Tu Tiên Mô Phỏng: Từ Diệt Tông Bắt Đầu

Chương 205: bội phục dũng khí

**Chương 205: Bội phục dũng khí**
Không chỉ Thái Thượng trưởng lão Thu Đạo Tông ở Linh Châu là như vậy, mà các môn phái nhỏ khác ở Linh Châu cũng tương tự.
Bọn hắn đều phát hiện mình không phải đang chiến đấu một mình, mà Thái thượng trưởng lão, tông chủ, sư phụ... trong tông môn đều ở bên cạnh.
Điều này khiến đám người Linh Châu trong nháy mắt có thêm sức mạnh, cảm thấy nhất định có thể rời khỏi Thiên Nam.
"Chư Cát Yên Nhiên, ngươi ở Luyện Hư kỳ rất lợi hại, nhưng ngươi vừa mới bước vào Hợp Thể kỳ, đối mặt với những Hợp Thể kỳ kỳ cựu như chúng ta, chưa chắc đã có thể ngăn cản." Thái Thượng trưởng lão Thu Đạo Tông lên tiếng trước tiên.
"Vậy ngươi có thể thử xem."
Chư Cát Yên Nhiên không hề có ý định nhượng bộ.
Nàng có thể thua Hàn Phong, chứ đám người trước mắt thì nàng không để vào mắt.
Nghe Chư Cát Yên Nhiên muốn làm thật, Thái Thượng trưởng lão Thu Đạo Tông trong nháy mắt liền sợ hãi.
"Chư Cát Yên Nhiên, ngươi rất mạnh, có điều đối mặt với nhiều người của chúng ta như vậy, ngươi chưa chắc chống đỡ được."
"Ngươi xem như bị Hàn Lão Ma bức hiếp mới tới nơi này, không cần thiết phải làm mọi chuyện tuyệt tình như vậy, buông tha chúng ta, tương lai cũng là cho chính mình một con đường sống."
"Chúng ta nể mặt ngươi, mới chậm chạp chưa động thủ, ngươi vẫn là nên tránh ra thì tốt hơn."
Mười tu sĩ Hợp Thể kỳ ý kiến đã thống nhất, nhất định phải cường thế động thủ.
Đợi đến khi Hàn Lão Ma tới, lúc đó muốn đi cũng không được nữa.
"Muốn chiến thì chiến! Lấy đâu ra nhiều lời vô nghĩa như vậy."
Chư Cát Yên Nhiên vẫn không hề nhúc nhích.
"Chúng ta động thủ đi, đợi Hàn Lão Ma tới thật sự không đi nổi nữa."
Mười tu sĩ Hợp Thể kỳ đã đạt thành ý kiến thống nhất, liền muốn ra tay với Chư Cát Yên Nhiên.
Ngay tại thời điểm đại chiến hết sức căng thẳng, một nam tử tuấn tú mặc áo xanh rơi xuống giữa hai bên.
Mười tu sĩ Hợp Thể kỳ vốn định động thủ, như quả bóng xì hơi trong nháy mắt mất hết sức lực.
Đám người nhao nhao đem Linh Bảo mang theo bên người, toàn bộ thu vào.
Bọn hắn sợ mình thu chậm, bị Hàn Phong nhìn thấy sẽ mất mạng.
"Hàn Minh Chủ, có chuyện gì mà khiến ngài phải đích thân đến đây."
Thái Thượng trưởng lão Thu Đạo Tông Tư Mã Khôn hoàn toàn mất hết vẻ hống hách ban nãy, chủ động tiến đến trước mặt Hàn Phong.
"Nghe nói chỗ các ngươi có người muốn tạo phản, muốn cưỡng ép rời khỏi Thiên Nam, có người ngăn cản còn muốn giết người cản trở, có phải là thật không?" Hàn Phong tức giận hỏi.
"Chuyện không hề có, ta cảm thấy ở giữa khẳng định có hiểu lầm gì đó, giải thích rõ là được rồi." Tư Mã Khôn vội vàng giải thích.
"Giải thích tạm thời không cần, ta chỉ muốn biết ngươi, một Hợp Thể sơ kỳ, làm sao đến được Thiên Nam của ta, ta nhớ phong ấn ở nơi hiểm yếu Hợp Thể kỳ gần đây mới được giải khai, ngươi làm sao nhanh như vậy đã vào Thiên Nam."
"Đây không phải Thiên Nam non xanh nước biếc, có rất nhiều kỳ quan mà Linh Châu không có, liền muốn tới chiêm ngưỡng một chút."
"Vậy ta hỏi ngươi phí bảo hộ đã nộp đủ chưa?"
Hàn Phong chắc chắn sẽ không tin lời nói dối của Tư Mã Khôn.
Bất quá hôm nay hắn tới đây không phải vì giết người, chủ yếu là vì linh thạch.
Nếu Hàn Phong muốn giết người, thì Tư Mã Khôn trước mắt đã sớm không còn.
"Phí bảo hộ không phải vẫn luôn là 1000 linh thạch cực phẩm sao?" Tư Mã Khôn cẩn thận từng li từng tí hỏi.
"Đó là Luyện Hư kỳ, Hợp Thể kỳ muốn gấp trăm lần, chính là 100.000 viên linh thạch cực phẩm." Hàn Phong không hề có ý khách khí.
"100.000 viên linh thạch cực phẩm!"
Tư Mã Khôn kinh ngạc.
Không chỉ Tư Mã Khôn bị số lượng linh thạch lớn như vậy dọa sợ, những người khác xung quanh cũng hãi hùng theo.
Bọn hắn Hợp Thể kỳ là tồn tại cường đại nhất trừ Đại Thừa kỳ, nhưng một hơi xuất ra 100.000 viên linh thạch cực phẩm, cũng sẽ cảm thấy vô cùng đau lòng.
"Quên nói với các ngươi, đây là linh thạch cần thiết cho Hợp Thể kỳ bình thường tiến vào Thiên Nam."
Hàn Phong thân mật nhắc nhở: "Các ngươi, những Hợp Thể kỳ này, lại ngụy trang thành Luyện Hư kỳ tiến vào Thiên Nam, trong lúc này phải nộp phạt bổ sung, thấy các ngươi là lần đầu phạm, một người nộp 200.000 viên linh thạch cực phẩm."
"200.000 viên linh thạch cực phẩm."
Tư Mã Khôn bọn người quả thật sắp không thở nổi.
100.000 viên linh thạch cực phẩm đã là rất nhiều, hiện tại lập tức tăng lên đến 200.000 viên linh thạch cực phẩm, khiến bọn hắn có chút không chịu nổi.
"Hàn Lão... Minh chủ, linh thạch này có phải hơi nhiều quá không, mặc dù chúng ta có tu vi Hợp Thể kỳ, nhưng một hơi xuất ra 200.000 viên linh thạch cực phẩm, cũng có chút khó khăn." Tư Mã Khôn vẻ mặt đau khổ nói.
"Ở đây, Linh Châu Hợp Thể kỳ tu sĩ, sống ít cũng hơn một ngàn năm đi, thân phận đều vô cùng trân quý, ngay cả 200.000 viên linh thạch cực phẩm này cũng không bỏ ra nổi, ngươi không cảm thấy mất mặt sao?"
"Ngươi nếu không có nhiều linh thạch như vậy, thì đừng có ra ngoài du ngoạn, Thiên Nam chúng ta không chào đón kẻ nghèo, nếu không có linh thạch, liền vĩnh viễn ở lại Thiên Nam." Hàn Phong không cho nửa điểm cơ hội.
"Tên Hàn Lão Ma này thật là khinh người quá đáng, hắn chính là thấy chúng ta không dám phản kháng, nên ra sức bóc lột chúng ta."
Một lão đạo tóc trắng tiên phong đạo cốt: "Ta, tông chủ Thanh Vân Tông, tuyệt đối không phải kẻ tham sống sợ chết, đòi tiền thì không có, muốn mạng thì có một cái."
"Ta rất khâm phục loại người có dũng khí như ngươi."
Hàn Phong vươn bàn tay to về phía lão đạo tóc trắng, mọi người ở đây lập tức cảm thấy một trận áp lực.
Lão đạo tóc trắng tranh thủ thời gian tế ra trung phẩm Linh Bảo kiếm khí, ngăn cản bàn tay của Hàn Phong.
Hắn đem toàn bộ pháp lực rót vào trung phẩm Linh Bảo, muốn chặt đứt tay phải của Hàn Phong.
Chỉ cần một kích này của hắn có thể chặt đứt tay phải của Hàn Phong, những Hợp Thể kỳ khác khẳng định sẽ sĩ khí đại chấn, cùng nhau ra tay với Hàn Phong.
Lão đạo tóc trắng ý nghĩ quá ngây thơ, Hàn Phong tu vi đạt tới Hợp Thể sơ kỳ, cường độ nhục thân đạt đến trung phẩm pháp bảo.
Trung phẩm Linh Bảo kiếm khí bị bàn tay Hàn Phong đánh bay, lão đạo tóc trắng bị hắn nắm trong tay.
"Hàn Minh Chủ hạ thủ lưu tình, 200.000 viên linh thạch cực phẩm ta nguyện ý nộp." Lão đạo tóc trắng tranh thủ thời gian cầu xin tha thứ.
"Vị đạo hữu này đừng nói nữa, ta rất bội phục loại đạo hữu có dũng khí như ngươi."
Hàn Phong dùng sức, đem Nguyên Anh của lão đạo tóc trắng bóp nát.
Nhục thân thì bị cắt thành hai đoạn, máu tươi chảy đầy đất.
"Thật sự là một dũng sĩ, nhất định phải hậu táng cho hắn." Hàn Phong tiếc hận nói.
Sau đó, Thiên Nam tu chân liên minh phái ra hai đệ tử, đào một cái hố sâu cho vị tông chủ Thanh Vân Tông này.
Rồi đem hai nửa thân thể của vị tông chủ Thanh Vân Tông này, ghép lại cẩn thận rồi chôn sâu trong hố.
Hai vị đệ tử đắp đất lên rất dày, điều này hữu hiệu tránh được những kẻ trộm mộ.
Tông chủ Thanh Vân Tông đã chết, túi trữ vật cũng bị Hàn Phong lấy đi.
Nhưng thân thể Hợp Thể kỳ đối với một số đệ tử mà nói, vẫn rất có tác dụng.
Hàn Phong cảm thấy làm như vậy rất hữu ích, để tránh cho vị dũng sĩ đã chết phải buồn lòng.
"Bây giờ còn ai muốn học tập theo vị tông chủ Thanh Vân Tông này, cứ nói với ta, ta nhất định sẽ tác thành cho hắn." Hàn Phong cười nhìn đám người.
"Chúng ta chỉ là kẻ tục nhân, quyết không làm được việc thanh cao như tông chủ Thanh Vân Tông, chúng ta nguyện ý nộp linh thạch."
"Tông chủ Thanh Vân Tông thật sự là tấm gương cho chúng ta, ta chỉ có thể âm thầm kính ngưỡng trong lòng, nếu ta có thể làm được, thì ngược lại không tốt,"....
Mười Hợp Thể kỳ Linh Châu nhìn thấy thủ đoạn của Hàn Phong, không khỏi cảm thấy toàn thân lạnh toát.
Bọn hắn cảm thấy linh thạch chỉ là vật ngoài thân, nếu mất mạng, thì thật sự không còn gì.
Hàn Phong cảm thấy 200.000 viên linh thạch cực phẩm hơi ít, liền tăng lên thành 300.000 viên linh thạch cực phẩm.
Đám người trừ việc trong lòng mắng Hàn Phong là Hàn Lão Ma, thì vẫn ngoan ngoãn nộp linh thạch.
Nếu không, tông chủ Thanh Vân Tông chính là tấm gương trước mắt.
Hiện tại, nếu bọn hắn đem thi thể tông chủ Thanh Vân tông móc ra, có lẽ vẫn chưa hoàn toàn lạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận