Thập niên 80: Người Câm Đào Hôn Trốn Vào Xuất Ngũ Thô Hán Nhà

Thập niên 80: Người Câm Đào Hôn Trốn Vào Xuất Ngũ Thô Hán Nhà - Chương 130: Mẹ, ta có phải hay không muốn sinh? (length: 7508)

Thư Mạt lắc đầu, "Không biết, Mộng Đệ, về sau có bất kỳ người nào hỏi thăm, ngươi đều nói không biết."
Cố Mộng Đệ không chút suy nghĩ trả lời, "Ta nhớ kỹ rồi tẩu tử."
Nàng và Cố Từ hẳn là đoán được là Lý Mai.
Ăn cơm xong, kiểm tra trại nuôi gà, Thư Mạt và Cố Từ trở về nhà một chuyến, mang theo một ít quần áo thay giặt rồi lại đi vào trong thành.
Sau bữa cơm chiều, Cố Mộng Đệ về nhà lấy đồ, ở cửa thôn liền nhìn thấy Triệu Hữu Tài.
"Mộng Đệ à, Thư Mạt có phải hôm nay về thôn không?" Triệu Hữu Tài hỏi.
"Sao, ngươi thấy được?"
"Không có, cưỡi xe máy trở về, ta chỉ thấy giống hai người bọn họ." Triệu Hữu Tài cười tủm tỉm đi đến trước mặt Cố Mộng Đệ, "Hai người bọn họ hiện tại sống rất tốt."
"Chị dâu ta có thể nói, về sau k·i·ế·m tiền cho ngươi dưỡng lão đấy, ngươi bây giờ nên sống thật tốt, chờ thêm mấy năm nữa tẩu tử đem ngươi nhận vào trong thành ở biệt thự lớn."
"Thật sự?" Triệu Hữu Tài nửa tin nửa ngờ, "Thư Mạt thật sự nói như vậy?"
"Thật sự, ta mà nói dối thì thiên lôi đánh xuống." Cố Mộng Đệ giơ tay, "Ngươi nên sống thật tốt."
Nàng đã tưởng tượng đến cảnh Thư Mạt thu thập Triệu Hữu Tài như thế nào.
"Không nói với ngươi, ta đang vội." Cố Mộng Đệ chạy về nhà.
"Ngươi chờ chút, ta có lời muốn hỏi ngươi." Triệu Hữu Tài ngăn nàng lại.
"Thư Mạt có đi tìm người ba ba kia của nàng không? Chính là Thư Minh Hà."
Nghe được ba chữ này, Cố Mộng Đệ bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, "Ngươi nói ai?"
"Thư Minh Hà, ba ba ruột của Thư Mạt, hiện tại đang làm quan trong thành đấy."
Cố Mộng Đệ vội vàng đổi giọng, "Ta không biết, chuyện của tẩu tử ta sao dám hỏi han, ngươi tại sao lại hỏi như vậy?"
Triệu Hữu Tài tiện hề hề nói, "Ta cho ngươi biết, hôm nay ta nhìn thấy một người phụ nữ, hỏi thăm ta về Thư Minh Hà, ngươi nói có phải là vợ hiện tại của hắn không?"
"Triệu Hữu Tài, ngươi cũng đừng nói lung tung, loại chuyện này mà nói lung tung, chị dâu ta biết sẽ không cho ngươi dưỡng lão."
"Ta biết ta biết, nàng ta chỉ hỏi thăm ta, ta nghe giọng nói kia, chính là hỏi Thư Minh Hà ở nơi này có thân mật với ai không, ngươi nói ta có thể nói lung tung sao?"
"Ngươi nói thế nào?"
"Ta khẳng định nói không biết, ta còn muốn nhanh chóng nói cho Thư Mạt, ai biết hôm nay không gặp được."
"Coi như ngươi thức thời, lần sau tẩu tử trở về ta sẽ chuyển lời cho nàng."
Triệu Hữu Tài rất khôn khéo, liền nghĩ lấy chuyện này để vòi tiền Thư Mạt, thuận tiện kiếm ít tiền tiêu, hoặc là tìm cho con trai mình chút việc làm.
Trại nuôi gà cũng không tệ, một tháng mấy chục đồng tiền.
"Yên tâm, ta sẽ không nói là ngươi nhớ đem chuyện này nói cho Thư Mạt, trong lòng ta vẫn rất nhớ kỹ nàng."
Cố Mộng Đệ nghe ra chút ý tứ, trong lòng nghĩ: Chết dẫm.
Cẩu không đổi được ăn phân!
Chờ tẩu tử trở về thu thập hắn.
Bất quá, nàng cảm thấy vẫn là nên đem chuyện này nhanh chóng nói cho Thư Mạt.
Thu thập xong quần áo, Cố Mộng Đệ tính toán thời gian không còn nhiều, bèn đi đến quán nhỏ gọi điện thoại.
Đem chuyện buổi chiều nghe được nói một lần với Thư Mạt, "Tẩu tử, người phụ nữ kia chỉ hỏi thăm Triệu Hữu Tài."
Thư Mạt, "Ừ, ta đã biết."
Sau khi cúp điện thoại, Cố Mộng Đệ thở ra một hơi dài, nguyên lai ba ba ruột của Thư Mạt làm quan ở trong thành.
Đây chính là chị dâu của nàng, về sau nàng Cố Mộng Đệ cũng có thể ngẩng cao đầu mà đi.
... .
Thời gian trôi qua rất nhanh, đầu tháng bảy, nhà máy đúng giờ khai trương.
Cùng ngày, nhân viên liên quan của chính phủ, cùng với toàn thể công nhân viên nhà máy đều tham gia, Thư Mạt và Cố Từ vẫn bận giới thiệu và chiêu đãi.
Mọi người đối với Diệp lão bản vốn đã nhận thức, ở trên chuyện này, Diệp lão bản cũng giúp Thư Mạt rất nhiều.
Vẫn bận đến xế chiều mới kết thúc.
Diệp lão bản và con gái Diệp Thiến không rời đi.
Thư Mạt đối với hắn vô cùng cảm kích, "Diệp lão bản, ta đại biểu cho toàn thể nhân viên nhà máy chúng ta cảm tạ ngài."
Diệp lão bản, "Phải, chúng ta về sau không chỉ là thông gia, hơn nữa ta cũng góp cổ phần, trong khoảng thời gian sản xuất thử, Diệp Thiến và kỹ thuật viên của nhà máy sẽ theo dõi, khối này các ngươi yên tâm."
"Công nhân cũng sẽ được huấn luyện định kỳ."
Lúc này Cố Giang và Diệp Thiến đi vào văn phòng, trên người còn mặc quần áo bảo hộ.
"Ba ba, các ngươi cùng tẩu tử đang nói chuyện gì vậy?" Diệp Thiến nói.
Diệp lão bản, "Chuyện làm ăn, trong khoảng thời gian này ngươi phải cùng Cố Giang ở lại chỗ này."
Diệp Thiến cười cười, "Vậy khẳng định là hai chúng ta phải phụ trách công tác an toàn trên dây chuyền sản xuất, tranh thủ để nhà máy chúng ta sớm ngày bắt đầu kiếm tiền."
"Tốt; cũng sớm ngày cho ngươi và Cố Giang làm xong việc hôn sự." Diệp lão bản cười nhìn con gái.
So với nhà máy của mình còn tận tâm hơn.
"Ba ba, tẩu tử và mọi người đều ở đây, ba nói chuyện này làm gì." Diệp Thiến mặt đỏ lên, kéo kéo cánh tay Cố Giang.
Cố Giang, "Diệp thúc thúc, chờ bận bịu qua khoảng thời gian này, nhất định sẽ tự mình rước Thiến Thiến về nhà."
Diệp lão bản rất thích Cố Giang, người trẻ tuổi này có dáng vẻ của hắn năm đó.
Trời sinh chính là người làm ăn, mấu chốt là người rất thành thật, tầm nhìn xa.
Hàn huyên xong, mọi người ai nấy bận rộn việc của mình.
Lúc này, điện thoại văn phòng gọi tới, "Tẩu tử, ta đau bụng, trong nhà không có ai."
Âm thanh của Cố Tình truyền tới, Thư Mạt vội vàng nói, "Tình Tình, ngươi đừng lo lắng, chúng ta lập tức về."
Thị trấn không lớn, đi xe máy cũng chỉ mất mấy phút.
Bởi vì vẫn chưa tới ngày dự sinh, cho nên Cố Tình ở nhà một mình, thường ngày cha mẹ chồng đều đi làm, Tần Nguyệt cũng đi học.
Tần Xuyên trước hết xông lên lầu, mở cửa đi vào liền nhìn thấy Cố Tình tựa vào trên ghế sofa.
"Xuyên ca, ta đau bụng."
Tần Xuyên vội vàng chạy tới, "Có phải là muốn sinh không? Ta ôm ngươi đi bệnh viện."
Cố Tình nâng eo, "Còn chưa tới ngày dự sinh, ta vừa gọi điện thoại cho ba mẹ, đã liên hệ bệnh viện."
"Ừ, vợ à ngươi đừng lo, sẽ đến nhanh thôi."
Tần Xuyên có chút hoảng sợ, nhưng cố nén ôm Cố Tình đứng lên, "Cũng sắp sinh, liền trong hai ngày này thôi, vợ à ngươi đừng sợ, ta sẽ ở bên cạnh ngươi."
"Được rồi, ta không sao." Cố Tình cũng rất khẩn trương, hai tay ôm cổ hắn, "Đại ca và tẩu tử đâu?"
"Phía sau, lập tức tới ngay."
Vừa xuống lầu liền đụng phải Cố Từ và Thư Mạt.
Cố Từ vội vàng tiến lên, "Tình Tình, thế nào rồi?"
Cố Tình, "Ca, không có việc gì, chỉ là bụng không thoải mái, ta ở nhà một mình sợ hãi."
Mấy người đến bệnh viện, cha mẹ chồng đã ở bệnh viện chờ, kiểm tra xong, bác sĩ nói trong hai ngày này sẽ sinh.
Cố Tình ở lại bệnh viện ngay trong ngày hôm đó.
Ban ngày là Chung Lan Chi chăm sóc, tình huống của Cố Tình coi như không tệ, ăn uống bình thường, chỉ là nàng lần đầu trải qua chuyện này, khó tránh khỏi khẩn trương.
"Tình Tình, bây giờ đã ở bệnh viện lớn, rất an toàn, ngươi đừng quá lo lắng, nghe theo lời của thầy thuốc." Chung Lan Chi nhìn con gái, từng câu từng chữ dặn dò.
"Vâng, con biết rồi mẹ, tẩu tử, đại ca và Tần Xuyên có phải đang rất bận không?"
"Ừ, hôm qua vừa mới khai trương, rất nhiều việc đều cần bọn họ theo dõi, bận là bình thường, bất quá có bất kỳ việc gì bọn họ đều sẽ đến, ngươi yên tâm."
"Không có việc gì, con biết bọn họ bận rộn."
Vào ban đêm, Cố Tình đang ngủ ngon giấc, bỗng nhiên cảm thấy dưới thân ướt, nàng vội vàng đánh thức Chung Lan Chi.
"Mẹ, có phải con sắp sinh không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận