Tinh Lộ Tiên Tung

Chương 115: Bạch Cốt Âm Ma Phiên

Quyển sách này lại là một bản bút ký luyện khí của một đại sư Ma Đạo, bên trong ghi chép phương pháp luyện chế hai loại khôi lỗi và pháp khí phổ biến của Hắc Hồn tông là Bạch Cốt Nhân Ma, Âm Hồn Phiên, ngoài ra còn ghi chép phương pháp luyện chế một loại pháp khí "Bạch Cốt Âm Ma Phiên".
Hai loại trước còn chưa tính, gần như đại đa số đệ tử Hắc Hồn tông đều sẽ luyện chế, riêng Bạch Cốt Âm Ma Phiên lại là đem Bạch Cốt Nhân Ma và Âm Hồn Phiên hợp hai làm một, mới có thể luyện chế thành pháp khí cao giai.
Theo sách nói, tiền kỳ bồi dưỡng Bạch Cốt Nhân Ma càng mạnh, uy lực của Âm Hồn Phiên càng lớn, thì cấp bậc Bạch Cốt Âm Ma Phiên sau khi hợp thành cũng càng cao, có thể trực tiếp luyện chế ra pháp khí nhị giai, thậm chí tam giai cũng không phải là chuyện không thể.
Pháp khí tam giai đã là pháp khí cao giai mà Kim Đan lão tổ mới có, pháp khí cũng chỉ có đến tam giai mới có thể Đại Tiểu Như Ý, từ thực hóa hư, được tu sĩ đặt trong thức hải uẩn dưỡng, từ đó sinh ra linh tính, chuyển hóa thành pháp bảo trong truyền thuyết.
So với pháp khí cùng giai, uy lực của pháp bảo hoàn toàn khác biệt.
Nếu pháp khí chỉ có thể phát huy uy lực pháp thuật nhất định dựa vào chất liệu và linh văn in nổi thì uy năng của pháp bảo đã vượt quá phạm trù pháp thuật thông thường, nghe nói có thể dời sông lấp biển, núi lở đất nứt, vô cùng gần với thần thông trong truyền thuyết. Vương Vũ kiềm chế kích động trong lòng, xem kỹ toàn bộ quyển bút ký ma đạo từ đầu đến cuối rồi mới nhắm mắt, cẩn thận đánh giá.
Theo như quyển bút ký này nói, Bạch Cốt Nhân Ma hay Âm Hồn Phiên đều có thể trưởng thành.
Người trước vừa luyện chế ra có thể căn bản không nhập lưu, thậm chí còn đánh không lại võ giả phàm nhân mạnh một chút, nhưng chỉ cần có đủ xương cốt để nó không ngừng thu nạp tinh khí, uẩn dưỡng bản thân, sẽ từ từ mạnh lên, thậm chí có thể tự mình tiến giai.
Đương nhiên quá trình này cực kỳ chậm chạp, cho nên vị đại sư luyện khí này đã sáng chế ra một loại bí thuật độc môn có thể cường hóa Bạch Cốt Nhân Ma là "Bạch Cốt Cửu Luyện", có thể dung nhập một số linh cốt đặc thù vào trong cơ thể Bạch Cốt Nhân Ma, từ đó cường hóa chúng.
Âm Hồn Phiên cũng tương tự.
Đại đa số cờ phướn luyện chế ra đều là pháp khí không nhập giai, nhưng chỉ cần cho nó đủ âm hồn thu nạp, uy lực có thể nhanh chóng tăng mạnh, thậm chí có thể một đường trưởng thành thành pháp khí nhập giai, nhị giai.
Đây cũng chính là vì sao đệ tử Hắc Hồn tông phần lớn mỗi người một cây cờ này, dù sao có thể tự trưởng thành pháp khí, ai mà không thích!
Mặc dù uy lực của Âm Hồn Phiên trong pháp khí cùng bậc có yếu một chút, nhưng giới hạn tối đa lại đủ cao, hơn nữa cách luyện chế cũng vô cùng đơn giản, đệ tử Ma Đạo hơi hiểu chút thủ đoạn luyện khí đều có thể tự luyện chế nên rất thịnh hành trong Hắc Hồn tông.
Vương Vũ đè nén sự hưng phấn trong lòng.
Bạch Cốt Âm Ma Phiên đúng là đồ tốt, luyện chế cũng không khó khăn, coi như luyện không ra tam giai, luyện ra nhị giai cũng có uy lực không nhỏ, dù sao cũng là pháp khí Trúc Cơ kỳ.
Theo bút ký nói, yêu cầu thấp nhất để luyện chế Bạch Cốt Âm Ma Phiên là cần Bạch Cốt Nhân Ma luyện khí trung kỳ và Âm Hồn Phiên nhập giai.
Chỉ cần có đủ hài cốt và âm hồn thì dường như không phải là chuyện không thể làm được.
Ngoài ra, môn bí thuật "Bạch Cốt Cửu Luyện" này khiến Vương Vũ nhớ tới mười ba bộ Bạch Cốt Nhân Ma trông có vẻ bất thường trong túi trữ vật. Hẳn là chúng đã từng được cường hóa bằng bí thuật này.
Nhưng khí tức của chúng cũng chỉ ở khoảng Luyện Khí sơ kỳ, cách Bạch Cốt Nhân Ma luyện khí trung kỳ còn một khoảng rất xa.
Cuối cùng Vương Vũ cũng bình tĩnh lại, nhét quyển sách trong tay trở lại túi trữ vật, dự định chờ khi điều kiện thích hợp sẽ suy nghĩ kỹ chuyện này.
Hắn lại lấy pho tượng bạch cốt bị vỡ kia ra.
Nửa thân thể của pho tượng này đã bị phá hủy hoàn toàn, hai cái sừng cong trên đầu cũng bị thiếu một cái.
Sau khi dùng thần thức kiểm tra trong ngoài một lượt, Vương Vũ không khỏi lộ vẻ kinh ngạc.
Kết cấu của pho tượng bạch cốt này hơn phân nửa lại tương tự với Bạch Cốt Nhân Ma.
Hẳn là ban đầu nó vốn là một bộ Bạch Cốt Nhân Ma, bị tên thanh niên âm lãnh kia dùng tà pháp luyện chế để thi triển "Bạch Cốt Ma Thể".
Vương Vũ có chút khó hiểu, thu lại pho tượng bạch cốt tàn phá này rồi lại lục lọi trong túi trữ vật, lấy chuôi thiết kiếm đen nhánh kia ra, cẩn thận xem xét.
Thiết kiếm dài khoảng ba thước, toàn thân đen nhánh, tỏa ra hàn khí bức người, trên thân kiếm còn có một vệt máu nhạt, trên chuôi kiếm có khắc hai chữ "Hoành Giang".
Vương Vũ chỉ dùng ngón tay vuốt ve thân kiếm, liền biết nó được luyện chế từ vật liệu Thiết Tinh.
Nhưng điều kỳ lạ là pháp khí luyện chế bằng Thiết Tinh không thể nào cứng cỏi đến vậy, thậm chí còn có thể ngăn được sức mạnh của hắn khi thi triển tầng hai Hô Hấp Pháp, mà độn tốc của thanh kiếm này cũng nhanh đến mức bất thường.
Hơn nữa, khi trước lúc hắn muốn phá hủy chuôi kiếm "Hoành Giang", trung niên đạo sĩ kia cũng lập tức bị trọng thương, phảng phất như thần hồn đã liên hệ với thanh kiếm này.
Nghĩ đến đây, Vương Vũ theo bản năng khảy nhẹ lên thân kiếm.
"Ông".
Thiết kiếm màu đen rung lên, phát ra những tiếng kêu khẽ.
"A".
Vương Vũ kinh ngạc phát hiện vệt máu nhạt trên thiết kiếm dường như càng nhạt đi trong lúc rung động.
Trong lòng hắn khẽ động, hít sâu một hơi, hai cánh tay lúc này to thêm một vòng, một tay nắm chặt chuôi kiếm, tay kia liên tục vuốt đi vuốt lại thân kiếm.
Chuôi Hoành Giang kiếm lúc này run rẩy dữ dội, âm thanh vù vù không ngừng.
Cùng lúc đó, tại một cái hốc cây cách cơ quan chim bay không biết bao nhiêu dặm, đạo sĩ trung niên vốn đang tĩnh tọa chữa thương đột nhiên liên tục phun ra máu tươi, lát sau, hét lớn một tiếng "Kiếm tu hại ta" rồi tắt thở.
Ở bên kia, Vương Vũ thấy vệt máu trên thiết kiếm biến mất hoàn toàn thì thở phào nhẹ nhõm, thu kiếm vào túi trữ vật, chờ đợi ngày sau lại nghiên cứu, rồi tiếp tục ngồi xuống khôi phục pháp lực.
.
Một ngày sau, trên không một khu rừng rậm.
Một con hạc trắng khổng lồ toàn thân đẫm máu, liều mạng dang cánh bay về phía trước, trên lưng là một nữ tử tóc vàng khuôn mặt bình thường của Tứ Tượng môn, đang thúc giục một tấm mâm tròn, thả ra một lớp lồng ánh sáng màu trắng, bao trùm cả nàng và Bạch Hạc.
Phía sau con hạc, cách xa hơn mười trượng, hai đạo hắc khí cuồn cuộn đuổi sát không buông, thỉnh thoảng từ đó bắn ra từng cây cốt tiễn bị hắc khí bao phủ.
Đa phần những đợt tấn công này đều bị lồng ánh sáng bên ngoài con hạc cản lại, nhưng cũng có vài cốt tiễn xuyên thủng lồng ánh sáng, bắn trúng thân thể hạc, trong nháy mắt hóa thành vô số mảnh xương sắc nhọn bạo liệt.
Mặc dù lông vũ của con hạc trắng rất cứng nhưng cũng bị những mảnh xương này xé rách thành nhiều vết thương dài, máu tươi chảy ra ngày càng nhiều.
Thấy vậy, nữ tử tóc vàng trên lưng hạc sắc mặt tái nhợt, nhưng tiếc rằng phù lục và trận bàn trên người nàng đã tiêu hao gần hết, ngay cả pháp lực trong cơ thể cũng không còn nhiều, chỉ có thể bấm niệm pháp quyết, miễn cưỡng thi triển một chiêu Hồi Xuân Thuật đơn giản, để con hạc cầm máu phần nào rồi tính tiếp.
"Ngươi con nha đầu này, còn muốn chạy đi đâu? Bây giờ ngoan ngoãn chịu chết thì còn có thể cho ngươi một cái chết thoải mái, bằng không chờ lát nữa rơi vào tay chúng ta thì sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là sống không bằng chết."
Từ trong một đạo hắc khí phía sau truyền ra tiếng của một nam tử hung hãn, rồi bắn ra thêm bảy, tám cây cốt tiễn khiến trên mình hạc lại có thêm những vết thương mới.
Nữ tử tóc vàng cảm nhận tốc độ của con hạc dưới thân chậm lại thì trong lòng tuyệt vọng, sờ vào vật gì đó trong ngực rồi nhìn lướt xuống khu rừng rậm, đột nhiên thúc giục linh cầm dưới thân, cả người lẫn hạc lao thẳng xuống rừng cây phía dưới.
Hai đạo hắc khí phía sau thấy vậy không chút do dự đuổi theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận