Thập niên 80: Người Câm Đào Hôn Trốn Vào Xuất Ngũ Thô Hán Nhà

Thập niên 80: Người Câm Đào Hôn Trốn Vào Xuất Ngũ Thô Hán Nhà - Chương 222: Ngươi muốn cùng ta nói đối tượng? (length: 7809)

Lâm Lệ Na vừa nhìn vừa nói, "Tốt vô cùng, làm ăn rất chuyên nghiệp."
Thư Mạt nghe ra Lâm Lệ Na không quan tâm quá nhiều đến Đường Ba, cũng không có hỏi thêm nữa.
Ngoài cửa, Thư Ngọc Đình không biết từ lúc nào đã đứng đó, vừa vặn nghe được cuộc nói chuyện vừa rồi, lúc đi tới còn âm dương quái khí, "Thư tổng, chị còn giúp người làm mai đấy à?"
Thư Mạt ngẩng mắt nhìn nàng, theo lời nàng nói, "Cô thế mà cũng nghe thấy."
Thư Ngọc Đình đi đến chỗ ngồi xuống, vừa vén tập tài liệu trên bàn vừa nói, "Thư tổng còn rất quan tâm."
Lâm Lệ Na tựa hồ nghe ra có chút vấn đề, vội vàng nói, "Đình Đình, Thư tổng chỉ là tùy tiện nói một chút thôi."
Hai tuần sau, Đường Ba từ sáng sớm đã lái xe tới huyện, trong xe còn để một ít quà tặng, đi thẳng đến nhà máy tìm Cố Từ.
Cố Từ nhìn hắn cười, "Đường Ba, cậu thật sự đến à?"
Đường Ba ngốc nghếch cười cười, từ trên xe lấy ra một ít đặc sản, "Vậy chứ sao, lời nói của đàn ông phải giữ lời, tôi mang cho mọi người một ít đặc sản của tỉnh, xem sản phẩm của họ làm thế nào."
Cố Từ nhận lấy, dẫn hắn đi về phía phòng làm việc.
Thư Mạt mở cửa nghênh đón đi ra, "Đường Ba, hoan nghênh hoan nghênh, không nghĩ tới chúng ta nhanh như vậy lại gặp mặt."
Đường Ba xách lễ vật vào văn phòng, "Chị dâu, chị cũng đừng trêu em, làm em ngại quá."
Thư Mạt xoay người nhanh chóng rót trà cho hắn, "Có gì mà ngượng, muốn theo đuổi bạn gái thì phải chủ động tấn công, không thì sẽ bị người khác giành mất."
Đường Ba, "Vẫn là chị dâu có kinh nghiệm, lúc trước chính là bị Cố Từ liếc mắt một cái coi trọng a."
Thư Mạt đặt ly trà xuống bên cạnh bàn hắn, "Tôi có hỏi qua Lâm Lệ Na, nhưng mà người ta hình như không có tâm tư gì với cậu cả."
Cố Từ, "Nói chuyện thì mới có tâm tư, không nói chuyện thì làm sao mà biết được."
Đường Ba, "Đúng đúng đúng, vẫn là Cố tổng nói đúng."
Thư Mạt, "Vừa hay lần trước giao tài liệu qua đã được phê duyệt gần xong, hay là chúng ta hẹn gặp mặt đi?"
Đường Ba, "Tốt; vậy thì phiền chị dâu rồi."
"Có gì mà phiền."
Thư Mạt ngay trước mặt Đường Ba gọi điện thoại cho Lâm Lệ Na, hẹn tối cùng nhau ăn một bữa cơm, Lâm Lệ Na vừa vặn rảnh, cũng đồng ý đến.
Sau khi cúp điện thoại, Thư Mạt nói, "Cái này vừa lòng chưa, có phải cậu còn mang quà cho Lệ Na không?"
Đường Ba đỏ mặt, gật gật đầu, "Có, còn có đồ chơi cho con gái cô ấy, tôi mua một đôi búp bê, mọi người thấy có thích hợp không."
"Có gì mà không thích hợp, bé gái đều thích loại này."
Đường Ba, "Vậy thì tốt, tôi còn sợ không thích hợp chứ, lần này đến tôi còn thật sự có chuyện muốn nói cho mọi người, tôi đã xem trọng cửa tiệm rồi, chuẩn bị mở cửa hàng Hạnh Phúc Bách Vị Kê đầu tiên ở tỉnh."
Cố Từ và Thư Mạt cùng nhau nói, "Đây là chuyện tốt a, vị trí cửa hàng thế nào? Có thể làm cửa hàng trực doanh đầu tiên ở tỉnh, chúng ta thử kinh doanh trước, sau này có thể làm thành trung tâm hoạt động của tỉnh."
Đường Ba, "Tôi cũng nghĩ như vậy, như thế thì thương hiệu của chúng ta thật sự đi ra ngoài rồi."
Buổi chiều, Đường Ba ở lại văn phòng của Cố Từ, mấy người lãnh đạo lại nghiên cứu kỹ càng thêm một lần về việc mở tiệm, mãi cho đến khi tan làm, đoàn người đúng hẹn đi đến tiệm cơm đã hẹn trước.
Lâm Lệ Na cũng vừa tan làm, nàng thu thập xong đồ đạc chuẩn bị rời đi.
Thư Ngọc Đình nhìn thấy hỏi, "Lệ Na, tối nay rảnh không? Chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm đi."
Lâm Lệ Na, "Đình Đình, tối nay tôi hẹn Thư tổng ăn cơm, hôm khác tôi mời cô ăn được không?"
"Thư tổng? Thư Mạt?"
"Ân, hình như Đường Ba cũng ở đó, buổi tối cùng nhau ăn một bữa cơm."
Thư Ngọc Đình rất buồn bực, khoảng thời gian trước nàng cầm điện thoại của Đường Ba cũng không có ngại ngùng mà gọi, liền nghĩ Đường Ba lần sau đến, tự mình tìm cách hẹn hắn ăn một bữa cơm.
"Đường Ba?"
"Ân, nghe Thư tổng nói qua một câu, tôi đi trước đây."
Thư Ngọc Đình xấu hổ đứng tại chỗ.
Lâm Lệ Na đến thì Thư Mạt và mọi người đã ở phòng riêng chờ nàng, nhìn thấy người vào, Thư Mạt vội vàng đón, "Lệ Na, mau vào."
Lâm Lệ Na, "Ngại quá, tôi chậm mất mấy phút."
Đường Ba vội vàng đứng dậy hoan nghênh, "Không có muộn, chúng tôi cũng vừa mới đến."
Thư Mạt cố ý nhường chỗ ngồi của Lâm Lệ Na ở cạnh Đường Ba, "Lệ Na, cô ngồi ở đây đi."
"Cám ơn Thư tổng."
Sau khi ngồi xuống, Đường Ba đem lễ vật lấy ra, "Lệ Na, đây là quà tôi mang cho Chanh Chanh, cô xem bé có thích không."
Lâm Lệ Na nhận lấy nhìn xem, "Thích ạ, bây giờ bé gái đều thích loại này, còn không rẻ đâu, làm Đường tổng tốn kém rồi."
Đường Ba lại đưa cho nàng một phần đặc sản khác, "Đây là đặc sản của tỉnh chúng tôi, đều có cả, tôi để riêng cho cô một phần."
"Cám ơn Đường tổng."
Đường Ba ngượng ngùng nói, "Lệ Na, về sau cứ gọi tôi là Đường Ba."
Thư Mạt, "Chúng ta gọi món đi." Nàng đưa thực đơn cho Lâm Lệ Na, "Lệ Na, cô xem thích ăn gì, đừng khách khí."
"Ân." Lâm Lệ Na gọi một món cá mình thích ăn, đưa thực đơn cho Đường Ba, "Tôi gọi xong rồi."
Thư Mạt cũng gọi mấy món ngon, cuối cùng gọi người phục vụ vào.
Trong lúc ăn cơm, bọn họ đều nói chuyện công việc, mấy người này cũng khá hợp nhau, trừ công việc, còn nói một chút về chính sách trước mắt, tin tức đưa tin vân vân.
Có gì nói đó, trong lúc mọi người cũng rất vui vẻ.
Đường Ba vẫn luôn gắp thức ăn cho Lâm Lệ Na.
Gần cuối bữa ăn, Cố Từ và Thư Mạt đi ra ngoài thanh toán, nháy mắt với Đường Ba.
Lâm Lệ Na kỳ thật vẫn chưa phát hiện Đường Ba có ý với nàng, lại nói chính mình đã ly hôn còn có con gái, hoàn toàn không nghĩ đến phương diện kia.
Đường Ba rót một ly rượu trắng, "Lệ Na, rất hân hạnh được biết cô."
Lâm Lệ Na vội vàng bưng ly đồ uống trước mặt lên, "Đường tổng, tôi cũng vậy, sau này trong công việc có bất cứ chuyện gì đều có thể tìm tôi, chỉ cần tôi có thể giúp được nhất định sẽ giúp."
Đường Ba uống xong đặt chén rượu xuống, rốt cuộc lấy hết dũng khí nói, "Lệ Na, kỳ thật lần này đến chủ yếu là vì cô."
Lâm Lệ Na, "Tôi? Muốn vay tiền sao?"
Đường Ba đột nhiên cười, vội vàng xua tay, "Không phải không phải, tôi không thể đến chỗ cô vay tiền được."
"Có đảm bảo là được, anh quen Cố Từ như thế, lại nói anh cũng có công ty riêng."
Lâm Lệ Na vẫn còn đang nói chuyện công việc.
Đường Ba, "Lệ Na, tôi muốn làm quen với cô."
Lâm Lệ Na sững người, lại xác nhận, "Đường tổng, anh nói cái gì? Anh muốn làm quen với tôi?"
Đường Ba nhìn nàng nghiêm túc gật gật đầu, "Ân, là nghiêm túc, tôi sẽ đối tốt với cô và con."
Lâm Lệ Na vẫn rất bất ngờ, nhưng rất nhanh liền tỉnh táo lại, "Đường tổng, tôi ly hôn còn có con, sự nghiệp của anh thành công, còn chưa kết hôn, thế nào cũng không thích hợp, lại nói chúng ta cách xa như vậy, tôi cảm thấy rất không có khả năng."
Nàng đem vấn đề thực tế nói ra.
Đường Ba nhìn nàng, "Lần trước sau quốc khánh tôi trở về nghiêm túc suy nghĩ, không phải nhất thời nổi hứng, tôi thích Chanh Chanh, cũng cảm thấy cô rất tốt."
"Về phần công việc, tôi hoàn toàn có thể về đây, cô muốn đến tỉnh cũng có thể."
Lâm Lệ Na trong lòng không có chút chuẩn bị nào, vẫn rất cự tuyệt, "Đường Ba, tôi thật sự chưa nghĩ qua chuyện này, tôi hy vọng anh nghiêm túc suy nghĩ, hôn nhân không phải trò đùa, chính tôi đã từng chịu thiệt, không muốn lại một lần nữa đi nhầm đường."
Đường Ba, "Không sao, cô có thể từ từ suy xét, tôi và Cố Từ là chiến hữu, cậu ấy hiểu tôi, tôi không phải nhất thời nổi hứng mới nói những lời này."
Đường Ba vẫn còn đang cố gắng giải thích, "Nhiều năm nay tôi vẫn luôn chạy khắp nơi, chủ yếu là để kiếm tiền, nhưng phần lớn thời gian ở tỉnh, quê tôi cách đây cũng chỉ lái xe hai giờ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận