Trường Sinh: Bắt Đầu Làm Quan Tài, Ta Dựa Vào Người Chết Tu Tiên

Chương 51: Áo lam nữ tử

Chương 51: Nữ tử áo lam
Không biết tự lúc nào, giá trị sinh mệnh tinh hoa Lâm Thiên tích lũy được đã đột phá cột mốc bốn vạn.
Thân ở trong hàng ngũ phản quân, thực lực tự nhiên là quan trọng nhất, cho nên Lâm Thiên đã tiêu tốn hơn một vạn điểm sinh mệnh tinh hoa để tu luyện Mê Tung Bộ đến trình độ đăng phong tạo cực, lại tốn thêm ba vạn điểm sinh mệnh tinh hoa nữa để nâng cấp Thập Tam Thái Bảo khổ luyện Kim Chung Tráo lên tầng thứ mười một.
Cho nên bảng trạng thái hiện nay của Lâm Thiên đã biến thành:
【 Tên: Lâm Thiên 】 【 Tư chất: 156 】 【 Khí huyết: 1336 】 【 Lực lượng: 2888 】 【 Công pháp: Thái Tổ Trường Quyền (có chút thành tựu) Thập Tam Thái Bảo khổ luyện Kim Chung Tráo (tầng thứ mười một) 】 【 Võ kỹ: Mê Tung Bộ (đăng phong tạo cực) 】 【 Tu vi: Tiên thiên ngưng sát cảnh (1%) Phong Thủy Sư (sơ kỳ) 】 【 Thần thông: Trường sinh bất lão 】 【 Kỹ năng: làm quan tài (có chút thành tựu) hiểu biết chữ nghĩa (sơ khuy môn kính) nấu nướng (sơ khuy môn kính) mồm miệng linh hoạt (sơ khuy môn kính) dịch dung thuật (đăng phong tạo cực) Thần Hành Phù phương pháp luyện chế (có chút thành tựu) Thần Lực phù chế tác (có chút thành tựu)... 】 【 Sinh mệnh tinh hoa: 360 】
Ngoại trừ việc thực lực tăng lên, những ngày này Lâm Thiên còn thông qua việc xem xét ký ức của những phản quân được an táng, mà có được hiểu biết sâu sắc hơn đối với toàn bộ phản quân.
Ví dụ như, những phản quân này hiện tại đại khái có thể chia làm bốn bộ phận.
Đầu tiên là lực lượng tinh nhuệ lấy hoàng thất tiền triều Trần gia làm hạt nhân cốt lõi, trong đó bao gồm một số thế gia hiện nay vẫn còn hiệu trung với Trần gia.
Thứ hai là giáo chúng của Nhật Nguyệt thần giáo.
Thứ ba là những bang phái thất bại trên giang hồ, tương tự như Cái Bang.
Thứ tư chính là những võ giả bình thường, người đọc sách cùng bá tánh bị mê hoặc hoặc cưỡng ép tham gia.
Tóm lại, những phản quân này cũng không phải bền chắc như thép, giữa bọn họ cũng thường xuyên xảy ra hục hặc với nhau.
Mà Mã Ba, thân phận Lâm Thiên đang giả trang hiện tại, chính là thuộc loại thứ tư trong phản quân. Hắn bởi vì bị quan phủ ức hiếp trong cuộc sống, nên rất dễ dàng bị Tạ Bảo Khánh thu nạp vào phản quân. Đợi đến khi hắn phát hiện làm phản quân không dễ dàng như vậy, thì cũng đã lên nhầm thuyền giặc, không xuống được nữa rồi.
Bất luận thế nào, việc thành phần nội bộ của phản quân phức tạp đối với Lâm Thiên mà nói đều là một tin tức tốt, bởi vì thành phần nội bộ phản quân càng phức tạp, thì càng có lợi cho mưu đồ của Lâm Thiên.
Thời gian hiện tại của phản quân cũng không dễ chịu gì, bởi vì chênh lệch về chiến lực cấp cao, khiến cho phản quân không dám chính diện tác chiến với quan quân, chỉ có thể đánh lén quy mô nhỏ.
Mà hành động ban đầu của Lâm Thiên vốn chỉ là để kiếm sinh mệnh tinh hoa cho mình, lại không ngờ rằng lại thật sự giúp ích cho chữ Sơn doanh.
Bởi vì sự tồn tại của tiểu đội an táng, khiến cho đại lượng tướng sĩ của chữ Sơn doanh hiện nay sau khi chết có thể nhập thổ vi an, sĩ khí của chữ Sơn doanh vì vậy mà cao hơn một chút so với các doanh khác.
Mà Lâm Thiên, với tư cách là người khai sáng ra chế độ này, tự nhiên nhận được sự tôn trọng của mọi người trong doanh địa, thậm chí ngay cả thống lĩnh Trần Sơn cũng đối với hắn coi trọng mấy phần.
Hôm nay, chữ Sơn doanh nơi Lâm Thiên đang ở tập thể xuất phát. Vốn dĩ với cấp bậc của Lâm Thiên còn không có tư cách biết được động tĩnh của chữ Sơn doanh.
Nhưng bởi vì được Trần Sơn coi trọng, nên trước khi xuất phát, Trần Sơn đã cố ý thưởng cho Lâm Thiên một con gà quay, cũng khích lệ hắn nói: "Tiểu Mã, làm tốt lắm, đợi chúng ta lần này chiếm được Giang Châu, ta sẽ đề bạt ngươi làm trung đội trưởng."
Bề ngoài Lâm Thiên tự nhiên là giả vờ một bộ dáng vẻ cảm động đến rơi nước mắt, còn nói một đống lời biểu thị lòng trung thành.
Nhưng trên thực tế, sau khi biết được tin tức này, hắn lại vô cùng nóng lòng.
Phản quân trong khoảng thời gian này nhiều nhất cũng chỉ đánh chiếm được huyện thành, nhưng hôm nay bọn họ lại muốn xuất phát đi tiến đánh Giang Châu, hành động này khẳng định là đã trải qua sự cân nhắc cẩn thận của cao tầng phản quân.
Nếu là nơi khác thì cũng thôi đi, nhưng Giang Châu chính là quê hương của Lâm Thiên ở kiếp này. Mặc dù ký ức của Lâm Thiên về Thạch Đầu trấn cũng không mấy tốt đẹp, nhưng Lâm Thiên vẫn không hy vọng nơi đó bị chiến hỏa xâm nhập.
Khi hành quân đi ngang qua một khe núi, Lâm Thiên giả vờ sơ ý một chút mà té ngã khỏi đường, dọa những người đứng cạnh hắn vội vàng chen lấn vào phía trong.
Lâm Thiên chỉ là một tên tiểu đội trưởng quèn, cho nên việc hắn bất ngờ ngã xuống sườn núi cũng không gây ra chấn động gì trong hàng ngũ phản quân. Mọi người chỉ hơi tiếc nuối một chút, rồi tiếp tục tiến quân về hướng Giang Châu.
Sau khi thoát ly khỏi phản quân, Lâm Thiên dùng toàn lực chạy về thành đô.
Trên đường đi, Lâm Thiên đã suy nghĩ rất kỹ, hiện tại muốn giải trừ nguy hiểm cho Giang Châu, vẫn phải dựa vào vị tiên nhân Hoắc Niệm Giáp này mới được.
Thế là sau khi trở lại thành đô, Lâm Thiên thông qua Nhất Mi đạo trưởng xin được một cơ hội cầu kiến tiên nhân. Để Hoắc Niệm Giáp chịu gặp mình, Lâm Thiên còn cố ý đem viên đan dược mà hắn đã tặng mình đưa lên xem như tín vật.
Cũng may nỗ lực của Lâm Thiên không uổng phí, nể tình viên đan dược kia, Hoắc Niệm Giáp đã đồng ý gặp Lâm Thiên như nguyện.
Vốn tưởng rằng người gặp mình chỉ có một mình Hoắc Niệm Giáp, lại không ngờ rằng lần này bên cạnh Hoắc Niệm Giáp lại có thêm một nữ tử áo lam.
Nữ tử áo lam tỏ ra vô cùng thân mật với Hoắc Niệm Giáp, hoàn toàn không có vẻ e ngại của phàm nhân đối với tiên nhân, cho nên Lâm Thiên suy đoán, vị nữ tử áo lam này rất có khả năng cũng là một người trong tiên môn.
Hoắc Niệm Giáp còn tưởng rằng Lâm Thiên gặp phải phiền phức gì đó, nên muốn dùng viên đan dược này để đổi lấy một cơ hội giúp đỡ từ hắn, thế là hắn bình tĩnh nói với Lâm Thiên:
"Nói đi, ngươi cầu kiến ta có chuyện gì? Chỉ cần không phải chuyện thương thiên hại lý, nể tình viên đan dược này, nếu có thể giúp thì ta nhất định sẽ giúp."
Lâm Thiên giả bộ vẻ mặt sợ hãi đáp lại: "Thưa tiên nhân, tiểu nhân quả thực có việc muốn báo cáo tiên nhân. Hôm đó sau khi từ biệt tiên nhân, trên đường về thành ta không may gặp phải phản quân, vì bảo mệnh nên ta chỉ có thể tạm thời gia nhập phản quân..."
Lâm Thiên nửa thật nửa giả kể lại những trải nghiệm của mình trong doanh trại phản quân, đồng thời báo cho Hoắc Niệm Giáp biết việc chủ lực phản quân sắp tiến đánh Giang Châu.
Sau khi nghe xong, Hoắc Niệm Giáp cũng không trả lời Lâm Thiên ngay, mà quay sang nói với nữ tử áo lam bên cạnh: "Sư tỷ, việc này ngươi thấy thế nào?"
Nữ tử áo lam nhìn Hoắc Niệm Giáp, lại nhìn Lâm Thiên một chút rồi nói: "Chắc hẳn phàm nhân này cũng không dám lừa gạt ngươi đâu. Hơn nữa, sư đệ ngươi bây giờ có ta tương trợ, trong đám phản quân chỉ cần không có tu sĩ Trúc Cơ, thì ai có thể giữ chân được hai ta?
Nếu lời người này nói không phải là giả, vậy chúng ta cũng có thể nhân cơ hội này tiêu diệt tà tu, để sư đệ ngươi sớm hoàn thành nhiệm vụ."
Nghe vậy, Hoắc Niệm Giáp khẽ gật đầu nói: "Sư tỷ nói có lý. Đã như vậy, chúng ta hãy tranh thủ thời gian tiến về Giang Châu thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận