Thập Niên 80: Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt

Chương 1129 -




Phiên dịch viên nhà Kono đưa tới tức điên: “Người đàn bà tham lam này, quả thực đã bôi nhọ phẩm hạnh tốt đẹp của người phụ nữ trong nước....”
Ánh mắt Ninh Yên lạnh lùng, khí thế nghiêm nghị: “Anh đã bị liệt vào danh sách đen, người đâu, đuổi hắn ra ngoài, không cho phép hắn bước vào nơi này một bước.”
Cô vừa ra lệnh, hai bảo vệ lập tức bước lên, kéo phiên dịch đã liều mạng giãy dụa ra ngoài.
Cô không đi trên con đường bình thường, cũng không hề sợ hãi thứ gọi là tình hữu nghị với nước mạnh này.
Đã vậy thì, anh làm mùng một, tôi làm mười lăm, mọi người ai làm việc người đó.
Cô là đang giết gà dọa khỉ, nói với tất cả mọi người rằng đây là địa bàn của cô, muốn ở lại nơi này thì phải nghe lời cô.
Ánh mắt ông Kono trở nên nặng nề, người phụ nữ này thật không dễ đối phó.
Hai tay Ninh Yên chống nạnh, dáng vẻ điêu ngoa, tùy hứng: “Người như vậy, có đưa tôi 100000 đồng tôi cũng không cho hắn ở lại, miệng mồm quá thối.”
Dứt lời, cô ngừng lại một lát, bỗng nhiên bật cười: “Đương nhiên, nếu như ông Kono đồng ý trả 100000 đồng giúp hắn, tôi vẫn sẽ chấp nhận nhượng bộ, để hắn ở lại đây.”
“Tôi rất thích thứ nhỏ nhắn đáng yêu như tiền này, ai không thích tiền mới có vấn đề, bệnh bại não, thiểu năng trí tuệ, ông có bị bệnh này không?”
Ông Kono:...
Ông Kono yêu cầu được vào ở ngay lập tức, Ninh Yên nhíu màu: “Ở mấy ngày? Trả tiền trước đã.”
Cô làm ra vẻ yêu tiền một cách hợp tình hợp lý, khiến người ta cảm thấy yêu tiền cũng không có vấn đề gì cả.
Sắc mặt ông Kono không dễ coi: “Cô còn sợ tôi không trả tiền à?”
Ninh Yên hợp tình hợp lý gật đầu: “Đúng, tôi sợ.”
Cô không chút nể mặt ông ta, bày ra dáng vẻ không chịu được thì nhanh chóng cút đi.
Trước giờ, ông Kono chưa từng gặp phải người phụ nữ nào không để lại mặt mũi nào cho người khác, lại hung dữ và độc đoán như vậy.
Rõ ràng người dân đất nước này khi nói về chuyện tiền nong đều rất bảo thủ, uyển chuyển, ngại ngừng, tại sao bây giờ lại xuất hiện một người kỳ lạ tới vậy?
Ông ta nhìn sang thị trưởng Dương, thị trưởng Dương nhìn lên trời, dáng vẻ như đang suy nghĩ điều gì đó.
Ông ta lại nhìn sang những nhân viên công tác khác, mọi người đều nhìn xuống đất, giống như bên dưới có bảo bối quý hiếm nào đó.
Một luồng khí giận bừng lên trong lòng ông ta, ngoài miệng những người này đều nói những lời dễ nghe, thực tế bọn họ đều đang bảo vệ Ninh Yên, bọn họ mới là một quốc gia.
Tất cả mọi chuyện rõ ràng đều rất thuận lợi, mọi chuyện đều phát triển theo mong muốn của ông ta.
Thế nhưng trong thời khắc mấu chốt lại có điều bất ngờ xảy ra!
Nhịn, tiếp tục nhịn: “Tôi ra ngoài không mang theo nhiều tiền như vậy...”
Ninh Yên lập tức vui mừng khôn xiết, đưa tay chỉ sang một hướng: “Đường ra ngoài ở bên kia, mời đi ra ngoài, không tiễn.”
Dáng vẻ như tiễn ôn thần của cô quả thực khiến người khác tức giận.
Ông Kono âm thầm nghiến răng, đưa mắt ra hiệu cho thuộc ha, thuộc hạ lập tức lắc người rời đi.
“Tiền sẽ được chuẩn bị ngay bây giờ, Ninh tổng đưa chúng tôi đến xem chỗ làm việc của con trai tôi trước đi.”
Ninh Yên bĩu môi, dáng vẻ không vui chút nào, thư ký Ninh ở một bên hòa giải, Ninh Yên mới không tình nguyện gật đầu: “Được rồi.”
Cô đưa mọi người tới chuồng heo, nhấn mạnh giới thiệu với mọi người rằng đây là nội dung công việc hàng ngày của Kono Shuichi, cho heo ăn.
Bà Kono nhìn chuồng heo thật dài, gương mặt xanh lét: “Cô để con trai tôi làm những công việc hạ đẳng này à?”
Vừa bẩn vừa thối, sao có thể chịu được?
Ninh Yên thầm mắng bà ta đang làm ra vẻ, nếu thật sự đau lòng con trai, tại sao còn đưa hắn tới đây?
Cô bắt đầu lời lẽ chính đáng nói hươu nói vượn: “Con trai của bà rất thích công việc này, hết khóc hết nháo đòi làm cho bằng được.”
“Tôi đã khuyên hắn về nhà vô số lần nhưng hắn không chịu, tôi thấy hắn thích làm như vậy, bèn dạy hết tất cả kỹ năng nuôi heo cho hắn, bây giờ, hắn đã trở thành một người nuôi heo thiện nghệ đủ tư cách, khi về nước cũng có thể mở một trang trại nuôi heo.”
“Người tốt vô tư giống như tôi vậy quả là trăm năm hiếm có, mọi người nên làm gì để bày tỏ lòng cảm kích với tôi? Đưa tiền đi, đó là thứ thể hiện lòng thành nhất.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận