thỏa hiệp, nhưng ba người các ngươi tuyệt đối không thể thỏa hiệp, các ngươi chính là thể diện của Linh Châu chúng ta."
...
Lời nói của Phong Thanh Thủy không những không khiến đám người nguôi giận, mà n·g·ư·ợ·c lại còn làm cho bọn họ càng thêm p·h·ẫ·n nộ.
"Mọi người nói rất đúng, ta Lưu mỗ coi như Như Ý Môn có từ bỏ, cũng tuyệt đối sẽ không lựa chọn thỏa hiệp." Lưu Phong cũng không thể nhịn được nữa.
Như Ý Môn của hắn sau khi cưỡng ép chiếm cứ tiên đ·ả·o của Hoành Sơn Tông, đã thông qua đủ loại phương thức mà k·i·ế·m được rất nhiều linh thạch.
Nhưng cũng không chịu nổi sự chèn ép của Hàn Phong, Như Ý Môn của hắn có gần năm ngàn đệ t·ử.
Nếu mà tính toán ra, Lưu Phong có đem toàn bộ Như Ý Môn đi bán cũng không đủ.
"Hiện tại lập tức tru s·á·t tất cả những người ở đây, ta ngược lại muốn xem xem Hàn Phong này làm sao thu phí bảo vệ của ta." Lưu Hằng Vũ cũng không n·ổi nữa.
"Tên Hàn lão ma này thật sự khinh người quá đáng, thực sự cho rằng bản thân là vô đ·ị·c·h t·h·i·ê·n hạ, muốn làm gì người khác thì làm sao." Triệu Ngôn Lâm giận dữ đứng dậy.
Hai người thân là đệ t·ử Thái Thanh Môn, tự thấy không phải là đối thủ của Hàn Phong, nên đã không đi gây sự với nàng.
Thật không ngờ Hàn Phong này lại quá đ·á·n·g như vậy, thế mà lại chủ động k·h·i· ·d·ễ đến bọn hắn.
"g·i·ế·t c·hết t·h·i·ê·n Nam thổ dân! ! !"
Có ba người dẫn đầu, đám người Linh Châu ở đây thình lình bạo phát.
"Mọi người không nên vọng động a!"
Phong Thanh Thủy sợ đến sắc mặt tái nhợt, hai chân không nhịn được mà r·u·n rẩy.
Vừa rồi là do hắn nói nhiều nhất, cũng đã trở thành đối tượng p·h·át tiết của đám người.
"Xong rồi xong rồi, lão ma này cố ý không xuất hiện, chính là muốn hại c·h·ế·t ta, t·i·ệ·n thể chiếm lấy Chính Khí Tông." Phong Thanh Thủy cảm nh·ậ·n được khí tức t·ử v·ong.
Ngay lúc đám người Linh Châu chuẩn bị đ·ộ·n·g· ·t·h·ủ, một nam t·ử anh tuấn mặc áo xanh xông vào.
"Minh chủ ngươi rốt cục cũng đến, ta suýt chút nữa thì m·ấ·t m·ạ·n·g." Phong Thanh Thủy tranh thủ thời gian chạy tới.
"Hiệu suất làm việc của ngươi quá kém, ta đã dẹp xong ba nhà, ngươi ngay cả một nhà còn thu không xong, năng lực này của ngươi vẫn là có khiếm khuyết rất lớn, về sau phải bồi dưỡng thêm." Hàn Phong thở dài một hơi.
"Hay là đổi một Phó minh chủ khác đi, ta cảm thấy năng lực của mình có hạn."
"Ngươi đây là đang hoài nghi ánh mắt của ta?"
"Không dám không dám!"
Sau lưng Phong Thanh Thủy lại toát mồ hôi lạnh ròng ròng.
Trong lòng hắn, mức độ sợ hãi đối với đám người Linh Châu không khỏi giảm bớt đi rất nhiều.
So với nỗi sợ hãi mà Hàn lão ma mang tới, chút sợ hãi do tu sĩ Linh Châu mang đến thật sự không đáng là gì.
"Bây giờ ngươi nói xem những ai vừa rồi nói không nộp phí bảo hộ cho t·h·i·ê·n Nam tu chân liên minh chúng ta, ta sẽ làm chủ cho ngươi."
"Ở đây toàn bộ đều là, đặc biệt là hai tên đệ t·ử Thái Thanh Môn dẫn đầu kia, nói muốn g·iết c·hết ta đầu tiên."
Phong Thanh Thủy vừa bị người khác uy h·i·ế·p tính m·ạ·n·g, dù là tượng đất cũng có ba phần hỏa khí.
Hiện tại có Hàn Phong làm chỗ dựa, hắn không chút sợ hãi mà nói ra toàn bộ.
"Các ngươi, đám người Linh Châu này thật dã man, t·h·i·ê·n Nam chúng ta có lòng tốt bảo hộ các ngươi, thu chút ít linh thạch thì sao, các ngươi một lời không hợp liền đ·ộ·n·g· ·t·h·ủ, thật sự là quá đáng."
Hàn Phong lạnh lùng nhìn ba người: "Các ngươi đem linh thạch giao hết ra đây, hay là để ta tự mình đ·ộ·n·g· ·t·h·ủ diệt s·á·t các ngươi, hai lựa chọn này các ngươi t·ù·y ý chọn một."
Khí tức tr·ê·n người hắn không còn giữ lại, trong nháy mắt làm cho ba người cảm thấy áp lực nặng nề.
"Hàn tiền bối, Như Ý Môn chúng ta có 5.000 người, linh thạch này có thể châm chước một chút được không."
Lưu Phong cảm nh·ậ·n được khí tức cường đại của Hàn Phong, trong nháy mắt liền mềm nhũn.
"Nếu không có linh thạch, Phó minh chủ của ta không phải đã nói rất rõ ràng rồi sao, đó chính là đem toàn bộ linh thạch còn lại lấy ra, sau đó cút về Linh Châu đi." Hàn Phong không có ý định nhượng bộ.
"Hàn lão ma đừng khinh người quá đáng, Như Ý Môn ta cùng ngươi không oán không cừu, ngươi làm việc không nên quá tuyệt tình."
Lưu Phong chắc chắn không muốn rời khỏi t·h·i·ê·n Nam.
Tiên đ·ả·o mà hắn đang kinh doanh, tuyệt đối là cơ hội quật khởi của Như Ý Môn, bỏ lỡ sẽ không còn có lần sau.
"Chúng ta là không oán không cừu, nhưng t·h·i·ê·n Nam chúng ta không nghèo khó, nếu các ngươi đến đây vui chơi tiêu tiền, chúng ta tùy thời hoan nghênh, nếu như ngươi đến để bóc lột, tốt nhất là dẹp ngay ý nghĩ này đi."
Hàn Phong đưa tay bắt lấy Lưu Phong: "Ta nhớ rõ tòa tiên đ·ả·o này cũng là do các ngươi diệt Hoành Sơn Tông rồi cưỡng ép chiếm đoạt mà có được, vốn dĩ Hoành Sơn Tông này không có quan hệ gì với ta, ta cũng không muốn báo t·h·ù cho bọn họ."
"Nhưng ngươi vừa rồi lại dám sỉ n·h·ụ·c ta, vậy thì đừng trách ta vô tình, tiên đ·ả·o này ta sẽ thay ngươi nắm giữ."
Tay hắn vừa dùng sức, trong nháy mắt n·h·ụ·c thân của Lưu Phong vỡ nát.
Thần hồn của Lưu Phong từ đó t·r·ố·n thoát, nhưng lại bị một đám lửa vây quanh.
"A! ! !"
Theo tiếng kêu t·h·ả·m thiết biến m·ấ·t, cũng đại diện cho việc Lưu Phong hình thần câu diệt.
Mọi người ở đây tất cả đều là k·i·n·h hãi, Hàn Phong trước mắt này thật sự là tâm ngoan thủ lạt.
Một lời không hợp liền đ·ộ·n·g· ·t·h·ủ g·iết người, danh xưng lão ma này không hề sai.
"Ta vừa rồi đã nói với các ngươi, Hàn lão ma. . Tiền bối tới, các ngươi muốn s·ố·n·g rời đi cũng khó, bây giờ các ngươi đã tin rồi chứ."
Phong Thanh Thủy đối với việc này khá hả giận.
Vừa rồi mình hảo tâm khuyên can, những người này không những không nghe, mà n·g·ư·ợ·c lại còn muốn đưa mình vào chỗ c·hết.
Hiện tại rơi vào kết cục hình thần câu diệt, ngay cả cơ hội hối hận đầu thai chuyển thế cũng không có.
"Hàn tiền bối xin đừng đ·ộ·n·g· ·t·h·ủ, chúng ta nguyện ý bỏ ra linh thạch, có chuyện gì thì từ từ thương lượng."
"Chúng ta, những tu sĩ Linh Châu này, đến t·h·i·ê·n Nam, còn lạ nước lạ cái, rất dễ gặp nguy hiểm, tự nhiên là nên nộp phí bảo hộ."
"Tr·ê·n người ta không có nhiều linh thạch như vậy, chỉ có thể đem toàn bộ linh thạch tr·ê·n người giao ra, lần sau có đủ linh thạch rồi lại đến t·h·i·ê·n Nam."
.... .
Nhìn thấy t·h·ủ· đ·o·ạ·n lôi đình của Hàn Phong, đám người Linh Châu trong nháy mắt trở nên biết điều hơn rất nhiều.
"Chờ một chút." Hàn Phong lạnh lùng nói: "Lúc trước các ngươi chịu ngoan ngoãn giao ra linh thạch, thì đó là điều kiện khác. Nhưng mới rồi các ngươi đã mạo phạm ta, cho nên điều kiện tự nhiên là phải tăng lên gấp bội."
"Hóa Thần kỳ trở xuống thì mỗi người nộp hai ngàn cực phẩm linh thạch, Hóa Thần kỳ thì hai vạn khối cực phẩm linh thạch, Luyện Hư kỳ thì sáu vạn khối cực phẩm linh thạch, không có linh thạch thì vĩnh viễn ở lại t·h·i·ê·n Nam đi."
Các tu sĩ Linh Châu trong lòng rất không tình nguyện, nhưng phần lớn đều lấy linh thạch tr·ê·n người ra.
Nếu không đủ linh thạch, thì lấy p·h·áp bảo tr·ê·n người ra để thế chấp.
Còn chưa đủ, Hàn Phong liền hạ c·ấ·m chế tr·ê·n người bọn họ, đưa đến khu mỏ quặng Hoàng Phong Cốc để đào quặng.
Chỉ khi bọn họ đào đủ linh thạch, mới có thể giải khai c·ấ·m chế, trở lại Linh Châu.
Đại đa số tu sĩ Linh Châu lấy ra được hai vạn cực phẩm linh thạch, chỉ có một số ít tu sĩ Linh Châu không bỏ ra nổi.
Hàn Phong p·h·át hiện ra, lựa chọn của bản thân quả nhiên không sai, tu sĩ Linh Châu này so với t·h·i·ê·n Nam thì giàu có hơn nhiều.
Tùy t·i·ệ·n một tu sĩ Hóa Thần kỳ, toàn bộ gia sản lại có đến hai vạn cực phẩm linh thạch, đây là bút tích mà rất nhiều tông môn cỡ lớn ở t·h·i·ê·n Nam không thể bỏ ra nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận