Thần Toán Đại Lão Xuyên Thành Niên Đại Văn Bên Trong Chết Sớm Nữ Phối

Thần Toán Đại Lão Xuyên Thành Niên Đại Văn Bên Trong Chết Sớm Nữ Phối - Chương 199: Ngũ quỷ vận tài cục (length: 8774)

Thấy Kiều Mộc Nguyệt không có ý định để Đường Tống tiếp cận, Hoàng lão bản cười nhạo một tiếng, loại gái quê như vậy sao có thể lọt vào mắt xanh của Đường Tống, trên người cô ta có nổi một trăm đồng không?
Bây giờ ở nông thôn, một gia đình một năm có thể tích góp được năm trăm đồng không? Cô nương nông thôn như này trên người có được mười mấy đồng cũng đã là khá lắm rồi, còn dám đến cái thị trường giao dịch nguyên thạch này, không phải là hắn, Hoàng Trung, xem thường người, mà rõ ràng là không có thật sự đến đổ thạch, mà là muốn thông đồng với người đàn ông có tiền. Loại tướng mạo này làm sao có thể an phận, bên cạnh nàng còn có một tên đàn ông hung hãn, chẳng phải cũng chỉ nhặt nhạnh mấy cái nguyên thạch rẻ tiền vài trăm đồng thôi sao, cũng không biết bọn họ lấy đâu ra dũng khí đến loại địa phương này.
Kiều Mộc Nguyệt tự nhiên không biết người khác nghĩ gì, nàng chỉ muốn tránh xa Đường Tống, nên nhanh chóng đi đến chỗ của Ngô lão tứ.
Lúc này Ngô lão tứ mua ba viên nguyên thạch đều đã cởi bỏ, lão Mã xem ba viên đá mở một nửa thì cười nói: "Vận may không tốt rồi, lại đi xem chút đi, khó được hôm nay có hàng mới!"
Ngô lão tứ thở dài, nhìn mấy viên đá trên mặt đất, thầm than quả nhiên mình không có số hưởng lộc trời, đột nhiên bên cạnh vang lên một tràng hô hoán, có người hô to: "Ra ngọc rồi, ra ngọc rồi..."
Hiển nhiên lại có người giải ra ngọc, Ngô lão tứ càng thêm vẻ mặt buồn thiu.
Kiều Mộc Nguyệt bước tới, còn chưa đợi lão Mã và Ngô lão tứ nói chuyện, nàng nhìn mấy viên đá mở một nửa trên mặt đất là biết ba viên nguyên thạch kia không giải ra được gì cả.
"Không chơi nữa à!" Ngô lão tứ nhìn Kiều Mộc Nguyệt nói.
Kiều Mộc Nguyệt khẽ mỉm cười: "Không có thì thôi, xem xem có thể mua được viên nào không, mua được rồi chúng ta đi!"
Kiều Mộc Nguyệt cảm giác Đường Tống có chút không có ý tốt, nếu như là bình thường khẳng định sẽ giáo huấn hắn một trận, nhưng hôm nay mới vừa trải qua chuyện bên nhà Lưu Tiểu Cầm, làm nàng thêm vài phần cố kỵ, không muốn đánh rắn động cỏ.
Ngô lão tứ gật đầu, xoay người đi đến từng cái máy cắt đá hỏi một vòng, có hai ba chỗ mở ra ngọc, nhưng hoặc là chất ngọc quá kém, hoặc là không muốn bán, Ngô lão tứ bất đắc dĩ trở về nói cho Kiều Mộc Nguyệt.
Kiều Mộc Nguyệt nhíu mày, thật sự là không may, bây giờ muốn tìm mua thành phẩm ngọc thạch có chút khó, nhưng hiện tại tình huống tương đối khẩn cấp, ai biết cha mẹ ở nhà lúc nào thì gặp nguy hiểm, cho nên nàng không thể kéo dài thời gian nữa, đã tới rồi thì phải giải quyết chuyện ngọc thạch.
"Kiều tiểu thư không suy xét một chút sao?"
Lúc này Đường Tống lại đi tới hỏi.
Trong lòng Kiều Mộc Nguyệt nổi lên hồi chuông cảnh báo lớn, nàng ổn định cảm xúc: "Không có ý tứ, ta thật ra không quá cần ngọc thạch, ta chỉ tới xem náo nhiệt thôi, xin thứ lỗi cho chúng ta không tiếp đón!"
Nói xong Kiều Mộc Nguyệt liền trực tiếp lôi kéo Ngô lão tứ đi đến lều đổ thạch bên cạnh, Ngô lão tứ trong lòng có nghi hoặc, vị Đường lão bản này sao lại quấn lấy Kiều đại sư? Chẳng lẽ phát hiện ra gì? Nhưng thấy Kiều đại sư sắc mặt không được tốt lắm, hắn cũng không tiện hỏi nhiều.
Kiều Mộc Nguyệt xem các quầy hàng nguyên thạch, việc Đường Tống kia hút tài vận cho nàng một ít linh cảm, nàng kỳ thật cũng có thể thử một lần, mặc dù không hiểu đổ thạch, nhưng phong thuỷ của nàng lại là nhất tuyệt.
Nàng xem xét phương vị của cái thị trường giao dịch nguyên thạch này, lợi dụng bát quái phương vị bắt đầu định vị tám phương vị, kim tỏa ngọc quan: Cấn vị đại tài, Ly vị chính tài, Đoái vị tiền của phi nghĩa.
Kiều Mộc Nguyệt lặng lẽ đi đến Đoái vị, nàng không cần xuất hiện loại thủy tinh tốt hay loại băng có thế nước đặc biệt tốt, cho nên không cần đại tài. Còn về chính tài thì không phù hợp với đổ thạch, cho nên Đoái vị tiền của phi nghĩa mới là vị trí nàng cần nhất.
Ngô lão tứ không hiểu Kiều đại sư đang tính toán gì, thấy nàng lẩm bẩm mấy câu, liền đi đến một vị trí đứng, hắn hiếu kỳ đi theo.
Kiều Mộc Nguyệt đứng tại Đoái vị tiền của phi nghĩa, mở to thiên nhãn liền cảm giác bốn phía có tài vận phun trào, nếu không phải tình huống khẩn cấp nàng hiện tại nhất định sẽ bày một cái ngũ quỷ vận tài cục, như vậy tiền của phi nghĩa tự nhiên thuận lý thành chương mà tới, đương nhiên cũng yêu cầu đánh đổi một số thứ.
Cái gọi là ngũ quỷ vận tài cục không phải là kiểu nuôi tiểu quỷ để trộm tiền tài của người khác, những chuyện này đều là tin đồn nhảm nhí, hơn nữa làm gì có tiểu quỷ nào, đều là người hiểu chuyện hoặc là những kẻ giở trò dối trá nghe nhầm đồn bậy rồi thần thánh hóa lên, rồi biến thành pháp thuật thần kỳ.
Cái gọi là ngũ quỷ vận tài cục bắt nguồn từ cửu tinh pháp, còn gọi là thiên tinh pháp, trong đó ngũ quỷ chỉ là sao Liêm Trinh trong cửu tinh; tài, chỉ thủy. Nước này là nước ở cửa lớn. Ngũ quỷ vận tài bản chất là thúc vượng sao Liêm Trinh ngũ quỷ hung nhất trong phong thuỷ thất tinh, khiến cho núi long vị Liêm Trinh mở cửa, mở cửa sổ và các cửa lấy khí khác, khiến thủy long ở vị trí cửa lớn có nước, đó là ngũ quỷ vận tài cục, chứ không phải sai khiến năm con tiểu quỷ vận chuyển tài vật gì cả.
Bất quá ở thị trường giao dịch của người khác, Kiều Mộc Nguyệt không thể bày phong thuỷ cục, đương nhiên người sống chẳng lẽ lại bị nghẹn chết vì không đi tiểu được sao?
Không thể bày phong thuỷ cục không có nghĩa là không thể để cho núi long vị Liêm Trinh mở cửa, Kiều Mộc Nguyệt âm thầm kháp thủ quyết, hấp thu sinh khí của sao Liêm Trinh trong cửu tinh, sau đó đem sinh khí điểm lên mũi mình.
Mũi là cung tiền tài trong mười hai cung, là ngay trung tâm khuôn mặt, người bình thường hai cánh mũi trái phải rộng lớn đầy đặn, cho thấy một đời tài vận cực tốt, nếu cánh mũi kín không hở lỗ mũi, cho thấy năng lực giữ tiền rất mạnh, tướng mạo Kiều Mộc Nguyệt mũi nhỏ nhắn, cánh mũi coi như đầy đặn, tính ra là tài vận không tệ, nhưng lại không có tiền của phi nghĩa, cho nên Kiều Mộc Nguyệt dù có một tay bản lĩnh huyền môn, trên người cũng không có tiền để dành, hiện tại còn đang nợ Tống Bách Vạn mấy trăm vạn nữa chứ.
Dùng sinh khí của sao Liêm Trinh kích thích cung tiền tài, cộng thêm việc Kiều Mộc Nguyệt đang đứng tại Đoái vị tiền của phi nghĩa, lập tức Kiều Mộc Nguyệt liền cảm giác đến sự khác biệt, nàng theo bản năng nhìn về phía một quầy hàng ở trong cùng, mơ hồ có một viên nguyên thạch hấp dẫn nàng.
Lúc này Đường Tống và Hoàng lão bản cũng đi đến lều bên này, hai người đều thấy Kiều Mộc Nguyệt đứng ở một chỗ bốn phía quan sát, sau đó miệng còn lẩm bẩm gì đó, rồi như có quỷ thần xui khiến đi về phía một quầy hàng ở trong cùng, hiển nhiên là chuẩn bị mua nguyên thạch.
Hoàng lão bản cười nhạo một tiếng: "Đồ nhà quê còn làm bộ thần thần quỷ quỷ, cũng không biết trên người có mang theo tiền không, loại người này cũng nghĩ đến đổ thạch, phong cách của cái thị trường giao dịch nguyên thạch Tương Hà này có hơi thấp kém rồi đấy!"
Đường Tống liếc mắt nhìn Hoàng lão bản, hắn không nói gì, nhưng lại có chút hiếu kỳ về Kiều Mộc Nguyệt, hắn cũng nhìn không ra đối phương đang làm gì, lúc đầu còn cho rằng đối phương giống như hắn hút tài vận, nhưng lại thấy đối phương căn bản không có quy luật đi tới đi lui, hiển nhiên không phải cái gì phong thuỷ cục, vậy thì hắn không hiểu được.
Lời nói của Hoàng lão bản khiến lão Mã đi theo có chút trắng mắt, cái thị trường giao dịch nguyên thạch này là chỗ dựa của lão bản hắn, lão bản của họ dù không dám nói có thế lực khắp cả nước, nhưng ở thành phố Vân Vụ này còn chưa có ai dám không nể mặt hắn, tên Hoàng lão bản này lại dám nói phong cách của thị trường giao dịch thấp kém?
"Hòa khí sinh tài, nhưng nếu Hoàng lão bản nói năng lỗ mãng, sau này tốt nhất là đừng đến cái thị trường giao dịch này nữa!"
Lão Mã là người làm lâu năm của thị trường giao dịch, ở chỗ lão bản cũng được trọng nể, nếu là người như Đường Tống nói vài câu, lão Mã coi như không nghe thấy, nhưng Hoàng lão bản chỉ là một thương nhân bán ngọc thạch ở thành phố Vân Vụ, lão Mã còn không sợ hắn.
Quả nhiên Hoàng lão bản nghe vậy, lập tức im lặng, cái thị trường giao dịch nguyên thủy Tương Hà này mỗi tháng đều sẽ có không ít hàng tốt, dù không nhất định hắn đều có thể mua được, nhưng mỗi tháng làm một hai kiện vẫn có thể, cửa hàng của hắn cũng cần ổn định nguồn hàng, nếu mất đi cái thị trường này, hành ngọc khí của hắn sẽ phải tìm nguồn hàng khác, như vậy thiệt hại quá lớn.
Hắn không dám oán trách lão Mã, chỉ có thể trút giận lên người Kiều Mộc Nguyệt và Ngô lão tứ, trong mắt hắn thì đều là lỗi của hai cái tên nhà quê này.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận