Thập niên 80: Người Câm Đào Hôn Trốn Vào Xuất Ngũ Thô Hán Nhà

Thập niên 80: Người Câm Đào Hôn Trốn Vào Xuất Ngũ Thô Hán Nhà - Chương 74: Này sắt thép thẳng nam vậy mà là cái dính nhân tinh (length: 7334)

Cố Từ một tay chống trên bếp lò, nghiêng mặt quan sát Thư Mạt, "Vợ à, ta cảm thấy người này của nàng là lạ."
Thư Mạt cười cười, "Ân, về sau ngươi sẽ từ từ hiểu."
Ngoài cửa, tiếng xe mô tô truyền vào, sau đó nghe được tiếng cười của Cố Giang.
Cười đến không dừng được, Chung Lan Chi cũng theo cười to, Tần Xuyên sớm đã cười gập cả người.
Thư Mạt và Cố Từ chạy ra, vừa thấy, hai người cũng theo cười.
Cố Tình tức giận giậm chân, "Các ngươi còn cười, còn cười, xem xem ta thành cái dạng gì rồi?"
Liền nhìn thấy nửa thân trước của Cố Tình đều là nước bùn, trên khuôn mặt nhỏ nhắn kia chỉ còn sót lại đôi mắt.
Bên cạnh xe máy cũng chẳng khá hơn chút nào, cũng toàn là bùn.
Thư Mạt đi ra ngoài, "Tình Tình, ngươi, ngươi sẽ không đầu tựa vào vũng bùn nhà ai đấy chứ?"
Cố Tình, "Chị dâu, trên người ta toàn là mùi phân dê, chị mau tới đây giúp em làm sạch, đều do hắn."
Nàng xoay người chỉ vào Tần Xuyên, "Hắn nói sẽ đi sau em, kết quả vụng trộm buông tay."
Tần Xuyên vẫn còn cười, "Cô ấy lái xe không biết rẽ cũng không biết phanh lại, nhảy xe còn chuyên môn đi vào hố mà nhảy."
Thư Mạt nhanh chóng đánh tới một chậu nước, cũng không biết nên bắt đầu từ đâu, đến gần thì nàng cau mày, "Thật là thối."
Thiếu chút nữa nôn mửa.
Cố Tình, "Chị dâu, chị nhanh lên."
Cuối cùng vẫn là Tần Xuyên đi tới, cầm khăn lông lau sạch mặt cho nàng trước, sau đó cởi áo khoác ra.
Cố Tình nhìn hắn, "Tần Xuyên, anh vừa rồi là cố ý, vì sao không nói cho em biết phía trước có vũng nước."
Tần Xuyên, "... Vũng nước cũng sẽ không trốn, ngươi đụng nó làm gì, va một cái là chuẩn."
Không được, hắn còn phải cười một lát.
Lúc này mọi người mới biết, Cố Tình nhìn thấy vũng nước liền thẳng tắp lái xe qua, trực tiếp từ vũng nước nhảy xuống, lúc này mới ngã thành như vậy.
Cố Từ, "Ngươi có cái gì nghĩ quẩn? Kia vũng nước cũng mới vừa đến cổ chân, không chìm c·h·ế·t người."
Cố Tình giậm chân, "Ca, nấu nước cho em, em muốn tắm rửa."
Sự việc đi xe máy mới kết thúc, Cố Tình ở trong phòng tắm rửa đơn giản, Thư Mạt ở phòng bếp tiếp tục nấu cơm.
Cố Giang và Tần Xuyên ở trong sân rửa xe máy, giặt quần áo.
Lúc Cố Tình đi ra, cả người đều hoảng hốt, trong khoang mũi vẫn còn mùi thối của nước kia, nàng dùng khăn mặt bọc tóc, vừa vò vừa ngồi xổm trước xe máy.
"Bà đây một ngày nào đó sẽ chinh phục ngươi!"
Hôm nay Thư Mạt làm năm món, một bồn lớn cá nướng, một bồn lớn rau xanh xào, còn có mấy món ăn gia đình do nàng làm.
Người trẻ tuổi ăn được nhiều, Chung Lan Chi nấu một nồi cơm lớn, còn có bánh bao.
Đến giờ cơm, mấy người quây quần trước bàn.
Tần Xuyên, "Trù nghệ của chị dâu đều nhanh đuổi kịp tiệm cơm, nhất là món cá này, rất giống lúc chúng ta làm lính được nếm qua."
Cố Từ cũng nếm thử, "xác thật rất thơm, không có cay như vậy."
Thư Mạt thấy mọi người ăn rất hợp khẩu vị, "Lần sau ta có thể bỏ thêm ớt, các ngươi lại thử xem hương vị."
Tần Xuyên gắp món ăn khai vị bên cạnh, củ cải chua, nhấm nháp tinh tế trong miệng, "Chị dâu, em ở trong thành từng nếm qua món tương tự, nhưng quả thật không có món nào ngon như của chị."
Nhất là phối hợp với tương ớt đặc chế, rất đưa cơm.
Sau bữa cơm, mọi người hóng mát trong sân, Cố Tình lại bắt đầu nóng lòng muốn thử với xe máy, nàng lúc thì ngồi lên, lúc thì nằm sấp lên, "Buổi chiều là chỗ nào xảy ra vấn đề chứ? Rõ ràng rất dễ lái, sao lại vào trong mương."
Tần Xuyên đi lên trước, "Ngươi phải nhớ kỹ phanh lại, không phải đạp chân ga, cho dù đạp chân ga, ngươi cũng không thể nhảy xe, người vẫn còn, xe thì không."
Cố Tình nhìn kính trước của xe bị đụng hỏng, "Thật xin lỗi, em bồi anh ba đồng."
Tần Xuyên, "Ba đồng không đủ."
Cố Tình, "Ba đồng rưỡi."
"Không đủ."
Cố Tình, "Ba đồng tám, có lấy không, không lấy thì thôi, em chỉ có bấy nhiêu tiền tiêu vặt."
Tần Xuyên cười nàng, không ngờ nha đầu kia còn rất tinh ranh, là một người có khiếu làm ăn, "Ta và ca ngươi chuẩn bị cùng nhau mở trại nuôi gà."
Cố Tình từ trên xe máy bước xuống, "Thật sao? Vậy em góp 100 đồng, đến lúc đó kiếm được tiền thì chia cho em một ít."
Tần Xuyên, "... Ngươi không phải không có tiền sao?"
Cố Tình "Suỵt" một tiếng, "Em có thể mượn chị dâu, em còn thiếu 50."
Tần Xuyên nhìn nàng, "Có muốn ngồi xe máy không?"
Cố Tình, "Được."
Hai người lái xe máy di chuyển trong sân, Cố Tình vừa ngồi vừa học, không thể không nói cô nương này lá gan thật lớn, cũng chỉ một giờ, nàng lại bắt đầu đi xe máy.
Những người còn lại nhao nhao trốn vào trong phòng, sợ bị đụng trúng.
Cố Tình cười nhạo bọn họ, "Đồ nhát gan."
Làm ầm ĩ cả đêm, Cố Tình rốt cuộc yên tĩnh lại, Cố Từ và Tần Xuyên chuẩn bị về trại nuôi gà ngủ.
Trước khi đi, Cố Từ cầm một cái chăn, Thư Mạt chuẩn bị quần áo để hắn thay giặt.
"Buổi tối đi ngủ sớm một chút, hai người đừng nói chuyện quá khuya, sáng mai về ăn cơm."
Cố Từ gật đầu, "Ân, ta biết." Nói rồi ôm chầm lấy nàng, vùi mặt vào gáy nàng, "Buổi tối không được ôm lâu."
Nói rồi hôn lên cổ nàng một cái, lại hôn lên khóe miệng nàng một cái, chính là luyến tiếc tách ra.
Cố Tình đứng bên ngoài, Tần Xuyên đẩy xe máy chờ Cố Từ.
"Ta là một đấng nam nhi, không cần lấy chăn."
Cố Tình, "Anh không hiểu, ca ta và chị dâu đang nói chuyện đây."
Tần Xuyên hiểu được, tên 'thép thẳng nam' này vậy mà là một tên dính người.
Buổi tối phải hảo hảo cười nhạo hắn mới được.
Bất quá, hắn nhìn về phía Cố Tình, "Ngươi là con nít thì biết cái gì? Nhanh đi về ngủ đi."
Cố Tình, "Vậy không được, đêm nay em ngủ cùng chị dâu, em còn thiếu 50 đồng, không được nói cho ca em biết."
Tần Xuyên không nghĩ tới muội muội của Cố Từ lại là người như vậy, ca ca thường ngày ít nói đáng thương, muội muội và đệ đệ lại nói nhiều, còn đặc biệt hoạt ngôn, lấy một người vợ cũng rất hoạt ngôn.
Hắn còn rất hâm mộ.
Đợi trong sân có chút lâu, Tần Xuyên dứt khoát xuống xe, ngồi xổm trên ghế bên cạnh.
Lúc lơ đãng, hắn vừa vặn để lộ ra một nửa cẳng chân.
Cố Tình nhìn thoáng qua, lại nhìn thêm một chút, không thích hợp, nàng đi qua ngồi xổm xuống, "Xuyên ca, chân anh làm sao vậy?"
Tần Xuyên không hề che giấu, dứt khoát vén lên cho nàng xem, "Thiếu đi một khúc, muốn nhìn không?"
Cố Tình rất kinh ngạc, "Ân, em xem một chút, ban ngày em đều không nhìn ra."
Tần Xuyên, "Một nửa này là giả." Nói rồi hắn tháo chi giả xuống, lộ ra một nửa cẳng chân, do đeo trong thời gian dài, làn da có chút sưng đỏ.
Cố Tình lấy tay chạm một chút, ngẩng đầu nhìn hắn, "Có đau không?"
Tần Xuyên cười cười, "Không đau, quen rồi."
Cố Tình, "Em nhìn còn rất đau, em lấy cho anh chút t·h·u·ố·c, giảm sưng."
Tần Xuyên lấy ra một lọ t·h·u·ố·c mỡ nhỏ từ trong túi áo, "Ta có mang theo, buổi tối bôi một chút là được; bình thường đi nhiều chính là như vậy."
Cố Tình nghe vậy, vành mắt đỏ lên, "Anh sao không nói sớm, em còn để anh đạp xe đuổi theo ca em, còn để anh dạy em đi xe máy, hôm nay có phải đi nhiều rồi không?"
Tần Xuyên không nhìn ra được nha đầu ban ngày vô tâm vô phế, lúc này vậy mà đỏ mắt sắp khóc.
"Không có, ngày mai tiếp tục dạy ngươi."
Cố Từ lúc này vén rèm cửa đi ra, nhìn hai người đang ngồi xổm dưới ngọn đèn.
Còn rất không thích hợp.
Chẳng lẽ đây chính là duyên phận?
Nàng dâu hắn nhìn chuẩn như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận