Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 510: Đánh hắn

“Mike, đánh hắn!”
Ai mà lại to gan như vậy, hay là cừu nhân của Mike, đây là muốn cho Mike chịu chết a.
Mọi người nhìn lại thì phát hiện người nói là một người Châu Á, lúc này người Châu Á này nở một nụ cười vô hại, nhưng những gì anh ta nói lại khiến mọi người giật mình không thôi.
Người phản ứng đầu tiên là Tanner, anh ta vội nói với Ngô Minh: "Anh điên rồi sao, là bạn của Mike, bây giờ anh nên thuyết phục thay vì xúi giục y chịu chết. Chết tiệt, anh có thật là bằng hữu của y không?"
Mike không nói, chỉ là có chút hết ý nhìn chằm chằm vào Ngô Minh.
Ngô Minh phớt lờ những ánh nhìn của những người khác. Thay vào đó, anh ta tiếp tục nói: "Đánh hắn ta!"
Steve đối diện lúc này cũng có chút căm tức, gã liếc nhìn Ngô Minh, rõ ràng là gã ta không biết người đàn ông châu Á kia là ai, vừa định nói xong Mike đột nhiên có phản ứng, hình như là nghĩ thông suốt cái gì trên mặt lộ ra vẻ kích động hưng phấn, anh ta hạ quyết tâm giơ tay đấm thẳng vào mặt Steve.
Bành !
Thoáng một phát cái mũi Steve đã nở hoa, phải biết Mike là Thức Tỉnh giả cấp 2, hơn nữa cơ thể của anh ta rất cường tráng. Chỉ với một cú đấm, mũi của Steve trực tiếp bị gãy và máu chảy lênh láng, hai chiếc răng cũng bị mất trực tiếp ngã xuống đất gào khóc.
Steve không có bất kỳ phòng bị nào, gã căn bản thật không ngờ Mike thực sự đã dám động thủ.
Mike không phải chỉ một cú đấm đã nguôi giận, lần này anh ta thực sự bị chọc giận, ngay lập tức bước lên vài bước, huy động nắm tay liên tục đấm xuống, đánh cho Steve ngao ngao gào khóc.
Tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, ngoại trừ Ngô Minh vừa lòng tươi cười. Những người khác đều sững sờ, ngay cả hai quân cảnh cấp cao và thủ hạ của Steve cũng không có phản ứng kịp cho đến khi Steve rú lên vì đau đớn trên mặt đất.
Lập tức, mấy người này cởi vũ khí, định tiến lên ngăn cản, nhưng lúc này sắc mặt đột nhiên thay đổi, cả người đều bị đông cứng ở đó không thể nhúc nhích.
Ngay lúc đó, một vài người trong số họ đột nhiên cảm thấy một luồng áp lực nguyên khí cực kì khủng bố, cỗ uy thế này mang theo sát khí như là thực chất, lúc này bọn họ cảm giác như một con dao sắc bén đang kề vào cổ, nếu có bất kỳ dị động sẽ lập tức bị giết chết.
Do đó, không ai trong số họ dám động đậy.
Đáng tiếc chỉ có bọn họ mới có thể cảm nhận được áp chế này, những người khác hoàn toàn không biết điều đó. Nhìn thấy quân cảnh cấp cao thủ hạ của Steve không đến giải cứu, những người khác cũng không hiểu chuyện gì, còn Tanner thì như có điều suy nghĩ.
“Mike, đừng đánh nữa!” Lúc này Victoria và cô gái nhỏ Karen cũng thoát ra và lao về phía Mike, chỉ lúc này Mike mới dừng lại cơn điên của mình.
Nhưng nhìn Steve bê bết máu và mặt sưng như đầu lợn, chỉ biết nằm trên mặt đất rên hừ hừ, ngay cả câu đầy đủ đều cũng không thể nói ra được.
“Đi mau, Mike, đi mau đi, anh đánh Steve như vậy thì bọn họ tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh đâu, anh đi mau đi!” Victoria rõ ràng là mẫu phụ nữ hiền lành và lương thiện, và điều đầu tiên cô muốn bảo vệ lúc này chính là chồng mình.
"Không, Victoria, anh sẽ không đi, sự tình là anh làm, có gì anh tới gánh chịu!" Mike vừa rồi xem như trút được một ngụm ác khí trong lòng. Thành thật mà nói, lý do quan trọng nhất mà anh ấy dám động thủ là vì những lời của Ngô Minh.
Ngô Minh là ai?
Mike biết rất rõ ràng, anh ta là người thống trị thực sự của Trầm Thuyền cốc. Anh ta có hàng chục nghìn thủ hạ Dị tộc nhân vô cùng cường đại và thực lực của bản thân anh ta cường đại đến khó tưởng tượng nổi. Thậm chí Mike còn tự hỏi liệu Ngô Minh có phải là một Thiên sứ được Chúa gửi đến để giúp đỡ gia đình mình.
Đã có một nhân vật bực này mở miệng để cho mình đánh người, đồng nghĩa với việc đối phương sẽ can thiệp vào chuyện này. Với sự thông minh của Mike, anh ta đương nhiên biết Steve làm sao có thể lay chuyển được Ngô Minh? Không đề cập đến Steve, thậm chí ngay cả gia tộc Delbert cũng không được.
Nhìn thấy những tồn tại cường đại như Tái Trác Hào ở Trầm Thuyền cốc, Mike đối với một điểm này tin tưởng không nghi ngờ.
Đương nhiên, nguyên nhân chính là, là đàn ông thì nhất định phải hành động, nếu không sẽ ân hận cả đời.
“Cảm ơn anh Ngô!” Lúc này, Mike chân thành nói với Ngô Minh.
Ngô Minh gật đầu. Vừa rồi anh ấy thực sự định giúp Mike. Nếu Mike động thủ, anh ấy sẽ dốc toàn lực trợ giúp đối phương. Chỉ là một tay sai của gia tộc Delbert, Ngô Minh còn không để vào mắt. Nếu như Mike không động thủ thì Ngô Minh cũng sẽ không xen vào việc người khác, hết thảy đều xem Mike lựa chọn.
Lúc này, Ngô Minh cũng giải trừ áp lực lên hai quân cảnh cấp cao và thủ hạ của Steve. Lúc này bốn người mới nhận ra mồ hôi lạnh đã ướt đẫm lưng, hai quân cảnh cấp cao liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn trong mắt đối phương vô cùng sợ hãi, trước tiên họ chỉ có thể đi tới để giúp Steve bị đánh sưng mặt sưng mũi đứng dậy.
Steve hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra, và điều đầu tiên gã làm khi đứng dậy chính là chửi ầm lên.
"Chết tiệt, tất cả các người đều bị mù sao? Không thấy người này tấn công cấp trên của các ngươi sao, thậm chí còn ngăn cản chúng ta bắt tội phạm. Bây giờ, tôi ra lệnh cho các ngươi phải xử tử Mike ngay lập tức!" Steve hét lên, rõ ràng là đang chìm trong cơn thịnh nộ.
Chỉ có điều lần này, cả quân cảnh cấp cao và thủ hạ đều không nhúc nhích, không phải bọn họ không làm mà là không dám, bởi vì Steve vừa nói xong những lời này, bọn họ liền cảm giác được sát khí vô hình ngưng kết thành lưỡi dao sắc bén, dường như lại gác ở trên cổ họ.
“Các ngươi làm sao vậy, tại sao không thi hành mệnh lệnh?” Steve lúc này giận điên lên, trước mặt mọi người bị người đánh một trận, đây quả thực khiến cho gã mất hết mặt mũi.
Nhìn thấy hai quân cảnh cấp cao và thủ hạ của mình không có động tác, Steve quét ngang ánh mắt lập tức chộp lấy một vũ khí tự động từ quân cảnh.
Đây là vũ khí nguyên khí mới được phát triển dựa trên nguyên mẫu súng trường m4 thế giới cũ, đến thời điểm này có thể nói Nhân loại đã phát huy trí tuệ của mình đến mức cực điểm.
Vật liệu và đạn của súng trường tự động đã được sửa đổi, có thể gây sát thương lớn cho các sinh vật có nguyên khí, đặc biệt là cường quốc đầu tiên ở thế giới cũ, rõ ràng là đi trước những người khác trong việc cải tiến vũ khí này, chỉ riêng khẩu súng này đã tốt hơn rất nhiều các loại vũ khí cải tiến mà Ngô Minh đã thấy ở Thành phố Sư tử và Tân Đô Thành.
Nhưng dù uy lực đến đâu, nó chẳng qua cũng chỉ là một khẩu súng.
Steve rõ ràng đã giận điên lên, gã ta cầm lấy súng, mở chốt an toàn và hướng về phía Mike bóp cò.
Nhưng đúng lúc này, một điều bất ngờ đã xảy ra. Phát súng đầu tiên của Steve hóa ra cũng xảy ra ngoài ý muốn, viên đạn đã nổ ngay trong nòng súng. Phanh một tiếng, khẩu súng trường trên tay Steve phát nổ xé toạc, hai tay Steve cũng bê bết máu, và các ngón tay củanh gã ta cũng đã bị đứt lìa.
Tiếp theo là tiếng hét như mổ heo của Steve, thủ hạ của Steve cũng thay đổi sắc mặt khi tiến lên xem xét. Không cần hỏi, tay của Steve bị phế đi, nhưng mọi người đều thấy lại do chính gã ta gây ra, hoàn toàn là tai nạn.
Bọn họ vội vàng tiến lên đem Steve đang đau chết đi sống lại đỡ dậy mang đi, loại thương thế này nhất định phải chữa trị, hai quân cảnh cấp cao cũng vội vàng rời đi.
Mike và gia đình lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, khi Steve chuẩn bị nổ súng thì họ thực sự hoảng sợ, nhưng không ai nghĩ đến súng của tên kia lại phát nổ.
“Cảm ơn Chúa!” Victoria lúc này thì thầm, ôm lấy chồng và con của mình.
Chỉ có Mike mới biết đây có thể không phải là một tai nạn.
Trên thực tế, tất nhiên đây không phải là một tai nạn, chính Ngô Minh đã dùng Xúc tu vô hình ngăn chặn nòng súng, cho nên mới phát sinh tạc nòng.
"Mike, tôi đề nghị anh đưa Victoria và Karen đến gặp Trung tá Birkenstock ngay lập tức, Steve nhất định sẽ không bỏ cuộc, hôm nay anh đã đánh gã ta, và anh đã phạm luật, tên đó có khả năng sẽ đổ mọi thứ lên đầu anh!" Tanner lúc này tới nói ra.
Rõ ràng hắn biết Steve sẽ không bỏ qua, những người vây xem khác cũng biết vậy nên lúc này cũng tản mát ra, không dám cùng gia đình Mike có liên hệ gì, vì sợ bị liên lụy.
Mike không nói chuyện, anh ta liếc nhìn Ngô Minh, hiện tại tình huống của mình rất nguy cấp, nhưng Mike biết nếu Ngô Minh giúp mình vậy thì không cần lo lắng. Anh ta đã nghĩ tới rồi, nếu Steve dây dưa không dứt, anh ta sẽ cầu xin Ngô Minh đưa gia đình đến Trầm Thuyền cốc, nhưng Mike cũng lo lắng Ngô Minh sẽ không đưa mình đến đó.
“Đúng rồi, Ngô tiên sinh đang tìm người, chỉ cần mình dốc toàn lực giúp đỡ, anh ta nhất định sẽ giúp mình!” Lúc này Mike rốt cục có phản ứng, tâm tình lập tức tốt lên.
Lúc này, Ngô Minh rốt cục lên tiếng.
“Mike, đó là nhà của ngươi, ngươi không mời ta vào sao?”
“Không… Ý tôi là hoan nghênh, cả gia đình chúng tôi đều hoan nghênh anh, đúng rồi, Victoria, đây là Ngô tiên sinh, Ngô tiên sinh, đây là Victoria vợ tôi và con của tôi, Karen, đến đây chào hỏi nào!” Mike vội vàng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận