Trường Sinh: Bắt Đầu Làm Quan Tài, Ta Dựa Vào Người Chết Tu Tiên
Chương 83: Lỗ Vân tin tức
Chương 83: Tin tức về Lỗ Vân
Vốn tưởng rằng chuyện này cứ như vậy không minh bạch mà trôi qua, thật không ngờ nhiều năm sau Chu Chí Nhu vậy mà lại trở về Chu gia.
Hơn nữa sau khi về nhà không lâu, Chu Chí Nhu liền cùng vị ngoại môn đệ tử của Thi Ma Sơn này cùng nhau trừ khử Chu Viêm.
Chuyện về sau mặc dù ký ức của Chu Viêm không có, nhưng Lâm Thiên lại có thể đại khái suy đoán ra được.
Hơn phân nửa là Chu Chí Nhu lại cùng ngoại môn đệ tử Thi Ma Sơn này chung tay, trừ khử đại bộ phận cao giai võ giả thuộc dòng chính của Chu Viêm, từ đó thay thế Chu Viêm ngồi lên vị trí gia chủ Chu gia.
Nhưng trong quá trình này, Chu Chí Nhu vì biết Chu Viêm là con trai mình, cho nên hắn không những không động thủ với Chu Hỏa, ngược lại còn để hắn tiếp tục làm thiếu gia chủ Chu gia.
Hành vi lần này của Chu Chí Nhu không chỉ có thể hoàn mỹ che giấu chuyện xấu mình đã làm, mà còn có thể giảm bớt sự hoài nghi của một bộ phận người đối với hắn, dù sao hắn cũng đã giữ lại Chu Hỏa, vị thiếu gia chủ này, điều này cũng có lợi cho việc hắn thu phục lòng người.
Chỉ có điều Chu Hỏa có biết hết thảy những chuyện này hay không thì Lâm Thiên cũng không rõ, nhưng xét việc Chu Hỏa không tiếc đến Thi Ma Sơn làm tạp dịch đệ tử cũng muốn rời khỏi Chu gia, thì hơn phân nửa là Chu Hỏa không biết gì cả.
Chu Hỏa đến Thi Ma Sơn, hơn phân nửa là muốn sau khi võ đạo đại thành sẽ trở về báo thù cho Chu Viêm, cũng không biết chờ đến khi hắn biết được thân thế của mình, sẽ có phản ứng như thế nào.
...
Mang theo sự đồng tình với Chu Hỏa, Lâm Thiên ôm Vượng Tài từ từ thiếp đi.
Sau khi hóng được một quả dưa lớn như vậy, trong những ngày tiếp theo Lâm Thiên còn cố ý đi hỏi thăm một chút về tình hình hiện tại của Chu Hỏa.
Chỉ có điều căn cứ vào tin tức nghe được, tình hình hiện tại của Chu Hỏa thật sự không tốt lắm.
Sau khi thất bại trong tiểu bỉ nhập tông, Chu Hỏa liền bị xếp vào tổ đào hố, nơi khổ cực và mệt mỏi nhất trong đám tạp dịch đệ tử.
Thi Ma Sơn có rất nhiều mộ viên, trong mộ viên chôn cất đều là thi nguyên dự trữ trong tông môn.
Những thi thể này không phải tùy tiện tìm một chỗ chôn xuống là được, mà phải chôn ở trong nuôi thi địa.
Nuôi thi địa của Thi Ma Sơn có loại tự nhiên hình thành, cũng có loại do tông môn nhân tạo, nhưng bất kể là tự nhiên hay nhân tạo, Âm sát chi khí ở những nuôi thi địa này đều vô cùng nặng nề.
Ở lại những nơi này lâu ngày cực kỳ nguy hại cho thân thể, mà tổ đào hố lại gần như ngày nào cũng phải ở trong đó, vì vậy tổ đào hố được các tạp dịch đệ tử công nhận là nơi không ai muốn đến nhất.
Thời gian yên bình luôn trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt lại một năm nữa đã đi qua.
Trong năm này, Thái Khôn lại dẫn Lâm Thiên đi làm mấy lần việc tư, thù lao của hai người về sau luôn duy trì ở tỷ lệ ba bảy, điều này khiến Thái Khôn hết sức hài lòng.
Trải qua một năm tích lũy này, Lâm Thiên cũng đã lần nữa thu thập được hơn mười vạn sinh mệnh tinh hoa, mặc dù con số này còn cách rất xa mục tiêu một ngàn vạn của Lâm Thiên, nhưng dù sao cũng xem như một khởi đầu tốt đẹp.
Lâm Thiên tin tưởng rằng, theo việc mình dần dần đứng vững gót chân tại Thi Ma Sơn, tốc độ thu thập sinh mệnh của mình cũng nhất định sẽ ngày càng nhanh hơn.
Thi Ma Sơn là tu tiên tông môn nên không có thói quen đón năm mới, nhưng đối với phần lớn tạp dịch đệ tử mà nói, họ vẫn duy trì thói quen ăn Tết.
Lâm Thiên nhận lời mời của Thái Khôn, cùng đội trưởng đội hai Lỗ Vân, và mấy vị quản sự khác cùng nhau ăn Tết.
Mặc dù Thái Khôn bảo Lâm Thiên cứ tùy tiện chuẩn bị một món ăn là được, chủ yếu là góp vui, nhưng Lâm Thiên vẫn cố ý bỏ ra hai khối linh thạch đến phường thị mua ba mươi cân thịt tượng ngưu.
Tượng ngưu là một loại yêu thú nhất giai, thứ quý giá nhất trên toàn thân nó chính là một thân huyết nhục.
Máu thịt tượng ngưu ẩn chứa khí huyết chi lực, chỉ cần luyện hóa một chút là có thể chuyển hóa thành chân khí, cho nên nó luôn là một trong những món ăn yêu thích nhất của nhóm tạp dịch đệ tử.
Thái Khôn thấy Lâm Thiên mang đến một khối thịt tượng ngưu lớn như vậy cũng rất vui vẻ, buổi tụ họp hôm nay ngoại trừ Lỗ Vân là đội trưởng ra, các quản sự còn lại mỗi người chỉ có thể mang theo một thuộc hạ tới.
Mặc dù mọi người đều nói với thuộc hạ của mình là tùy tiện mang chút đồ đến là được, nhưng nếu thật sự tùy tiện, lãnh đạo của mình lại sẽ không vui.
Nhấc mấy cái nồi lên xong, đám người liền bắt đầu vừa ăn vừa nói chuyện.
Đương nhiên, Lâm Thiên và những người khác chủ yếu là nghe, còn Lỗ Vân và mấy người kia mới là người chủ yếu trò chuyện.
Lỗ Vân tiến vào Thi Ma Sơn đã mấy chục năm, mà Thái Khôn bọn người ít nhất cũng đã vài chục năm, tất cả bọn họ đối với Thi Ma Sơn hiểu rõ hơn xa Lâm Thiên.
Rất nhanh hắn liền nghe được một chuyện khiến bản thân cảm thấy hứng thú.
Những người trong phòng này đều có thể xem là tâm phúc hoặc cốt cán dưới trướng Lỗ Vân, cho nên sau khi uống rượu vào, hắn nói chuyện cũng dần dần trở nên tùy tiện hơn.
"Các ngươi đều là tâm phúc ái tướng của ta, hôm nay ta sẽ nói cho các ngươi biết một bí mật, còn về việc các ngươi cuối cùng có thể nắm bắt được cơ hội này hay không, vậy thì không phải là chuyện ta có thể quyết định."
Thấy tất cả mọi người đều buông đũa trong tay xuống lắng nghe mình nói chuyện, Lỗ Vân hài lòng gật đầu rồi mới lên tiếng.
"Chư vị ngồi đây chắc hẳn đều đã nghe qua thuyết pháp về đại đạo chi tranh, nói một cách thông thường, ở trong lãnh thổ Tề quốc chúng ta muốn trở thành Võ Thần chân chính gần như là chuyện không thể nào.
Trước kia những người trong tông môn đột phá Võ Thần, phần lớn là dựa vào tông môn đưa bọn họ đến Huyền Vũ quốc để đột phá.
Nhưng Huyền Vũ quốc cũng không phải giúp đỡ không công, Thi Ma Sơn mỗi lần đưa một người đi, liền phải trả cho Huyền Vũ quốc một cái giá đáng kể.
Cho nên để nâng cao xác suất đột phá Võ Thần của các Tiên thiên tông sư được đưa qua, cứ mỗi năm năm Thi Ma Sơn sẽ tổ chức một lần Võ Đạo đại hội, từ đó tuyển chọn ra một trăm vị Tiên thiên tông sư mạnh nhất trong tông môn."
"Một trăm vị danh ngạch trong số lượng tạp dịch đệ tử khổng lồ chỉ là một con số cực kỳ nhỏ bé.
Cho nên dù là Tiên thiên Cương Khí cảnh viên mãn tông sư, cũng không dám nói mình chắc chắn có thể lấy được danh ngạch.
Nhưng ngoài ra lại có một cơ hội để tất cả Tiên thiên Cương Khí cảnh tông sư đều có thể đột phá Võ Thần."
Nghe vậy, ánh mắt của tất cả mọi người ở đây đột nhiên sáng lên.
"Lỗ đội, rốt cuộc đây là cơ hội gì, ngài cũng đừng thừa nước đục thả câu nữa, ngài làm vậy không phải là cố ý khơi gợi sự tò mò của bọn ta sao."
Nghe Lỗ Vân nói xong, một vị quản sự tính tình có chút nóng nảy trong đội hai nhịn không được lên tiếng.
Bị trách móc như vậy, Lỗ Vân cũng không tức giận, mà tiếp tục chậm rãi nói.
"Các ngươi gia nhập tông môn thời gian còn ngắn, cho nên đối với tông môn hiểu rõ còn chưa đủ sâu sắc.
Ta nghe nói tông môn có một chỗ động thiên phúc địa tràn đầy linh dược, chỗ động thiên phúc địa này tự thành một mảnh tiểu thiên địa, mỗi trăm năm mở ra một lần.
Bởi vì thiên địa pháp tắc đặc biệt của nó, khiến cho bên trong nó chỉ có thể dung nạp tu sĩ Luyện Khí và võ giả dưới Võ Thần.
Chỗ động thiên này là một không gian đơn hướng, một khi đã tiến vào bên trong, trừ phi là tu sĩ Luyện Khí ở bên trong đột phá Trúc Cơ, hoặc là võ giả ở bên trong đột phá Võ Thần, bị nó chủ động bài xích ra ngoài, nếu không sẽ vĩnh viễn không ra được."
Vốn tưởng rằng chuyện này cứ như vậy không minh bạch mà trôi qua, thật không ngờ nhiều năm sau Chu Chí Nhu vậy mà lại trở về Chu gia.
Hơn nữa sau khi về nhà không lâu, Chu Chí Nhu liền cùng vị ngoại môn đệ tử của Thi Ma Sơn này cùng nhau trừ khử Chu Viêm.
Chuyện về sau mặc dù ký ức của Chu Viêm không có, nhưng Lâm Thiên lại có thể đại khái suy đoán ra được.
Hơn phân nửa là Chu Chí Nhu lại cùng ngoại môn đệ tử Thi Ma Sơn này chung tay, trừ khử đại bộ phận cao giai võ giả thuộc dòng chính của Chu Viêm, từ đó thay thế Chu Viêm ngồi lên vị trí gia chủ Chu gia.
Nhưng trong quá trình này, Chu Chí Nhu vì biết Chu Viêm là con trai mình, cho nên hắn không những không động thủ với Chu Hỏa, ngược lại còn để hắn tiếp tục làm thiếu gia chủ Chu gia.
Hành vi lần này của Chu Chí Nhu không chỉ có thể hoàn mỹ che giấu chuyện xấu mình đã làm, mà còn có thể giảm bớt sự hoài nghi của một bộ phận người đối với hắn, dù sao hắn cũng đã giữ lại Chu Hỏa, vị thiếu gia chủ này, điều này cũng có lợi cho việc hắn thu phục lòng người.
Chỉ có điều Chu Hỏa có biết hết thảy những chuyện này hay không thì Lâm Thiên cũng không rõ, nhưng xét việc Chu Hỏa không tiếc đến Thi Ma Sơn làm tạp dịch đệ tử cũng muốn rời khỏi Chu gia, thì hơn phân nửa là Chu Hỏa không biết gì cả.
Chu Hỏa đến Thi Ma Sơn, hơn phân nửa là muốn sau khi võ đạo đại thành sẽ trở về báo thù cho Chu Viêm, cũng không biết chờ đến khi hắn biết được thân thế của mình, sẽ có phản ứng như thế nào.
...
Mang theo sự đồng tình với Chu Hỏa, Lâm Thiên ôm Vượng Tài từ từ thiếp đi.
Sau khi hóng được một quả dưa lớn như vậy, trong những ngày tiếp theo Lâm Thiên còn cố ý đi hỏi thăm một chút về tình hình hiện tại của Chu Hỏa.
Chỉ có điều căn cứ vào tin tức nghe được, tình hình hiện tại của Chu Hỏa thật sự không tốt lắm.
Sau khi thất bại trong tiểu bỉ nhập tông, Chu Hỏa liền bị xếp vào tổ đào hố, nơi khổ cực và mệt mỏi nhất trong đám tạp dịch đệ tử.
Thi Ma Sơn có rất nhiều mộ viên, trong mộ viên chôn cất đều là thi nguyên dự trữ trong tông môn.
Những thi thể này không phải tùy tiện tìm một chỗ chôn xuống là được, mà phải chôn ở trong nuôi thi địa.
Nuôi thi địa của Thi Ma Sơn có loại tự nhiên hình thành, cũng có loại do tông môn nhân tạo, nhưng bất kể là tự nhiên hay nhân tạo, Âm sát chi khí ở những nuôi thi địa này đều vô cùng nặng nề.
Ở lại những nơi này lâu ngày cực kỳ nguy hại cho thân thể, mà tổ đào hố lại gần như ngày nào cũng phải ở trong đó, vì vậy tổ đào hố được các tạp dịch đệ tử công nhận là nơi không ai muốn đến nhất.
Thời gian yên bình luôn trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt lại một năm nữa đã đi qua.
Trong năm này, Thái Khôn lại dẫn Lâm Thiên đi làm mấy lần việc tư, thù lao của hai người về sau luôn duy trì ở tỷ lệ ba bảy, điều này khiến Thái Khôn hết sức hài lòng.
Trải qua một năm tích lũy này, Lâm Thiên cũng đã lần nữa thu thập được hơn mười vạn sinh mệnh tinh hoa, mặc dù con số này còn cách rất xa mục tiêu một ngàn vạn của Lâm Thiên, nhưng dù sao cũng xem như một khởi đầu tốt đẹp.
Lâm Thiên tin tưởng rằng, theo việc mình dần dần đứng vững gót chân tại Thi Ma Sơn, tốc độ thu thập sinh mệnh của mình cũng nhất định sẽ ngày càng nhanh hơn.
Thi Ma Sơn là tu tiên tông môn nên không có thói quen đón năm mới, nhưng đối với phần lớn tạp dịch đệ tử mà nói, họ vẫn duy trì thói quen ăn Tết.
Lâm Thiên nhận lời mời của Thái Khôn, cùng đội trưởng đội hai Lỗ Vân, và mấy vị quản sự khác cùng nhau ăn Tết.
Mặc dù Thái Khôn bảo Lâm Thiên cứ tùy tiện chuẩn bị một món ăn là được, chủ yếu là góp vui, nhưng Lâm Thiên vẫn cố ý bỏ ra hai khối linh thạch đến phường thị mua ba mươi cân thịt tượng ngưu.
Tượng ngưu là một loại yêu thú nhất giai, thứ quý giá nhất trên toàn thân nó chính là một thân huyết nhục.
Máu thịt tượng ngưu ẩn chứa khí huyết chi lực, chỉ cần luyện hóa một chút là có thể chuyển hóa thành chân khí, cho nên nó luôn là một trong những món ăn yêu thích nhất của nhóm tạp dịch đệ tử.
Thái Khôn thấy Lâm Thiên mang đến một khối thịt tượng ngưu lớn như vậy cũng rất vui vẻ, buổi tụ họp hôm nay ngoại trừ Lỗ Vân là đội trưởng ra, các quản sự còn lại mỗi người chỉ có thể mang theo một thuộc hạ tới.
Mặc dù mọi người đều nói với thuộc hạ của mình là tùy tiện mang chút đồ đến là được, nhưng nếu thật sự tùy tiện, lãnh đạo của mình lại sẽ không vui.
Nhấc mấy cái nồi lên xong, đám người liền bắt đầu vừa ăn vừa nói chuyện.
Đương nhiên, Lâm Thiên và những người khác chủ yếu là nghe, còn Lỗ Vân và mấy người kia mới là người chủ yếu trò chuyện.
Lỗ Vân tiến vào Thi Ma Sơn đã mấy chục năm, mà Thái Khôn bọn người ít nhất cũng đã vài chục năm, tất cả bọn họ đối với Thi Ma Sơn hiểu rõ hơn xa Lâm Thiên.
Rất nhanh hắn liền nghe được một chuyện khiến bản thân cảm thấy hứng thú.
Những người trong phòng này đều có thể xem là tâm phúc hoặc cốt cán dưới trướng Lỗ Vân, cho nên sau khi uống rượu vào, hắn nói chuyện cũng dần dần trở nên tùy tiện hơn.
"Các ngươi đều là tâm phúc ái tướng của ta, hôm nay ta sẽ nói cho các ngươi biết một bí mật, còn về việc các ngươi cuối cùng có thể nắm bắt được cơ hội này hay không, vậy thì không phải là chuyện ta có thể quyết định."
Thấy tất cả mọi người đều buông đũa trong tay xuống lắng nghe mình nói chuyện, Lỗ Vân hài lòng gật đầu rồi mới lên tiếng.
"Chư vị ngồi đây chắc hẳn đều đã nghe qua thuyết pháp về đại đạo chi tranh, nói một cách thông thường, ở trong lãnh thổ Tề quốc chúng ta muốn trở thành Võ Thần chân chính gần như là chuyện không thể nào.
Trước kia những người trong tông môn đột phá Võ Thần, phần lớn là dựa vào tông môn đưa bọn họ đến Huyền Vũ quốc để đột phá.
Nhưng Huyền Vũ quốc cũng không phải giúp đỡ không công, Thi Ma Sơn mỗi lần đưa một người đi, liền phải trả cho Huyền Vũ quốc một cái giá đáng kể.
Cho nên để nâng cao xác suất đột phá Võ Thần của các Tiên thiên tông sư được đưa qua, cứ mỗi năm năm Thi Ma Sơn sẽ tổ chức một lần Võ Đạo đại hội, từ đó tuyển chọn ra một trăm vị Tiên thiên tông sư mạnh nhất trong tông môn."
"Một trăm vị danh ngạch trong số lượng tạp dịch đệ tử khổng lồ chỉ là một con số cực kỳ nhỏ bé.
Cho nên dù là Tiên thiên Cương Khí cảnh viên mãn tông sư, cũng không dám nói mình chắc chắn có thể lấy được danh ngạch.
Nhưng ngoài ra lại có một cơ hội để tất cả Tiên thiên Cương Khí cảnh tông sư đều có thể đột phá Võ Thần."
Nghe vậy, ánh mắt của tất cả mọi người ở đây đột nhiên sáng lên.
"Lỗ đội, rốt cuộc đây là cơ hội gì, ngài cũng đừng thừa nước đục thả câu nữa, ngài làm vậy không phải là cố ý khơi gợi sự tò mò của bọn ta sao."
Nghe Lỗ Vân nói xong, một vị quản sự tính tình có chút nóng nảy trong đội hai nhịn không được lên tiếng.
Bị trách móc như vậy, Lỗ Vân cũng không tức giận, mà tiếp tục chậm rãi nói.
"Các ngươi gia nhập tông môn thời gian còn ngắn, cho nên đối với tông môn hiểu rõ còn chưa đủ sâu sắc.
Ta nghe nói tông môn có một chỗ động thiên phúc địa tràn đầy linh dược, chỗ động thiên phúc địa này tự thành một mảnh tiểu thiên địa, mỗi trăm năm mở ra một lần.
Bởi vì thiên địa pháp tắc đặc biệt của nó, khiến cho bên trong nó chỉ có thể dung nạp tu sĩ Luyện Khí và võ giả dưới Võ Thần.
Chỗ động thiên này là một không gian đơn hướng, một khi đã tiến vào bên trong, trừ phi là tu sĩ Luyện Khí ở bên trong đột phá Trúc Cơ, hoặc là võ giả ở bên trong đột phá Võ Thần, bị nó chủ động bài xích ra ngoài, nếu không sẽ vĩnh viễn không ra được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận