Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 451: Phiên chợ trên biển

Chẳng mấy chốc, tất cả mọi người đều lên thuyền chậm rãi rời đi, chỉ còn lại bóng dáng trên hoang đảo với vẻ mặt đầy oán hận. Ngô Minh cũng nhìn thấy bộ dáng oán độc này, nhưng anh ta sẽ không giết Tiêu Khải, bởi vì Ngô Minh biết Tiêu Khải sẽ không sống được bao lâu. Vẫn còn một số xác chết Hà Quái, thậm chí còn có máu người, những thứ này rất nhanh sẽ thu hút thêm những kẻ săn mồi đáng sợ xuất hiện.
Khi đó, Tiêu Khải chắc chắn sẽ chết.
Trên thuyền, Ngô Minh cũng không có xuống cabin mà đứng ở trên boong tụ tập mọi người lại, hiển nhiên anh ta có chuyện muốn nói.
"Các ngươi lúc trước đều lựa chọn đầu nhập vào ta, muốn vì ta làm việc gì, vậy thì phải giữ lời hứa, các ngươi giúp ta thì ta cũng sẽ giúp các ngươi, hơn nữa ta sẽ luận công ban thưởng!" Nói xong, anh ta ném ra một số thẻ Trị liệu để kích hoạt, lập tức vài học sinh bị thương được một ánh hào quang bao quanh, khi tia sáng tan đi thì vết thương trên người của họ cũng được chữa lành.
Chiêu thức này lập tức khiến mọi người kinh ngạc, bọn họ đã từng thấy Ngô Minh Trị thương cho người khác, nhưng Trị thương cho nhiều người như vậy lại chưa từng nghe thấy.
"Ngoài ra, ta tuyên bố Tích Hi và Đại Hồ tử sau này sẽ là phụ tái trên hai chiếc thuyền này, nếu là trợ thủ của ta, ta sẽ cho họ đủ sức mạnh!" Nói xong, Ngô Minh phân biệt ném ra hai Tạp sách cho Tích Hi và Đại Hồ tử.
Ngô Minh đã trải qua vô số trận chiến, không nói đến Tạp sách, ngay cả Tạp giới cũng nhiều vô số, có thể nói lấy ra một số Tạp sách bình thường không có thuộc tính cũng không có vấn đề gì.
Nhưng những thứ không đáng kể đối với Ngô Minh lại giống như báu vật đối với Tích Hi và những người khác.
Lập tức hai người đều rất cao hứng, nhất là Đại Hồ tử, trên mặt đều run lên, rất vui mừng vì mình đã lựa chọn đúng, không giống như thằng ngốc Tiêu Khải làm bộ làm tịch trong lòng không phục, hắn chân chính thần phục. Cũng chính vì đã nhìn ra điểm này cho nên Ngô Minh mới có thể ban thưởng cho hắn.
Những thứ mà Ngô Minh đưa cho họ bao gồm một số thẻ áo giáp cấp thấp và thẻ vũ khí, cũng như thẻ phép thuật và một số Thẻ nguyên khí. Ngoài ra, mỗi người còn có hai sinh vật cấp 1, ở chỗ Tích Hi, Ngô Minh còn tặng thêm cho cô ấy thẻ nâng cấp cấp 9hai.
Với thẻ nâng cấp này, cô ấy có thể trực tiếp nâng cấp lên nguyên khí cấp hai.
Làm như thế, Ngô Minh cũng là cho những người khác nhìn, anh ta chính là muốn để cho tất cả mọi người biết, chỉ có khăng khăng một mực đi theo mình mới có được chỗ tốt.
Đúng như dự đoán của Ngô Minh, Đại Hồ tử và Tích Hi phấn khích như gà chọi, nhất là Đại Hồ tử, lập tức lái thuyền đi về phía trước.
Về phần những người khác cũng là vẻ mặt hâm mộ, đồng thời cũng nghiêm túc lộ ra vẻ kiên định và hy vọng, đây là điều mà họ chưa từng có trước đây. Lúc trước dù có cố gắng cũng chỉ sống qua ngày nào hay ngày đó, nhưng bây giờ họ đã nhìn thấy hy vọng, thực lực của người đàn ông đeo mặt nạ ngoài sức tưởng tượng của họ. Hãy tưởng tượng, nếu bản thân họ có thể biểu hiện tốt như Tích Hi và Đại Hồ tử, liệu họ có được ban thưởng hay không?
Ngô Minh quay trở lại cabin, còn Tích Hi tổ chức mọi người thu thập thi thể Hà Quái trở về tiến hành xử lý. Mặc dù những con Hà Quái này rất đáng sợ nhưng chúng là nguồn thực phẩm tốt, chất lượng thịt không tệ, và lớp vỏ cứng của chúng cũng là một thứ rất tốt có thể chế tạo thành áo giáp và lá chắn, chỉ cần nó được bóc ra và sau đó buộc lại với mô sợi từ cơ thể của Hà Quá thì có thể tạo ra một bộ giáp đơn giản.
Trong vài ngày tiếp theo, Đại Hồ tử đang cố gắng nhớ lại vị trí trước đó và đánh dấu nó trên biểu đồ, đến tối ngày hôm sau, mọi người đã có thể nhìn thấy một hình thân tàu lơ lửng xuất hiện trong sương mù trước mặt.
Có hơn 30 con thuyền có kích thước tương tự như Bàn Cổ Hào, được liên kết với nhau bằng xích sắt để tạo thành một khu vực khổng lồ trên biển, có chút tối tăm và sương mù bay mặt biển, trên những con thuyền còn điểm xuyết một ít ánh đèn lúc sáng lúc tối, theo mặt biển phập phồng lay động lên xuống.
Tại đây, chính là phiên chợ trên biển.
Theo kiểu dáng của những con thuyền này rõ ràng chúng không phải do con người tạo ra, chúng nom có vẻ rất cổ xưa. Về cơ bản, tất cả chúng đều là những con thuyền bằng gỗ có hình dáng kỳ lạ, trên thân thuyền thì điêu khắc thiên hình vạn trạng, Tinh Linh quỷ quái, chủng loại đa dạng, nhìn qua có cảm giác thần bí.
“Tìm được rồi, đến rồi!” Đại Hồ tử lúc này vội vàng báo cáo với Ngô Minh. Mấy ngày nay hắn ta đã rất cố gắng tìm kiếm phiên chợ trên biển này, mấy lần muốn bỏ cuộc nhưng cuối cùng cũng tìm được. Điều này khiến cho trong nội tâm Đại Hồ tử nhẹ nhõm nhưng cũng vô cùng kích động.
Ngô Minh nhìn phiên chợ trên biển phía xa xa nhẹ gật đầu, tuy Đại Hồ tử gian xảo xảo trá, nhưng hắn thực sự có năng lực, đây cũng là nguyên nhân Ngô Minh lưu hắn ta lại.
Đúng lúc này, từ phía sau Bàn Cổ Hào có một chiếc thuyền buồm bằng gỗ như một bóng ma phóng tới, tốc độ như bay qua Bàn Cổ Hào hướng tới phiên chợ trên biển.
Có thể thấy, trên chiếc thuyền buồm bằng gỗ dài hơn 40m này có rất nhiều người với vẻ ngoài kỳ dị đang đứng.
Dị Tộc nhân.
Đây rõ ràng là sinh vật biển ở Đệ tứ nguyên khí thế giới, và đích đến của họ rõ ràng là phiên chợ trên biển này. Khi họ đi ngang qua Bàn Cổ Hào, đầu thuyền buộc một chiếc khăn xếp màu đen có những mảnh nhỏ như vảy rắn. Dị Tộc nhân nhìn Bàn Cổ Hào một cách ác ý, một đôi mắt như dã thú đầy giễu cợt và độc ác.
Trên thuyền Bàn Cổ Hào ngoại trừ Ngô Minh thì những người khác đều kinh hãi.
Đối với bọn họ, Dị Tộc nhân này nhất định là tồn tại không thể trêu chọc, cũng giống như trên đất liền, Nhân loại có địa vị thấp nhất trong vùng Loạn Lưu Hải này.
Ngô Minh đương nhiên không sợ, nhưng sẽ không trêu chọc đối phương vô cớ, Ngô Minh có thể cảm giác được trên thuyền bên kia dao động nguyên khí đặc biệt cường đại, có lẽ đạt tới nguyên khí cấp bốn.
Khi đến gần, Ngô Minh thấy phiên chợ trên biển có một cầu tàu biển đặc biệt cỡ bốn sân bóng rổ, nơi có thể cho thuyền cập vào. Vì vậy để cho Đại hồ tử lái thuyền chạy tới, liền nói với những người khác: "Đại hồ tử, Tích Hi, Khương Minh, ba người vào với ta, những người còn lại ở trên thuyền, ta sẽ để lại một số Khô lâu cung thủ để đề phòng."
Sau đó, Ngô Minh đã nhảy xuống bến tàu biển, Đại hồ tử, Tích Hi và Khương Minh vội vàng đi theo.
Bên cạnh có ba hai chiếc thuyền cập bến, vừa rồi một chiếc lớn nhất là thuyền buồm gỗ, trên thuyền đối phương cũng có người đang canh giữ thuyền, lúc này mới thấy rõ những Dị Tộc nhân này trông giống như Xà nhân.
Ngô Minh không để ý đến mà để cho Đại Hồ tử dẫn đường, dù sao thì Đại hồ tử là người duy nhất từng đến nơi như vậy. Lần này Đại hồ tử không sợ, có người đeo mặt nạ ở đây đương nhiên hắn ta rất tự tin.
Sau khi dạo qua một vòng thì Ngô Minh đã đại khái nắm rõ tình huống nơi này. Trên phiên chợ trên biển này mỗi một thuyền là một quầy bán hàng, hàng hóa trên thuyền rất đa dạng. Mỗi thuyền đều bán hàng hóa không giống thuyền khác và bất kỳ ai cũng có thể trả một lượng Thẻ nguyên khí nhất định.
Và những hàng hóa này đương nhiên bao gồm cả 'Tình báo'.
Ngoài ra, Ngô Minh cũng thấy ở đây có vệ binh, hiển nhiên người xây dựng phiên chợ trên biển này không cho phép người khác gây rối ở đây. Đại Hồ tử cũng đề cập qua, lúc trước khi hắn tình cờ tới có rất nhiều Dị tộc đều không có hảo ý với hắn, có thể nói nếu như không phải quy củ của nơi này cứu Đại Hồ tử một mạng, hắn đã sớm chết rồi.
Lần này cũng vậy, bởi vì Ngô Minh và những người khác đều là Nhân loại, cho nên rất nhiều Dị Tộc nhân ở đây đều có ánh mắt ác độc nhìn qua. Mà những Dị Tộc nhân này hầu hết đều là các dạng Ngư nhân, thậm chí Ngô Minh còn nhìn thấy một Dị Tộc nhân giống như một nhân vật Davy Jones (*) trong một bộ phim Cướp biển vùng Caribe ở thế giới cũ. Những chiếc xúc tu trên đầu người kia ướt đẫm, hơi ẩm dường như không bao giờ biến mất và một đôi mắt xanh u ám quả thực có thể khiến người nhìn vào muốn phát điên.
(*) Davy Jones: Ông ta có bề ngoài thân thể được tưởng tượng từ một loài sinh vật biển có nhiều vòi (như vòi bạch tuộc)
Có thể nói, nếu lần này không theo chân Ngô Minh, Đại hồ tử, Tích Hi và Khương Minh sẽ thực sự sợ chết khiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận