Trường Sinh: Bắt Đầu Làm Quan Tài, Ta Dựa Vào Người Chết Tu Tiên
Chương 141: Ôm Bạch Ngọc sư tỷ đùi
Chương 141: Ôm đùi Bạch Ngọc sư tỷ
Nhìn lời nhắc nhở xuất hiện trong đầu, Lâm Thiên lúc này có thể nói là cảm xúc dâng trào.
Trước đó, Lâm Thiên mặc dù cũng dựa vào Chí Tôn Quan để tu luyện võ đạo, nhưng vì không có người dẫn đường, nên con đường võ đạo của Lâm Thiên luôn ở trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê.
Từ hôm nay trở đi, Lâm Thiên cuối cùng đã có một mục tiêu tối thượng trên con đường võ đạo —— nhục thân thành thánh.
Chỉ cần tìm thêm bảy môn công pháp có thể được huyền công dung hợp, sau đó lại hao tốn sinh mệnh tinh hoa để dung hợp từng môn một, tu luyện đến đại thành, như vậy Lâm Thiên liền có thể đạt tới cảnh giới nhục thân thành thánh.
Sau khi nghĩ thông suốt về con đường võ đạo tương lai, Lâm Thiên liền tiếp tục hao tốn sinh mệnh tinh hoa để tu luyện Nhất Chuyển Huyền Công vừa mới có được đến cảnh giới đại thành.
Mặc dù Nhất Chuyển Huyền Công chỉ tương ứng với tầng thứ nhất của Tiên thiên cảnh giới, nhưng nó vẫn tiêu tốn của Lâm Thiên tròn một triệu sinh mệnh tinh hoa.
Sau khi tu luyện Nhất Chuyển Huyền Công đến đại thành, Lâm Thiên quả nhiên cảm giác được khí huyết trong cơ thể mình bắt đầu tự động vận hành theo hơi thở, mỗi một chu trình vận hành đều có một tia chân khí cực kỳ tinh thuần được đan điền hấp thu.
Lâm Thiên không dám tưởng tượng, dựa vào đặc tính tự động tu luyện của Nhất Chuyển Huyền Công, lại kết hợp với thần thông trường sinh bất lão của mình, thì võ đạo chân khí tương lai của bản thân sẽ hùng hậu đến mức nào.
Đè nén niềm vui trong lòng, sau khi tu luyện xong Nhất Chuyển Huyền Công, Lâm Thiên lần đầu tiên bước ra khỏi tiểu viện của mình.
Phải biết rằng của cải phi nghĩa mà hắn kiếm được trong Đan Thú Bí Cảnh không chỉ có những thú đan kia, những thú đan đó thì đáng giá bao nhiêu viên đan dược chứ?
Ngoài Lão nông công ra, thu hoạch lớn nhất của Lâm Thiên trong Đan Thú Bí Cảnh chính là những con độc trùng kia.
Chỉ cần đến phường thị mua đủ mấy loại dược liệu cuối cùng cần thiết cho Ngũ Độc Vạn Linh Tửu, sau đó mua thêm một ít linh tửu nhất giai phổ thông để ngâm, chẳng bao lâu nữa là có thể thu được một lô lớn linh tửu tam giai tương đương với đan dược tam giai.
Đến lúc đó, Lâm Thiên thật sự sẽ biến thành cẩu đại hộ.
Nói là làm, Lâm Thiên với tâm trạng cực tốt cưỡi chiếc đại hắc quan tài của mình, dắt theo Vượng Tài liền hướng đến phường thị.
Ở phường thị, Lâm Thiên không chỉ mua đủ dược liệu và linh tửu mình cần, mà còn biết được một tin tức tốt ngoài ý muốn.
Thì ra, trong chuyến đi Đan Thú Bí Cảnh lần này, đệ tử Thi Ma Sơn không chỉ chết không ít người, mà còn tổn thất rất nhiều luyện thi.
Sau khi nhận được phần thưởng của tông môn, những đệ tử đã tham gia chuyến đi bí cảnh tự nhiên muốn bổ sung lại số luyện thi đã bị tổn thất.
Trước nhu cầu khổng lồ đột nhiên xuất hiện này, các loại vật liệu liên quan đến việc tế luyện luyện thi đều tăng giá không ít.
Lâm Thiên sau khi biết tin này, thật sự là vui mừng khôn xiết.
Tế luyện luyện thi tự nhiên không thể thiếu một chiếc quan tài tốt nhất, mà cần quan tài, thì chẳng phải đúng chuyên môn của Lâm Thiên rồi sao.
Với bối cảnh hiện tại của Lâm Thiên, tự nhiên không cần lo lắng việc mở tiệm ở phường thị sẽ bị gây phiền phức.
Chỉ có điều nói thì nói vậy, nhưng Lâm Thiên vốn tính cẩn thận vẫn quyết định tìm thêm một cái đùi nữa để ôm.
Đợi sau khi mẻ Ngũ Độc Vạn Linh Tửu mới ngâm xong, Lâm Thiên liền xách một thùng lớn linh tửu vừa ngâm này tìm đến Bạch Ngọc sư tỷ.
Động phủ của Bạch Ngọc sư tỷ rất gần nơi ở của ba người Lâm Thiên. Sau khi nghe tôi tớ của mình báo Lâm Thiên đến cửa cầu kiến, Bạch Ngọc cũng cảm thấy bất ngờ.
"Tiểu Lâm Tử, ngươi đúng là khách quý hiếm thấy nha, sao hôm nay lại có rảnh đến chỗ sư tỷ vậy?"
Bạch Ngọc ngồi trên ghế, vừa rót rượu vừa nói với Lâm Thiên.
Thấy vậy, Lâm Thiên giống hệt mấy tên công công trong phim truyền hình Lam Tinh, lấy từ trong túi trữ vật ra thùng Ngũ Độc Vạn Linh Tửu lớn đã chuẩn bị sẵn, vô cùng chân chó nói với Bạch Ngọc sư tỷ.
"Sư tỷ, đây là chút linh tửu sư đệ kiếm được trong Đan Thú Bí Cảnh lần này. Sư đệ không rành về linh tửu, nên mang đến cho sư tỷ nếm thử."
Sở thích duy nhất của Bạch Ngọc là rượu ngon, vì vậy dù không cho rằng Lâm Thiên có thể kiếm được loại rượu ngon nào, nhưng nàng vẫn hứng thú nói.
"Được, hiếm khi sư đệ ngươi có một mảnh hiếu tâm như vậy, vậy sư tỷ sẽ nếm thử."
Nghe vậy, Lâm Thiên liền mở niêm phong thùng linh tửu ra. Và cũng chính lúc Lâm Thiên mở niêm phong rượu, Bạch Ngọc vốn đang có chút hờ hững, trong mắt lập tức loé lên một tia sáng, có phần bất ngờ nói.
"Tiểu Lâm Tử, thùng rượu này của ngươi làm đúng là không tệ. Nếu ta không ngửi nhầm, đây là linh tửu tam giai nhỉ."
Nghe Bạch Ngọc nói vậy, Lâm Thiên lập tức giả bộ vô cùng kinh ngạc, tâng bốc nói.
"Sư tỷ quả nhiên là tiên trong giới rượu, chỉ cần ngửi mùi là biết đây là linh tửu mấy phẩm. Thùng linh tửu này có thể vào bụng người sành rượu như sư tỷ, cũng là vinh hạnh của nó."
Quả nhiên là 'thiên xuyên vạn xuyên, nịnh nọt không xuyên'.
Cho dù là tu sĩ Kim Đan như Bạch Ngọc cũng không ngoại lệ.
Bất kể rượu của Lâm Thiên thế nào, dù sao thì giá trị cảm xúc mà Lâm Thiên mang lại chắc chắn là đã đạt tối đa.
Bạch Ngọc tâm trạng cực tốt, căn bản không thèm để ý đến cái muôi múc rượu mà hắn đưa tới, cứ thế ôm lấy thùng rượu và tu một ngụm lớn.
Vì Bạch Ngọc sư tỷ uống quá phóng khoáng, không ít rượu chảy dọc theo khóe miệng nàng xuống trước ngực.
Sau khi rượu làm ướt nhẹp quần áo, cặp thỏ trắng đồ sộ của Bạch Ngọc sư tỷ lập tức trở nên ẩn hiện.
"Rượu ngon!"
Bạch Ngọc sư tỷ cảm thán một tiếng, rồi lại tu mạnh thêm mấy ngụm nữa. Theo cú tu mạnh lần nữa của nàng, cặp thỏ trắng đồ sộ trước ngực Bạch Ngọc sư tỷ lập tức trở nên vô cùng sống động.
Lâm Thiên nhìn cặp thỏ trắng đồ sộ vô cùng sống động kia, không khỏi thầm nuốt nước bọt.
Còn chưa đợi Lâm Thiên bình ổn tâm trạng khô nóng, Bạch Ngọc sư tỷ đã tiến lên ôm lấy hắn, tặng cho Lâm Thiên một màn ‘rửa mặt sữa’ đích thực.
"Tiểu Lâm Tử, đây là rượu gì vậy? Loại rượu này hơi giống Ngũ Độc Tửu ta từng uống trước đây, nhưng Ngũ Độc Tửu chỉ là linh tửu nhị giai, còn rượu này tửu kình lại mạnh hơn Ngũ Độc Tửu."
Dưới màn ‘rửa mặt sữa’ nhiệt tình của Bạch Ngọc sư tỷ, cảm giác áp bức trĩu nặng kia khiến Lâm Thiên gần như nghẹt thở.
"@%&& **..."
"Ngươi đang nói gì vậy? Tiểu Lâm."
Mãi đến khi thoát khỏi màn ‘rửa mặt sữa’ của Bạch Ngọc sư tỷ, Lâm Thiên mới nói lại được.
"Sư tỷ, ta nói rượu này tên là Ngũ Độc Vạn Linh Tửu, nghe nói là một loại linh tửu tam giai. Đây là chiến lợi phẩm ta lấy được từ trên người một đệ tử Nam Cương tử trận trong Đan Thú Bí Cảnh."
Nhìn lời nhắc nhở xuất hiện trong đầu, Lâm Thiên lúc này có thể nói là cảm xúc dâng trào.
Trước đó, Lâm Thiên mặc dù cũng dựa vào Chí Tôn Quan để tu luyện võ đạo, nhưng vì không có người dẫn đường, nên con đường võ đạo của Lâm Thiên luôn ở trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê.
Từ hôm nay trở đi, Lâm Thiên cuối cùng đã có một mục tiêu tối thượng trên con đường võ đạo —— nhục thân thành thánh.
Chỉ cần tìm thêm bảy môn công pháp có thể được huyền công dung hợp, sau đó lại hao tốn sinh mệnh tinh hoa để dung hợp từng môn một, tu luyện đến đại thành, như vậy Lâm Thiên liền có thể đạt tới cảnh giới nhục thân thành thánh.
Sau khi nghĩ thông suốt về con đường võ đạo tương lai, Lâm Thiên liền tiếp tục hao tốn sinh mệnh tinh hoa để tu luyện Nhất Chuyển Huyền Công vừa mới có được đến cảnh giới đại thành.
Mặc dù Nhất Chuyển Huyền Công chỉ tương ứng với tầng thứ nhất của Tiên thiên cảnh giới, nhưng nó vẫn tiêu tốn của Lâm Thiên tròn một triệu sinh mệnh tinh hoa.
Sau khi tu luyện Nhất Chuyển Huyền Công đến đại thành, Lâm Thiên quả nhiên cảm giác được khí huyết trong cơ thể mình bắt đầu tự động vận hành theo hơi thở, mỗi một chu trình vận hành đều có một tia chân khí cực kỳ tinh thuần được đan điền hấp thu.
Lâm Thiên không dám tưởng tượng, dựa vào đặc tính tự động tu luyện của Nhất Chuyển Huyền Công, lại kết hợp với thần thông trường sinh bất lão của mình, thì võ đạo chân khí tương lai của bản thân sẽ hùng hậu đến mức nào.
Đè nén niềm vui trong lòng, sau khi tu luyện xong Nhất Chuyển Huyền Công, Lâm Thiên lần đầu tiên bước ra khỏi tiểu viện của mình.
Phải biết rằng của cải phi nghĩa mà hắn kiếm được trong Đan Thú Bí Cảnh không chỉ có những thú đan kia, những thú đan đó thì đáng giá bao nhiêu viên đan dược chứ?
Ngoài Lão nông công ra, thu hoạch lớn nhất của Lâm Thiên trong Đan Thú Bí Cảnh chính là những con độc trùng kia.
Chỉ cần đến phường thị mua đủ mấy loại dược liệu cuối cùng cần thiết cho Ngũ Độc Vạn Linh Tửu, sau đó mua thêm một ít linh tửu nhất giai phổ thông để ngâm, chẳng bao lâu nữa là có thể thu được một lô lớn linh tửu tam giai tương đương với đan dược tam giai.
Đến lúc đó, Lâm Thiên thật sự sẽ biến thành cẩu đại hộ.
Nói là làm, Lâm Thiên với tâm trạng cực tốt cưỡi chiếc đại hắc quan tài của mình, dắt theo Vượng Tài liền hướng đến phường thị.
Ở phường thị, Lâm Thiên không chỉ mua đủ dược liệu và linh tửu mình cần, mà còn biết được một tin tức tốt ngoài ý muốn.
Thì ra, trong chuyến đi Đan Thú Bí Cảnh lần này, đệ tử Thi Ma Sơn không chỉ chết không ít người, mà còn tổn thất rất nhiều luyện thi.
Sau khi nhận được phần thưởng của tông môn, những đệ tử đã tham gia chuyến đi bí cảnh tự nhiên muốn bổ sung lại số luyện thi đã bị tổn thất.
Trước nhu cầu khổng lồ đột nhiên xuất hiện này, các loại vật liệu liên quan đến việc tế luyện luyện thi đều tăng giá không ít.
Lâm Thiên sau khi biết tin này, thật sự là vui mừng khôn xiết.
Tế luyện luyện thi tự nhiên không thể thiếu một chiếc quan tài tốt nhất, mà cần quan tài, thì chẳng phải đúng chuyên môn của Lâm Thiên rồi sao.
Với bối cảnh hiện tại của Lâm Thiên, tự nhiên không cần lo lắng việc mở tiệm ở phường thị sẽ bị gây phiền phức.
Chỉ có điều nói thì nói vậy, nhưng Lâm Thiên vốn tính cẩn thận vẫn quyết định tìm thêm một cái đùi nữa để ôm.
Đợi sau khi mẻ Ngũ Độc Vạn Linh Tửu mới ngâm xong, Lâm Thiên liền xách một thùng lớn linh tửu vừa ngâm này tìm đến Bạch Ngọc sư tỷ.
Động phủ của Bạch Ngọc sư tỷ rất gần nơi ở của ba người Lâm Thiên. Sau khi nghe tôi tớ của mình báo Lâm Thiên đến cửa cầu kiến, Bạch Ngọc cũng cảm thấy bất ngờ.
"Tiểu Lâm Tử, ngươi đúng là khách quý hiếm thấy nha, sao hôm nay lại có rảnh đến chỗ sư tỷ vậy?"
Bạch Ngọc ngồi trên ghế, vừa rót rượu vừa nói với Lâm Thiên.
Thấy vậy, Lâm Thiên giống hệt mấy tên công công trong phim truyền hình Lam Tinh, lấy từ trong túi trữ vật ra thùng Ngũ Độc Vạn Linh Tửu lớn đã chuẩn bị sẵn, vô cùng chân chó nói với Bạch Ngọc sư tỷ.
"Sư tỷ, đây là chút linh tửu sư đệ kiếm được trong Đan Thú Bí Cảnh lần này. Sư đệ không rành về linh tửu, nên mang đến cho sư tỷ nếm thử."
Sở thích duy nhất của Bạch Ngọc là rượu ngon, vì vậy dù không cho rằng Lâm Thiên có thể kiếm được loại rượu ngon nào, nhưng nàng vẫn hứng thú nói.
"Được, hiếm khi sư đệ ngươi có một mảnh hiếu tâm như vậy, vậy sư tỷ sẽ nếm thử."
Nghe vậy, Lâm Thiên liền mở niêm phong thùng linh tửu ra. Và cũng chính lúc Lâm Thiên mở niêm phong rượu, Bạch Ngọc vốn đang có chút hờ hững, trong mắt lập tức loé lên một tia sáng, có phần bất ngờ nói.
"Tiểu Lâm Tử, thùng rượu này của ngươi làm đúng là không tệ. Nếu ta không ngửi nhầm, đây là linh tửu tam giai nhỉ."
Nghe Bạch Ngọc nói vậy, Lâm Thiên lập tức giả bộ vô cùng kinh ngạc, tâng bốc nói.
"Sư tỷ quả nhiên là tiên trong giới rượu, chỉ cần ngửi mùi là biết đây là linh tửu mấy phẩm. Thùng linh tửu này có thể vào bụng người sành rượu như sư tỷ, cũng là vinh hạnh của nó."
Quả nhiên là 'thiên xuyên vạn xuyên, nịnh nọt không xuyên'.
Cho dù là tu sĩ Kim Đan như Bạch Ngọc cũng không ngoại lệ.
Bất kể rượu của Lâm Thiên thế nào, dù sao thì giá trị cảm xúc mà Lâm Thiên mang lại chắc chắn là đã đạt tối đa.
Bạch Ngọc tâm trạng cực tốt, căn bản không thèm để ý đến cái muôi múc rượu mà hắn đưa tới, cứ thế ôm lấy thùng rượu và tu một ngụm lớn.
Vì Bạch Ngọc sư tỷ uống quá phóng khoáng, không ít rượu chảy dọc theo khóe miệng nàng xuống trước ngực.
Sau khi rượu làm ướt nhẹp quần áo, cặp thỏ trắng đồ sộ của Bạch Ngọc sư tỷ lập tức trở nên ẩn hiện.
"Rượu ngon!"
Bạch Ngọc sư tỷ cảm thán một tiếng, rồi lại tu mạnh thêm mấy ngụm nữa. Theo cú tu mạnh lần nữa của nàng, cặp thỏ trắng đồ sộ trước ngực Bạch Ngọc sư tỷ lập tức trở nên vô cùng sống động.
Lâm Thiên nhìn cặp thỏ trắng đồ sộ vô cùng sống động kia, không khỏi thầm nuốt nước bọt.
Còn chưa đợi Lâm Thiên bình ổn tâm trạng khô nóng, Bạch Ngọc sư tỷ đã tiến lên ôm lấy hắn, tặng cho Lâm Thiên một màn ‘rửa mặt sữa’ đích thực.
"Tiểu Lâm Tử, đây là rượu gì vậy? Loại rượu này hơi giống Ngũ Độc Tửu ta từng uống trước đây, nhưng Ngũ Độc Tửu chỉ là linh tửu nhị giai, còn rượu này tửu kình lại mạnh hơn Ngũ Độc Tửu."
Dưới màn ‘rửa mặt sữa’ nhiệt tình của Bạch Ngọc sư tỷ, cảm giác áp bức trĩu nặng kia khiến Lâm Thiên gần như nghẹt thở.
"@%&& **..."
"Ngươi đang nói gì vậy? Tiểu Lâm."
Mãi đến khi thoát khỏi màn ‘rửa mặt sữa’ của Bạch Ngọc sư tỷ, Lâm Thiên mới nói lại được.
"Sư tỷ, ta nói rượu này tên là Ngũ Độc Vạn Linh Tửu, nghe nói là một loại linh tửu tam giai. Đây là chiến lợi phẩm ta lấy được từ trên người một đệ tử Nam Cương tử trận trong Đan Thú Bí Cảnh."
Bạn cần đăng nhập để bình luận