Thập Niên 80: Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt

Chương 784 -




Để tay lên ngực tự hỏi, bọn họ có phải hay không mất đi cảm giác theo đuổi thế giới bên ngoài?
Nghe nhiều khen tặng, cảm thấy mình không gì không làm được, còn dám cùng lãnh đạo cấp trên so sánh.
Thậm chí, còn cho là mình đúng mà khua tay múa chân.
Ninh Yên nhìn từng gương mặt phức tạp, "Các đồng chí, tôi hy vọng các đồng chí tỉnh táo lại một chút, hãy nhận thức được rằng các đồng chí không có gì xuất sắc, tôi cũng không tài giỏi như mọi người nói, đây chỉ là một công việc mà thôi.”
"Đứng càng cao, trách nhiệm lại càng lớn, trên người chúng ta gánh vác tương lai của mấy ngàn người, nếu làm không tốt, vô số gia đình sẽ bị ảnh hưởng."
"Ninh tổng, không có nghiêm trọng như vậy chứ." Giám đốc tiêu thụ lại không cho là đúng, ông ta tên là Lý Nhiên, vốn là cán bộ trong thôn, cũng là nhóm nhân viên bán hàng đầu tiên.
Thành tích tiêu thụ của ông ta không có xuất chúng như Diệp Hưng Học, cũng không phải là bí thư chi bộ lão luyện, nhưng hơn người ở chỗ có nhiều kinh nghiệm.
Diệp Hưng Học chuyển đến xưởng giấm làm xưởng trưởng, liền đề bạt Lý Nhiên lên làm giám đốc bộ phận tiêu thụ.
Ninh Yên yên lặng nhìn ông ta, người này trước kia rất kiên định, hình như hôm nay đã bay đi mất không tìm thấy phương hướng.
Ông ta là giám đốc bộ phận tiêu thụ, thường xuyên giao tiếp với các loại người, được mọi người khen ngợi nhiều nhất, nghe nhiều, đã cảm thấy mình đặc biệt lợi hại.
“Ông cảm thấy không phục?”
"Không có, nơi này lại không có người ngoài, tôi chỉ nói một câu thật lòng thế thôi." Lý Nhiên nhẹ nhàng thở dài một tiếng, vô cùng thành khẩn nói, "Ninh tổng, can thiệp hành chính là đơn giản nhất, tiết kiệm thời gian tiết kiệm sức lực, chúng ta cũng không phải lấy miễn phí, dùng tiền mua mà, bọn họ cầm tiền mua lương thực lại không thiệt thòi, nói không chừng càng vui hơn đi."
“Cô đó, cái gì cũng tốt, chỉ là quá cẩn thận.”
Lời này làm cho trong lòng mọi người hiện lên một tia khác thường, Diệp Hưng Học ngẩng đầu nhìn hắn một cái, rất là kinh ngạc.
Ông ta đúng thật là tự cho mình giỏi, lại dám nói chuyện với Ninh tổng như vậy.
Lúc làm quản lý bộ phận tiêu thụ, người này rất khiêm tốn.
Ánh mắt Ninh Yên lạnh lẽo, "Đúng vậy, mọi việc tôi đều cẩn thận từ lời nói đến việc làm, không giống ông, gan lớn dám trong thông ngoài hợp, bán đứng lợi nhuận của tập đoàn.”
Như một quả bom hạng nặng nổ tung trong đám đông, "Cái gì?"
“Lý Nhiên, ông mau nói gì đi chứ." Bí thư Ngưu không khỏi gấp gáp hoảng hốt, là ông đề nghị cho Lý Nhiên làm giám đốc tiêu thụ, bọn họ hợp tác đã nhiều năm, quan hệ vẫn rất tốt.
Sắc mặt Lý Nhiên trắng bệch, trong mắt hiện vẻ nghi ngờ không dám tin, "Tôi không có, Ninh tổng, cô nghe tên khốn kiếp nào nói? Nhất định là tên khốn kiếp nào ghen tị với tôi, cô ngàn vạn lần không nên tin nó.”
Ông ta càng nói càng sốt ruột, đầu đầy mồ hôi.
Ninh Yên phất phất tóc, chậm rãi nói, "Tôi cho ông một cơ hội cuối cùng, thẳng thắn thì được khoan hồng.”
Cô vốn không có ý định xử lý việc này trong trường hợp hôm nay, muốn xử lý riêng.
Nhưng Lý Nhiên lại quá kiêu ngạo, cảnh cáo cũng vô dụng.
Cũng được, giết gà dọa khỉ, gõ cho tất cả mọi người một cái để họ cảnh tỉnh.
Lý Nhiên thề thốt phủ nhận, "Tôi thật sự không có, Ninh tổng, chúng ta từ hai bàn tay trắng đi tới hôm nay, rất không dễ dàng, tôi đặc biệt quý trọng những ngày tháng tốt đẹp bây giờ, sẽ không làm chuyện ngu xuẩn đó đâu."
Ninh Yên nhẹ nhàng mỉm cười, "Thật sao?" Cô vừa nở nụ cười như vậy, mọi người bất giác run lên.
Cô cười như vậy rất nguy hiểm!
Lý Nhiên biết Ninh Yên là người rất có năng lực cùng thủ đoạn, trong lòng rất hoảng.
"Tôi ngay từ đầu đã đi theo cô, dù là cô còn nhỏ tuổi, không có kinh nghiệm gì, tôi đều mặc kệ mọi người mà luôn ủng hộ cô, cô cũng không thể vu khống tôi như thế được."
Ông ta đầu tiên là nhắc tới giao tình, lại gán cho Ninh Yên tội danh vu oan, rõ ràng trong lòng đã nổi lên lòng tham.
Bí thư Ngưu cũng không thể tin được lỗ tai của mình, người đã từng thành thật làm việc sao lại biến thành như vậy? Sự thay đổi này thật không dám nhận.

Bạn cần đăng nhập để bình luận