Thập Niên 80: Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt

Chương 733 -




Tình hình phát triển quá nhanh, Dương Bội Bội tỏ vẻ bối rối, "A, chuyện này..."
Ninh Yên chống nạnh, khí thế ngút trời, áp đảo người khác, “Có biết sai chưa?”
"Tôi biết, tôi biết sai rồi." Mẹ Phí điên cuồng gật đầu, một khi lời buộc tội của tư bản được thành lập, cả nhà cũng sẽ chỉ đợi ngày vào tù.
Ninh Yên còn chưa nói xong, "Tôi không hiểu, chúng ta đều có tay có chân, tại sao lại muốn hút máu người khác? Lao động là vinh quang nhất!"
“Việc nhà nông khiến các người ấm ức lắm sao? Cứ một hai đòi ăn vạ ở lại thành phố, nếu các người dựa vào bản lĩnh kiếm được công việc để được ở lại thì cũng không ai nói gì, cứ cố tình đổ lỗi cho người khác không chăm sóc được các người."
“Thật buồn cười, bà muốn người ta suốt ngày phục vụ mình, bà thật sự coi mình là Thái hậu công chúa nương nương sao? Tôi tặng bà một câu, nếu không phải là công chúa thì đứng mắc bệnh công chúa, có biết bệnh công chúa là gì không? Xa xỉ cực độ.”
Người Phí gia run rẩy trong gió lạnh, im lặng, cầu xin đừng nói nữa, bị chụp mũ Thái hậu công chúa sẽ không có gì tốt đẹp. Không thể tiếp tục như vậy. .
Nhưng mà, không có ai dám đứng ra đối chất với Ninh Yên cả.
Căn bản nói không lại, bất cứ lúc nào cũng có thể bị cắn ngược lại một nhát.
Sao bên cạnh Dương Bội Bội lại có một người lợi hại như vậy chứ?
Mẹ Phí không còn cách nào khác đành phải tìm một đường lui, "Bội Bội à, mẹ luôn yêu con như con gái ruột của mình. Con không thể vô lương tâm vậy được..."
Ban đầu Dương Bội Bội cũng tin vào mấy lời ma quỷ này, còn muốn phụng sự bà ta như mẹ ruột, tuy nhiên, lúc cô sinh con gái, mẹ chồng lại thay đổi thái độ, gây khó dễ cho cô.
Nhưng làm con dâu, có rất nhiều chuyện khó nói, cô là con gái thị trưởng, lời nói hành động của cô đều đại diện cho bộ mặt của Dương gia.
Ninh Yên không chút kiêng kỵ, nói ra những câu từ đanh thép: "Chẳng lẽ phải đổ bà hút cạn máu rồi mới gọi là có lương tâm sao? Đây là lời nói của con người sao? Tôi hiện tại sẽ viết một bài báo, viết hai ba chuyện về Phí gia thôi, con trai đậu đại học mang theo một nhà già trở gả cho con gái của thị trưởng…”
“Là lấy.” Mẹ Phí không khỏi tức giận, cô đang cố tình làm nhục Phí gia !
Ninh Yên hít sâu một hơi, đầy khí thế, “Theo tôi thì chính là gả, cả nhà cùng nhau gả đi, cứ để người dân trong nước phán xét. Nếu có người khen bà là mẹ chồng tốt, tôi sẽ xin lỗi bà ngay lập tức."
"Cô... Cô..." Mẹ Phí vô cùng tức giận, "Dương Bội Bội, cô chết rồi sao, tại sao cô lại để cô ta nói bậy bạ như vậy? Cô là con dâu của Phí gia, Phí gia có tiếng xấu, cô còn được yên sao?"
Dương Bội Bội do dự, Ninh Yên không chút suy nghĩ đứng dậy: "Tôi đang nói bà, sao lại kéo người khác vào đây? Phí gia chỉ biết bắt nạt kẻ yếu thôi sao?"
Em chồng họ Phí hung hăng trừng mắt nhìn Ninh Yên, Ninh Yên không vui chỉ thẳng vào hắn, "Sao anh dám nhìn chằm chằm vào tôi? Được rồi, chúng ta lại nói tiếp, là người, không được quên đi cội nguồn của mình. Theo quy định hiện hành, người không có việc làm không thể ở lại thành phố. Các người có việc làm không?”
Nếu có việc làm thì phù hợp với chính sách, cũng sẽ không khiến cả nhà trở thành thế này.
Người Phí gia sững sờ, sắc mặt khó coi, họ đã quen hưởng phúc ở thành phố nên quên mất chuyện này.
Giọng nói yếu ớt của Dương Bội Bội vang lên: “Không có.” Sao cô lại có thể không nghĩ tới chứ?
"Đây là hành vi vi phạm chính sách một cách trắng trợn, không tốt chút nào." Ninh Yên nắm bắt chủ đề, càng hung hăng hơn: "Là một công dân tốt, tôi phải cử báo với bộ phận liên quan."
Người Phí gia nghe thấy vậy thì mặt liền biến sắc, vô thức nhìn về phía Dương Bội Bội cầu cứu.
Ninh Yên dẫn trước một bước, "Dương Bội Bội là một đồng chí tốt, cô hiểu rõ công lý và quy củ, cho nên mới muốn các người về quê, là vì muốn tốt cho các ngươi."
Cô trực tiếp minh oan cho Dương Bội Bội, "Nhưng các ngươi coi thường chính sách quốc gia. Lại đến tìm Dương Bội Bội để gây sự, các người là bất mãn Dương Bội Bội sao? Không phải, e là đang bất mãn với chính sách của nhà nước rồi... "

Bạn cần đăng nhập để bình luận