Thập Niên 80: Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt

Chương 1073 -




"Được."
Hai người bắt xe về, ở với nhau cả buổi chiều đã ngầm hiểu nhau.
Ở cổng, ba bóng người quen thuộc đang nhìn xung quanh, Ninh Yên vừa liếc mắt đã nhận ra bọn họ, bảo tài xế dừng lại, kéo cửa sổ xuống. "Mẹ, Tiểu Nhị, Miểu Miểu."
Ninh Nhị hưng phấn chạy tới: "Chị cả, chị về rồi, để em nói cho chị..."
"Chúng ta đi vào rồi nói chuyện." Đan Đan chủ động chào hỏi bảo vệ.
Cô lên tiếng, hai anh em Ninh gia tự nhiên có thể đi vào, khi nhìn thấy lâm viên xinh đẹp này, sắc mặt hai người đỏ bừng vì hưng phấn, ngó nghiêng xung quanh.
Đây là khách sạn quốc gia, kích động.
Dương Liễu nhẹ nhàng nhắc nhở: "Đừng giống như bà nội Lưu vào lâm viên, chú ý đến hình tượng, đừng làm chị gái con xấu hổ."
Hai anh em nhanh chóng thu hồi ánh mắt và làm tư thế đứng đắn.
Ninh Yên lên xe trước, cô lập tức đi tắm, thời tiết thật sự rất nóng.
Cô thay đồ ngủ, Dương Liễu dẫn theo hai đứa con đi vào.
"Nóng lắm phải không, đi rửa mặt đi." Ninh Yên chỉ vào phòng tắm: "Miểu Miểu tắm rửa đi, có thể thay quần áo của chị."
Ninh Nhị khá thô bạo, chỉ tùy ý rửa mặt, ngồi bên cạnh Ninh Yên: "Chị, em đến đồn cảnh sát hỏi thăm, Kim Bội quả nhiên là con gái của thầy Từ."
Ninh Yên đẩy một bát chè đậu đỏ đến trước mặt hắn: "Nói cụ thể xem."
Ninh Nhị nếm thử một miếng chè đậu đỏ: "Món này rất ngon, giòn, hương vị rất tinh tế... Nghe nói cô ấy trở về với chồng cô ấy, chính gia đình chồng đã giúp cô ấy, về bằng cách nào thì em không biết, sau khi chồng qua đời, cô ấy sống với bố mẹ chồng và họ có một con trai."
"Cô ấy không về với cha mẹ sao?" Ninh Yên đã sắp xếp cẩn thận để mua một người cung cấp thông tin ở nhà cũ bọn họ, chỉ cần quay về sẽ được thông báo sớm nhất.
Ninh Nhị không chỉ chạy đến đồn cảnh sát, mà còn đến khu vực lân cận nơi ở của Kim Bội để hỏi thăm: "Nghe nói cô ấy không bao giờ nhắc đến thân thế, hàng xóm cứ nghĩ cha mẹ cô ấy đã chết, cha mẹ chồng cô ấy là công nhân bình thường, nhà là của đơn vị, phải trả tiền thuê nhà."
Không nhắc đến? Sợ bị di dời? Đây là bản chất của con người, nhưng không hỏi về tình hình hiện tại của cha mẹ, nhìn thế nào cũng thấy là kẻ bạc tình.
Chỉ là một trong những điều kiện để kết hôn lần hai là cô phải đưa cha mẹ chồng và con cái cùng gả đến, như vậy cô không giống kẻ lạnh lùng lắm.
Ninh Yên suy nghĩ một hồi: "Chồng cô ấy là con trai một?"
Ninh Nhị biết tính tình của chị gái, không dám cẩu thả: "Còn có một em trai, nhưng mấy năm trước anh ta cũng đã chết trong một vụ tai nạn."
Ninh Yên nhíu mày, xem ra cô ta trở về thành phố là vì lý do này, theo chính sách, nếu gia đình chỉ có một đứa con thì không cần phải về quê.
"Công việc của cô ấy thì sao?"
Vẻ mặt Ninh Nhị có chút phức tạp: "Nhân viên điểm phân phối của chúng ta.”
"Chị chưa thấy tên cô ấy trong danh sách nhân viên." Việc tuyển dụng nhân viên phải có chữ ký của Ninh Yên, không có nhiều nhân viên ở điểm phân phối, trí nhớ của Ninh Yên rất tốt, những gì cô nhìn thấy đều có chút ấn tượng.
"Công nhân tạm thời." Lúc Ninh Nhị nói lời này, hắn hơi nghi ngờ Ninh Anh Kiệt.
Có phải là cố ý sắp xếp hay không? Ý đồ gì?
Những gì Ninh Yên muốn biết đều biết rồi: "Em đi gọi điện thoại nói chuyện này với thầy Từ Đạt."
"Chỉ vậy thôi sao?" Ninh Nhị có cảm tình sâu đậm với mấy giáo sư, họ vừa là thầy cũng vừa là cha.
Hắn trẻ tuổi nhiệt huyết, muốn làm điều gì đó cho giáo sư của mình.
Ninh Yên liếc nhìn Ninh Nhị, sau đó nhìn Ninh Miểu ở cửa phòng tắm: "Điều chúng ta có thể làm là thông báo một tiếng, cố gắng đừng can thiệp vào việc nhà của người khác, đây cũng là một loại tôn trọng."
Ninh Miểu và Kim Tích Như tình như mẹ con, không nhịn được hỏi: "Nếu cô Tích Như nhờ giúp đỡ thì sao?"
"Nếu em có thể giúp đỡ, em có thể làm hết mình để giúp, còn nếu em không giúp được thì cũng không còn cách nào." Ninh Yên theo thói quen dạy vài câu: "Làm việc gì cũng phải có chừng mực.”
"Em chỉ cảm thấy đau lòng cho cô Kim." Tâm trạng của Ninh Miểu có chút thấp thỏm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận