Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 475: Quả nhiên có bản lĩnh

U Linh Nữ vương từ lâu đã bị hành động mê hoặc của Ngô Minh vừa rồi làm cho ngây người, sau khi một luồng nguyên khí tiến vào trong cơ thể, nàng thật sự không phân biệt được hào quang U Linh Thánh Điển ẩn chứa trong những nguyên khí này.
Rốt cuộc, những nguyên khí khác cũng có lợi cho nàng ấy, điều này cũng giống như chữa bệnh cho người vậy, chỉ cần một loại thảo dược là đủ để chữa khỏi bệnh, nhưng để che đậy, giấu giếm loại thảo dược này, người ta thường thêm vào đó các vị thuốc khác nên rất khó phân biệt.
Khi nguyên khí của U Linh Thánh Điển nhập vào cơ thể của U Linh Nữ vương, người sau lập tức cảm nhận được sự khác biệt.
Nàng cảm thấy thương thế mấy năm đều không ngừng chuyển biến xấu, thực sự đã bị ngăn chặn. Mặc dù vẫn còn lâu mới bình phục, nhưng ít nhất đó là một sự cải thiện rất lớn, nàng thậm chí có thể cảm thấy vết thương của mình không riêng gì bị ngăn chặn, mà còn có thể trở nên tốt hơn.
Ngay lập tức nàng vô cùng kinh ngạc.
Lại nhìn đến Ngô Minh, trong ánh mắt đã hiện lên vẻ hưng phấn, thầm nghĩ người này thật là có bản lĩnh. Tuy rằng không trực tiếp chữa khỏi nhưng đã khiến vết thương tốt hơn 10%, nếu tiếp tục chữa trị vài lần nữa. Liệu nó có thể chữa lành vết thương đã đeo bám trong nhiều năm hay không?
Nghĩ đến đây, U Linh Nữ vương liền biết giá trị của người đeo mặt nạ này. Đối với người khác có thể không có gì đáng nói, nhưng đối với nàng, đối với U Linh nhất tộc mà nói thì đó là tồn tại rất quan trọng. Về sau tộc nhân bị thương thì đã có biện pháp chữa trị, chuyện này làm sao có thể làm cho U Linh Nữ vương không cao hứng.
Hơn nữa giờ phút này, U Linh Nữ vương cảm giác tinh thần của mình cũng đã khá nhiều, lập tức gật đầu với Ngô Minh nói: "Quả nhiên có chút bổn sự, ta cảm thấy tốt hơn rất nhiều, ngươi có thể tiếp tục điều trị hay không, nếu vết thương của ta được trừ tận gốc lúc đó ngươi muốn cái gì thì ta sẽ cho ngươi cái đó !"
Trừ tận gốc thương thế?
Ngô Minh trong lòng lắc đầu, anh ta sẽ không ngốc như vậy, bây giờ là ngươi muốn cầu cạnh ta, ta mới có thể nhờ vào đó muốn một vài điều kiện, nếu như ngươi thật sự khỏi hẳn, vậy trong tay ta cũng không còn át chủ bài đủ phân lượng, đây chẳng phải là tự tìm khổ ăn sao.
Vì vậy, Ngô Minh cố ý bức ra một tầng mồ hôi, lộ ra vẻ suy nhược và mệt mỏi, nói: "Nữ vương điện hạ, phương pháp trị liệu của ta hữu dụng thì thật sự là quá tốt, bất quá loại trị liệu này phi thường tốn lực không thể tiếp tục tiến hành, mỗi lần tiến hành một lần ta đều cần nghỉ ngơi một thời gian ngắn, cho nên..."
U Linh Nữ vương nhìn thấy sắc mặt của Ngô Minh đổ mồ hôi, bộ dạng mệt mỏi yếu ớt đó thực sự không giống như đang giả vờ. Trên thực tế cũng là như vậy, Ngô Minh không ngừng bị Hồn thẻ trong cơ thể tiêu hao nguyên khí, tình huống đồng dạng với U Linh Nữ vương, càng ngày càng tệ, tự nhiên là lúc trước anh ta nói như vậy cũng không phải hoàn toàn là diễn kịch.
“Đã như vậy, ngươi liền nghỉ ngơi một lát đi, hơn nữa sau này ngươi có thể ở trên Tái Trác Hào, ta giao cho ngươi quyền lợi sống ở đây!” U Linh Nữ vương cũng ban thưởng công lao, huống hồ nàng biết rõ Ngô Minh đối với thương thế của nàng thật sự hữu dụng, đương nhiên là muốn giữ chân đối phương.
Ngô Minh làm sao có thể không biết tâm tư của U Linh Nữ vương, nhưng hiện tại đối phương đang cầu cạnh mình, nếu lúc này không đưa ra một số điều kiện, thì quả thật chính là kẻ đần rồi.
Lập tức Ngô Minh cúi đầu nói: "Nữ vương điện hạ, ta có thể ở lại, nhưng cần phải nói với đồng bạn và thuyền viên của ta một tiếng, hơn nữa ta phải đi gặp bằng hữu tốt của ta. Xin nữ vương điện hạ đồng ý yêu cầu này!"
Ý ở ngoài lời chính là, ngươi đồng ý cũng phải đáp ứng, không đồng ý cũng phải đáp ứng, muốn ta chữa trị tốt cho mình thì tốt hơn hết là ngươi nên đồng ý.
Sở dĩ Ngô Minh dám nói lời này, chính là chắc chắc một điểm, đó là thực lực của mình nhỏ yếu, U Linh Nữ vương nhất định sẽ khống chế được tình huống. Mặc dù là để cho mình trở về nói cho thuyền viên hay hoặc giả là đi gặp Hải yêu nhất tộc, có lẽ đều không có gì đáng ngại. Tin rằng nếu nàng ấy đủ thông minh, sẽ không thể từ chối một yêu cầu nhỏ như vậy trong lúc mấu chốt này.
Quả nhiên, U Linh Nữ vương suy nghĩ một chút, lập tức gật đầu đồng ý.
“Được rồi, ta hứa với ngươi, Franklin, vào đi!”
Nữ hoàng gọi một tiếng, U Linh quý tộc từ ngoài cửa bước vào, đó là người đã dẫn đường cho Ngô Minh lúc trước. Khi nhìn thấy U Linh Nữ vương, người sau đã cực kỳ cung kính, trực tiếp nửa quỳ trên mặt đất.
"Đúng rồi, ta còn không biết ngươi tên là gì !" U Linh Nữ vương nhìn về phía Ngô Minh hỏi.
“Gọi ta là Bàn Cổ là được!” Ngô Minh đương nhiên sẽ không nói cho đối phương biết tên thật của mình, hiện tại anh ta có bao nhiêu kẻ thù, tốt hơn hết là nên biên đại một cái tên, nghĩ đến Bàn Cổ Hào lúc trước, Ngô Minh trực tiếp trộm cái tên của vị thần cổ đại này. Dù sao, mọi người trên Đệ tứ nguyên khí thế giới đều không biết Bàn Cổ là ai.
"Được rồi, Franklin, về sau ngươi nghe theo Bàn Cổ phân phó và trang bị xe ngựa cho anh ta. Ngoài ra, ngươi cũng cho anh ta đi gặp Hải yêu nhất tộc. Nhớ là ngươi phải chăm sóc Bàn Cổ thật tốt và bảo vệ anh ta, hiểu chưa?” U Linh Nữ vương nói với Franklin.
Ngô Minh vừa nghe, liền biết đây là đối phương nhìn chằm chằm vào mình, cái gì mà bảo hộ, coi chừng mình thì còn tạm được.
Nhưng mà, để cho một cao thủ nguyên khí cấp bốn trông chừng mình, quả thực là đại thủ bút rồi.
U Linh quý tộc Franklin vội vàng nhận lệnh, bất cứ phân phó nào của U Linh Nữ vương đối với hắn thì hắn đều làm theo. Đương nhiên, người sau cũng biết ý tứ chân chính của U Linh Nữ vương.
“Vậy ngươi trước đi xuống, nghỉ ngơi đi, sau đó lại trị liệu cho ta!” U Linh Nữ vương hiển nhiên tâm tình rất tốt, lại cầm một cuốn sách lên đọc.
Sau đó, Ngô Minh và Franklin cùng nhau rời khỏi tẩm cung sang trọng. Khi họ đi ra ngoài, Ngô Minh nói thẳng: "Cái này, ta nghĩ trước tiên đi xem Hải yêu nhất tộc, không biết được hay không được?
Lần này mục đích chính của Ngô Minh là để tìm Hải yêu nhất tộc, và U Linh Nữ vương cũng đã đồng ý yêu cầu của anh ta trước đó, cho nên Ngô Minh nhất định phải mau mau đến xem đấy.
Nếu là trước kia, Franklin có lẽ sẽ không nghe lời Ngô Minh, nhưng bây giờ Ngô Minh có thể chữa trị vết thương cho U Linh Nữ vương, địa vị của anh ta tự nhiên sẽ tăng lên. Ngay cả Franklin cũng rất coi trọng Ngô Minh, thậm chí không cần nhắc tới mệnh lệnh của U Linh Nữ vương, nhưng thủ đoạn mà đối phương có thể trị liệu cho U Linh cũng đủ để khiến Franklin nghe lời. Khỏi cần phải nói, vạn nhất ngày nào đó hắn cũng bị thương, có người này ở đó thì không lo mình sẽ bị thương nặng mà chết.
Vì vậy, Franklin nhanh chóng đồng ý yêu cầu của Ngô Minh, sau đó hắn ta đưa Ngô Minh đi vòng quanh và vào khoang tàu lớn ở phía dưới của Tái Trác Hào.
Môi trường ở đây tối hơn rất nhiều, xung quanh có rất nhiều U Linh chiến binh thủ vệ. Ngô Minh đếm số U Linh chiến binh trên đường đi, vậy mà có hơn 200 U Linh chiến binh. Xem ra nếu như mình len lén lẻn vào, căn bản không có thể đi vào đến nơi đây.
Phía trước có một cái thang máy do U Linh chiến binh điều khiển lên xuống, ngồi ở thang máy này xuống phía dưới, Ngô Minh nhìn thấy một khoang tàu rất lớn, đơn giản là một cái phòng giam khổng lồ.
Có hàng trăm phòng giam được xây dựng bằng các kim loại không xác định, trong hầu hết mọi phòng giam đều có một bóng người, và bầu không khí ở đây khá quỷ dị.
"Bàn Cổ, đây là phòng giam dưới đáy Tái Trác Hào của chúng ta, giam giữ đều là một ít quái vật kinh khủng cùng với U Linh phạm tội. Thực lực của ngươi quá kém, đi theo ta một lát, đừng lại gần những hàng rào sắt đó, đề phòng ngươi bị bọn hắn bắt được. Vạn nhất bị những người kia kéo vào phòng giam thì không ai có thể cứu được ngươi! " Lúc này Franklin nói, Ngô Minh gật đầu tiếp lời, nhưng trong lòng lại là khinh thường. Nếu là thời kỳ toàn thịnh của ta, muốn tiêu diệt ngươi cũng chỉ là một chiêu mà thôi.
Đi tới đây một lúc, Ngô Minh thấy phía trước có một khoảng đất trống, trên đó có một phòng giam lớn, phòng giam này khác với các phòng giam khác, đây là một thủy lao lớn.
Hải yêu nhất tộc mà Ngô Minh từng thấy tại hội giao dịch giờ đã bị nhốt trong thủy lao không thể phá vỡ này, xung quanh là mười tên U Linh chiến binh trông coi.
“Bàn Cổ, ta nghe nói ngươi biết Hải yêu nhất tộc này?” Lúc này Franklin đột nhiên hỏi.
Ngô Minh biết U Linh Nữ vương chắc chắn đã nói với Franklin thông qua một số thủ đoạn, đây là lời nói dối do Ngô Minh đã bịa ra trước đó, nhưng vì đã nói thì không thể phủ nhận được.
“Đúng vậy, kỳ thật, lần này ta chỉ muốn chữa thương cho Nữ vương điện hạ để xem nàng có thể thả bằng hữu của ta hay không.” Ngô Minh giải thích một câu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận