Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 441: Lôi Hỏa hồn thẻ

Ngô Minh lúc này cố nén thống khổ và triệu hồi Chúc. Bây giờ Chúc là đối tượng duy nhất mà Ngô Minh có thể thảo luận, có lẽ con Tinh Linh nguyên tố này sẽ có một số biện pháp giúp anh ta giải quyết nguy cơ lần này.
Sau khi Chúc xuất hiện, ngay từ cái nhìn đầu tiên, nó đã nhìn thấy ánh điện dập dờn trên bề mặt da của Ngô Minh, lập tức cũng giật mình hoảng sợ. Đợi đến lúc sau khi biết rõ ràng là chuyện gì xảy ra, câu nói đầu tiên của Chúc nhưng lại khiến cho Ngô Minh dở khóc dở cười.
"Không đúng, dựa theo loại tình huống này mà nói, lão đại ngươi nên sớm đã chết mới đúng, vậy mà có thể kiên trì đến bây giờ, thật sự là không thể tưởng tượng nổi !"
Nghe thấy lời nói của Chúc, Ngô Minh nóng lòng muốn đá chết tên này, đương nhiên Ngô Minh cũng biết tính tình của Chúc là như vậy, nói như vậy có nghĩa là tình thế thực sự rất nguy cấp.
“Quên đi… Quên đi, ta biết ngươi sẽ không có ích lợi gì, ngươi ở một bên cảnh giới đi!” Mồ hôi trên trán Ngô Minh chảy ròng ròng, cố gắng nói xong một câu này lập tức nhắm mắt lại bắt đầu đối kháng với nguyên khí Lôi điện dị chủng trong cơ thể.
Đây là biện pháp duy nhất mà Ngô Minh có thể nghĩ ra.
Đối với Ngô Minh hiện tại, từng phút từng giây đều vô cùng khó khăn, nguyên khí Lôi điện dị chủng kia giống như hàng vạn con kiến ​​phủ đầy gai bò lên người cắn xé, loại đau đớn này nhất định không phải người thường có thể chịu đựng được.
Ngô Minh muốn hét lên nhưng lại không thể phát ra tiếng, việc duy nhất có thể làm là tập hợp Hỏa nguyên đang ở thể yếu đến thủ vững một điểm trận địa cuối cùng.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, một giờ, hai giờ, ba giờ...
Ngô Minh như trước không có bất kỳ chuyển biến tốt đẹp nào, Chúc ở một bên nhìn xem cũng chỉ có thể lo lắng suông. Nó tuy ngay từ đầu là bị Ngô Minh ép gia nhập vào trận doanh của anh ta, nhưng hiện tại nó lại thật tâm đầu nhập vào Ngô Minh, nhận thức anh ta là lão đại.
Phải đến năm giờ sau, Ngô Minh mới chật vật gắng gượng qua giai đoạn nguy hiểm nhất, giờ phút này anh ta giống như mới vớt ra trong nước, toàn thân đều là mồ hôi.
Tuy nói tạm thời giữ được một điểm trận địa cuối cùng, nhưng nguy cơ cũng không có giải trừ, chỉ cần Ngô Minh buông lỏng cảnh giác thì những luồng nguyên khí Lôi điện dị chủng cường đại kia sẽ lập tức nuốt chửng lấy Ngô Minh, một chút cặn bã cũng không còn.
Lúc này, Ngô Minh đột nhiên nhớ tới những ngày ở Vũ Thành, khi cùng Giáo sư Từ trong viện nghiên cứu cùng nhau nghiên cứu nguyên khí, liền nghĩ ra công thức nguyên khí cơ bản và các công thức nguyên khí khác nhau phát triển từ công thức nguyên khí này.
Vào thời điểm đó, Giáo sư Từ cũng đã nói, nguyên khí là một loại năng lượng thể đặc thù, hình dáng và thuộc tính của nó có vẻ luôn thay đổi, nhưng thực tế bản chất của chúng là giống nhau. Mà nếu là nguyên khí, là năng lượng thể, vậy thì có thể bị khống chế, điểm khác biệt là phương pháp khống chế.
Khống chế
Ngô Minh đột nhiên nhận ra một sự thật, đúng vậy, mấu chốt bây giờ không phải là trấn áp và phân tán những nguyên khí Lôi điện dị chủng này, bởi vì kinh nghiệm trước đây đã nói với Ngô Minh là chúng không thể bị trấn áp và xua tan, và cách duy nhất là khống chế chúng.
Nhưng khống chế như thế nào, Ngô Minh vẫn là vô kế khả thi.
Tuy nhiên, cái này cũng không làm khó được Ngô Minh, có thể nói khi gặp nguy hiểm con người ta sẽ bộc phát sự tập trung và trí thông minh mà người khác không thể tưởng tượng nổi.
Ngô Minh nghĩ ra một biện pháp.
Đó là chế tác thẻ, đối với chế tác thẻ là lĩnh vực mà Ngô Minh rất giỏi. Ngoài ra, Ngô Minh còn nghĩ tới Thẻ trận, đây cũng là điều mà anh ta am hiểu.
Thẻ là một phương tiện tận dụng và khống chế nguyên khí.
“Thẻ, đúng rồi, thẻ, tại sao ta không nghĩ ra ngay từ đầu!” Ngô Minh linh cơ khẽ động, lập tức cao hứng, tuy hiện tại vẫn còn đau đớn nhưng tâm trạng cũng đã tốt hơn rất nhiều.
Phương pháp mà Ngô Minh nghĩ ra là chế tạo một lá bài, dùng nguyên khí Lôi điện dị chủng đó để làm một tấm thẻ bài, giam giữ nguyên khí cường đại vô song này trong thẻ bài không phải là có thể giải quyết nguy cơ sao?
Nghĩ đến thì làm, Ngô Minh cũng biết mình không có con đường thứ hai để lựa chọn, có thành công hay không, chỉ có thể lựa chọn mạo hiểm thử một lần.
Trước hết, Ngô Minh biết cần phải có 'Mẫu thẻ' để tạo ra một thẻ.
Mẫu thẻ là dụng cụ chịu tải nguyên khí và là thứ cơ bản nhất, nhưng trong tình huống bình thường, để làm Mẫu thẻ chỉ cần ngưng tụ nguyên khí ra, là có thể biến thành thẻ bài.
Nhưng lúc này, Ngô Minh lại cần chế tác thẻ trong người, như vậy phương pháp chế tác thẻ thông thường nhất định không được, cũng may Ngô Minh đủ thông minh, anh ta nghĩ ra một cách, lập tức lấy ra U Linh Thánh Điển.
Sử dụng U Linh Thánh Điển có thể cảm nhận được 'linh hồn' của chính mình, đây cũng là bí mật mà Ngô Minh đã khám phá ra sau khi lấy được U Linh Thánh Điển. Việc Ngô Minh phải làm là cảm nhận linh hồn của chính mình, sau đó sử dụng linh hồn làm thế giới để tạo ra một Mẫu thẻ.
Một Mẫu thẻ tồn tại trong linh hồn.
Phải nói rằng ý tưởng của Ngô Minh rất táo bạo, nhưng lại không chê vào đâu được. Sau lần thử tiếp theo, vậy mà lại thành công, anh ta thực sự chế tác Mẫu thẻ trong linh hồn của mình. Một Mẫu thẻ đã được tạo ra, hơn nữa Mẫu thẻ này ẩn chứa Hỏa nguyên. Suy cho cùng, Hỏa nguyên là nguyên khí bản thể của Ngô Minh.
Nếu như những người khác biết được, kể cả Bí thuật sư uyên bác nhất, cũng sẽ khiến cho bọn họ phá rớt tròng mắt. Dù sao, điều này gần như là không thể, nhưng Ngô Minh sử dụng U Linh Thánh Điển cùng với tài trí thông minh của mình, đã biến điều không thể thành có thể.
Việc tiếp theo cần làm là đưa nguyên khí Lôi điện dị chủng vào trong Mẫu thẻ, sau đó triệt để giam cầm hoặc giả là phong ấn. Vì thế, Ngô Minh thậm chí còn dùng nguyên khí của mình để tạo ra một số Thẻ trận trong linh hồn của mình, đồng thời bố trí một cái Trận pháp bao vây cường đại tồn tại trong sâu thẳm linh hồn.
Sau đó, Ngô Minh biết phần quan trọng nhất là đưa nguyên khí Lôi điện dị chủng vào Mẫu thẻ, thành công hay thất bại tùy thuộc vào lúc này.
Ngô Minh không do dự, lập tức nếm thử, thả ra một lỗ hổng để những nguyên khí Lôi điện dị chủng này tràn vào. Lúc này giống như mở ra một lỗ xả lũ trong một con đập sắp vỡ tung, những nguyên khí Lôi điện dị chủng này mãnh liệt phóng tới như dã thú, Ngô Minh cũng nhanh chóng dẫn vào bên trong Mẫu thẻ.
Lần này Ngô Minh làm một thẻ mà không có bất kỳ bản thiết kế nào, và mục đích duy nhất là để vây khốn những nguyên khí Lôi điện dị chủng đó. Khi tất cả nguyên khí Lôi điện dị chủng vào Mẫu thẻ, Ngô Minh ngay lập tức phong kín Mẫu thẻ đồng thời kích hoạt Trận pháp vây hãm trong linh hồn.
Trong chớp nhoáng này, Ngô Minh cảm thấy vô cùng suy yếu trước giờ chưa từng trải qua, bởi vì Mẫu thẻ đó không chỉ chặn lại nguyên khí dị chủng mà còn chặn lại tuyệt đại bộ phận Hỏa nguyên của mình.
Thực lực của Ngô Minh lúc này đã giảm xuống nguyên khí cấp hai bình thường, thậm chí không thể so sánh với trước đây, nhưng nó đã tiêu trừ uy hiếp của nguyên khí dị chủng.
Thật lâu sau, Ngô Minh mới mở mắt ra.
“Chúc, đã bao lâu rồi?” Ngô Minh không biết mình đến tột cùng bỏ ra bao lâu thời gian để tiêu trừ nguyên khí dị chủng, cho nên mở lời hỏi.
Chúc ngủ gật ở một bên, ngay lập tức bật dậy khi nghe thấy giọng nói của Ngô Minh, vội vàng nói: "Lão đại, ngài tỉnh rồi, đã hai ngày trôi qua rồi, ngài không sao chứ?
" n, tạm thời không có chuyện gì!" Ngô Minh cười khổ một tiếng, tuy rằng giải quyết nguy cơ bị một loại nguyên khí khác giết chết, nhưng thực lực của anh ta đã giảm mạnh, hiện tại anh ta cũng chỉ bằng nguyên khí cấp 2. Không biết lúc nào, dùng phương pháp gì mới có thể khôi phục thực lực.
Ngoại trừ đẳng cấp nguyên khí bị áp chế, Ngô Minh cũng phát hiện ra trong Tạp giới của mình có rất nhiều lá bài mà anh ta không thể sử dụng được nữa, thậm chí không thể kích hoạt. Điều này cũng do không đủ nguyên khí, nếu gặp phải rắc rối thì anh ta hiện tại khá nguy hiểm.
Nghĩ đến đây, Ngô Minh bắt đầu trầm tư, như thế nào mới có thể khôi phục thực lực, chỉ có điều nghĩ tới nghĩ lui thì mấu chốt vẫn ở trên thẻ. Cho nên Ngô Minh nghỉ ngơi một hồi liền bắt đầu dùng nguyên khí cảm ứng Thẻ linh hồn tự tạo trong cơ thể của mình.
Bàn Cổ Hào không chỉ có một cabin nghỉ ngơi, ngoài cabin nghỉ ngơi lớn nhất do Ngô Minh chiếm giữ, còn có một số cabin nhỏ hơn. Tuy không gian nhỏ nhưng ít nhất cũng có thể che mưa gió, điều này tốt hơn nhiều so với việc ở trên boong. Không cần hỏi, những cabin nhỏ này ngay lập tức trở thành mục tiêu tranh đoạt của bọn người Tiêu Khải, Đại Hồ tử cùng với Cốc Vân.
Nhưng dù vậy, cabin nhỏ bé vẫn không đủ cho tất cả mọi người, chỉ có thể dựa vào bản lãnh của mình. Người có thực lực, thủ đoạn cứng rắn mới có được điều kiện sống tốt hơn. Người không có thực lực, không có thủ đoạn chỉ có thể dựa vào người khác. Tỷ như có thể bày mưu tính kế, chẳng hạn có thể làm chó của người khác, hoặc thậm chí bán đứng nhan sắc của mình.
Tuy rằng một chiếc thuyền nhỏ, dài không quá 30 mét, trên biển nhìn vô cùng tầm thường, nhưng trên chiếc thuyền này lại là một xã hội nhỏ, ẩn hiện muôn màu thế gian.
Tuy nhiên, dù Tiêu Khải, Đại Hồ tử và những người khác có chiến đấu quyết liệt đến đâu, họ cũng không dám đến gần khoang tàu lớn nhất, thậm chí bất kỳ cuộc tranh cãi nào của họ trên con thuyền này cũng chỉ là những cuộc cãi vã, vì sợ làm phiền người đang nghỉ ngơi trong cabin.
Một Hỏa diễm Toàn Phong Trảm triệt để thành lập nên uy thế của Ngô Minh, uy thế này chính là quy tắc của chiếc thuyền nhỏ này, không ai dám xâm phạm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận