Tinh Lộ Tiên Tung
Chương 179: Trận pháp bút ký
Nhưng hơi nước chỉ kéo dài trong vòng mấy hơi thở, liền biến mất không thấy, hư không dao động cùng một chỗ, lá cờ nhỏ màu lam lại ngưng tụ ra, rồi thuận thế rơi xuống mặt đất.
Vương Vũ cầm hai cây cờ phướn còn lại lên, hơi nghiên cứu một chút, liền phát hiện ba cây cờ phướn về đại thể là giống nhau như đúc, nhưng chỗ rất nhỏ dường như lại hơi khác biệt, nhưng chỗ khác biệt ở đâu, hắn một lát lại không nói ra được.
Hắn chỉ có thể lắc đầu, cất ba cây cờ phướn vào túi trữ vật rồi tính, lại cầm lên cuốn sách bìa trắng, nhanh chóng lật xem vài trang.
"Trận pháp bút ký".
Vương Vũ cảm thấy bất ngờ, sách lại là bút ký nghiên cứu trận pháp của nam tử mặc ngân bào kia.
Vị "Vân sư huynh" Ma La tông này, có lẽ là một học đồ trận pháp, xem từ trong bút ký thì dường như về phương diện này cũng không kém cỏi.
Hắn càng lật xem bút ký, trong lòng càng kinh ngạc.
Trận pháp chi đạo có thể nói là thứ huyền diệu nhất trong giới tu tiên, trận pháp sư so với đan sư khí sư thì càng hiếm hoi hơn.
Bởi vì so với những người trước kia thì trận pháp sư càng coi trọng thiên phú, nhưng hết lần này tới lần khác tu tiên giả có thiên phú trận pháp lại càng ít, cho dù là một học đồ trận pháp cũng sẽ được tông môn coi trọng.
Bởi vì một tông môn muốn phát triển lâu dài thì nhất định phải bố trí đại trận tông môn, cũng chỉ có dựa vào trận pháp tông môn mới có thể để tông môn lấy yếu thắng mạnh, để ngoại địch không dám tùy tiện xâm nhập.
Vương Vũ đã sớm hứng thú với trận pháp chi đạo, nhưng một phần vì trước đây muốn tu luyện và học tập thuật luyện khí nên không thể phân tâm nghiên cứu trận pháp, phần hai vì Tứ Tượng Môn cũng không có mấy cuốn thư tịch liên quan đến trận pháp.
Nhưng mấy bản liên quan đến kiến thức nhập môn trận pháp cũng không nhiều, phần lớn giảng thuật những thứ mơ hồ, hắn cho dù ở trạng thái siêu tần cũng không phân tích ra được bao nhiêu kiến thức thực sự có ích.
Sau này hắn hỏi các chấp sự tàng kinh các mới biết, truyền thừa chân chính của trận pháp sư, tàng kinh các của Tứ Tượng Môn căn bản không có, trận pháp sư tông môn cũng sẽ không tùy tiện để tâm huyết của mình vào tàng kinh các, mà phần lớn sẽ truyền thụ một đối một cho đồ đệ mình công nhận.
Hiện tại, bút ký trận pháp của nam tử mặc ngân bào này, lại là đem những kiến thức nhập môn trận pháp ghi vào một cách đơn giản dễ hiểu, đồng thời còn ghi lại từng bước học trận pháp từ dễ đến khó, phía sau còn ghi chép ba loại đồ án trận pháp đơn giản cùng phương pháp luyện chế khí cụ bày trận mà hắn học được từ một vị trận pháp sư nào đó.
"Thiết Vân Trận, Tị Thủy Trận, Mê Tung Trận".
Vương Vũ xem đến phần nội dung sau mới bừng tỉnh, thì ra bản chất của gạch thiết vân chính là một pháp khí bày trận, còn ba cây cờ nhỏ màu lam kia là pháp khí bày trận Tị Thủy Trận, công dụng chính là cấm chế tạo ra một không gian cấm thủy nhỏ ở dưới nước, còn những công năng che đậy hơi nước chỉ là cấm chế phụ của trận pháp này mà thôi.
Vương Vũ không có thời gian xem kỹ quyển sách này, cẩn thận thu lại bút ký, định đợi sau này rảnh rồi sẽ nghiên cứu kỹ.
Tiếp theo hắn cầm cuộn trục màu vàng kia lên, từ từ mở ra.
Cuộn trục trông như vàng sáng lấp lánh, mở ra thì bên trong là một bức tranh thủy mặc trắng đen như thật, trong tranh một con cự mãng màu đen đang bay ra từ một đầm nước nào đó, bốn phía có núi đá và cây cối, trên bầu trời có hai vầng trăng lưỡi liềm, một lớn một nhỏ, một đậm một nhạt.
Vương Vũ nhìn bức thủy mặc hồi lâu cũng không thể tìm ra điều gì, chỉ có thể cuộn bức họa lại cẩn thận, bỏ vào trong túi trữ vật.
Còn lại mấy bình thuốc, hắn mở ra xem một chút, bất ngờ thấy một viên thượng phẩm Tăng Nguyên Đan cùng bốn viên đan dược màu máu, khiến hắn mừng rỡ trong lòng, lại cầm hai tấm phù lục màu máu lên.
Hai tấm phù lục này toàn thân đỏ rực, tỏa ra mùi máu tanh nồng nặc, linh văn trên bề mặt một lớp rồi một lớp, dày đặc chi chít.
Tựa như là Huyết Độn Phù nhị giai!
Vương Vũ xem không ít thư tịch ghi chép về đồ án phù lục, chỉ cần kiểm tra một chút linh văn trên đồ án phù lục, liền nhận ra hai tấm phù lục nổi danh trong ma đạo này, không khỏi vô cùng kinh hỉ.
Huyết Độn Phù, là tu sĩ ma đạo dùng bí pháp phong ấn tinh huyết của mình trong phù lục, rồi thông qua đốt tinh huyết kích phát huyết độn thuật được mệnh danh là huyền diệu đệ nhất ma đạo.
Loại huyết độn phù này không những luyện chế khó mà lại rất tổn thương nguyên khí, rất ít tu sĩ ma đạo nào muốn luyện chế, hơn nữa chỉ tu sĩ ma đạo Trúc Cơ trở lên mới có thể luyện chế, một khi luyện chế ra thì tối thiểu cũng là phù lục nhị giai.
Loại huyết độn phù nhị giai này, đối với những đệ tử Luyện Khí kỳ ở bí cảnh Già Lam, tự nhiên được xem là bảo vật bảo mệnh tuyệt vời.
Điều quan trọng là dựa theo thuật trong sách giảng, phù lục này khác với những phù lục đặc thù khác của ma đạo, chỉ cần cầm trong tay kích phát thì bất kể có tu luyện công pháp ma đạo hay không cũng đều có thể tự động kích phát huyết độn thuật.
Vương Vũ vuốt ve hai tấm phù lục màu máu trong tay, khóe miệng nhếch lên, đồng thời thầm may mắn, khi đó hắn ra tay bằng kiếm văn phi đao rất nhanh, nếu không nam tử mặc ngân bào mà kích phát phù lục này thì hắn chỉ sợ có dùng Phong Hỏa Luân cũng không đuổi kịp.
Phong Hỏa Luân tuy nhanh, nhưng trên thực tế thích hợp dùng cho việc xông đến giết địch trong cự ly ngắn, sau một thời gian không chỉ hao tổn rất nhiều pháp lực mà còn không thể tự nhiên khống chế phương hướng độn thuật.
Vương Vũ thu cẩn thận đan dược và phù lục màu máu, còn đem tất cả đồ trong túi trữ vật kia chuyển đến ba túi trữ vật của mình, sau đó dùng một quả cầu lửa biến tất cả các túi trữ vật khác thành tro tàn, rồi ngồi xuống nghỉ ngơi.
Trận chiến vừa rồi tuy không dài nhưng cũng tiêu hao một phần pháp lực của hắn, đương nhiên trước hết phải khôi phục đã.
Nhưng mới thổ nạp chưa đến một chén trà, thân thể hắn khẽ chấn động, khiến Vương Vũ rất ngạc nhiên mở mắt ra, một tay hướng vào trong ngực sờ, viên thủy tinh cầu định vị màu trắng liền xuất hiện trong lòng bàn tay.
Chỉ thấy bên trong viên tinh cầu ở lòng bàn tay, ngoài một tiểu đoàn hồng quang ở chính giữa ra thì ở chỗ rìa lại thêm hai đoàn hồng quang khác, kích thước cũng không khác biệt lắm.
Vương Vũ hơi nhướng mày, cũng không có ý định ra khỏi hốc cây để xem sao, nhưng hai đoàn hồng quang kia sau khi hơi dừng lại một lát thì nhanh chóng tiến gần về phía chùm sáng màu đỏ đại diện cho hắn.
"Chẳng lẽ là..."
Vương Vũ thấy vậy, đầu tiên hơi kinh ngạc, nhưng lập tức nghĩ đến điều gì đó, quay người đi ra khỏi hốc cây, bay vọt lên trời.
Kết quả lát sau, một đoàn bạch quang từ xa bay tới, mấy lần lắc lư thì đã dừng lại trước mặt Vương Vũ.
Vương Vũ không khỏi hiếu kỳ dò xét hai người trong bạch quang tới.
Chỉ thấy pháp khí trong bạch quang là một đóa hoa sen trắng như ngọc, hai vị hòa thượng trẻ tuổi mặc cà sa xám cũng đang nhìn hắn.
Hai hòa thượng này một người trẻ tuổi, một người cao gầy, người trước mặt tươi cười, người sau mặt không chút biểu tình.
"Thì ra là đạo hữu Kim Cương Tự, Vương Vũ của Tứ Tượng Môn, bái kiến hai vị đạo hữu."
Vương Vũ mỉm cười liền ôm quyền.
"Thiện tai, thiện tai, thì ra là đạo hữu Tứ Tượng Môn, tại hạ Viên Thông, đây là sư huynh Viên Minh, Vương đạo hữu có thể chờ sẵn ở đây, hẳn là đã nhận được pháp khí định vị của ma đạo rồi."
Hòa thượng trẻ tuổi đáp lễ trước, rồi cười híp mắt hỏi...
Vương Vũ cầm hai cây cờ phướn còn lại lên, hơi nghiên cứu một chút, liền phát hiện ba cây cờ phướn về đại thể là giống nhau như đúc, nhưng chỗ rất nhỏ dường như lại hơi khác biệt, nhưng chỗ khác biệt ở đâu, hắn một lát lại không nói ra được.
Hắn chỉ có thể lắc đầu, cất ba cây cờ phướn vào túi trữ vật rồi tính, lại cầm lên cuốn sách bìa trắng, nhanh chóng lật xem vài trang.
"Trận pháp bút ký".
Vương Vũ cảm thấy bất ngờ, sách lại là bút ký nghiên cứu trận pháp của nam tử mặc ngân bào kia.
Vị "Vân sư huynh" Ma La tông này, có lẽ là một học đồ trận pháp, xem từ trong bút ký thì dường như về phương diện này cũng không kém cỏi.
Hắn càng lật xem bút ký, trong lòng càng kinh ngạc.
Trận pháp chi đạo có thể nói là thứ huyền diệu nhất trong giới tu tiên, trận pháp sư so với đan sư khí sư thì càng hiếm hoi hơn.
Bởi vì so với những người trước kia thì trận pháp sư càng coi trọng thiên phú, nhưng hết lần này tới lần khác tu tiên giả có thiên phú trận pháp lại càng ít, cho dù là một học đồ trận pháp cũng sẽ được tông môn coi trọng.
Bởi vì một tông môn muốn phát triển lâu dài thì nhất định phải bố trí đại trận tông môn, cũng chỉ có dựa vào trận pháp tông môn mới có thể để tông môn lấy yếu thắng mạnh, để ngoại địch không dám tùy tiện xâm nhập.
Vương Vũ đã sớm hứng thú với trận pháp chi đạo, nhưng một phần vì trước đây muốn tu luyện và học tập thuật luyện khí nên không thể phân tâm nghiên cứu trận pháp, phần hai vì Tứ Tượng Môn cũng không có mấy cuốn thư tịch liên quan đến trận pháp.
Nhưng mấy bản liên quan đến kiến thức nhập môn trận pháp cũng không nhiều, phần lớn giảng thuật những thứ mơ hồ, hắn cho dù ở trạng thái siêu tần cũng không phân tích ra được bao nhiêu kiến thức thực sự có ích.
Sau này hắn hỏi các chấp sự tàng kinh các mới biết, truyền thừa chân chính của trận pháp sư, tàng kinh các của Tứ Tượng Môn căn bản không có, trận pháp sư tông môn cũng sẽ không tùy tiện để tâm huyết của mình vào tàng kinh các, mà phần lớn sẽ truyền thụ một đối một cho đồ đệ mình công nhận.
Hiện tại, bút ký trận pháp của nam tử mặc ngân bào này, lại là đem những kiến thức nhập môn trận pháp ghi vào một cách đơn giản dễ hiểu, đồng thời còn ghi lại từng bước học trận pháp từ dễ đến khó, phía sau còn ghi chép ba loại đồ án trận pháp đơn giản cùng phương pháp luyện chế khí cụ bày trận mà hắn học được từ một vị trận pháp sư nào đó.
"Thiết Vân Trận, Tị Thủy Trận, Mê Tung Trận".
Vương Vũ xem đến phần nội dung sau mới bừng tỉnh, thì ra bản chất của gạch thiết vân chính là một pháp khí bày trận, còn ba cây cờ nhỏ màu lam kia là pháp khí bày trận Tị Thủy Trận, công dụng chính là cấm chế tạo ra một không gian cấm thủy nhỏ ở dưới nước, còn những công năng che đậy hơi nước chỉ là cấm chế phụ của trận pháp này mà thôi.
Vương Vũ không có thời gian xem kỹ quyển sách này, cẩn thận thu lại bút ký, định đợi sau này rảnh rồi sẽ nghiên cứu kỹ.
Tiếp theo hắn cầm cuộn trục màu vàng kia lên, từ từ mở ra.
Cuộn trục trông như vàng sáng lấp lánh, mở ra thì bên trong là một bức tranh thủy mặc trắng đen như thật, trong tranh một con cự mãng màu đen đang bay ra từ một đầm nước nào đó, bốn phía có núi đá và cây cối, trên bầu trời có hai vầng trăng lưỡi liềm, một lớn một nhỏ, một đậm một nhạt.
Vương Vũ nhìn bức thủy mặc hồi lâu cũng không thể tìm ra điều gì, chỉ có thể cuộn bức họa lại cẩn thận, bỏ vào trong túi trữ vật.
Còn lại mấy bình thuốc, hắn mở ra xem một chút, bất ngờ thấy một viên thượng phẩm Tăng Nguyên Đan cùng bốn viên đan dược màu máu, khiến hắn mừng rỡ trong lòng, lại cầm hai tấm phù lục màu máu lên.
Hai tấm phù lục này toàn thân đỏ rực, tỏa ra mùi máu tanh nồng nặc, linh văn trên bề mặt một lớp rồi một lớp, dày đặc chi chít.
Tựa như là Huyết Độn Phù nhị giai!
Vương Vũ xem không ít thư tịch ghi chép về đồ án phù lục, chỉ cần kiểm tra một chút linh văn trên đồ án phù lục, liền nhận ra hai tấm phù lục nổi danh trong ma đạo này, không khỏi vô cùng kinh hỉ.
Huyết Độn Phù, là tu sĩ ma đạo dùng bí pháp phong ấn tinh huyết của mình trong phù lục, rồi thông qua đốt tinh huyết kích phát huyết độn thuật được mệnh danh là huyền diệu đệ nhất ma đạo.
Loại huyết độn phù này không những luyện chế khó mà lại rất tổn thương nguyên khí, rất ít tu sĩ ma đạo nào muốn luyện chế, hơn nữa chỉ tu sĩ ma đạo Trúc Cơ trở lên mới có thể luyện chế, một khi luyện chế ra thì tối thiểu cũng là phù lục nhị giai.
Loại huyết độn phù nhị giai này, đối với những đệ tử Luyện Khí kỳ ở bí cảnh Già Lam, tự nhiên được xem là bảo vật bảo mệnh tuyệt vời.
Điều quan trọng là dựa theo thuật trong sách giảng, phù lục này khác với những phù lục đặc thù khác của ma đạo, chỉ cần cầm trong tay kích phát thì bất kể có tu luyện công pháp ma đạo hay không cũng đều có thể tự động kích phát huyết độn thuật.
Vương Vũ vuốt ve hai tấm phù lục màu máu trong tay, khóe miệng nhếch lên, đồng thời thầm may mắn, khi đó hắn ra tay bằng kiếm văn phi đao rất nhanh, nếu không nam tử mặc ngân bào mà kích phát phù lục này thì hắn chỉ sợ có dùng Phong Hỏa Luân cũng không đuổi kịp.
Phong Hỏa Luân tuy nhanh, nhưng trên thực tế thích hợp dùng cho việc xông đến giết địch trong cự ly ngắn, sau một thời gian không chỉ hao tổn rất nhiều pháp lực mà còn không thể tự nhiên khống chế phương hướng độn thuật.
Vương Vũ thu cẩn thận đan dược và phù lục màu máu, còn đem tất cả đồ trong túi trữ vật kia chuyển đến ba túi trữ vật của mình, sau đó dùng một quả cầu lửa biến tất cả các túi trữ vật khác thành tro tàn, rồi ngồi xuống nghỉ ngơi.
Trận chiến vừa rồi tuy không dài nhưng cũng tiêu hao một phần pháp lực của hắn, đương nhiên trước hết phải khôi phục đã.
Nhưng mới thổ nạp chưa đến một chén trà, thân thể hắn khẽ chấn động, khiến Vương Vũ rất ngạc nhiên mở mắt ra, một tay hướng vào trong ngực sờ, viên thủy tinh cầu định vị màu trắng liền xuất hiện trong lòng bàn tay.
Chỉ thấy bên trong viên tinh cầu ở lòng bàn tay, ngoài một tiểu đoàn hồng quang ở chính giữa ra thì ở chỗ rìa lại thêm hai đoàn hồng quang khác, kích thước cũng không khác biệt lắm.
Vương Vũ hơi nhướng mày, cũng không có ý định ra khỏi hốc cây để xem sao, nhưng hai đoàn hồng quang kia sau khi hơi dừng lại một lát thì nhanh chóng tiến gần về phía chùm sáng màu đỏ đại diện cho hắn.
"Chẳng lẽ là..."
Vương Vũ thấy vậy, đầu tiên hơi kinh ngạc, nhưng lập tức nghĩ đến điều gì đó, quay người đi ra khỏi hốc cây, bay vọt lên trời.
Kết quả lát sau, một đoàn bạch quang từ xa bay tới, mấy lần lắc lư thì đã dừng lại trước mặt Vương Vũ.
Vương Vũ không khỏi hiếu kỳ dò xét hai người trong bạch quang tới.
Chỉ thấy pháp khí trong bạch quang là một đóa hoa sen trắng như ngọc, hai vị hòa thượng trẻ tuổi mặc cà sa xám cũng đang nhìn hắn.
Hai hòa thượng này một người trẻ tuổi, một người cao gầy, người trước mặt tươi cười, người sau mặt không chút biểu tình.
"Thì ra là đạo hữu Kim Cương Tự, Vương Vũ của Tứ Tượng Môn, bái kiến hai vị đạo hữu."
Vương Vũ mỉm cười liền ôm quyền.
"Thiện tai, thiện tai, thì ra là đạo hữu Tứ Tượng Môn, tại hạ Viên Thông, đây là sư huynh Viên Minh, Vương đạo hữu có thể chờ sẵn ở đây, hẳn là đã nhận được pháp khí định vị của ma đạo rồi."
Hòa thượng trẻ tuổi đáp lễ trước, rồi cười híp mắt hỏi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận