Trường Sinh: Bắt Đầu Làm Quan Tài, Ta Dựa Vào Người Chết Tu Tiên
Chương 75: Thông qua Thi Ma Sơn khảo hạch
Chương 75: Thông qua khảo hạch Thi Ma Sơn
Số người bên phải rõ ràng ít hơn nhiều so với bên trái, Lâm Thiên lại căn cứ vào lời nhắc nhở của tạp dịch đệ tử Thi Ma Sơn, đi tới địa điểm khảo hạch kỹ năng làm quan tài.
Chỉ thấy trên một quảng trường rộng rãi, chất đống các loại nguyên vật liệu chế tác quan tài như kim, thạch, thảo, mộc, cùng với đủ loại kiểu công cụ chế tác quan tài.
Người tới đây khảo hạch bị chia làm năm mươi người một tổ, thay phiên ra sân tiến hành khảo hạch.
Lâm Thiên thì bị phân đến tổ thứ hai.
Theo năm mươi thí sinh tổ thứ nhất ra sân chuẩn bị.
Người trung niên phụ trách chủ trì địa điểm thi ở đây rất nhanh bắt đầu giảng giải quy tắc.
"Ở trước mặt các ngươi có đủ loại vật liệu cùng công cụ, nhiệm vụ của các ngươi chính là trong vòng hai canh giờ, dùng hết toàn lực của bản thân làm xong một cỗ quan tài mà mình tự cho là đạt trình độ cao nhất. Ta sẽ căn cứ vào cỗ quan tài ngươi làm xong đó, nói cho ngươi biết có thông qua khảo hạch hay không.
Nhớ kỹ là phải hoàn thành trong thời gian quy định mới được, nếu như không hoàn thành trong thời gian quy định, mặc kệ cỗ quan tài chưa hoàn thành kia ngươi làm tốt đến đâu, cũng đều xem như thất bại."
Nghe vậy, Lâm Thiên không khỏi hơi nhíu mày.
Hai canh giờ? Căn cứ vào tin tức mình nghe được trước đó, thời gian làm quan tài không phải là ba canh giờ sao?
Kỳ thực không chỉ riêng Lâm Thiên nghi hoặc, lúc này những người ra sân ở nhóm đầu tiên cũng giật mình trong lòng, hiển nhiên bọn hắn cũng tưởng rằng thời gian khảo thí là ba canh giờ.
Bất quá phàm là người dám đến nơi này tham gia làm quan tài, đều là người có chút bản lĩnh, cho nên trong năm mươi người này thật sự cũng không xuất hiện tình huống có người không hoàn thành.
Chỉ có điều sau sự thay đổi đột ngột này, kỹ nghệ mà bọn họ thể hiện ra phần lớn đều có trình độ giảm xuống nhất định.
Cho nên trong năm mươi người khảo hạch ở nhóm đầu tiên, vẻn vẹn chỉ có hai người qua ải.
Lâm Thiên cũng nhân cơ hội so sánh một chút trình độ của mình với bọn họ. Nói thật, ngoài việc có ưu thế tuyệt đối về mặt sức mạnh so với bọn họ, thì ở phương diện kỹ nghệ khác, kỳ thực mình cũng không mạnh hơn bọn họ bao nhiêu.
Thế là Lâm Thiên vốn có tự biết mình, liền từ bỏ ý nghĩ tranh cao thấp về kỹ nghệ với bọn họ, ngược lại chuyển sang dựa vào man lực để chinh phục đối phương.
Trong rất nhiều nguyên liệu chế tác quan tài ở đây, khó xử lý nhất chính là loại nguyên vật liệu Âm Trầm Mộc này.
Âm Trầm Mộc được xem như một loại vật liệu chế tác quan tài đỉnh cấp tương đối thường gặp.
Nó chính là loại gỗ đặc thù được hình thành sau khi cây đại thụ chìm xuống đáy nước hoặc lòng đất, trải qua năm tháng dài đằng đẵng dưới cơ duyên xảo hợp.
Loại vật liệu gỗ này bởi vì trải qua tác dụng phức tạp lâu dài của địa khí cùng hơi nước, cho nên thường tự mang một cỗ Âm sát chi khí.
Dưới sự thẩm thấu của cỗ Âm sát chi khí này, thi thể phổ thông đặt bên trong có thể chống phân hủy, luyện thi đặt bên trong thì giống như được chôn ở nuôi thi địa, có thể luôn duy trì chiến lực đỉnh phong của luyện thi.
Ngoại trừ cực thiểu số linh mộc đặc thù, trong đại bộ phận tình huống, đẳng cấp của Âm Trầm Mộc được phân chia căn cứ vào thời gian dài ngắn mà nó hình thành.
Âm Trầm Mộc được chia làm nhiều đẳng cấp như ngàn năm Âm Trầm Mộc, vạn năm Âm Trầm Mộc, mười vạn năm Âm Trầm Mộc, trăm vạn năm Âm Trầm Mộc.
Cho dù là ngàn năm Âm Trầm Mộc bình thường nhất, cũng có thuyết pháp 'một lượng mộc một lượng ngân'.
Âm Trầm Mộc chất đống trên trường thi hôm nay dĩ nhiên chính là loại ngàn năm Âm Trầm Mộc bình thường nhất.
Nhưng cho dù là ngàn năm Âm Trầm Mộc bình thường nhất, cũng không có người nào dám chọn lựa nó làm nguyên vật liệu chế tác quan tài.
Sau khi Lâm Thiên ra sân, không thèm để ý chút nào đến ánh mắt trào phúng của người khác, trực tiếp đi về phía khu vực chất đống ngàn năm Âm Trầm Mộc.
Thấy cuối cùng cũng có người dám thử dùng ngàn năm Âm Trầm Mộc để chế tác quan tài, trong mắt người trung niên phụ trách chủ trì địa điểm thi này cuối cùng cũng lóe lên vẻ mong đợi.
Lâm Thiên giả vờ một bộ dạng gắng hết sức, ngay trước khi hai canh giờ khảo thí sắp kết thúc, khó khăn lắm mới hoàn thành việc chế tác quan tài.
Thấy Lâm Thiên đúng hạn hoàn thành việc chế tác quan tài bằng ngàn năm Âm Trầm Mộc, trên mặt người đàn ông trung niên lần đầu tiên lộ ra vẻ tươi cười.
Hắn ôn tồn nói với Lâm Thiên, "Không ngờ lần này lại có thể gặp được một hạt giống tốt.
Chỉ dựa vào thiên phú mà đã có thể đúng hạn hoàn thành việc chế tác quan tài bằng ngàn năm Âm Trầm Mộc, chờ sau này vào tông môn trải qua huấn luyện, chắc hẳn việc dùng vạn năm Âm Trầm Mộc chế tác quan tài cũng không thành vấn đề.
Tốt, rất tốt!"
Dứt lời, hắn lại theo lệ thường hỏi Lâm Thiên các thông tin như tên họ, tuổi tác cùng gia thế bối cảnh. Sau khi Lâm Thiên lần lượt trả lời, tạp dịch đệ tử đứng một bên ghi chép lại từng cái.
Người đàn ông trung niên tiện tay móc ra một khối lệnh bài màu vàng đưa cho Lâm Thiên.
"Từ nay về sau, ngươi chính là người của Thi Ma Sơn. Đây là lệnh bài tạp dịch đệ tử của ngươi, nhất định phải cất giữ cho kỹ."
Lâm Thiên hai tay nhận lấy lệnh bài, rồi tỏ vẻ mặt thật thà gãi gãi đầu, lộ ra bộ dạng muốn hỏi lại không dám hỏi với người đàn ông trung niên.
"Ta tên Thái Khôn, là ngoại môn đệ tử của Thi Ma Sơn, cũng là quản sự phụ trách quản lý đám tạp dịch đệ tử làm quan tài các ngươi. Ngươi gọi ta một tiếng Thái quản sự là được."
Nghe vậy, Lâm Thiên vội vàng khom mình hành lễ với Thái Khôn, rồi cung kính đáp: "Tạp dịch đệ tử Lâm Cửu, bái kiến Thái quản sự."
Thái quản sự hơi gật đầu về phía Lâm Thiên, xem như tiếp nhận hành lễ của Lâm Thiên.
Sau đó, Thái quản sự liền khôi phục lại vẻ mặt nghiêm túc kia.
Từ trong những người còn lại, Thái quản sự lại chọn ra hai người nữa đã thông qua khảo hạch.
Sau khi phát lệnh bài cho bọn họ xong, hắn mới chỉ vào một ngôi đại điện gần đó nói.
"Nơi đó chính là căn cứ của những người các ngươi thông qua khảo hạch kỹ năng lần này. Sau này các ngươi có rảnh thì nên thân cận với nhau nhiều hơn một chút, ngày sau tiến vào tông môn cũng coi như có thể chiếu ứng lẫn nhau.
Đợt khảo hạch lần này còn hai ngày nữa là kết thúc. Tranh thủ thời gian hai ngày này, các ngươi có thể xuống núi để xử lý một chút chuyện nhà của mình, bằng không đợi ngày sau chính thức gia nhập tông môn, muốn đi ra ngoài sẽ không dễ dàng như vậy nữa.
Nếu như các ngươi không có nơi nào để đi, hai ngày này các ngươi cũng có thể tạm thời ở lại đây. Buổi khảo hạch hôm nay xem như kết thúc, các ngươi lui xuống hết đi."
"Vâng."
Ba người cùng cung kính đáp lời, sau đó lại cùng nhau nhìn theo Thái quản sự rời đi.
Mãi cho đến khi Thái quản sự đi xa, ba người mới chắp tay chào nhau rồi ai về đường nấy.
Sau đó, việc đầu tiên Lâm Thiên làm là đi đón Vượng Tài.
Sau khi đón được Vượng Tài, Lâm Thiên cũng không đi dạo bên ngoài mà mang theo Vượng Tài lập tức trở về tòa đại điện mà Thái quản sự đã chỉ.
Số người bên phải rõ ràng ít hơn nhiều so với bên trái, Lâm Thiên lại căn cứ vào lời nhắc nhở của tạp dịch đệ tử Thi Ma Sơn, đi tới địa điểm khảo hạch kỹ năng làm quan tài.
Chỉ thấy trên một quảng trường rộng rãi, chất đống các loại nguyên vật liệu chế tác quan tài như kim, thạch, thảo, mộc, cùng với đủ loại kiểu công cụ chế tác quan tài.
Người tới đây khảo hạch bị chia làm năm mươi người một tổ, thay phiên ra sân tiến hành khảo hạch.
Lâm Thiên thì bị phân đến tổ thứ hai.
Theo năm mươi thí sinh tổ thứ nhất ra sân chuẩn bị.
Người trung niên phụ trách chủ trì địa điểm thi ở đây rất nhanh bắt đầu giảng giải quy tắc.
"Ở trước mặt các ngươi có đủ loại vật liệu cùng công cụ, nhiệm vụ của các ngươi chính là trong vòng hai canh giờ, dùng hết toàn lực của bản thân làm xong một cỗ quan tài mà mình tự cho là đạt trình độ cao nhất. Ta sẽ căn cứ vào cỗ quan tài ngươi làm xong đó, nói cho ngươi biết có thông qua khảo hạch hay không.
Nhớ kỹ là phải hoàn thành trong thời gian quy định mới được, nếu như không hoàn thành trong thời gian quy định, mặc kệ cỗ quan tài chưa hoàn thành kia ngươi làm tốt đến đâu, cũng đều xem như thất bại."
Nghe vậy, Lâm Thiên không khỏi hơi nhíu mày.
Hai canh giờ? Căn cứ vào tin tức mình nghe được trước đó, thời gian làm quan tài không phải là ba canh giờ sao?
Kỳ thực không chỉ riêng Lâm Thiên nghi hoặc, lúc này những người ra sân ở nhóm đầu tiên cũng giật mình trong lòng, hiển nhiên bọn hắn cũng tưởng rằng thời gian khảo thí là ba canh giờ.
Bất quá phàm là người dám đến nơi này tham gia làm quan tài, đều là người có chút bản lĩnh, cho nên trong năm mươi người này thật sự cũng không xuất hiện tình huống có người không hoàn thành.
Chỉ có điều sau sự thay đổi đột ngột này, kỹ nghệ mà bọn họ thể hiện ra phần lớn đều có trình độ giảm xuống nhất định.
Cho nên trong năm mươi người khảo hạch ở nhóm đầu tiên, vẻn vẹn chỉ có hai người qua ải.
Lâm Thiên cũng nhân cơ hội so sánh một chút trình độ của mình với bọn họ. Nói thật, ngoài việc có ưu thế tuyệt đối về mặt sức mạnh so với bọn họ, thì ở phương diện kỹ nghệ khác, kỳ thực mình cũng không mạnh hơn bọn họ bao nhiêu.
Thế là Lâm Thiên vốn có tự biết mình, liền từ bỏ ý nghĩ tranh cao thấp về kỹ nghệ với bọn họ, ngược lại chuyển sang dựa vào man lực để chinh phục đối phương.
Trong rất nhiều nguyên liệu chế tác quan tài ở đây, khó xử lý nhất chính là loại nguyên vật liệu Âm Trầm Mộc này.
Âm Trầm Mộc được xem như một loại vật liệu chế tác quan tài đỉnh cấp tương đối thường gặp.
Nó chính là loại gỗ đặc thù được hình thành sau khi cây đại thụ chìm xuống đáy nước hoặc lòng đất, trải qua năm tháng dài đằng đẵng dưới cơ duyên xảo hợp.
Loại vật liệu gỗ này bởi vì trải qua tác dụng phức tạp lâu dài của địa khí cùng hơi nước, cho nên thường tự mang một cỗ Âm sát chi khí.
Dưới sự thẩm thấu của cỗ Âm sát chi khí này, thi thể phổ thông đặt bên trong có thể chống phân hủy, luyện thi đặt bên trong thì giống như được chôn ở nuôi thi địa, có thể luôn duy trì chiến lực đỉnh phong của luyện thi.
Ngoại trừ cực thiểu số linh mộc đặc thù, trong đại bộ phận tình huống, đẳng cấp của Âm Trầm Mộc được phân chia căn cứ vào thời gian dài ngắn mà nó hình thành.
Âm Trầm Mộc được chia làm nhiều đẳng cấp như ngàn năm Âm Trầm Mộc, vạn năm Âm Trầm Mộc, mười vạn năm Âm Trầm Mộc, trăm vạn năm Âm Trầm Mộc.
Cho dù là ngàn năm Âm Trầm Mộc bình thường nhất, cũng có thuyết pháp 'một lượng mộc một lượng ngân'.
Âm Trầm Mộc chất đống trên trường thi hôm nay dĩ nhiên chính là loại ngàn năm Âm Trầm Mộc bình thường nhất.
Nhưng cho dù là ngàn năm Âm Trầm Mộc bình thường nhất, cũng không có người nào dám chọn lựa nó làm nguyên vật liệu chế tác quan tài.
Sau khi Lâm Thiên ra sân, không thèm để ý chút nào đến ánh mắt trào phúng của người khác, trực tiếp đi về phía khu vực chất đống ngàn năm Âm Trầm Mộc.
Thấy cuối cùng cũng có người dám thử dùng ngàn năm Âm Trầm Mộc để chế tác quan tài, trong mắt người trung niên phụ trách chủ trì địa điểm thi này cuối cùng cũng lóe lên vẻ mong đợi.
Lâm Thiên giả vờ một bộ dạng gắng hết sức, ngay trước khi hai canh giờ khảo thí sắp kết thúc, khó khăn lắm mới hoàn thành việc chế tác quan tài.
Thấy Lâm Thiên đúng hạn hoàn thành việc chế tác quan tài bằng ngàn năm Âm Trầm Mộc, trên mặt người đàn ông trung niên lần đầu tiên lộ ra vẻ tươi cười.
Hắn ôn tồn nói với Lâm Thiên, "Không ngờ lần này lại có thể gặp được một hạt giống tốt.
Chỉ dựa vào thiên phú mà đã có thể đúng hạn hoàn thành việc chế tác quan tài bằng ngàn năm Âm Trầm Mộc, chờ sau này vào tông môn trải qua huấn luyện, chắc hẳn việc dùng vạn năm Âm Trầm Mộc chế tác quan tài cũng không thành vấn đề.
Tốt, rất tốt!"
Dứt lời, hắn lại theo lệ thường hỏi Lâm Thiên các thông tin như tên họ, tuổi tác cùng gia thế bối cảnh. Sau khi Lâm Thiên lần lượt trả lời, tạp dịch đệ tử đứng một bên ghi chép lại từng cái.
Người đàn ông trung niên tiện tay móc ra một khối lệnh bài màu vàng đưa cho Lâm Thiên.
"Từ nay về sau, ngươi chính là người của Thi Ma Sơn. Đây là lệnh bài tạp dịch đệ tử của ngươi, nhất định phải cất giữ cho kỹ."
Lâm Thiên hai tay nhận lấy lệnh bài, rồi tỏ vẻ mặt thật thà gãi gãi đầu, lộ ra bộ dạng muốn hỏi lại không dám hỏi với người đàn ông trung niên.
"Ta tên Thái Khôn, là ngoại môn đệ tử của Thi Ma Sơn, cũng là quản sự phụ trách quản lý đám tạp dịch đệ tử làm quan tài các ngươi. Ngươi gọi ta một tiếng Thái quản sự là được."
Nghe vậy, Lâm Thiên vội vàng khom mình hành lễ với Thái Khôn, rồi cung kính đáp: "Tạp dịch đệ tử Lâm Cửu, bái kiến Thái quản sự."
Thái quản sự hơi gật đầu về phía Lâm Thiên, xem như tiếp nhận hành lễ của Lâm Thiên.
Sau đó, Thái quản sự liền khôi phục lại vẻ mặt nghiêm túc kia.
Từ trong những người còn lại, Thái quản sự lại chọn ra hai người nữa đã thông qua khảo hạch.
Sau khi phát lệnh bài cho bọn họ xong, hắn mới chỉ vào một ngôi đại điện gần đó nói.
"Nơi đó chính là căn cứ của những người các ngươi thông qua khảo hạch kỹ năng lần này. Sau này các ngươi có rảnh thì nên thân cận với nhau nhiều hơn một chút, ngày sau tiến vào tông môn cũng coi như có thể chiếu ứng lẫn nhau.
Đợt khảo hạch lần này còn hai ngày nữa là kết thúc. Tranh thủ thời gian hai ngày này, các ngươi có thể xuống núi để xử lý một chút chuyện nhà của mình, bằng không đợi ngày sau chính thức gia nhập tông môn, muốn đi ra ngoài sẽ không dễ dàng như vậy nữa.
Nếu như các ngươi không có nơi nào để đi, hai ngày này các ngươi cũng có thể tạm thời ở lại đây. Buổi khảo hạch hôm nay xem như kết thúc, các ngươi lui xuống hết đi."
"Vâng."
Ba người cùng cung kính đáp lời, sau đó lại cùng nhau nhìn theo Thái quản sự rời đi.
Mãi cho đến khi Thái quản sự đi xa, ba người mới chắp tay chào nhau rồi ai về đường nấy.
Sau đó, việc đầu tiên Lâm Thiên làm là đi đón Vượng Tài.
Sau khi đón được Vượng Tài, Lâm Thiên cũng không đi dạo bên ngoài mà mang theo Vượng Tài lập tức trở về tòa đại điện mà Thái quản sự đã chỉ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận